Chương 317: Âm Dương Gia dạ tập

Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 317: Âm Dương Gia dạ tập

"Tiêu Dao Du" Xích Tùng Tử nhận ra Tiêu Dao Tử thi triển thần sắt ngưng trọng, lập tức lui bước trở ra, như hình đổi vị trí, trên tay thành quyết ở giữa, một bên đọng lại yên khí, bị chân khí cuốn theo mà tới, trước người ngưng tụ thành thái cực hình dạng, chắn trước mặt.

Lóe lên tới kim sắc chữ triện đâm vào thái cực yên khí phía trên, "Hưu " một tiếng như luồng gió mát thổi qua, hai hai tiêu tán ở vô hình.

Tiêu Dao Tử phản đoạt tiên cơ, thừa cơ thả người mà lên, trường kiếm trong tay nghiêng lướt về phía Xích Tùng Tử, Kiếm thế nhẹ nhàng như có như không, tự có một cỗ Đạo gia chân ý, khiến cho Xích Tùng Tử nhấc kiếm liên tục ngăn chặn.

Một trận chói tai hoa lửa hai thanh binh khí va chạm bên trong, Xích Tùng Tử biến sắc, lập tức hoành thân, tránh đi Tiêu Dao Tử một kiếm đâm thẳng.

Không chờ nó biến chiêu lướt ngang, trường kiếm trong tay lập tức dựng đứng chỉ thiên, hai ngón tay chống ở trên thân kiếm, vừa vặn chặn Tiêu Dao Tử biến chiêu lướt ngang qua kiếm thế.

Kiếm nhận giao nhau ở giữa, Xích Tùng Tử hùng hậu chân khí thúc giục, như thủy triều mãnh liệt, tướng Tiêu Dao Tử bức lui ra ngoài.

Một cổ vô hình chân khí tại Thiên Địa Thất Sắc trên bệ đá lướt qua, Tiêu Dao Tử dẫm chân xuống, liền tại cầu thang đá hơi nghiêng ổn định thân hình, giống nhau giao đấu ban đầu thời điểm.

Gần như không hẹn mà cùng, Xích Tùng Tử cùng Tiêu Dao Tử lập tức hoành kiếm phía trước, chân khí lộn xộn tuôn ra ở giữa, trường kiếm treo lơ lửng giữa trời chuyển động, Đạo gia Thiên Nhân hai tông chưởng môn lại lựa chọn cùng một chiêu Đạo gia kiếm pháp.

Xích Tùng Tử giữa hai ngón tay một điểm xám trắng chân khí lưu chuyển, treo lơ lửng giữa trời ngưng tụ thành mấy hàng Đạo gia kinh văn, đồng dạng thi triển ra Tiêu Dao Du.

Mà Tiêu Dao Tử trên ngón tay chân khí màu vàng óng lưu chuyển, một lần là xong, đồng dạng có đại lượng kim sắc Đạo Gia kinh văn bỗng dưng hiển hiện, "Thừa Thiên Địa Chi Chính Mà Ngự Lục Khí Chi Biện, Lấy Du Vô Tận..."

Hai cỗ màu sắc khác nhau chân khí đồng thời theo cầu thang đá hai bên lộn xộn trào ra, giữ lẫn nhau ở giữa giống như Thái Cực Bát Quái. Sau đó hình thành những chuổi văn tự như sống động vòng quanh hai người rồi hướng đến đối phương công kích lấy.

Cái này là Đạo nhà kiếm pháp "Tuyết Hậu Sơ Tình" mặc dù là giống nhau kiếm chiêu, tuy nhiên tựa hồ Thiên Nhân hai tông "Tuyết Hậu Sơ Tình" cũng có được hoàn toàn khác biệt chỗ, Xích Tùng Tử dùng nội lực viết xuống xám trắng chữ triện khống chế tinh diệu, khí thế hùng hậu, mà Tiêu Dao Tử viết ở dưới kim sắc chữ triện thì tùy ý mà động, kiểu nhược du long.

Đây là hắn kiếm thế thể hiện, đều có ưu thế chỗ, tuy nhiên lấy người mà nói, Xích Tùng Tử dù sao số tuổi thọ sắp tới, sớm đã không lớn bằng lúc trước, hai người lại vốn là thực lực gần, cuối cùng này đánh cược một lần, chỉ sợ chưa chắc là Tiêu Dao Tử đối thủ.

Rất nhanh, trên đài có động tĩnh.

"Thế Gian Phong Vân Ảo Diệc Chân Thiên Địa Vô Cùng Đại Đạo Hành!"

Theo sau cùng một chữ dưới, Xích Tùng Tử cùng Tiêu Dao Tử đồng thời trên tay thành quyết, hai bên màu sắc rõ ràng nội lực chữ triện, lập tức tùy theo mà thay đổi, một phương như nước yên tĩnh chảy đi, nhẹ nhàng xoay tròn vì thái cực bát quái đồ hình, mà đổi thành một mặt thì như du long anh dũng, bao quanh không chừng, cuối cùng cũng hóa thành thái cực bát quái hình dạng.

