Chương 8: Ma thú đột kích

Thâm Uyên

Chương 8: Ma thú đột kích

Sáng sớm hôm sau.
* Ngoại thành Bạch Hổ - Nghĩa trang anh hùng *
Đây là nơi chôn cất các vị anh hùng đã chiến đấu đầy lùi Ma tộc từ trước đến giờ, mỗi gia tộc đều có một nghĩa trang riêng.
Ban đầu, số người viếng thăm tới rất đông nhưng dần dần dân chúng coi việc nhưng anh hùng đẩy lùi ma tộc, ma thú như thể đó là nghĩa vụ của họ. Lòng biết ơn giảm dần, số người đến ít đi và rồi gần như không còn nữa. Nơi những anh hùng được tưởng nhớ nhiều nhất chỉ có tại Chu Tước tộc - nơi tiền tuyến ngăn chặn ma tộc bạo phát tấn công mỗi một trăm năm mươi năm.
Tuy hoang vu, hiu quạnh nhưng nơi đây lúc nào cũng được dọn dẹp sạch sẽ.
Hiện tại Dạ Uyên đang đặt hoa lên từng ngôi mộ.
Sau tối hôm qua Dạ Uyên vẫn quyết định quay lại. Khi ngôi mộ cuối cùng được đặt hoa hắn thở dài.
" Không tìm được bất cứ manh mối nào cả, mặt đất quả thật không có vết cháy xém. "
" Có lẽ thật sự mình gặp ma. "
Dạ Uyên cúi đầu, chắp tay vái một vái.
-Tối qua tự tiện xông vào quấy rối! Mong mọi người thứ lỗi.
Nói xong hắn liền rời khỏi. Hắn đã hứa dành cả tuần lễ hội để dẫn Tử Vân đi chơi. Thi thoảng còn có cả Vân Băng nữa. Ba người tạo thành tổ đội càn quét các trò chơi có thưởng.
Hai chị em đùa vui đến nỗi quên luôn hỏi loài sẽ nở ra từ trứng, thì Dạ Uyên cũng đã nói cho họ luôn.
Quả trắng là trứng Băng Long. Quả tím là Ảnh Yêu song thuộc tính bóng tối, tinh thần. Nó vô cùng hợp với sát thủ hoặc pháp sư tinh thần như Tử Liên.
Ngày cuối của lễ hội Dạ Uyên tặng cho Tử Liên một mặt dây chuyền bằng Hồng Ngọc mang ý nghĩa: Tri kỉ, tình yêu nồng thắm, hạnh phúc, biểu tượng của vẻ đẹp; sức khỏe dồi dào, trí tuệ minh mẫn,cuộc sống nhiệt huyết.
Đội của Dạ Uyên sau lễ hội bị tách ra với lý do huấn luyện đã hoàn tất. Hắn được phân vào một đội khác
Trong khoảng thời gian này Dạ Uyên vẫn liên tục kiểm tra lại cơ thể, giám sát bảng trạng thái nhưng tất cả đều bình thường.
Nhưng buổi đêm khi mọi người đều ngủ say. Trước lúc Thạch Thiên rời đi khoảng một ngày.
< Thần Ân: Nhìn Xuyên Thấu đã được thêm >
< Ma Pháp: Huyết Chú đã được thêm >
Sáng hôm sau Dạ Uyên rất bất ngờ khi kiểm tra thấy hai thứ được thêm vào.
Hắn sử dụng Ma Nhãn lên chúng.
" Nhìn Xuyên Thấu ": Nhìn xuyên, tự ngắt sau ba tiếng nếu không huỷ phép.
" Huyết Chú ":
• Cho phép người dùng sử dụng Hp thay cho Ma lực.
• Cho phép dùng máu vẽ ba pháp trận nhỏ tương ứng với ba phép bản thân có. Phép sẽ được kích hoạt tức thì không cần niệm chú.
• Cho phép dùng Hp tăng sát thương cho đòn tấn công.
• Điều kiện: Pháp trận chỉ được kích hoạt khi tiếp xúc với cơ thể người vẽ.
Một cái thì cụt lủn, một cái thì vô cùng tường tận. Nhưng Dạ Uyên vẫn phải nén sự tò mò lại vì hắn còn có nhiệm vụ.
