Chương 4: Zombie Đầu Đàn

The Dream Road ( Con Đường Mơ Ước )

Chương 4: Zombie Đầu Đàn

Khung cảnh biến đổi, âm thanh ù ù cùng với những hình ảnh lướt qua trước mắt Phong. Chớp mắt một cái phía trước hắn là một thảo nguyên, hắn hơi bất ngờ nhưng ngay sau đó lại cảm thấy bình thường vì đây là game có thể chuyển ta đến bất kì bản đồ nào.
Chưa kịp làm quen với cái cơ thể mới này hắn bỗng giật mình quay lại khi nghe phía sau lưng mình có tiếng động lạ nghe như tiếng bước chân và tiếng kêu rên của ai đó.
- Hự…. cccứuuu…
Ngay phía sau hắn cách chừng 15m đó là một người đàn ông mặc quần áo cổ trang có khuôn mặt dị hợm đầy vết cào xé, máu me loang khắp mặt mũi, đôi mắt thì đỏ ngầu nhìn Wind bằng ánh mắt cầu xin cứu giúp. Wind vội chạy tới đỡ lấy người đó nhưng vừa chạy tới hắn mới để ý và nhận ra phía sau người vừa rồi là một khu rừng rậm rạp, cây cối um tùm. Nhưng nếu chỉ có vạt rừng thì không đáng để Phong quan tâm, điều hắn quan tâm ở đây đó là: từ phía khu rừng đó dần xuất hiện hàng chục hàng trăm người khác. Những người mới xuất hiện trong khu rừng lao thật nhanh về phía hắn, khuôn mặt những người này thật kinh tởm: răng nanh mọc dài khuôn mặt biến dạng lở loét và miệng của họ đầy máu me.
Nhận thấy nguy hiểm Wind vội đỡ người kia dậy bỏ chạy, thế nhưng vừa khiêng vừa chạy khiến cho tốc độ của họ khá chậm, có nguy cơ bị những người đằng sau đuổi kịp.
- Bỏ tôi lại và hãy chạy đi, nếu còn đi chung ta e là sẽ liên lụy tới ngươi. Cố gắng sống sót hãy cầm lấy chiếc ba lô và tờ giấy này nó sẽ giúp ích cho ngươi nhiều.
Wind giật mình nhìn vào hành trang mình đã có thêm một chiếc ba lô. Không kịp xem trong ba lô có gì hắn quan tâm bây giờ là phải thoát thân. Mà thế quái nào cái tên kia vừa nói xong đã ngỏm củ tỏi rồi, không để cho hắn kịp hỏi thêm gì.
Không có thì giờ suy nghĩ hắn vội bỏ lại cái xác và tháo chạy khi ngay sau lưng hắn chỉ cách tầm 5 mét là một tên quái dị miệng đầy máu me nhìn hắn với mắt không thân thiện với hắn chút nào, chẳng có gì chắc chắn là nếu hắn dừng lại là không bị tên kia xé xác cả vậy nên tốt nhất là xách đít lên mà chạy.
Nhưng vừa chạy được một đoạn gần cắt được cả trăm cái đuôi không mong muốn kia đi thì hắn đã phải dừng lại, bởi ngay trước mắt hắn là một cái khe núi to đùng chiều dài từ bờ bên này của hắn sang bên kia ước lượng khoảng 300 m.
Bên dưới thung lũng cũng không có gì đặc biệt hơn ngoài hàng ngàn bộ xương cũng như những cái xác không còn hình thù xác định, cả xác người và động vật đều dưới đó. MỘT ĐẠI NGHĨA ĐỊA!
- Ọe, uệ….

Ting!

Bạn đã tới một đại nghĩa địa, khí độc, mùi xác thối có thể khiến cơ thể bạn mất máu. Hãy đeo thêm dụng cụ bảo hộ nếu bạn muốn xuống tham quan nơi này.



