Thánh Chiến Phục Sinh (Mạt Thế Xác Sống)

Chương 63: Hiểu lầm

Chương 63: Hiểu lầm

Đám người Công Tài thấy Khả Vân vội vàng đi mất, bọn họ liền lo lắng nhìn theo, Công Tài liền đi lại Minh Tuyết hỏi rõ tình hình.

Cô liền không nhanh không chậm kể rõ mọi chuyện, từ lúc Minh Tú vào ngân hàng Saccombank gặp bọn họ, sau đó là kế hoạch làm mồi nhử, chặn đường, rút lui.

Còn vì sao bọn họ lại chạy bộ, thay vì đi xe, lý do đơn giản, một xe hết xăng, một xe bị xác sống chặn đánh, bắt buộc bọn họ phải bỏ xe lại dùng xe hai cẳng chạy bán sống bán chết.

Khi Công Tài nắm rõ tình hình, thì đưa ánh mắt đầy thâm ý nhìn ba người mặc áo công sở đang chạy về phía bọn họ..................

Minh Tú năm bắt thời cơ, phát động kỹ năng Tam trọng gia tốc vượt qua đám xác sống, tưởng chừng như sắp thoát được, một con xác sống có móng vuốt sắt nhọn, lao tới không ngừng cào xé, khiến cho Minh Tú bắt buộc phải lui lại.

Do cuộc chiến lúc trước, khiến thể lực của hắn đã gần thấy đáy, Minh Tú bị đẩy văng ra xa, hắn lui lại vài bước, lưng liền dựa vào tường, hắn há mồm thở dốc.

Chớp được thời cơ, xác sống có móng vuốt nhọn liền lao đến với tốc độ cực nhanh, móng vuốt đen ngòm của nó nhắm vào ngực của Minh Tú đâm tới.

Thấy thế, không kịp suy nghĩ, Minh Tú vội vàng dùng kiếm lên đón đở.

Cú va chạm, khiến cho bức tường sau lưng Minh Tú bị sụp đổ, hắn bị đánh bay đi một đoạn, trên ngực bị thủng một lổ lớn, máu chảy ồ ạt ướt đẩm cả áo.

Đấu sĩ Cảm nhiễm giả (Lv.20): Tiến hóa cao cấp từ Đấu sĩ Cảm nhiễm giả E cấp.

Tiến hóa thể: Hắc Hóa.

Kỹ năng 1: Tốc Lực.

Kỹ năng 2: Cào Xé.

Kỹ năng 3: Cường Hóa Hắc Trảo.

Minh Tú không để tâm đến vết thương trên ngực, hắn liền lấy một bình huyết thủy cấp thấp uống vào, tay nắm chặt thanh katana, lao đến chiến đấu.

Hiện tại, nếu hắn chọn cách phòng thủ, làm bao thịt cho con Cảm nhiễm giả này, hắn chỉ có nước chết. Cấp độ, lực lượng, tốc độ, thể lực của hắn đều thua xa nó, đứng đó đợi nó tấn công là điều ngu xuẩn nhất.

Cách phòng thủ tốt nhất hiện giờ chỉ có cường công, lấy mạng đổi mạng, tìm kiếm sinh cơ.

Song phương va chạm lần nữa, kiếm trảo giao phong, Minh Tú lại bị đánh lui lần nữa, miệng phun ra một ngụm máu.

Nhưng Đấu sĩ Cảm nhiễm giả cũng bị hắn dùng Sát kiếm đâm xuyên vào vai trái.

Đấu sĩ Cảm nhiễm giả tức giận, cơ thể liền Hắc hóa, nó dậm chân lao tới, kỹ năng Tốc lực phát động, nó lao tới nhanh như một cơn gió.

- Toang!!!

Minh Tú cười khổ nói. Hiện tại, hắn đã nỏ mạnh hết đà, với tình hình hiện tại hắn có thể làm bị thương nó, coi như hắn đã cố gắng lắm rồi.

Tuy nhiên, để hắn nằm đây đợi chết là điều không thể, ánh mắt của hắn liền hiện lên sự điên cuồng, hắn cắt nát đầu lưởi của mình lấy lại tỉnh táo, hai tay nắm chặt thanh katana.

Đấu sĩ Cảm nhiễm giả Hắc hóa lao tới, Minh Tú cũng đâm kiếm tới, hắn bỏ hết thẩy phòng ngự, lấy mạng đổi mạng với nó.

Keng!!!

Hai bên sắp va chạm vào nhau, chợt một tiếng chuông vang lên.

Minh Tú liền bị tiếng chuông làm cho choáng váng, tưởng chừng sắp ngất xỉu, nhưng với ý chí mạnh mẽ của mình, hắn cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại, không cho bản thân ngất đi.

Đấu sĩ Cảm nhiễm giả Hắc hóa còn thảm hơn hắn, nó dường như bị một bàn tay vô hình, vổ mạnh vào thân thể, liền bị đánh bay một đoạn, liên tiếp là các toàn nhà bị sụp đổ trên đường bay của nó.

- Đi!!!

Âm thanh lạnh lùng, nhẹ nhàn, nhưng ẩn chứa sự lo lắng vang vọng bên tay hắn. Hắn ngửi thấy một mùi hương thơm nhẹ nhàn, thanh tao, áp chế đi mùi máu của hắn đang chảy vào phổi. Âm thanh này, hương thơm này khiến tinh thần của hắn tỉnh táo lại được mấy phần.

Một bạn tay mềm mại, nhẹ nhàn ôm vào eo hắn.