Sau khi cùng đội mới sử lí lũ quái rồi thu gom nguyên liệu, Dạ Uyên ra ngoài thành tiễn Thạch Thiên.
Trên đường tới đó hắn thử sử dụng ‘’ Nhìn Xuyên Thấu ‘’ để hiểu rõ hơn đặc tính của nó.
Nhắm chuẩn một cô gái đi đường khảng hai mươi tuổi mặc váy trắng liền thân.
Dạ Uyên kích hoạt "Nhìn Xuyên Thấu". Trong mắt hắn tầng váy bắt đầu trong suốt rồi đến nội y.
Xx Phụp xx
" Hm!! Xương chậu đẹp đó!"
Dạ Uyên xoa cầm gật gù.
" Cơ mà có gì đấy sai sai nhỉ? Xem nào! Nhìn xuyên thấy xương chậu! Không sai!"
Vừa suy tư hắn vừa di chuyển ánh mắt tìm mục tiêu khác.
" Ồ! Xương quai xanh nè! Éc! Xương chậu to quá! Gì thế kia hộp sọ bị lõm một chỗ kìa! A! Xương ức củ......."
Dạ Uyên dừng lại, sững sờ đứng giữa đường. Mọi thứ trong tầm mắt hắn đều trở nên trong suốt như thể đang dùng phần mềm giả lập trên máy tính đặc biệt là con người. Họ trở nên " trắng không tì vết ".
Mặt Dạ Uyên tái lại.
" Huỷ lệnh dùng Nhìn Xuyên Thấu "
< Huỷ lệnh thất bại. Ero Ero Ero.. >
Dạ Uyên câm nín khi dòng chữ chạy qua rồi biến mất.
" Moá! Ta không tin không được. "
" Huỷ lệnh dùng Nhìn Xuyên Thấu "
< Huỷ lệnh thất bại. Ero Ero Ero.. >
" Huỷ lệnh dùng Nhìn Xuyên Thấu "
< Huỷ lệnh thất bại. Ero Ero Ero.. >
" Huỷ lệnh dùng Nhìn Xuyên Thấu "
< Huỷ lệnh thất bại. Ero Ero Ero.. >
" Huỷ lệnh dùng Nhìn Xuyên Thấu " x100
< Huỷ lệnh thất bại. Ero Ero Ero.. > x100
..........
Thử lại nhiều lần nhưng không hiệu quả khiến Dạ Uyên chỉ còn nước bỏ cuộc. Hắn đành chấp nhận số phận phải chờ ba tiếng.
Hít một hơi, nhìn thẳng phía trước tiến bước. Nhưng cảm giác của hắn lúc này rất tệ vì người đi đường giờ chả khác mấy bộ xương di động.
" Như kiểu lạc vào bầy quái xương ấy. Nhìn mà chỉ muốn nhảy ra train để lên cấp. " Kiềm chế sự khó chịu trong lòng hắn tăng nhanh cước bộ tới chỗ Thạch Thiên.
‘’ Nhìn Xuyên Thấu " tác dụng quá triệt để lên sinh vật sống. Nó không chỉ nhìn xuyên quần áo mà còn cả da, lông, mô, cơ, nội tạng. Khiến con người, động vật trong mắt Dạ Uyên lúc này trở thành mấy bộ xương biết di chuyển.
-x-x-x-x-x-x-x-
Trước mặt Dạ Uyên lúc này là một '' bộ xương lùn '' đang không ngừng lải nhải căn dặn. Hắn đã nghe hơn hai mươi phút, kết hợp với hình tượng bộ xương kia khiến mắt Dạ Uyên trắng dã không còn tiêu cự, lời nói thì từ tai này qua tai kia.
Sau một lúc bộ xương ngưng lại thì Dạ Uyên mới hoàn hồn.
- Tiếp theo ta sẽ tới vùng phía bắc đại lục.
-Khi nhập môn ta đã không có gì cho con, nên trước lúc rời đi ta muốn tặng con vật này.
Nói rồi Thạch Thiên lấy ra cây búa rèn mà ông thường dùng đặt vào tay Dạ Uyên. Cây búa này hắn đã từng dùng trong thời gian rèn kiếm cho Vân Băng.
-Sư phụ! Sao người …
-Nó là bảo khí đơn truyền của lưu phái ta. Chỉ chuyền cho người giỏi nhất.