Cái mùi thối của xác chết bốc lên sộc thẳng vào chiếc mũi đáng thương của Wind làm hắn nôn lên, nôn xuống và tất nhiên đây chính là nơi tuyệt vời cho lũ quạ đen đến để kiếm ăn. Hàng ngàn con quạ bu đen cả một vùng thung lũng, chưa kể đến hàng trăm con còn đang bay liệng trên bầu trời. Wind, hắn thở dài " haizzz, cũng tại mải chạy mà không để ý điều này mà giờ ta lâm vào khó khăn đây."
Quay đầu nhìn về phía sau hắn lại thở dài thất vọng khi còn cả gần trăm cái đuôi của mình phía xa xa kia.
- Bây giờ thì còn cách nào mà vượt qua được đây? Cái trò chơi quái quỷ này chẳng cho mình một cơ hội để kịp tìm hiểu chuyện gì đang sảy ra nữa. A!!!
Chợt nhớ ra hành trang của mình hắn vội mở ra bởi vì này giờ lúc mới đăng nhập game hắn cũng chưa có thời gian xem nó. Vừa lẩm nhẩm trong miệng hai chữ "hành trang" ngay lập tức phía trước hắn hiện lên một cái bảng trong đó có các ô trống giống như vị trí để đồ, trang bị trong các game cũ mà hắn chơi nên hắn cũng không cảm thấy lạ lẫm gì.
Trong hành trang của hắn có một cái ba lô, 1 tờ giấy và cũng chỉ có thế không hơn không kém. Hắn vội mặc chiếc ba lô vào, ngay sau khi mặc chiếc ba lô lên thì trong hành trang hắn xuất hiện thêm vài món đồ: một phần ba chai nước, một nửa cái bánh mì, ba khúc gỗ, hai viên đá, cuối cùng là một cái mặt nạ phòng độc đây toàn là thứ Wind cần cho bây giờ, tất nhiên trừ ba khúc gỗ và hai viên đá kia.
Wind lấy mặt nạ phòng độc ra mặc vào, hắn quyết định sẽ đi tắt qua vùng nghĩa địa kia chứ không chịu đi vòng vì nếu bây giờ đi vòng thì vừa khi tới được mép bên phải hoặc trái của thung lũng đều không kịp, bọn quái gở kia sẽ đuổi kịp và chặn trước ở mép thung lũng. Hắn thà đi qua chỗ đống xác kia chứ không đi vòng để rồi nộp mạng vô ích.
- Số mình đúng là số chó mực! Vực ơi anh tới đây…. Aaaaaa
Wind thốt lên một câu cuối rồi lao như thiên thần xuống dưới hố. Đang lao "mượt mà" từng bước chân đều đặn xuống dưới hố thì bỗng dưng Wind vấp phải vật gì đó. Hắn bực mình quay lại nhìn, còn miệng hắn thì lẩm bẩm chửi rủa cái vật nào cản chân hắn làm hắn ngã lộn mấy vòng. Cũng may là chưa rơi cái mặt nạ ra không thì xác định hắn chết ngạt vì mùi thối rồi.
- Để ta xem ngươi là gì mà làm ông đây ngã dúi dụi…
Wind vừa nhìn ra phía sau thì hắn chợt giật mình khi nhìn thấy phía sau mình là một cánh tay ngoi lên dưới đống xác còn cử động, đắn đo vài giây nhưng ngay tức khắc hắn bỏ chạy luôn.
Cơ bản là hắn cũng chẳng muốn dây dưa lâu, nếu tên kia ở dưới lớp xác chứng tỏ cũng sắp chết rồi tội gì cứu tên đó cho mất thời gian, vừa chưa chắc được thêm đồ đạc gì nhiều vừa có nguy cơ bị mấy con quái vật đằng sau kia nó tóm được.
Chạy xuống thì nhanh thật nhưng ngay khi chạy lên dốc hố thì đó quả là nỗi ám ảnh với Wind. Hắn cứ chạy lên một đoạn thì mấy cái xác ở bên trên cứ lăn xuống làm hắn mất nhiều sức lực để tránh né.
- Sxxuuuttt!
Vì mải mê tránh mấy cái xác bên trên lăn xuống mà chân của Phong dẵm thụt vào một cái khe kẹp giữa hai cái xác.
- Đờ mờ! Số mình đen hơn cả chó mực! Khốn khiếp, sao nó giữ chắc thế, thả ta ra.
- Grruwww! Grruwww!Gruwwwww!....
Phía sau lưng Phong vang lên tiếng gầm giận dữ của mấy cái con quái vật đang đuổi theo hắn nãy giờ. Có vẻ như đến bây giờ thì hắn xác định "nằm" là cái chắc, thế nhưng hắn vẫn cố gắng vũng vẫy nếu còn cơ may thì vẫn thoát được. Phong vùng vằng đôi chân của mình lôi lên, lôi xuống hắn đau đớn kéo chiếc chân bị kẹp chặt của mình. Ngay cả với Wind lúc này đang đau đớn, hắn cũng hơi bất ngờ bởi các cảm giác mà game này mang lại chân thực không khác gì ngoài thế giới thực. hai cái xác to lớn kia kẹp chặt lấy chân của Wind khiến hắn càng nhích chân thì nó càng đau thế nhưng hắn với ý chí không bỏ cuộc vẫn chịu đau kéo chân của mình ra.
"Ót", một tiếng động vang lên bàn chân của hắn được giải thoát nhưng ngay sau đó một bàn tay phía sau tóm lấy vai hắn lôi lại hất hắn về phía sau. Biết là mình đã bị đuổi kịp Wind tuyệt vọng bất lực bị con quái vật tấn công. Nó cào, hất vất hắn liên tục, vần hắn như vần một món đồ.

Ting!
Bạn đã bị tấn công
Ting!
Bạn đã bị mất 5 máu
Ting!
Bạn đã mất 6 máu
Ting!
Bạn đã mất 3 máu
….


Liên tiếp những thông báo hiện lên trong đầu Wind nhưng hắn lúc này đâu còn thời gian để tâm đến chuyện đó. Như thường lệ với các trò chơi khác thì chắc chắc hắn đã bỏ cuộc và để bị giết, bởi chết là lại có thể hồi sinh được luôn, thế nhưng trong trò chơi này chỉ được hồi sinh 2 lần, nghĩa là mạng sống không thể được phung phí.
Nghĩ đến số tiền bỏ ra và có khả năng cho dù đủ số tiền đó hắn cũng không thể lập một tài khoản khác cơ thể hắn lại sục sôi lại ý chí. Hắn vùng vẫy đấm loạn xạ vào con quái.

Bạn đã đánh trúng con zombie đầu đàn,

Ting!
Con zombie bị mất 1 máu, sát thương quá thấp bạn hãy thử đòn đánh mạnh hoặc vũ khí tốt hơn.



Wind hắn bất ngờ và không thể tin được cú đấm của mình lại gây sát thương lên con quái. Hắn cảm thấy vui mừng nhưng ngay sau đó hắn nhìn vạch máu của con zombie thì cái mặt hắn lạnh toát.


Ting!
Zombie đầu đàn
Lever: 8
Máu: 2498/2500
Sát thương vật lý: 4~7
Sát thương phép: 0



- ĐÙA BỐ À!!! GIẾT TA ĐI!!! ÔNG TRỜI ÔNG CÓ MẮT KHÔNG?
Wind không còn giữ được bình tĩnh nữa hắn gào thét chỉ tay lên bầu trời trong xanh kia.
- Bịch!
Hắn lại bị ném thêm một lần nữa xuống đất, va vào những cái xác lổm ngổm bên dưới.