Chương 23: Đoàn diệt
Bành!
Oa!!!
Oa!!!
Lại một con Bạo Cơ Ếch chết đi, nhìn xem đồng bào của mình lần lượt tử vong tại trong tay kẻ xâm lấn, đám kia ếch to không ngừng tức giận kêu to, bất động dừng lại, cũng không còn đầu sắt đi lên đưa đầu người, ngược lại bắt đầu vòng quanh đánh du kích, nhìn vô cùng giống một nhân vật ăn trái lò xo trong một bộ hoạt hình hắn từng xem.
Ầm...Ầm...Ầm...
Nhìn xem đám này ếch to công kích tiết tấu thay đổi, sắc mặt hắn nghiêm túc lên, phía trước đám này Bạo Cơ Ếch công kích vô cùng đơn nhất, dễ dàng nắm bắt tiết đấu, tuy bị hắn tiêu diệt gần chục con, nhưng còn lại ếch to cũng có mười mấy con, lại thêm linh hoạt né tránh cũng không còn chính diện cứng rắn hắn nắm đấm, để nội tâm hắn càng thêm cẩn thận.
"Cẩm Ngọc, ngươi vào không gian tránh một hồi a, yên tâm, chỉ là mấy con ếch nhỏ mà thôi."
Meoww!
Không lo được mèo con ý nghĩ, hắn vội vàng đem nàng thu vào không gian, nhưng tại hắn phân tâm một khắc này, bốn phương tám hướng liền xuất hiện từng đạo bóng đen, lao vụt về phía hắn.
Vội vàng né tránh, nhưng cũng không thể tránh hết, hắn liền dùng Hồn lực bao trùm thân thể, tạo thành từng mảnh vảy giáp, đón đỡ đám Bạo Cơ Ếch công kích.
Bành! Bành! Bành!
Hiểm hiểm né tránh đi hơn mười đạo bóng đen tập kích, ba đạo bóng đen rắn chắc đánh trúng hắn, may mắn hắn dùng Hồn lực bao trùm thân thể, giảm đi Bạo Cơ Ếch lực lượng trùng kích, nhưng đám này ếch to lực lượng cũng không phải nói đùa, tuy không có nặng nề thương thế, nhưng đau đớn lại là xác thực, để hắn nhe răng trợn mắt một hồi.
Tuy nói thân thể hắn vô cùng cường đại, có thể sánh ngang với 3 Giai, nhưng chung quy vẫn là song quyền nan địch tứ thủ, đám này Bạo Cơ Ếch thực lực cũng chỉ tầm 2 Giai trung, cao tinh, nhưng không chịu nổi cơ bắp cứng cáp a.
Không chờ hắn đánh tới, ba con kia Bạo Cơ Ếch đắc thủ sau, cũng học khôn hơn, không có tính toán đạp lấy hắn mượn lực rời đi, ngược lại đánh trúng sau, không nói hai lời liền nhảy xuống nước trốn đi.
Hiển nhiên là đồng bào kinh nghiệm xương máu dạy cho chúng nó.
Hô!
"Tới đây hết đi! Để ta xem thực lực của các ngươi tới đâu!"
Nhìn xem nhanh chóng chạy trốn ếch to, hắn cũng không có tức giận, đưa tay sờ lấy bị đánh trúng lồng ngực, thở ra một hơi, hắn hét to.
Oa! Oa oa!
Bạo Cơ Ếch tộc đàn nhìn thấy đồng tộc của mình đắc thủ, đang tại đắc ý, lại bị hắn một tiếng này khiêu khích, nộ khí cọ cọ tăng lên, bắt đầu vòng mới tấn công.
Vụt!
Vị!...
Xé rách không khí âm thanh không ngừng vang lên, hai mắt hắn không ngừng tập trung quan sát xung quanh, cẩn thận né tránh Bạo Cơ Ếch đánh lén, không né được liền dùng cơ thể ngạnh kháng, tính toán ăn miếng trả miếng, nhưng đám này ếch to thật cmn giảo hoạt.
Từ đủ loại góc độ cùng nhau tiến công, không chỉ làm tầm mắt hắn nhoè đi, còn thuận tiện tìm cơ hội tấn công, khiến hắn tay chân không đủ dùng, chỉ có thế cố nén đau đớn chờ đợi thời cơ.