-Ta có mỗi ngươi là đệ tử, không truyền cho ngươi thì cho ai.
-Vậy...tạ ơn người. Công ơn dạy dỗ của người cả đời này con sẽ không bao giờ quên.
Dạ Uyên quỳ xuống lạy ông ba lạy.
Thạch Thiên xoa đầu hắn từ ái nói:
-Lần này ta đi không biết bao giờ mới có thể gặp lại. Ta không mong con có thể trở nên nổi tiếng, chỉ mong luôn khỏe mạnh và hạnh phúc.
Nói xong ông xoay người rời đi.
Vẫn quỳ ở đó nhìn theo. Khi bóng hình Thạch Thiên khuất hẳn Dạ Uyên dập đầu thêm một lần rồi mới đứng lên.
Nhìn cây búa trong tay, nó không hề bị tác động bởi ‘’ Nhìn Xuyên Thấu ‘’.
< Bảo khí đã nhận chủ > Âm thanh thông báo quen thuộc vang lên trong đầu Dạ Uyên
Cây búa này tuy không có lực công kích nhưng lại sở hưu năng lực đáng sợ khác. Khí linh của nó cũng vô cùng đặc biệt. Từ người sử dụng đầu tiên cho tới hắn chỉ truyền cho người có thể rèn, hơn nữa còn phải là đệ tử giỏi nhất. Khí linh sẽ chấp nhận người đệ tử bất chấp chức nghiệp có hợp hay không.
Trước Dạ Uyên không thể xem thuộc tính của nó, nhưng giờ nó lại hiện rõ mồn một trước mắt hắn khi kích hoạt Ma Nhãn.
Búa của Hephaistos
Loại: Búa
Bậc:Bảo khí
Hiệu ứng: Tùy chỉnh kích cỡ, kháng huỷ hoại, tăng lực đập, tự sửa chữa, chặn giám định.
Thuộc tính ma pháp: Hỏa
Hiệu ứng thuộc tính ma pháp: Tăng khả năng loại bỏ tạp chất trong khoáng vật khi rèn.
Hiệu ứng đặc biệt: Tăng khả năng hình thành phôi bảo khí, bảo khí.
Người sở hữu: Dạ Uyên.
Nhìn vào dòng hiệu ứng đặc biệt Dạ Uyên không khỏi hoảng sợ. Nếu năng lực của nó mà bị lộ ra thì tất cả các quốc gia sẽ điên cuồng săn săn đuổi cho xem.
Hướng mắt về phía Thạch Thiên rời đi Dạ Uyên siết chặt nắm đấm
" Con nhất định sẽ không làm ô danh của người."
Sau đó Dạ Uyên được hưởng một vài trải nghiệm thú vị như bị một bộ xương nhỏ bám lấy nói chuyện ríu rít.Bữa trưa được một bộ xương khác tươi cười bón cho ăn mặc dù hắn không biết có phải cười hay không nữa.
Khí sắc hắn ngày càng tệ cho tới khi thời gian hiệu lực của ‘’ Nhìn Xuyên Thấu ’’ kết thúc thì mới khá hơn chút.
Mấy ngày sau đó Dạ Uyên nghiên cứu cách sử dụng " Huyết Chú ". Không như ‘’ Nhìn Xuyên Thấu ’’. Hắn sử dụng mà không có bất kì vấn đề nào xảy ra.
Sau vài lần thử nghiệm Dạ Uyên quyết định vẽ ba huyết chú trận lên tay trái để khi khẩn cấp có thể ngay lập tức sử dụng.
Thời gian này hắn thường tới quân doanh cùng đồng đội mới luyện tập tác chiến, mọi việc đều diễn ra bình thường.
x-x-x-x-x-x-x
Một tuần sau.
Mang theo giỏ đồ ăn ra khỏi phủ thì Vân Băng bị gọi lại.
-Con tính đi đâu vậy.
Người gọi cô lại là Tử Vân.
-Thưa dì! Con mang đồ ăn trưa đến quân doanh cho Dạ Uyên.
-Không phải ở quân doanh đã có nhà ăn rồi sao?
Con việc gì phải tốn công vậy?
-Con nghĩ đồ ăn ở quân doanh không hợp khẩu vị của Dạ Uyên nên đã tự chuẩn bị.
