Chương 12: Tháp Chủ Truyền Thuyết

Thiên Tài Tuyệt Sắc

Chương 12: Tháp Chủ Truyền Thuyết

----


Hai khối hồn cốt trước liền đem cất tạm qua một bên, đem chính mình tu vi tăng lên là tốt nhất.

Lâm Dạ Y nghĩ thầm trong đầu.

Vừa rồi nàng có kiểm tra một chút, hồn lực đã cấp hai mươi rồi a. Chỉ cần hấp thu thêm hồn hoàn liền thành một Đại Hồn Sư chân chính.

Cái tốc độ này... thật làm làm người khác tức chết.

Lâm Dạ Y tay đeo vòng lên cổ tay phải, tay kéo căng trước ngực

Nàng bĩu môi, hừ hừ nói

- Ai yêu, lại phải khởi động rồi.

Dứt lời thân ảnh liền hoá thành một thân trường bào màu đen tuyền, phóng vụt về phía Đông mà tới

-------

Tại một địa điểm nào đó, tuyết rơi trắng xoá một vùng.

Tuyết cứ rơi mãi, rơi mãi tựa hồ như không có điểm dừng. Rơi vào tầm nhìn quả thực chỉ có màu trắng, liền không có sắc màu gì khác

Gió lạnh thấu xương lướt qua, đem người ta run lên cầm cập

Đây đúng là Cực Bắc Chi Địa, một vùng đất quanh năm phủ bởi băng tuyết và bao trùm trong giá lạnh.

Địa hình ở đây hoàn toàn không phải nơi thích hợp cho đa số hồn sư. Nếu không phải băng hệ liền ngay cả hồn sư cấp cao cũng khó tồn tại

Hiển nhiên băng hệ độ tinh thuần càng cao, đối với thời tiết như này thì tinh thần càng thoải mái. Với người sở hữu Cực Hạn Chi Băng liền như cá với nước, sức mạnh tăng lên chí ít cũng một thành.

Nơi này chứa rất nhiều hồn thú cường đại. Một phần là do huyết mạch ở đây chủ yếu đều cực kì tinh thuần, không bị pha tạp.

Phần còn lại là do con người hiểu biết về nơi này quá ít, có thể so sánh tương đương với Hải hồn thú

Hải Hồn thú là điều kì bí nhất trên Đại Lục. Kiến thức về chúng phi thường ít ỏi. Nhưng tất cả những vương trong từng tộc hải hồn thú tồn tại đều cực kì khủng bố.

Đem chúng đi so sánh với Thập Đại Hung Thú cũng không phải điều bất khả thi.

Một cái bóng trắng lờ mờ hiện ra. Tà áo này phi thường quen thuộc, tại viền được thêu hoa văn màu tím có thể nói là độc nhất vô nhị.

Lâm Dạ Y ló cái đầu nhỏ nhỏ ra, kêu lớn

- Tên Hạo thối, lại bắt ta mò lên tận cái nơi lạnh teo chiêm này để săn hồn thú!

- Nếu không phải ta có Băng Phách Hàn Y, e rằng đã sớm chết cóng rồi

Băng phách hàn y là cái áo choàng màu trắng siêu thân quen của Lâm Dạ Y.

Áo này đặc biệt ở chỗ, nếu ở lạnh giá, liền ấm áp vô cùng, còn ở nơi nhiệt độ cao, mặc vào liền cảm thấy mát khủng khiếp, tựa như đắp áo choàng làm từ băng

Cái áo này cực kì cực kì quý giá, nguyên liệu may cũng đều là tuyệt thế kỳ bảo, trăm năm khó gặp.

Hồn thú Băng Hoả Bạch Lang, đúng như tên gọi, là một loại hồn thú sở hữu song song hai hệ hoả và băng

Băng và Hoả kỵ nhau vô cùng, nhưng tồn tại trên thân thể loài này đều cực kì hoà hợp

Huyết mạch Băng Hoả Ma Lang mấy trăm vạn năm qua phải nói là đếm trên đầu ngón tay, tu vi đều từ vạn năm cấp bậc trở lên.

Ấy vậy mà loài này đều không tồn tại bất cứ một cá thể mười vạn năm nào.

Lí do vì sao thì có lẽ do băng hoả bất dung, ở trên thân thể vốn dĩ rất hoà hợp cho đến khi Lôi Kiếp mò đến

Băng làm từ thuỷ, mà thuỷ là vật dẫn chuẩn không phải chỉnh cho lôi.