Một con Bạo Cơ Ếch nhân lúc hắn né tránh từ phía trước tiến công, tính toán từ đánh lén hắn từ phía sau, nhìn xem càng ngày càng gần bắp chân, nó nhịn không được hưng phấn, tưởng tượng kẻ xâm lấn biểu tình.
"Bắt được ngươi!"
Oa!!!!
Lúc này Nguyễn Thái đột ngột xoay người, cánh tay giống như tia chớp, hướng nó chộp tới, nhìn xem đột ngột xoay người Nguyễn Thái, Bạo Cơ Ếch không khỏi hoảng sợ kêu to.
Oa...oa...oa...
Thấy mình đồng tộc sắp bị kẻ xâm lấn bắt được, còn lại Bạo Cơ Ếch không khỏi gấp gáp, cũng không lo được du kích hay không du kích, đồng loạt hướng về hắn tiến công.
"Chết!"
Nhưng đã trễ, gần trong gang tắc khoảng cách, nói qua là qua, cánh tay hắn giống như kiềm sắt, hai tay dùng sức bóp lại.
Ầm!
Đầu của nó giống như bị chùy đập, ầm vang vỡ tan, để lại không đầu ếch thi, nhưng thân thể của nó cũng không vì mất đi đầu mà dừng lại, tứ chi không ngừng vung loạn, ý đồ tránh thoát ác ma lợi trảo.
Đem con này can đảm đánh lén mình ếch to thi thể thu vào không gian, nhìn xem tứ phía bay tới bóng đen, Bạo Cơ Ếch tộc đàn giống như đánh mất lý trí, đỏ ngầu mắt to nhìn chằm chằm vào hắn, nghĩa vô phản cố đồng loạt hướng hắn tông tới.
"Súc sinh vẫn là súc sing."
Hắn khinh thường cười lạnh nói, câu nói này giống như thêm dầu vào lửa, để đỏ mắt đám ếch to càng thêm không muốn mạng, dùng mình trên người toàn thân lực dụng đánh tới.
Bành! Bành! Bành!...
Hắn đương nhiên sẽ không đứng im chịu đánh, Hồn lực cường hoá thân thể, tốc độ, nhanh nhẹn tăng cường một mảng lớn, hai tay nắm đấm giống như lôi đình, phút chốc liền đánh ra 7-8 quyền, quyền quyền chuẩn xác kết thúc Bạo Cơ Ếch sinh mệnh.
Đừng nhìn hắn phía trước vô cùng chật vật bộ dáng, cũng không phải hắn yếu ớt, mà là đám này ếch to lợi dụng hoàn cảnh quá tốt, lại thêm hắn không có không gian di chuyển, bằng không đừng nói đánh trúng hắn, có thể chạm vào hắn góc áo thì tính đám này ếch to lợi hại.
Theo hắn phản công, Bạo Cơ Ếch quân số không tới chốc lát chỉ còn lại vài con, nhưng chúng nó cũng không có sợ hãi, tròng mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào hắn, thề sống thề chết cũng phải từ trên người hắn cắn một ngụm.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Lần này hắn cũng không có né tránh, cứng rắn ăn trọn Bạo Cơ Ếch đám tấn công, ngực, bụng, tay, lưng thậm chí là mặt đều bị đám này ếch to chiếu cố.
Oa!!!!
Còn lại vài con ếch to tấn công thành công sau, cũng không có nhảy xuống nước trốn đi, ngược lại kêu to, tính toán cho cái này đáng giận kẻ xâm lấn một quyền, sống có gì vui, chết có gì sợ?
Trong đầu của bọn nó bây giờ chỉ có hai từ, báo thú!
Báo thù cho đồng tộc của nó, cho dù mình cũng mất mạng, cũng không muốn để hung thủ tốt bao nhiêu.
Bành! Bành bành!
Không chờ chúng nó tiếp tục tấn công, lại vài quyền đánh tới, kết thúc sinh mệnh của chúng nó.
"Tinh thần của các ngươi để ta rất khâm phục, để đáp lại, ta sẽ nấu các ngươi thật ngon."
O...oa...a
Nhìn xem hấp hối Bạo Cơ Ếch, hắn trầm giọng nói, nhưng mà Bạo Cơ Ếch giống như còn muốn tiếp tục chiến đấu, trong miệng không ngừng phát ra o oa âm thanh, không tới chốc lát liền tắt thở.
"Là ta thắng."
Đem tất cả thi thể thu thập lại, ngửi lấy trong không khí tràn ngập máu tanh mùi vị, hắn nhẹ nói, tiếp đó liền nhanh chóng chèo thuyền rời đi, chỉ để lại màu đỏ vùng nước.