-Ồ! Vậy con mau đi đi.
-Con xin phép!
Vân Băng lễ phép cúi người rồi rời khỏi.
Nhìn bóng lưng của cô rời đi, khuôn mặt hòa ái của Tử Vân lập tức trở lên lạnh lùng.
-Triển khai kế hoạch, tập trung vào khu Tây. Đưa phần lớn quân lính qua phòng thủ. Gửi hơn mười đội đến phía Đông, phải có mục tiêu trong đó. Đích thân ta sẽ lo nơi này.
Nói xong Tử Vân quay người rời khỏi mặc dù xung quanh không có bóng dáng ai khác.
* Quân doanh *
-Thế này phiền tỷ quá! Ngày nào cũng đem cơm qua.
Dạ Uyên ngại ngùng gãi đầu.
-Không sao! Đệ thích là được!
Vân Băng cười nói.
-Vậy ta không ngại nữa.
Dạ Uyên nhận giỏ đồ ăn từ Vân Băng rồi tìm một chỗ yên tĩnh gần đó ngồi ăn. Thi thoảng những ánh mắt ghen tị có lướt qua nhưng hắn chả thèm để tâm.
Vừa ăn Dạ Uyên vừa kể cho Vân Băng về những điều thú vị trong các cuốn sách mà hắn đọc, đặc tính ma thú gặp trong những trận chiến đã qua. Vân Băng thì luôn chăm chú lắng nghe đôi khi phụ hoạ một vài câu. Không khí cực kì hoà hợp.
Đằng xa không thiếu các thanh niên vừa cắn đồ trong quân doanh vừa khóc ròng, nhìn hai người mà lòng đau như cắt. Thầm than bao giờ mới thoát được kiếp FA.
** Uỳnh **
Bông dưng mặt đất chấn động, toàn thành như rung chuyển. Âm thanh thú gào cùng tiếng la hét hoảng sợ vang vọng.
Tiếng chuông báo động vang vọng. Binh lính trong quân doanh được triệu tập lại, các đội nhận lệnh rồi ngay lập tức hành động.
Đội của Dạ Uyên là đội 6 cùng với mười đội khác trấn thủ ở phía Đông. Các hướng khác cũng tầm mười đội, còn lại đều được điều động về phía Tây.
Di chuyển được một lúc Dạ Uyên mới nhận ra Vân Băng đang chạy song song cùng hắn.
-Tỷ đi theo làm gì?
Dạ Uyên cau mày.
-Ta muốn giúp!
Vân Băng thản nhiên nói.
-Không được! Tỷ mau về đi.
-Đệ chả cùng Tử Liên đi săn còn gì.
-Đó là khu an toàn. Giờ toàn thành bị tấn công, tỷ cần về phủ ngay!
-Không! Đệ đi đâu ta theo đó!
Vân Băng kiên quyết nói nhưng Dạ Uyên lập tức lắc đầu.
-Ở đó rất nguy hiểm, tỷ không thể theo!
-Chính vì nguy hiểm nên ta mới phải theo đệ! Vân Băng hét lên.
Cả hai lập tức dừng lại.
-Ta sợ mất đệ! Cô cúi đầu, giọng run run nói nhỏ.
Thở dài Dạ Uyên nhìn sâu vào mắt Vân Băng.
-Nếu muốn theo thì phải ở cạnh ta. Không được tự ý hành động cách ta quá xa.
-Được không?
-Ưm!!! Vân Băng gật đầu cười rạng rỡ.
Thỏa thuận xong hai người lập tức tăng tốc vọt lên theo kịp đội.
Sau năm phút, cả nhóm hơn mười đội tới được địa điểm chỉ đinh ở phía Đông thành.
Ở đó là một đám hỗn loạn, nhưng binh sĩ trấn thủ ở thành dường như không đủ lực lượng. Họ đang dần bị hạ gục và người dân thì chạy toán loạn. Hàng trăm con ma thú với đủ chủng loài như báo, chó, goblin, xương…
-Tất cả tấn công, ưu tiên bảo vệ người dân.
-Chiến binh, Sát thủ tiên phong, Cung thủ yểm trợ.