Quá trình tiến hoá lên mười vạn năm tu vi của Băng Hoả Bạch Lang đau đớn tột cùng, sống đi chết lại.

Tất cả mọi cá thể Băng Hoả Ma Lang đều chết trước khi chân chính biến thành hồn hoàn màu đỏ, kể cả cách một năm nữa liền cũng tự đi tìm đường chết, chết trước cho yên thân.

Một ngày đẹp trời Lâm Dạ Y tìm được một đầu Băng Hoả Ma Lang đang chuẩn bị đi tìm cái chết.

Đằng nào nó cũng không sống đươch nữa nên nàng kết liễu luôn, tiện thể lấy luôn bộ lông thần kỳ của nó.

Lâm Dạ Y mò mẫm mấy tháng trời mới thêu xong toàn bộ hoa văn trên áo, đồ quý như vậy rơi vào tay kẻ khác thì làm sao đây.

Vậy là bộ lông từng mm đã trị giá bằng cả căn biệt thự nhanh chóng trở thành Băng Phách Hàn Y được diện đi diện lại.

--------

Một người nam nhân dung mạo anh tuấn bất phàm thong dong ngồi trên ghế tựa, nhàn nhã ngồi đọc sách, một bên tay trái cầm li trà màu phỉ thuý nhàn nhạt.

Hắn một thân lam y cực kì sạch sẽ, không dính một hạt bụi. Khí chất ung dung, bất phàm.

Nếu để ý kĩ liền phát hiện ra cái ghế kia làm từ gỗ đàn siêu cấp quý hiếm, giá trị liên thành

Cái li kìa càng đắt hơn đi, đắt tới mức làm người ta hộc máu sau khi nghe được số chữ số.

Một cô gái gương mặt thanh lệ bước vào, đây đúng là vị Phó Truyền Linh Tháp Tháp Chủ Linh Trượng Đấu La mà Lâm Dạ Y đã đụng mặt qua trước đó.

Nàng cung kính bước tới, nhưng cách nam nhân kia đúng năm thước thì dừng lại, nói rất nhẹ nhàng

- Thưa Tháp Chủ, cô bé ấy liền đã tới.

Nàng từ trong hồn đạo khí rút ra một tập hồ sơ nhỏ. Đây đúng là dữ liệu mà nàng điều tra được về Lâm Dạ Y.

Không hồ là một trong ba thế lực khủng bố nhất tồn tại, thao tác nhanh vô cùng.

Chàng trai kia lặng lẽ lướt mắt qua tập hồ sơ, từng dòng thông tin nhanh chóng được xử lý

Ánh mắt hắn không khỏi loé lên một tia kích động, lập tức nở nụ cười nhạt

- Cuối cùng cũng tìm được rồi.

Vị này không ai khác chính là sự tồn tại trong truyền thuyết, sánh vai với Đường Môn Môn Chủ và Hải Thần Các Các Chủ - Thiên Quan Đấu La.

Chưa đến năm mươi tuổi, ba người liền đột phá Cực Hạn Đấu La, như vậy là thực lực tầm nào?

Khoan kể đến những người sinh ra đã được định sẵn là tuyệt thế kỳ tài như Hải Thần Đường Tam và team Sử Lai Khắc Thất Quái đời đầu hay Tình Tự Chi Thần Hoắc Vũ Hạo cùng phu nhân Long Điệp Đấu La Đường Vũ Đồng, Long thần Đấu La Đường Vũ Lân. Nếu trong lịch sử không có họ thì ba người này đúng là những nhân loại đột phá được cánh cửa cực hạn của nhân loại sớm nhất.

Phó Tháp Chủ Truyền Linh Tháp nhìn anh tuấn nam tử, ánh mắt thâm thuý vô cùng.

------

Hắt chù!

Ai đó nâng tay lên sờ sờ đầu mũi hơi hồng hồng, thầm nhủ trong lòng

Thân là Cực Hạn Đấu La tu vi, mặc Băng Phách Hàn Y còn bị cảm lạnh sao?

Hay là da của con Băng Hoả Bạch Lang này mặc nhiều nên bị mòn rồi?

------

Ầy, tạm thời mình đang có vấn đề về sức khoẻ nên truyện chữ không được bùng choáy như mấy hôm trước. Chương sau sẽ bù cho mọi người nhaaaaa -w-