Chương 4: Vũ Hồn Đặc Biệt

Thiên Tài Tuyệt Sắc

Chương 4: Vũ Hồn Đặc Biệt

-----


Xe rất nhanh chóng phi đến Hồn Điện. Lâm Dạ Y nhanh chóng trả tiền rồi tiến vào bên trong.

Không nghĩ rằng chỉ tập trung suy nghĩ về vấn đề kia mà cũng nhanh tới vậy.

Lâm Dạ Y tiến vào trong Hồn Điện thì cũng không khỏi có chút ngây người.

Quy mô của chỗ này cũng không khỏi quá khủng bố đi. Tường nhà cao ít nhất 5m, trên trang hoàng đèn chùm pha lê tinh xảo, lộng lẫy, sáng rực cả căn phòng.

Từng vòng tròn kính trong suốt đủ để một người đứng bên trong ít nhất hơn ngàn bộ. Trên đầu vòng kính mạ vàng, phản chiếu lại ánh đèn làm nó càng thêm rực rỡ, tinh xảo.

Lâm Dạ Y cũng có chút bất ngờ khi nhìn tổng thể năng lực ở đây.

Nhân viên túc trực ở đây đều là Hồn Tông cấp bậc trở lên. Có vài vị trưởng quản ít nhất là Hồn Thánh.

Dù bình thường thực lực cấp bậc như này đều không đáng để nàng nhìn một cái. Nhưng đây chỉ là một cái điện để kiểm tra thiên phú cùng vũ hồn thôi.

Bỗng rơi vào tầm nhìn của nàng là một tấm biển vàng. Quanh viền có những đường hoa văn được chạm khắc khéo léo.

Chữ viết ở trên cũng rất nổi bật: thuộc học viện Sử Lai Khắc.

Ra là học viện Sử Lai Khắc. Bằng không thì nơi này cũng không được bố trí khủng khiếp như này đi.

Lâm Dạ Y âm thầm tặc lưỡi mấy cái

Nhìn hàng người dài dằng dặc, nàng không khỏi lắc đầu ngao ngán.

Quá dài.

Đây là kết luận của nàng

Từng người cứ chậm rì rì tiến lên. Tuy chủ yếu đều là 6 tuổi đầu hài tử đến kiểm tra thiên phú trở thành hồn sư.

Tuy được chín tuổi nhưng nàng khá gầy, chiều cao cũng không hề cao hơn đám trẻ này, nhìn qua không có gì khác biệt.

Lâm Dạ y đợi muốn dài cả cổ, chợt có tiếng gọi lớn:

- 396!

Nghe đến số của mình, nàng chầm chậm tiến đến, không nói gì mà tiến thẳng vào cỗ máy.

Vị bạch y nữ tử đứng bên cạnh cũng không khỏi bất ngờ đôi chút, tiểu cô nương này phi thường bình thản, không như những tiểu tử kia kích động đến mức cuống hết cả lên.

- Phóng thích Vũ Hồn.

Bạch y nữ tử nhẹ giọng nói. Tiểu cô nương này cho nàng rất nhiều hi vọng. Không chừng sau này thành tựu cũng không nhỏ.

Lâm Dạ Y chậm rãi khép đôi con ngươi lại, nàng bắt đầu tiến hành phóng thích vũ hồn.

Quả thật vũ hồn nàng như thế nào nàng cũng chưa xem qua, thấy có vết hoa văn hình sáu đôi cánh màu tím sau lưng thì nghĩ rằng chắc sẽ có liên quan đến một vũ hồn có cánh nào đó.

Nàng dần cảm nhận được một khí tức thần thánh vô cùng khác lạ, bèn chậm rãi tiến vào cảm nhận sâu hơn.

Bước vào bên trong, nàng thấy được một không gian tràn ngập ánh sáng nhưng không phải thuộc tính quang minh. Cái này so với quang minh còn muốn thuần khiết hơn, cao quý hơn vài phần.

Lâm Dạ Y căn bản đã không còn để ý đến Ngoại Giới, một mực để tâm vào luồng khí tức kì quái kia. Nàng càng không biết là ngoài kia đang kích động thế nào.

Vị bạch y nữ tử đờ đẫn nhìn nàng. Mười vị trưởng quản cũng vì khí tức khác thường mà kéo đến.

Lâm Dạ Y cảm thấy sau lưng mình có chút biến hoá. Từ phía giữa lưng bắt đầu có thứ gì đó mọc ra.

- Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn?

