Chương 17: Tảo Mực

Biển Vô Tận: Toàn Chức Vua Câu Cá

Chương 17: Tảo Mực

Chương 17: Tảo Mực

Ám tối không gian, giống như cổ thụ tảo biển, cùng với mộng ảo đom đóm, tại dạng này thần bí lại tuyệt mỹ hoàn cảnh, một con tôm nhỏ không ngừng lắc lư du du giữa các tảo biển kiếm ăn.



Nhưng nó không biết là mình sinh mệnh sắp vẽ lên chấm tròn, một cái ẩn nấp thợ săn đang nhìn chăm chú vào nó.



Không ngừng bơi tới, khiến tôm nhỏ hơi mệt, liền kiếm một chỗ tối dừng lại nghỉ ngơi, bất quá nó cũng không có mất cảnh giác, không ngừng quan sát xung quanh, sợ hãi đột nhiên xuất hiện kẻ săn mồi.



Nghỉ ngơi một hồi, nó liền tiếp tục hành động, không dư một giây thừa, tại hoang dã tự nhiên no bụng cùng sinh tồn là hai vấn đề mỗi ngày bọn nó phải đối mặt, cũng không giống con người cái này phức tạp sinh vật, không cần giải trí, không cần kiếm tiền, cũng không cần phải lo lắng bạn gái chê nghèo xấu, điều bọn nó cần làm chính là sống sót.



Đơn giản hơn nhiều, nhưng cũng khó khăn hơn nhiều, sống sót hai từ đối với đỉnh chuỗi thức ăn sinh vật có thể nói là nhẹ nhõm, nhưng đối với chúng nó loại này đáy chuỗi thức ăn, nguy hiểm là cấp số nhân tăng lên, không chỉ phải kiếm ăn no bụng, còn phải đề phòng có thể xuất hiện kẻ săn mồi ở mọi nơi.



Thời gian từng chút một trôi qua, tôm nhỏ cuối cùng cũng cảm thấy no bụng thoải mái nghỉ ngơi một hồi, tiếp đó vội vàng muốn trở về mình ổ nhỏ, thân thể hơi đảo, mặt hướng phía trước, quay lưng về phía vị trí ổ nhỏ của mình.



Vụt!



Vị!



Từng viên bọt nước bay lên, thân hình tôm nhỏ giống như pháo nhỏ, vụt một tiếng liền xé rách màn nước bay vọt, nhưng không chờ nó lướt xong, một cái giống như tảo biển xúc tu đột ngột vươn ra, chộp lấy nó, tiếp đó liền bẹp một ngụm nuốt vào.



Nuốt vào tôm nhỏ là một con tròn tròn lục lục hình thù kỳ quái cá mực, vây cùng khoang áo cũng không phải hình mũi tên, mà xoăn lại, giống như từng cộng tảo biển tạo thành, đến nỗi xúc tu càng kỳ lạ hơn, nói là tảo biển cũng không sai.



Hình thù kỳ quái cá mực thỏa mãn sờ bụng, không nghĩ tới lại có sinh vật ngốc nghếch đưa tới cửa, nguyên bản nó đang ngủ thật tốt, đột nhiên một con tôm nhỏ xuất hiện trước cửa nhà nó không ngừng vụt vụt kiếm ăn, khiến nó không khỏi bực bội, nhưng quá mệt mỏi để nó không muốn hành động, nhưng con này tôm nhỏ không ngừng tản phát ra mùi thơm câu lên nó bụng đói, bất quá thợ săn bản năng để nó kiêng nhẫn quan sát con mồi.



Thời gian dài quan sát để nó yên tâm lại, chỉ là một con thông thường tôm nhỏ mà thôi, chỉ bất quá mùi thơm của nó lại vô cùng thơm ngon, khiến nó nhịn không được muốn ăn dục vọng, nó liền gọn gàng đem tôm nhỏ bỏ vào bụng, nhưng nó không biết là mình nuốt phải thứ đáng sợ gì, quả nhiên, khi nó nuốt vào sau, trong khoang miệng đột nhiên xuất hiện đau đớn, khiến nó tính toán muốn nhả ra con kia tôm nhỏ.



"Cắn câu!"



