Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 15: Ám sát

Chương 15: Ám sát

Trở về thuyền nhỏ.



Cộc...Cộc...Cộc...



Nhìn xem trước mặt mình 9 cái lem luốc thiếu nữ, nhỏ nhất có 13-14 tuổi, lớn nhất cũng mới 18-19 tuổi, hắn không khỏi nhíu mày, ngón trỏ không tự chủ được gõ bàn.



Haizz...



"Tốt a, xem như làm người tốt một lần, các ngươi xem như may mắn gặp phải ta, về sau liền ráng sống sót a."



Suy nghĩ không ngừng luân chuyển, hắn không khỏi thở dài một hơi, nói.



"Chủ... Chủ nhân? Ý ngài là?"



Bị hắn gõ bàn âm thanh kinh sợ các thiếu nữ, nghe thấy hắn nói chuyện mới hoàn hồn lại, rụt rè hỏi.



"Đừng gọi ta là chủ nhân, các ngươi tự do."



"Chủ...Đại nhân, ngài nói có thật không?"



Chín cái thiếu nữ đã dự tính tốt mình tương lai u ám, nhưng không nghĩ tới lúc này lại chuyển ngoặt, kích động lên hỏi.



"Thật!"



Chỉ một từ, nhưng lại để các nàng cảm nhận được chân thật đáng tin, cảm xúc không nhịn được, hai mắt bất giác tuôn ra từng giọt nước mắt, lấy bút lực của tác giả, cũng không thể nào diễn tả cảm xúc của các nàng bằng lời được.



"Bất quá, phải giải quyết trên người các ngươi ký sinh trùng."



Chờ các nàng thu liễm cảm xúc, hắn mới nhẹ nói.



Vị!



Không chờ các nàng phản ứng lại, chỉ cảm thấy sau ót đau nhức, tiếp đó toàn thân cảm nhận được nhẹ nhõm thoải mái, khốn nhiễu các nàng vấn đề cứ như vậy nhẹ nhàng giải quyết?



《Ký sinh tử trùng》



Phẩm chất: Trắng



Công dụng: Có thể khống chế bị ký sinh sinh vật



Miêu tả: Cái gì đây? Ngươi dùng cái này đi nô dịch nhân loại???



Hiển nhiên bách khoa toàn thư cũng không có như xe bị tuột xích, nhẹ nhõm để hắn hiểu rõ đặc tính của loài sinh vật này, cho nên mới như thế nhẹ nhàng giải trừ trên người các nàng ký sinh trùng.



"X...Xong?"



"Cảm tạ đại nhân ban cho chúng ta tự do!"



Chờ các thiếu nữ phản ứng lại, kinh ngạc nói không nên lời, tiếp đó, liên tiếp từng người quỳ xuống cảm tạ hắn.



"Đứng lên đi, các ngươi xem như cùng ta có duyên, bất quá qua hôm nay liền đường ai nấy đi."



Hắn cũng không có nhiều cảm xúc, phía trước tiêu tiền mua các nàng tự do, cũng là vì một phần lương tri, hắn không chắc về sau mình sẽ còn lương tri nữa hay không?



Có lẽ sẽ bị thời đại này đồng hóa, cũng có thể dùng mệt mỏi thân thể không ngừng tiến lên?



"Phòng tắm ở cuối khoang, hôm nay các ngươi liền ở tạm đây đi, một hồi ta còn có công việc."



Tiện tay từ không gian lấy ra một túi lớn, quăng tới trước mặt các nàng, bỏ lại một câu sau, thân hình của hắn liền rời đi.



Túi lớn bên trong chứa một chút nữ trang, cùng với mấy trăm ngàn hải ngọc, cùng với một chút tu luyện công pháp, tuy hắn không có thành lập tổ chức ý nghĩ, nhưng để hắn nhẫn tâm bỏ mặc chín cái tay trói gà không chặt thiếu nữ không xu dính túi sinh tồn giữa cái này hiểm ác thế giới, hắn làm không được, đến nỗi một chút này tiền tài cùng công pháp đối với hắn đều là tiện tay mà được đồ vật, cho các nàng một chút trợ giúp.



-----------



"Hô! Quá khó khăn!"



Đi ra thuyền nhỏ, hắn không khỏi thở dài một hơi, lau lau trên trán mồ hôi, hắn người này tương đối hướng nội, bình thường vô cùng ít nói, đột ngột phải cùng chín vị thiếu nữ trò chuyện, cho nên hắn liền gọn gàng chuồn đi, nhưng hắn nói tới có việc cũng là sự thật.