-Đội Pháp sư đợi lệnh. Đội Mục sư đưa người dân tới nơi an toàn, chữa trị cho họ. "
Vị chỉ huy khoảng 30 tuổi của nhóm lập tức ra lệnh. Hắn đã đột phá lên Nhị đoạn và là một quyền sĩ.
Anh cùng mười chiến binh, mười một sát thủ đánh thẳng vào lũ ma thú. Họ như một cơn lốc xoáy quét sạch mọi vật cản. Chưa kể đằng sau là hàng loạt tên và phép bắn yểm trợ. Các đội phối hợp với nhau cực kì ăn ý.
Sau một lát toàn bộ quái trong bán kính 200m được tiêu diệt sạch sẽ. Vị chỉ huy ra lệnh cho các đội chia ra, tìm và diệt ma thú ở các hướng khác, một đội ở lại bảo vệ khu vực cứu thương.
Đội 6 gồm đội trưởng – Trần Kiên một Thuẫn giả. Cung thủ là Phong Lan, Minh Lâm là Sát thủ và Minh Lam là Mục sư, Pháp sư là Dạ Uyên. Cả đội đi về hướng Đông Nam. Sau khi dọn dẹp khu vực xung quanh thì đội 6 bắt gặp một con ma thú Nhất đoạn Lv 100.
Hạt Sư
Lv: 100 < Nhất Đoạn >
Giới tính: Đực
HP: 100%
Khí: 100%
Tình trạng: Tốt.
Sau khi Minh Lam dùng kinh giám định quét qua con ma thú và báo lại tình hình. Trần Kiên ra hiệu cho cả đội tiếp cận tấn công.
Phong Lan đánh phủ đầu bằng một màn mưa tên, nhưng chúng bị con Hạt sư dùng cái đuôi bọ cạp của đánh bật hết ra.
Minh Lâm theo sau tung một loạt nhát chém thì bị nó dùng vuốt cản lại.
-Lôi Trần – Dạ Uyên tung phép. Luồng điện sượt qua Minh Lâm đánh trúng vai con Hạt Sư khiến nó bị thương phải lùi ra sau.
Nhưng trong thoáng chốc con Hạt Sư lại lao về phía trước tấn công. Minh Lâm lập tức nhảy lui lại thì cái đuôi bọ cạp đánh tới. Nó như một cái roi sắt liên tục quất xuống. Tuy dùng đoản đao cản lại nhưng lực và tốc độ của nó hơn hẳn Minh Lâm.
*Bang*.
Trần Kiên ở sau kịp thời lao tới dùng khiên đỡ lại tạo cơ hội cho Minh Lâm thoát ra.
-Lùi lại, đừng ham chiến! Chúng ta sẽ bào mòn nó từng chút một.
-Gào - Con Hạt sư gầm lên tức giận. Một lớp Khí lập tức xuất hiện bao phủ lấy cơ thể rồi nó chồm lên tung hai chảo đẩy lùi Trần Kiên lại.
-Lôi Cụ: Tỏa Liên - Hơn mười sợi xích điện xuất hiện từ sau con quái và trói chặt nó lại.
Không thể bỏ lỡ cơ hội này, Trần Kiên lập tức đập mạnh khiên xuống đất.
- Chấn Động
Tấm khiên phát sáng rồi một luông quang mang phóng thẳng vào đầu con Hạt Sư làm choáng nó.
- Phá Giáp Kích - Thừa cơ Minh Lâm lao lên chém mạnh vào cổ nó. Thanh đoản đao được gia cường bởi Khí chém vỡ lớp hộ thể của con Hạt Sư tạo ra một vết thương lớn.
Minh Lâm chưa kịp lui về thì con Hạt Sư đã tỉnh táo lại, nó dùng mũi kim độc trên đuôi tấn công hắn.
-Quang Thuẫn.
-Lôi Cụ: Hộ Thuẫn
Minh Lam và Dạ Uyên cùng tung phép.
* Ầm * Hai lớp khiên tan vỡ.
Minh Lâm bay ngược ra sau. Tuy chỉ bị thương nhẹ nhưng đã chúng độc.
-Xuyên Phá Tiễn
Phong Lan nhằm vào cổ của con Hạt Sư bắn tên. Không có lớp Khí bảo vệ nhưng mũi tên liên tục găm vào cổ con Hạt Sư.