Không tới chốc lát, Bạo Cơ Ếch địa bàn vô cùng nào nhiệt, đếm không hết kẻ săn mồi không ngừng chém giết lẫn nhau, bạo phát ra càng lớn chiến tranh.
----------
"Là lỗi của ta, đừng giận nữa mà."
Meoww!
Mèo con từ trong không gian đi ra, tức giận đi lên cho hắn vài cái meo meo quyền, để hắn an ủi hồi lâu.
Ùng..ục...
"Cái kia, ta nấu ăn ngon xin lỗi được không?"
Đang tại nàng không ngừng tức giận, hai mắt long lanh giống như sắp khóc, bụng nhỏ đột nhiên kêu lên, khiến nàng xấu hổ không thôi, vội vàng dừng lại động tác của mình.
Hứ!
Nghe tới hắn muốn làm mỹ thực tới xin lỗi, nàng tức giận quay đầu đi, làm bộ không nghe, nhưng khoé miệng nàng nước mắt không tự chủ được chảy ra.
Thấy nàng bớt giận, hắn không khỏi thở nhẹ một hơi, mèo con đối với hắn không rời, hắn làm sao có thể đối với nàng tức giận đây?
"Ngoan, đói bụng rất lâu rồi a? Một hồi liền thoả thích ăn a."
Nhẹ vuốt ve nàng đầu nhỏ, hắn ôn nhu nói, tiếp đó xoắn tay áo lên bânk bịu một hồi.
Bè nhỏ không gian tuy nhỏ, nhưng nấu ăn cái gì vẫn được, tuy hơi đáng tiếc không làm một nồi lớn được, nhưng lấp đầy bụng nhỏ vẫn ok.
Đem một cái thân thể hoàn chỉnh Bạo Cơ Ếch từ không gian lấy ra, cẩn thận lột da sơ chế một hồi, tiếp đó liền làm một chút gia vị ướp vào.
Chờ gia vị thấm vào thịt thời gian cũng mất một hồi, hắn cũng không nhàn rỗi, nhanh chống lấy ra một chút hành lá, ớt khô sơ chế.
Không tới bao lâu, thịt ếch liền ướp tốt, hắn cũng không chờ đợi nữa, lên bếp, đổ dầu, phi tỏi,...
Rất nhanh, một đạo ếch kho tiêu mỹ thực xuất hiện trước mặt một người một mèo, cay cay vị ớt không ngừng kích thích khoang mũi cùng với đỏ tươi nước màu đề thăng muốn ăn.
Ừng...ực...
Săn chắc cơ thịt cùng với thơm ngon mùi vị, để hắn cùng mèo con nhìnj không được nuốt một ngụm nước bọt, mèo con quên đi tức giận, không nói hai lời liền gặm lấy gặm để.
Meoww!!
Mèo con không nghĩ tới đám này xấu xí 4 chân sinh vật lại ăn ngon như vậy, hai mắt sáng lên, meo một tiếng.
"Cẩn thận chút, nóng."
Rót cho nàng một ly sữa, hắn cũng không kịp chờ đợi, liền tham gia vào ăn cơm, bữa chiều chiến đấu một phen để cơ thể năng lượng tiêu tốn, hắn cần bổ sung một chút.
Cầm một cái thô to đùi ếch lên tay, nóng bỏng nước dùng từ trên thịt ếch chảy xuống bao trùm tay hắn, nhưng hắn giống như không có cảm giác, nhanh chóng đem đùi ếch cắn một ngụm lớn.
Săn chắc thịt đùi, cùng với ngòn ngọt vị thịt, kết hợp với cay cay vị ớt, hắn chỉ có diễn tả bằng một từ, ngon!
Quá cmn ngon luôn, so với hắn tưởng tượng mùi vị chỉ có hơn chứ không có kém.
Thịt mềm vào miệng liền tan, nhưng lại không đánh mất độ săn chắc, từng thớ cơ thịt không ngừng tại trong lưỡi hắn đàn hồi, tiếp đó lại bị vị cay thiêu đốt, để cho mùi vị đạt đến đỉnh điểm.
"Quá ngon!"
Meow~
Hai mắt mở ngon, nhìn vào trên tay đùi ếch, hai mắt hắn không ngừng lấp loé, nói, mà mèo con cũng quên đi chuyện lúc trước, phụ hoạ kêu.