Nghĩ tới đây, hai mắt hắn lạnh lẽo lại, kẻ giết người, nên có tâm lý bị người giết, tham lam đánh cướp hắn ý nghĩ người đã bị hắn lên tất sát danh sách.



----------



"Không hổ là Hải thị!"



Thời gian chớp mắt đã đến đêm, nhìn xem đông đúc dòng người, so với buổi chiều còn nhiều hơn, hắn không khỏi cảm khái, vào thời gian này tại Mặc thôn, đừng nói là người đến người đi tấp nập, một chút ánh đèn cũng không có, có thể thấy rõ khác biệt giữa hai nơi.



Meow~



Mèo con đói bụng vuốt vuốt đầu hắn, kêu nhẹ



"Ráng chờ thêm một chút nha Cẩm Ngọc, nhanh."



Mèo con đói bụng, hắn cũng không có cách nào a, chỉ có thể an ủi nàng một chút, tiếp đó cũng không chần chờ nữa, hơi cảm nhận phương, liền đi về khu sinh hoạt đi tới.



Rất nhanh hắn liền đi tới một cái rách nát khu nhà, lại đi một hồi, hắn liền dừng lại, mục tiêu đã đến, nên bắt đầu, một viên Vô Hình Quả bị hắn bỏ vào miệng, tiếp đó hắn liền mang theo mèo con cùng nhau biến mất giữa không khí.



----------



"Hahaha, cạn ly, không nghĩ tới chỉ có 9 cái nô lệ vậy mà có thể bán được 500000 hải ngọc, đúng là thằng ngốc."



Mập lùn con buôn lúc này đang cùng một cái cao gầy khuôn mặt hèn mọn đồng bạn kể lại mình phát tài chuyện.



"Hahaha, như ngươi nói, cái kia thằng ngốc đúng là người ngốc nhiều tiền a, bất quá một mình hắn mua 9 cái nô lệ không biết thận có được hay không."



"Chậc chậc, không nói chuyện này, chừng nào thì có hàng mới a Trương Tam?"



Nói tới đây, mập lùn đột ngột đổi chủ đề, hỏi cao gầy chừng nào mới có hàng, hiển nhiên nhẹ nhàng tới tay một bút tiền lớn, để hắn lâng lâng.



"Làm sao có hàng nhanh như vậy!"



Cao gầy hèn mọn gia hỏa hiển nhiên cũng không phải vật gì tốt, hắn bắt người, mập lùn thì bán người, hiển nhiên là hai cái ác ôn.



"Cá..."



Đang tại mập lùn con buôn còn muốn nói cái gì thời điểm, hai mắt đột nhiên trắng dã, khóe miệng không ngừng sùi ra bọt mép, mà cái kia cao gầy Trương Tam vừa phát hiện mình đồng bạn biến hóa, chưa kịp phản ứng cũng nối gót theo hắn.



"Hừ! Từ từ trong mộng sám hối chết đi a."



Lúc này trong không khí đột ngột vang lên giọng nói, trong giọng nói đều tràn đầy băng lãnh, còn về sao hai cái này ác ôn đột ngột hai mắt trắng dã, thì phải nói đến hắn sử dụng thuốc độc, Ác Hình Thảo, một loại cực độc loại cỏ, hơi chạm vào liền sẽ tử vong, nhưng cũng không có từ thân thể sinh lý tử vong, mà là từ trong đầu không ngừng chịu đựng lấy các loại cách chết mà tử vong!



《Ác Hình Thảo》



Phẩm chất: Lục



Công dụng: Giết người.



Miêu tả: 1001 kiểu chết?



Xử lý xong hai cái này côn trùng, hắn cũng không dừng lại, bắt đầu đi về phía mấy cái kia muốn đánh cướp hắn ác nhân.



Một đêm này, Hải thị cảnh vệ không ngừng phát hiện một đám đột ngột chết đi Giai cấp giả, tiếp đó từng đợt cảnh báo vang lên, bến cảng bị phong tỏa, mà hắn thì nhàn nhã cùng mèo con đi vào một nhà sang trọng tửu lâu, thưởng thức trị giá mấy chục ngàn hải ngọc buổi tối.



(Quá khó viết a, một đám tạp ngư cho nên ta liền skip, nguyên bản dự định bỏ qua chương này, nhưng không thể thiếu để làm nền cho sau.)