Ở phía sau Minh Lam đang giải độc cho Minh Lâm, phía trước là Trần Kiên liên tục dùng " Chấn Động " làm choáng để khoá cứng con Hạt Sư.
-Lôi Cụ: Tỏa Liên
-Lôi Cụ: Lôi Thứ
Dạ Uyên tiếp tục dùng xích trói đuôi con Hạt Sư, hai chân trước của thì bị xích kéo mạnh sang hai bên. Cây chông bên dưới liền xuyên vào họng nó.
Trần Kiên nhảy lên giáng một đòn nữa làm đầu con nó càng lún xâu hơn vào chiếc chông. Con Hạt Sư gục gặc nhưng thể kêu thành tiếng. Nó giãy dụa một lúc rồi im hẳn.
Sau khi xác nhận con Hạt Sư đã chết, toàn đội liền chỉnh đốn lại. Độc và vết thương của Minh Lâm cũng đã được chữa khỏi. Trần Kiên ra lệnh cho toàn đội đi tiếp.
Nhìn Vân Băng đi bên cạnh, Dạ Uyên hỏi:
-Ta đã cho tỷ theo rồi còn bất mãn cái gì?
-Đệ chả chịu cho ta giúp gì cả! - Vân Băng phụng phịu.
-Đã đồng ý điều kiện thì phải làm theo. Còn không vừa ý tỷ có thể về. - Dạ Uyên trừng mắt.
-Nhưng mà ….
-Còn nói nữa là về.
-Muu!!! Ta biết rồi!
* Phía tây thành *
Nơi tập hợp rất nhiều ma thú, không tính lũ Nhất, Nhị Đoạn. Thì Tam Đoạn có hơn mười con, Tứ Đoạn có hai một Chimera và một Minotaur.
-Ám Xung.
Dòng năng lượng đen đặc được Bạch Thiên Minh phóng ra đẩy con Chimera lùi lại.
-Ngươi vừa nói gì!?! Hắn quay lại lớn tiếng hỏi tên thủ hạ vừa mới báo cáo.
-Tiểu thư Vân Băng đang đi cùng Dạ Uyên ở phía Đông Nam thành.
-Khốn kiếp! Bạch Nhãn Lang! Chặn chon súc vật này lại! Ta phải đi.
Bạch Nhãn Lang đang đánh cầm chừng thì nghe tiếng Bạch Thiên Minh hét lớn. Hắn thở dài, vung kiếm chém bay đầu con chó quỷ rồi quay sang tấn cống con Chimera.
Cách đó không xa là con Minotaur đang chiến đấu với một trưởng lão khác.
Cấp tốc chạy về phía Đông Nam thành, trong lòng Bạch Thiên Minh vô cùng lo lắng.
" Ở cùng thằng nhóc đó con bé sẽ sặp nguy hiểm. Nếu Vân Băng mà mất dù chỉ một cọng tóc thôi, thì cô đừng mong được chết dễ dàng. "
* Đông Nam thành*
Đội của Dạ Uyên chạm trán một con Huyết Miêu biến dị Nhất Đoạn lv.100
Thân hình to ngang báo của nó được bao phủ trong một lớp lông đỏ thẫm. Tốc độ cực nhanh cùng với lớp Khí bao bọc bên ngoài, làm cho nó chỉ phải chịu vài vết thương nhỏ từ lúc giao chiến đến giờ.
Tất cả thành viên trong đội đều vô cùng căng thẳng. Riêng Vân Băng thì nhàn đến phát chán do bị Dạ Uyên cấm hành động lung tung.
-Oa! Mẹ ơi!!! - Đang buồn phiền thì tiếng khóc từ xa truyền tới tai cô.
Một cậu bé đang bị con Goblin đuổi theo.
Không chần chờ Vân Băng lao tới. Cô xuất kiếm nhưng không hề dùng kĩ năng. Cô chỉ thuần túy sử dụng kiếm thuật mà Dạ Uyên chỉ dạy.
Nhận thấy nguy hiểm con Goblin lập tức che khiên trước người nhưng đường kiếm Vân Băng liền lướt qua tấm khiên như một dòng nước. Mũi kiếm như không hề gặp phải vật cản cắt đứt cổ con Goblin ngay tức khắc.