"Đạo duy nhất, pháp ngàn vạn. Sư huynh cẩn thận!" Tiêu Dao Tử quát khẽ thả người mà lên, kim sắc chữ triện thành bát quái thái cực đồ hình theo kiếm thế mà ra, thẳng đến Xích Tùng Tử.

Xích Tùng Tử ánh mắt ngưng tụ, đồng thời thả người mà ra nội lực nhanh chóng ngưng tụ kiếm ảnh cấp tốc hình thành kiếm thế ngăn chặn.

Hai Thái Cực Bát Quái Đồ hình vòng quanh trường kiếm mũi đao giao nhau, Thiên Nhân hai tông chân khí bỗng nhiên chấn động, kích động tràn ra trận gió, hướng về cầu thang đá bốn phía quét ngang mà qua, toàn bộ thạch đúc ban công tùy theo chấn động, vạch ra mấy chục đạo kiếm ngân.

Trong nháy mắt công phu, Xích Tùng Tử bất thình lình thần sắc biến đổi, cương khí phản chấn dư lực đối với cao tuổi thân thể tạo thành ảnh hưởng tại phía xa Tiêu Dao Tử phía trên.

Nối tiếp chân khí hơi ngưng trệ ở giữa, cùng một chiêu Tuyết Hậu Sơ Tình trường kiếm đã bị Tiêu Dao Tử kiếm thế cương khí đẩy ra, hai người thác thân mà qua, kiếm ảnh tùy theo ở tại bên hông xẹt qua, một vòng huyết sắc lập hiện ra.

Xích Tùng Tử chống đở hết nổi cầm kiếm chống đất, một chiêu dưới thắng bại lập tức phân ra, Thiên Nhân hai tông tranh đấu cũng được phân ra lấy phần thắng nghiêng về Nhân Tông Tiêu Dao Tử.

Kết quả này hắn đả sớm biết được khi nhiều năm đột phá Thiên Nhân cực hạn thọ nguyên của hắn cũng đả đến, cộng thêm 3 lần so đấu trước kia cũng lưu lại hắn thương thế, bây giờ so với Tiêu Dao Tử đang ở đỉnh phong thời kỳ hắn giống như là tuổi già xế chiều đồng dạng.

Quan Diệu Đài cách xa năm dặm, trên một ngọn núi khác, có một đám người tụ tập phân chia hai bên lấy một thân ảnh hắc y có phần to lớn mà đứng.

Khoác một bộ hắc y che kín trên đó có những hoa văn vàng kim trên đó, diện mạo che kín bởi một tấm mặt nạ hoàng kim, phía sau lưng có một đồ hình hoàng kim to lớn, hình dạng kỳ lạ từ nó phảng chiếu ánh màu vàng quang mang. Ở hai bên vai đồng dạng có đồ hình tương tự, người này chính là chưởng giáo của Âm Dương Gia nhân vật thần bí mà cường đại Đông Hoàng Thái Nhất.

Đông Hoàng ánh mắt thâm thúy như nhìn xuyên thấu qua thương khung, thân hình hắn như hòa hợp với đất trời một dạng, đứng bên cạnh hắn là một thân ảnh già nua lưng còng chống lấy quải trượng râu tóc bạc trắng nhường như gió thổi là ngã đi, phía sau hai người là thân ảnh của hai nhân cảnh tả hửu phân biệt kèm với mấy đạo thân ảnh đứng nghiêm chỉnh phía sau.

Có thể đứng bên cạnh Đông Hoàng tuổi già cả người vô hại lảo giả, nhưng bất cứ Âm Dương Gia đệ tử nào không dám xem thường. Địa vị còn đứng trên cả lưỡng đại hộ pháp đứng hàng Nam Công, chính là Sở địa đệ nhất hiền giả Sở Nam Công. Tại Sở quốc cho dù là Sở Vương cũng lấy lể đối đãi.

Đông Hoàng Thái Nhất trầm ngâm một hồi liền cất lên hanh âm như phiêu miễu tựa gần tựa xa truyền đến tai đám người: " Đi đi"

Đám người cúi người chắp tay khi nghe được, thân ảnh nhanh chóng biến mất chỉ còn lại Đông Hoàng, mà thân ảnh của Sở Nam Công run run chống quải trượng cất bước đi, thân ảnh thoắc ẩn thoắc hiện mỗi lần hiện ra đả trăm mét bên ngoài chẳng mấy chốc liền biến mất trong tầm mắt Đông Hoàng.

Âm Dương Gia từ khi thoát ly khỏi Đạo Gia tự lập môn hộ, năm trăm này thù hận của hai bên tích xúc không ít. Nhưng hành tung của Âm Dương Gia rất bí ẩn khó người phát hiện ra được nơi ẩn giấu, lần này Đông Hoàng xuất lỉnh cao thủ Âm Dương Gia đến Thái Ất Sơn chính là muốn nhân cơ hội này tấn công Đạo Gia rửa hận cho mấy trăm năm nay, đồng thời cũng từ nơi này lấy đi một thứ.