Hắn xoay đầu qua nhìn, hai mắt chạm nhau, đôi mắt trong suốt như pha lê, long lanh như sao trời xuất hiện trước mặt hắn. Ngũ quan cân đối, da trắng tựa như sương, tóc bồng bền như làn mây, một vẽ thoát tục mà không một ai có thể so sánh.

Khả Vân tay phải ôm eo Minh Tú, tay trái vung lên, hàng loạt băng phiến bay ra, gặt hái một đám xác sống, tạo thành một khoản trống. Cô nhẹ nhàn đạp chân xuống đất, liền lao đi như một cơn gió biến mất.

Đấu sĩ Cảm nhiễm giả lao ra từ đống đổ nát, liền thấy đối thủ biến mất, thất khiếu của nó chảy máu, nó tức giận gầm lên không cam lòng.

- Anh không sao chứ! Khả Vân vừa ôm Minh Tú chạy, vừa nhìn hắn lo lắng nói.

- Không sao, còn tốt. Cảm ơn! Đôi mắt nặng trỉu hắn thì thào nói. Vừa nói xong, hắn liền ngất đi.

Khả Vân thấy thế liền gấp gáp tăng tốc mà lao đi.

- Anh ta sao rồi? Công Tài vừa điều khiển xe tới, thấy Khả Vân ôm Minh Tú thân đầy máu, hắn liền dừng xe lại vội hỏi.

- Vẫn còn tốt.

Khả Vân lạnh nhạt nói, trên trán của cô đã đổ một ít mồ hôi. Do kích hoạt trang bị Tiên Nữ Linh Chung (C cấp - bị phong ấn) * đ khiến cô thoát lực, cộng thêm việc phải ôm Minh Tú điên cuồng chạy không ngừng nghỉ, với cấp bậc hiện tại của cô gắng gượng tới bây giờ đã quá sức rồi.

* Nhắc cho mọi người nhớ: trang bị này là khi Khả Vân đạt cấp 10 đã nhận được, cô cũng đã từng sử dụng để chiến đấu với Hắc cẩu trong tập trước.

- Được rồi, mau đi thôi, nơi này không tiện ở lâu.

Vừa dứt lời, mọi người liền vội vội vàng vàng chạy vào xe, Công Tài cũng vội nhấn ga, lao nhanh về phía căn cứ Nine South.

Minh Tú giật mình tỉnh dậy, nhìn thấy các vết thương trên người mình đã khép lại, đau đớn cũng đã giảm đi rất nhiều, nhưng do mất lượng máu quá lớn khiến sắc mặt của hắn vẫn trắng bệch.

Minh Tú gượng người ngồi dậy.

- A! Anh Tú tỉnh dậy rồi.

Khả Nhi đang cầm ly nước bước vào phòng, thấy Minh Tú đang cố gắng ngồi dậy, cô liền vui mừng lao tới ôm chặt lấy hắn.

- A! Ui!

Minh Tú tái mặt khẽ rên, Khả Nhi giật mình lùi lại, lo lắng nhìn hắn.

- Em xin lỗi em quên mất. Em không cố ý.

Vì không để ý nên cô đã đè vào vết thương ngay ngực của hắn, do vết thương khá sâu, việc điều trị cần thời gian, vết thương chỉ vừa mới khép miệng lại, nay Khả Nhi đè vào làm vết thương hở ra, khiến máu chảy ra thấm ướt cả băng vãi.

- Em xin lỗi! Em xin lỗi!

Thấy máu chảy ra từ ngực của Minh Tú, Khả Nhi liền rối rích không biết làm sao, liên tục xin lỗi, chuẩn bị sắp khóc đến nơi.

- Anh không sao, chỉ là vết thương nhỏ.

Minh Tú gượng cười nói, mồ hôi đã nhỏ giọt trên trán hắn, mặt cũng trắng bệch đi một chút.

- Chuyện gì thế.

Nghe tiếng la của Khả Nhi, mọi người liền ùa vào lo lắng hỏi.

- Chị! Chị!

Khả Nhi thấy Khả Vân đi tới, liền chỉ chỉ vào Minh Tú mà không nói nên lời, nước mắt của cô bé đã ướt đẫm.

- Không sao, chị biết rồi. Khả Vân lạnh nhạt, sờ đâu cô bé khẽ nói.

Mọi người lập tức liền nghĩ tới điều gì đó, liền tái mặt lùi lại.

- Đồ cầm thú, giữa ban ngày ban mặt anh dám đê hèn như vậy, anh dám…dám….

Thanh Hải nhìn Khả Nhi uẩn khuất khóc, Thanh Hải mặt mài đỏ bừng, liền tức giận đi lên chỉ chỉ trỏ trỏ chửi đến không nói nên lời.

Á!!!

Chưa kịp chửi xong, hắn đã bị một băng trụ đánh bay ra khỏi phòng.

- Anh không sao chứ.

Minh Tú nhìn thấy ánh mắt dị dạng của mọi người, hắn nhìn Khả Nhi sau đó nhìn hắn, mặt hắn liền đen như đít nồi.

- Không phải chứ, trí tượng tượng của mọi người cũng quá phong phú rồi đi. Minh Tú thầm nói.

- Ừ! Tôi không sao chỉ đau một chút.

- Ừ! Khả Nhi em mau trị thương cho anh ấy đi. Khả Vân lạnh nhạt nói tiếp.

- Dạ! Em xin lỗi anh. Lấy lại được bình tĩnh, Khả Nhi đưa nhẹ tay vào vết thương trên ngực của Minh Tú, sử dụng kỹ năng trị liệu, chữa thương cho hắn.

Mọi người nhìn thấy vết máu trên ngực hắn liền hiểu ra vấn đề..........................

Cầu đề cử, cầu kim phiếu, cầu ủng hộ.....