-Không sao rồi! Đừng khóc nữa, đợi chút nữa ta sẽ đưa đệ đi tìm mẹ nhé! Chịu không? Sau khi hạ gục con Goblin, Vân Băng liền ngồi xuống dịu dàng dỗ dành cậu bé.
Toàn bộ quá trình đều lọt vào mắt Dạ Uyên vì ngay khi cô hành động hắn cũng nhận ra. Đang yên tâm khi cô dễ dàng sử lý con quái thì đồng tử Dạ Uyên co rụt lại. Đằng sau Vân Băng một cổng dịch chuyển thình lình xuất hiện.
Cảm giác bất an dâng lên trong lòng Dạ Uyên. Không chút do dự hắn cấp tốc niệm phép và vọt về phía cô.
- Lôi Thiểm
- Lôi Cụ: Hộ Thuẫn
Dạ Uyên phóng tới với vận tốc nhanh nhất, đồng thời một cái khiên sét xuất hiện sau lưng hắn.
Ngay khi Dạ Uyên tóm được Vân Băng và cậu bé lao đi. Một bộ vuốt từ trong cổng đánh xuống vị trí vừa rồi. khiến đất đá văng tung tóe. Luồng khí dư chấn tỏa ra đánh thẳng vào Dạ Uyên. Nhờ lôi thuẫn mà hắn chỉ bị thương nhẹ nhưng Lôi Thiểm lại bị cắt đứt.
Ngay khi dừng lại Dạ Uyên quay đầu dùng " Ma Nhãn " lên con vật đang bước ra từ cổng – Đó là một con gấu cao hơn 3m, lông của nó màu xám với những hoa văn màu nâu. Bộ vuốt phía trước đặc biệt phát triển, độ dài của chúng phải hơn 30 cm.
Đại Địa Hùng
Lv: 23 < Nhị Đoạn >
Giới tính: Đực
HP: 100%
Ma Lực: 100%
Khí: 100%
Tình trạng: Tốt
Dạ Uyên tái mặt. Hắn hiểu rõ sự chênh lệch giữa hai bên. Dù đánh thế nào cũng không thắng được.
" Lôi Thiểm không đủ nhanh khi đem theo người nữa. Còn nếu dùng Lôi Động thì với luồng điện cao thế tỏa người đi cùng sẽ bị giật chết. "
** GÀOOOO **
Hoàn toàn bước ra khỏi cổng, con gấu gầm lên thị uy làm tất cả mọi người biến sắc. Con báo thì hưng phấn tấn công đội 6 vốn đã chật vật khi thiếu đi một thành viên.
Đang hoảng sợ nhìn con gấu thì một bảng thông tin khác lọt vào mắt Dạ Uyên. Ý tưởng lóe lên nhưng hắn không chắc chắn thành công. Tuy nhiên thời gian không cho phép hắn nghĩ nhiều, bởi nếu con gấu hộ thể bằng Khí thì 1% cơ hội hắn cũng không có.
Cắn răng, Dạ Uyên nói với Vân Băng còn đang mặt mũi tái nhợt phía sau.
- Chạy!
Chỉ bỏ lại một chữ như vậy rồi Dạ Uyên lập tức kích hoạt chuỗi kĩ năng khi thi triển bí kĩ. Lôi Động. Nhờ Tụ lôi trạc mà hắn không phải tốn công niệm phép.
Dạ Uyên như hóa thành một tia chớp lao tới tông thẳng vào đầu con gấu.
** Ầm **
Do quá bất ngờ nó không kịp đề phòng chúng đòn. Con gấu choáng váng lùi lại. Còn Dạ Uyên thì bắn ra bên cạnh phun máu.
-Dạ Uyên – Sực tỉnh do âm thanh của vụ va chạm Vân Băng hoảng hốt muốn chạy qua chỗ hắn.
- Còn không mau chạy – Dạ Uyên gầm lên làm Vân Băng sững lại.
Còn muốn nói thêm nhưng thời gian không cho phép hắn tiếp tục kích hoạt Lôi Động lao thẳng vào đầu con gấu khi hiệu ứng choáng còn tác dụng.
Mỗi lần như vậy con gấu cũng không bị thương bao nhiêu mà chỉ lùi lại một chút. Ngã xuống rồi lại đứng lên. Dạ Uyên mặc kệ máu trào khóe miệng, cơ thể, xương cốt thì như đứt lìa từng khúc, ma pháp bào từ trắng chuyển đỏ do thấm đẫm máu tươi hắn vẫn liên tục lao tới.