Đứng trên Mạo Hiểm Thuyền, Nguyễn Thái không khỏi cười nhẹ, trên tay dùng sức kéo Tinh Long lên.



Không chờ cá mực hành động, một cổ lực kéo khổng lồ kéo nó lên trên, để nó hoảng hốt một hồi, nhanh chóng lặn xuống, tính toán thông qua không ngừng lặn xuống giảm bớt cái kia lực kéo, quả nhiên, khi nó lặn xuống sâu một hồi, cổ kia lực kéo quả nhiên biến mất.



Nhưng để nó vui mừng không được bao lâu, cái kia đáng giận đau nhức kéo lên lại xuất hiện, nó cũng lần nữa thử lại lặn xuống, giống như lần trước cái kia lực kéo đột ngột biến mất, tiếp đó chờ nó dừng lại lại tiếp tục kéo lên, khiến nó không khỏi nổi nóng, bất quá nó thông minh đầu não liền tìm ra cách.



"Không tốt!"



Cũng không có tiếp tục lặn xuống nữa, mà bắt đầu tính toán vòng quanh qua các cột thô to tảo biển, nhìn thấy cá mực hành động, trên thuyền Nguyễn Thái không khỏi hô to một tiếng, cũng không tiếp tục dắt cá, vội vàng phát lực thu dây kéo cá mực lên.



Cá mực đột ngột bị kéo lên một đoạn khoảng cách, bất quá nó cũng không phải sinh vật bình thường, mà là cường đại 2 Giai cao tinh sinh vật, phản ứng lại sau, nó liền dùng xúc tu của mình bám chặt bên cạnh tảo biển, cùng hắn đấu sức.



"Hô, xem ra lại một trận chiến kéo dài rồi, bất quá để xem chúng ta ai mạnh hơn."



Nhìn xem cá mực hành động, hắn thở dài một hơi, tiếp đó hai mắt bốc lên hừng hực lửa lớn, ý chí chiến đấu đột ngột bùng lên, trên tay tăng thêm lực lượng, hai cánh tay gân tay giống như mạng nhện, từng cái từng cái nổi lên, nhìn vô cùng khủng bố.



Cá mực cảm nhận được lực kéo tăng cường, cũng không có chịu thua, xúc tu bám càng chặt thêm, tuy phía trước bị hao tổn một bộ phận thể lực, nhưng muốn kéo nó từ dưới biển lên cũng không dễ dàng.



Lấy cá mực lực lượng cùng với áp lực dưới nước, muốn nhanh chóng kéo nó lên có thể nói là người si nói mộng, chỉ có thể thông qua thời gian dài mài hết nó thể lực mới có thể đem nó câu lên.



Thời gian chậm rãi trôi qua, trời chiều dần ngã về tây, thân thể hắn không ngừng run rẩy, tay trái vẫn nắm chặt lấy Tinh Long, tay phải thì chậm rãi kéo động ổ quay, nhìn xem thân kiệt lực cùng chậm rãi bị kéo lên cá mực, hắn vui vẻ không thôi, kém chút hét to một tiếng, tuy không phải quyền quyền đến thịt chiến đấu, nhưng đối với hắn, câu cá cũng là một loại chiến đấu, cái loại này cảm giác thành tựu không có câu cá người, là không hiểu được.



Ùng...ục...ục...



Từ sáng cho đến gần tối, hơn 8 tiếng thời gian ngươi tới ta đi kéo co, khiến cho cơ thể hắn gần như đến mức lực kiệt, bụng nhỏ không ngừng kháng nghị kêu lên.



Tủm!



"Ngươi bại."



Không tới chốc lát, một con hình thù kì quái cá mực bị hắn câu lên khỏi mặt biển, nhìn xem cá mực ánh mắt vô thần, cùng với xụi lơ thân thể, hắn thu liễm lại cảm xúc, nhẹ nói.



Cá mực cái kia vô thần ánh mắt bị hắn nhẹ nhàng lời nói thức tỉnh, hai mắt đột ngột lóe lên, giống như có hào quang, nhìn chăm chú vào hắn, giống như muốn ghi nhớ kỹ thân hình của hắn.



"Yên tâm, ta sẽ cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng."