Lần này ngoài trừ Thủy bộ lưỡng trưởng lảo, Đông Quân Phi Yên không tham dự đợt tấn công này ra, thì toàn bộ cao thủ của Âm Dương Gia cũng được huy động vào. Lấy Nam Công dẫn dắt mang theo lưỡng đại hộ pháp Nguyệt Thần, Tinh Hồn cùng còn lại tứ bộ trưởng lão công kích.

Đạo Gia mặc dù tách làm hai tông nội bộ có lục đục nhưng một khi đối mặt với cường địch tấn công, nhất định sẻ liên thủ. Hơn nữa thực lực của hai tông cũng không phải là bề ngoài đơn giản như vậy.

Nếu Thiên Tông có Bắc Minh Tử thì Tùng Lung Tử của Nhân Tông đạo pháp cũng không hề kém cạnh, nhưng mà lần này Âm Dương Gia tìm đến không phải chỉ là sinh tử chém giết sống mái với Đạo Gia.

Quan Diệu Đài.

" Âm Dương Gia, các ngươi đến nơi này làm gì" Xích Tùng Tử ngưng trọng nhìn về đám người phía trước mà đến, xung quanh hắn là lục đại trưởng lảo đồng dạng ngưng trọng.

Cái này từ năm trăm năm thoát khỏi Đạo Gia trong mắt Đạo Gia chính là phản bội sư môn tự lập môn hộ, hôm nay lại tụ tập cao thủ đến nơi này. Nhất là sau khi Thiên Tông lưỡng chiến kết thúc, hiện giờ Xích Tùng Tử trọng thương bọn họ có ngu cũng biết người đến ý đồ không thiện.

"Đây chính là đứa bé kia sao?" Thuấn Quân lên tiếng, ánh mắt nhìn về một đứa bé gái màu tóc tím, ánh mắt có chút mơ hồ đứng bên cạnh Nguyệt Thần hiển nhiên bị nàng Khống Tâm Chú thần trí mơ hồ.

Khóe môi khẻ nhích lên độ cong khó người có thể phát hiện, ánh mắt hắn rất nhanh dời đi nhìn về một phương khác, một đôi song sinh nữ giống hệt Nga Hoàng Nữ Anh, nhưng có thể phân biệc ra khi một người mặc y phục màu trắng còn lại là đen, là Hắc Bạch Tư Mệnh của Âm Dương Gia.

Thuấn Quân chân chính đả bị Thiên An chém giết ở cốc Tiêu Tương, người này chẳng qua là một khôi lổi hay chính xác là một phân thân cao cấp mà Thiên An tạo ra. Là một trong lục đạo của hắn, là hắn cài vào thế lực Âm Dương Gia bên trong.

"Âm Dương Gia" Xích Tùng Tử sắc mặt âm trầm xuống nơi này còn là bọn họ Thiên Tông đích địa bàn, Âm Dương Gia lần này động tác quá mức tự đại đả không xem Thiên Tông ra gì.

" Âm Dương Gia các ngươi quá mức" Ngọc Hư Tử quát lớn, trên tay Thu Ly ra khỏi vỏ bàng bạc màu tím khí nhận tràn ra hướng đến đám người mà đến, khi nhìn thấy Nguyệt Thần mang theo Tiểu Y cất bước rời đi đây chẳng khác nào là đánh mặt Thiên Tông cả, phản đồ mò về lại ngan nhiên bắt đệ tử đi.

"Keng keng keng keng" Chói tay thanh âm vang lên, chỉ thấy một thân ảnh tím biết thiếu niên nam tử trên tay ngưng tụ hai thanh khí nhận lưỡi đao màu tím biết cùng với Ngọc Hư Tử giao thủ.

" Tụ Khí Thành Nhận- Tinh Hồn" Xích Tùng Tử mày ngưng trọng nhìn Ngọc Hư Tử bị đè ép, mà mặt khác năm sư huynh đệ trưởng lão khác cũng đả cùng Âm Dương Gia cao thủ so chiến.

" Chiêu Ương Vân Vị Trảm" Theo tiếng của một thanh niên trẻ tuổi, một đường kiếm khí màu xanh sắc bén dài đến mười mấy mét lao nhanh đến sắc bén cắt đứt đi mọi thứ trên đường.

" Vân Trung Quân- Thiên Chiếu" Xích Tùng Tử bấm tay từ ngươi thoát ly chân khí hóa thành Tuyết Hậu Sơ Tinh hóa giải đi một đòn của hắn.

Đại chiến nhanh chóng diễn ra Thiên Tông lục đại trưởng lảo cùng với Âm Dương Gia Tinh Hồn, Đại Tư Mệnh, Hắc Bạch Tư Mệnh, Thuấn Quân, Vân Trung Quân giao chiến, về phần Nguyệt Thần chậm rải mang theo nữ hài rời đi.

" Tiểu Y" Cách xa nơi chiến đấu Tiểu Linh nằm rạp dưới đất, máu tươi trong miệng chảy ra tay nắm chặt nhìn về phương hướng Nguyệt Thần rời đi, ánh mắt tràn đầy không cam lòng lẫn tự trách mình nhỏ yếu vô năng.