Đại trưởng lão lắc đầu, trầm giọng nói:

- Khí tức Thần Thánh này so với Thiên Sứ Sáu Cánh mà nói, thuần khiết hơn rất nhiều!

Bạch y nữ tử thất kinh. Lục Dực Thiên Sứ thế mà lã vũ hồn mạnh mẽ nhất, cao quý nhất.

Thời điểm ban đầu người sở hữu chỉ có hai cánh. Về sau sẽ mọc thêm hai cánh nữa. Đến Hồn Thánh cấp bậc sẽ sở hữu đủ sáu cách thiên sứ cùng lĩnh vực.

Huyết mạch loại này phi thường ít ỏi. Người sở hữu vũ hồn này được coi như con cưng của trời.

Bản thân nó sở hữu riêng một lĩnh vực phi thường biến thái. Đó là Tịnh Hoá.

Lĩnh vực nầy đúng như tên gọi. Nó tịnh hoá mọi thứ. Năng lực của đối thủ sẽ bị áp chế làm giảm xuống vài phần. Còn chính bản thân sẽ được tăng phúc. Đây là cái thể loại lĩnh vực biến thái hạng nào?

Vậy mà còn vũ hồn có phẩm chất cao quý hơn ư?

Chín vị trưởng lão còn lại đồng thời nuốt nước bọt, chăm chú nhìn về phái luồng sáng kia.

Đám tiểu tử giờ hoàn toàn để ý tới Lâm Dạ Y. Muôn vàn ánh mắt ngưỡng mộ, sùng bái hướng về nàng mà hưởng ứng. Có vài nữ hài con nhà thế gia có chút không phục, bất quá vẫn chả làm được gì, chỉ có thể dậm chân, phùng má bĩu môi.

Đúng lúc này, một khoảnh khắc mà bất cứ ai cũng không thể quên được xuất hiện.

"Oanh! "

Một tiếng động lớn vang lên, kim quang bao phủ dần tản đi, nhưng vẫn phi thường rực rỡ. Một thân ảnh nhỏ nhắn dần hiện lên. Ánh mắt mọi người sáng rỡ.

Nguyên bản mái tóc màu bạc giờ đã hoá thành màu vàng kim rối nhẹ sau gáy, bay theo từng ngọn gió, toả ra hương thơm nhàn nhạt dễ chịu của hoa tươi.

Cặp song mâu của nàng vốn màu đỏ như máu mà giờ bị nhuộm bằng một màu vàng kim lộng lẫy, chói loà. Sáu đôi cánh trắng mở bung ra, phản lại ánh đèn pha lê lấp lành giữa toà điện. Đôi tai của nàng hơi dài ra một chút, phần đầu nhọn lại. Cả thân thể nàng toát ra hơi thở thần thánh phi thường cường đại.

Nàng dung mạo thật sự không thể dùng lời mà hình dung.

- V... vũ hồn Tinh Linh, chưởng khống hắc ám, băng, thuỷ, mộc, hoả, lôi, thổ, không gian, phong, tính chất thần thánh!

Mọi người nghe xong ngây ngốc nhìn về phía Lâm Dạ Y.

Tinh Linh Hàng Lâm a.

Lâm Dạ Y cũng ngây ngốc ra một lúc, nhìn về sự biến hoá của thân thể nàng.

Trông hình dáng bây giờ thanh tao, thoát tục cực kì, đâu có một chút liên quan gì đến cái con người đẫm máu, giết người không ghê tay kia đâu.

Nàng rùng mình nhớ lại khoảnh khắc lúc nãy.

Bỗng một vết xoáy nước màu đen xuất hiện, toả ra hơi thở hắc ám khủng bố vô cùng.

Một bong dáng cao ráo, mảnh khảnh hiện ra trong bóng đêm. Do quá tối nên nàng nhìn không rõ mặt.

Thanh âm khúc khích vang lên, nghe giống giọng của nữ tử:

- Tiểu nha đầu, giờ vẫn chưa phải lúc. Đi đi.

Lâm Dạ Y chưa kịp trả lời liến bị hất ra khỏi không gian đen tối, tiến trở lại luồng sáng lúc nãy.

Khi nàng mở mắt ra thì cảnh tượng được muôn ngàn ánh mắt ngưỡng mộ chiếu thẳng vào người.

Dần thu lại đôi cánh, mái tóc, đôi mắt của nàng quay trở về màu sắc nguyên bản.

Nàng nhảy khỏi cỗ máy vòng tròn thuỷ tinh, tiến sang vị trí quả cầu trong suốt bên cạnh

-----