Nhìn xem cái kia có hồn ánh mắt, hắn hiểu rõ cá mực ý nghĩ, liền cười lên nói.



Tiếp đó một đạo lam quang lóe qua, cá mực hai mắt cũng chậm rãi mất đi hào quang, hắn mới nhẹ nhàng thở ra, đem nó thân thể thu vào không gian.



《Tảo Mực》



Phẩm chất: Lam



Công dụng: Có thể ăn, ăn não hạch có xác xuất nhỏ thu được thiên phú.



Miêu tả: Một con có tảo hương vị cá mực?



"May mắn vừa kịp!"



Thu hồi cá mực sau, hắn cũng không có dừng lại, vội vàng nhanh chóng điều khiển thuyền nhỏ rời đi vòng trong khu vực, khi mặt trời biến mất lúc, hắn cuối cùng cũng đuổi kịp chạy ra tới vòng ngoài, nhìn xem sau lưng rậm rạp rừng tảo, hắn thở ra một hơi.



Meow~~



"Nên nấu cơm!"



Quan sát thời gian, hắn liền cho thuyền thả neo tại một chỗ thoáng đãng tảo biển, bụng đói cồn cào cùng mèo con hối thúc, để hắn cũng không lo được tắm rửa, liền nhanh chóng đem cá mực lấy ra rửa sạch.



Cá mực có thể chế biến rất đa dạng, bất quá nghĩ tới mèo con thích ăn cay, hắn liền quyết định được nên làm gì, ân, mèo có thể ăn cay được không?



Vấn đề này hắn cũng không rõ, mèo bình thường ăn các loại nồng vị có thể bị trúng độc, nhưng đối với Cẩm Ngọc, đừng nói cay, chua ngọt các loại nàng đều có thể ăn được, thân thể còn vô cùng bình thường, làm hại hắn phía trước lo lắng một hồi.



Rất nhanh Tảo Mực thân thể liền bị hắn chế biến thành một đạo mực xào sa tế mỹ thực, trong không khí không ngừng thoang thoảng vị nồng cay của ớt, cùng với thoang thoảng vị mặn của biển, khiến hắn cùng mèo con, đã đói bụng nửa ngày một người một mèo khóe miệng chảy ra từng giọt nước mắt.



Ừng...ực...



"Ăn cơm!"



Không nhiều chờ đợi, kêu lên một tiếng, hắn liền đem một ngụm thịt mực bỏ vào miệng, thịt mực săn giòn ngòn ngọt kết hợp với cay cay của sa tế cùng với thanh thanh mặn mặn của tảo biển, không chỉ không có phá hủy mùi vị, ngược lại hoàn mỹ hòa quyện vào nhau, khiến đầu lưỡi hắn không ngừng tiết ra nước bọt, kích thích hắn muốn ăn.



Meow!



Phì...phò...



Mèo con thấy hắn không chờ mình liền động đũa, không khỏi gấp gáp, cũng bắt trước theo hắn, dùng mình chân nhỏ duỗi ra vuốt mèo, nhẹ nhàng vuốt lên một miếng thịt nhỏ, mặc kệ trên thịt lấp đầy đỏ tươi sa tế liền bỏ vào miệng, tiếp đó từng đợt cay rát không ngừng kích thích nàng vị giác, khiến nàng kêu lên một tiếng, miệng nhỏ hé mở, không ngừng thở ra thở vô.



"Haha, ngươi cái này tham ăn mèo."



Thấy nàng khả ái bộ dạng, hắn nhẹ nhàng cười lên, tiếp đó từ không gian lấy ra một bình sữa rót cho nàng.



Mèo con đã cay đến không chịu được, thấy hắn rót sữa cho mình, cũng không nhiều chần chờ liền điên cuồng uống lấy, chờ trong miệng nóng rát giảm bớt, nàng lại tiếp tục mình ăn cơm hành động, cũng không có vì cay mà dừng lại, ngược lại càng thêm điên cuồng ăn lấy ăn để.



Mà hắn cũng giống như mèo con, từng ngụm từng ngụm tiếp lấy thịt mực bỏ vào miệng, một bên uống nước, một bên ăn lấy.