-Đừng làm vậy nữa mà Dạ Uyên! Đệ sẽ chết mất!
Vân Băng chỉ có thể ở một bên gào khóc. Không hiểu sao chân cô giờ như hóa đá. Sự sợ hãi, lo lắng, bất lực bao trùm lấy Vân Băng. Dù biết nếu không nhân cơ hội chạy đi thì sẽ bỏ lỡ cơ hội mà Dạ Uyên đang liều mạng tạo ra nhưng mỗi lần Dạ Uyên ngã xuống phun máu tim cô lại quặn đau. Cô không muốn thoát đi một mình, cô muốn ở cạnh hắn bất kể nguy hiểm tính mạng.
*Uỳnh*
Tiếp tục một lần nữa Tụ lôi trạc cạn kiệt. Đợt tấn công có khoảng dừng lâu hơn làm con gấu hơi hồi tỉnh.
Không chần chừ Dạ Uyên kích hoạt huyết chú thứ nhất Lôi Triệu. Cùng lúc hắn niệm thêm phép đề phòng.
Một luồng sét giáng xuống. Dạ Uyên dùng Lôi Tụ hấp thu lại tăng sức mạnh cho Lôi Thiểm. Ngay khi bí kĩ Lôi Động được kích hoạt hắn liền phóng tới. Không có cơ thể mạnh mẽ như Long tộc khiến xương Dạ Uyên đã vỡ nhiều chỗ. Đó là với cơ thể đã được Gen siêu chiến binh di truyền tăng sức mạnh, chứ không là pháp sư bình thường thì tiêu lâu rồi.
Trước khi đòn tấn công kịp tới thì con gấu lấy lại được ý thức vung vuốt tạt qua.
Huyết chú thứ hai Lôi Cụ: Hộ Thuẫn kích hoạt câu cho Dạ Uyên một giây rồi vỡ nát.
** Ầm **
Trúng đòn, con gấu lùi lại. Hai chân sau của nó đã ở trong cổng không gian.
Sử dụng phép Lôi Triệu vừa niệm xong Dạ Uyên lại tiếp tục lao đến. Nhưng hắn không thể kéo dài thêm nữa. Càng lâu hắn càng bị thương nặng hơn, càng bất lợi. Quyết đoán Dạ Uyên liền toàn lực dùng thêm cả Huyết Chú.
Lập tức số Ma Lực ít ỏi của hắn cạn sạch, HP cũng tụt mạnh. Tia chớp Dạ Uyên hóa thành lập tức phóng đại, màu sắc cũng trở nên đỏ thẫm như huyết lôi.
** ẦM ** Cú va chạm mạnh làm bụi bay mịt mờ.
Con gấu bị đánh ngã ngửa vào trong cổng không gian. Còn Dạ Uyên thì phun ra một ngụm máu lớn ngã gục cách đó không xa.
Thanh HP vốn đã thấp của hắn gần như chạm vạch 0.
Trong đống khói bụi Dạ Uyên khó nhọc giơ tay trái lên. Con gấu đã tỉnh táo lại tức giận bật người muốn xông qua thì…
Huyết chú thứ ba Lôi Trần kích hoạt. Một luồng sét phóng tới đánh vỡ viên pha lê trên cổng.
** Xẹt **
Cánh cổng đóng lại, đầu của con gấu bị cắt lìa bởi khoảng không gian chia cắt kia tóe máu bay đến chỗ Dạ Uyên.
Từ khi thấy bảng thông tin của viên pha lê hắn liền biết, biện pháp này là đường sống duy nhất nếu muốn cứu cả Vân Băng. Còn việc giết được con gấu là do may mắn nhưng nhờ đó mà hắn không mất mạng. Bởi với tình trạng vết thương nặng như vậy, mà không nhận được kinh nghiệm nhờ giết con gấu mà lên chục cấp thì hắn đã chết luôn rồi.
** Bịch **
Đầu của con gấu rơi xuống lăn lông lốc, trùng hợp lại đối nhãn cùng Dạ Uyên. Mắt nó vẫn mở trừng trừng với vẻ khó tin.