Chương 3: Tử Vong Thánh Nữ

Thiên Tài Tuyệt Sắc

Chương 3: Tử Vong Thánh Nữ

------------

Khoé miệng nàng hiện lên một vòng tiếu ý, trông không hề ăn khớp với hình thể mới chỉ chín tuổi đầu kia. Lâm Dạ Y vuốt vuốt mấy lọn tóc màu bạc buông thõng trên vai, nâng chiếc vòng màu đen lên tay, cười lạnh:

- Sắp đến lúc ngươi nghỉ ngơi rồi.

Dung mạo của nàng đúng là khuynh thành khuynh quốc, nhưng bất quá mới chỉ là một tiểu nha đầu 9 tuổi, vẫn còn đến hơn tám thành non nớt mùi vị.

Nếu như biết được tiểu nha đầu non nớt, vẻ mặt tựa như búp bê nhỏ vốn chỉ được hưởng sự sủng nịch, chiều chuộng này là Phó Tông chủ của Sát Tông, khéo kinh ngạc đến rớt cả hàm.

Cách đây 5 năm, nàng tỉnh dậy sau một đêm dài thì thấy toàn bộ cha mẹ nuôi đã bị giết hết.

Nàng một giọt lệ cũng không rơi.

Khi đó căn bản nàng không phải một Lâm Dạ Y nhu nhược để mặc cho cha mẹ nuôi hành hạ nữa. Nàng cười lạnh, trong mắt chứa vài phần khinh thường.

Nàng tự tay đốt xác hai người, trầm ngâm suy nghĩ về sự lạnh lùng tới mức lãnh khốc của mình.

Lâm Dạ Y không còn là một tiểu tiểu nha đầu nhu nhược, ngu ngốc, hèn nhát, phế vật nữa mà hoàn toàn thay thai hoán cốt thành một Lâm Dạ Y giảo hoạt, xảo trá, mưu mô, lãnh khốc, yêu nghiệt, không từ thủ đoạn.

Đôi lúc nàng cũng không thể hiểu được tại sao lại vậy

Sau đêm ấy nàng sở hữu một chiếc vòng có thể thay đổi chân thân cùng thực lực. Đeo vòng lên, nàng liền biến từ một nha đầu từ thực lực bằng không thành một đại mỹ nhân yêu nghiệt Cực Hạn Đấu La cấp bậc.

Sát Tông cũng có hai vị Cực Hạn Đấu La, nhưng niên kỉ của nữ nhân này bao nhiêu? Bất quá mới hơn 20 mà thôi. Lâm Dạ Y vào tông môn, lập tức biến thành vị trưởng lão số bảy mươi hai.

Nàng chỉ tốn 6 tháng để lên ghế phó Tông chủ.

Không ai dám dị nghị gì vì căn bản hầu như tất cả các tông môn thành viên, các trưởng lão quan trọng và cả tông chủ đều chứng kiến thực lực cùng cách giết người kinh dị của nàng.

Sở hữu Cực Hạn Hắc Ám vũ hồn, mang theo khả năng thôn phệ sinh mệnh cùng cường đại lực công kích phi thường thích hợp với mái tóc đen dài, mắt đen, làn da trắng trẻo, dung mạo tựa như tiên tử không dính khói lửa nhân gian của Lâm Dạ Y.

Danh tiếng của nàng càng ngày càng lên cao, cả giới tà tông biết rằng Sát Tông sở hữu vị Cực Hạn Đấu La trẻ nhất Đại Lục: Tử Vong Thánh Nữ Huyết Dạ Đấu La.

Nhưng năng lực này cũng có mặt trái của nó. Lâm Dạ Y không thể sử dụng quá 6 canh giờ mỗi ngày, nếu lâu hơn thì sinh mệnh bị thôn phệ là điều chắc chắn.

Nàng bắt buộc phải sử dụng năng lực này để áp chế sát niệm cuồn cuộn chảy xuôi theo từng mạch máu trong thân thể nàng, ngăn không cho nàng bạo phát mà chết.

Trước đây chẳng phải Tà Phượng Đấu La Mã Hồng Tuấn và Tà Hoả Đấu La Mã Tiểu Đào sở hữu Tà Hoả Phượng Hoàng có Tà Phượng Đấu La bắt buộc phải ăn thật nhiều thì mới không bị năng lượng tà hảo phi thường cường đại kia cắn nuốt, còn Tà Hoả Đấu La thì phải nhờ đến Cực Hạn Chi Băng của Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo mới áp chế được hoàn toàn đấy sao?

Một phần cũng bởi vì Linh Băng Đấu La vũ hồn băng có hai chữ " cực hạn " nên Tà Hoả Phượng Hoàng bị áp chế hẳn là điều hiển nhiên. Sau này khi Linh Băng Đấu La đem Cực Hạn Chi Băng thăng tới sự thuần khiết đỉnh phong là Độ Không Tuyệt Đối thì đã không có một loại hoả nào có thể đối kháng được. Cực Hạn Chi Hoả so ra vẫn còn muốn thấp kém hơn vài bậc.

Lâm Dạ Y đứng dậy vươn vai, trong giọng mang theo thập phần tiếu ý:

- Cũng đến lúc rời khỏi nơi này rồi.

Nàng đứng đậy lặng lẽ thu quần áo vào hồn đạo khí trữ vật. Lâm Dạ Y cười hắc hắc, công lao nàng huỷ bao tông môn sao có thể nhỏ? Lâm Dạ Y chậm rì rì bước ra khỏi nhà, vẫy bừa một cái taxi.

Nàng mở cửa, bước lên xe, vẫn tiếp túc bảo trì thần thái lãnh khốc

- Hồn Điện

Người tài xế gật gật đầu không nói gì, lẳng lặng lái xe đi. Hắn thỉnh thoảng lén nhìn nàng qua gương, liền bị đem tặng cho cái nhìn rét lạnh làm hắn không khỏi rùng mình. Đến khi nàng tiền hẳn vào trong Hồn Điện rồi, hắn bèn đưa tay lên lau tầng mồ hôi mỏng trên trán. Tiểu cô nương này rốt cuộc lai lịch như nào mà có thể sở hữu khí thế bức người như thế?

Lâm Dạ Y thấy vận khí của mình cũng không tồi, sinh ra ngay trong thành Sử Lai Khắc.

Thành Sử Lai Khắc hiện tại đã bành trướng ra và trở thành thành thị rộng lớn nhất đại lục.

Thành Sử Lai Khắc thuộc sở hữu của học viện Sử Lai Khắc, không hề dựa dẫm vào bất cứ quốc gia nào. Học viện Sử Lai Khắc được là nơi chứa nhiều cường giả nhất. Đường Môn hiện cũng nằm ở đây.

Cách đây một trăm ba mươi vạn năm, Đế Quốc Nhật Nguyệt có ý đồ thôn tính cả đại lục. Tinh La đế quốc cũng không làm gì được. Bằng vào sức lực của mình học viện Sử Lai Khắc cùng Đường Môn với tuyệt phẩm ám khí do tiên tổ Hải Thần và hồn đạo khí đã đẩy lui ngàn vạn quân địch.

Đế Quốc Nhật Nguyệt thời bấy giờ thậm chí sở hữu hồn đạo khí cấp 11! Thêm với sự hợp tác của Tà Hồn Sư Thánh Linh Giáo là cỡ nào khủng bố? Linh Băng Đấu La Hoắc Vũ Hạo và Long Điệp Đấu La chiến thắng vang dội, oanh động toàn đại lục, đem danh vọng của bọn họ lên một tầm cao mới, vĩnh viễn không xoá nhoà.

Đường Môn, Truyền Linh Tháp và học viện Sử Lai Khắc có mối quan hệ khăng khít. Đường Môn sáng lập tiên tổ là vị thủ lĩnh trong Sử Lai Khắc Thất Quái, Truyền Linh Tháp sáng lập tiên tổ cũng là một thành viên từ Sử Lai Khắc Thất Quái mà ra. Những người đứng đầu của đế quốc bây giờ gặp được người đứng đầu của ba thế lực này cũng phải khách khí bảy phần.

Dần đây Lâm Dạ Y đã cực kì cố gắng áp chế tà niệm của mình.

Nàng giờ đã không còn đường lui, đâm lao phải theo lao.

Lâm Dạ Y rời khỏi Sát Tông hiển nhiên là một tổn thất vô cùng lớn.

Nhưng ai dám ép nàng ở lại?

Từ khi còn là trưởng lão, nàng đã đánh bại hai vị Cực Hạn Đấu La kia.

Một khoảng thời gian sau đó, Lâm Dạ Y cũng giao đấu với tông chủ và tông chủ cuối cùng cũng không trụ được mà chịu thua.

Bất quá trận chiến này chỉ có nàng và hắn biết, nàng cũng không đòi hỏi gì nhiều, tông chủ vì muốn giữ lại vị Huyết Dạ Đấu La này nên đem ngai vị Phó Tông Chủ cho nàng.

Lâm Dạ Y cũng phải tiết kiệm được một khoản cực kì khủng bố rồi mới rời tông môn.

Từ trước đến giờ Lâm Dạ Y chỉ giết Phong Hào Đấu La cấp bậc, tuyệt không giết thực lực thấp hơn.

Hiển nhiên là Siêu Cấp hay Cực hạn càng tốt.

Bất quá đâu ra mà nhiều cường giả như vậy đưa đầu ra cho nàng chém.

Lâm Dạ Y cũng chưa từng giết bất cứ người nào của học viện Sử Lai Khắc, Hải Thần Các, Truyền Linh Tháp hay Đường Môn.

Nhưng nơi đó tạo cho Lâm Dạ Y cảm giác vô cùng quen thuộc, không thể xuống tay.

Vì vậy nếu có nhiệm vụ liên quan đến những nơi đó, nàng liền đùn ngay cho những trưởng lão còn lại.

Kể ra cũng thật kì quặc


---