Chương 87: Kế hoạch mới.

Tây Sơn Cảnh Thịnh Triều Đại Mới

Chương 87: Kế hoạch mới.

Chương 87: Kế hoạch mới.

Lúc này Công Trứ cùng các chỉ huy đang họp bàn thông tin về các bộ lạc da đỏ xuất hiện gần đây. Thông tin trinh sát báo về các Tù trưởng của các bộ tộc đang đến bộ lạc Chim Ưng họp không biết có mục đích gì. Đúng lúc này có lính gác vào báo có người da đỏ đến đưa tin nói là thông tin khẩn. Công Trứ tự hỏi không biết có phải Dân da đỏ có ý đồ gì không? khi gặp mặt người ấy nói có thư của ông chủ tên Thịnh gửi cho anh. Nhìn nét chữ anh giật mình nhận ra nét chữ quen thuộc của Đức Vua, ngài dặn anh bí mật cho người đến đón, không cần nghi lễ dễ bị lộ. Sau khi hỏi han một số điều cho chắc chắn, anh dặn Tcato chờ anh sửa soạn rồi lên đường gấp. Công Trứ cùng ba mươi thân binh cải trang thành thường dân đi cùng Tcato để đón Đức Vua. Sau một ngày đến nơi anh vào khách sạn thấy Thịnh đang ngồi uống trà với Max, do được dặn trước lên Công Trứ đến chào.

- Xin chào ông chủ, ông chủ đến mà không báo trước mời ông chủ về đồn điền.

Thịnh cùng Tcato và mười người hộ vệ của Smith lên ngựa, trước lúc đi Thịnh nói với Max.
- Chúng ta cùng chia ngọt sẻ bùi chuyến đi vừa rồi, có rất nhiểu kỷ niệm đáng nhớ nếu sau này có việc gì cần giúp đỡ thì đến đồn điền ở Sacramento gặp ta nhé.

Khi về đến đồn điền, từ xa Thịnh nhìn thấy một hàng rào gỗ cao chừng ba mét, dài hơn cây số nổi lên giữa cánh đồng ngô, lá cacao, lúa mì…những đàn bò, cừu đang gặp cỏ Thịnh quay lại nói.

- Ở đây hơn hai năm các ngươi xây dựng được cơ ngơi như thế này là tốt, ta rất hài lòng.

Công Trứ nói.
- Đa tạ ngài có lời khen, đất đai ở đây tốt hơn ở Đại Việt. Hạt giống cứ gieo xuống là mọc lên không cần phải bón phân, lại không có sâu bọ.

Gần đến trại, có tiếng chuông nổi lên cổng trại từ từ mở ra, bên trông có một số kiến trúc bằng gạch, chính giữa một căn nhà hai tầng là tổng hành dinh, Trứ mời Thịnh lên tầng hai để nghỉ ngơi và bố trí người canh gác. Sau mấy ngày nghỉ ngơi và đi thăm thú đồn điền. Một tuần sau Công Trứ mời các tướng lĩnh vào họp để báo cáo tình hình với Thịnh.

- Kính thưa bệ hạ! hiện tại chúng ta đang duy trì năm nghìn quân thường trực, do muốn mở rộng thêm khu vực khai thác vàng lên tăng nhân lực từ ba nghìn nên bốn nghìn người, còn một nghìn đang phục vụ nông nghiệp. Thần muốn xin tuyển thêm ba nghìn người nữa để bổ sung thêm quân đội, do khu vực đào vàng của chúng ta ngày càng rộng lại là nơi có trữ lượng tốt nhất nên có nhiều người đang nhòm ngó, muốn khai thác trộm lên phải tăng lực lượng canh phòng.

Thịnh gật đầu nói
- Ta đã quan sát địa hình ở đây, và muốn mua thêm năm mươi héc ta nữa để trồng trọt. Ta sẽ nhờ Smith mua thêm năm nghìn nô lệ khỏe mạnh nữa để đào tạo thành lính đánh thuê. Thời gian tới ta sẽ cần thêm lực lượng quân đội để phát triển thế lực tại nước Mỹ.

Một sĩ quan phụ trách trinh sát báo cáo.
- Bẩm bệ hạ, thần vừa cho người đi trinh sát hiện tại các tộc trưởng da đỏ đang tụ tập ở lều của thủ lĩnh bộ tộc chim ưng để bàn bạc việc gì đó. Thần đề nghị nhân dịp này ta làm một mẻ quyét sạch bọn họ. Hiện bộ tộc chim Ưng chỉ có khoảng 3000 chiến binh và bảy nghìn người dân chúng ta đủ sức tiêu diệt.

Thịnh nói
- Người da đỏ là người dân bản xứ ở đây, khi các nước như Anh, Tây Ba Nha đến xâm chiếm, cướp mảnh đất của họ còn dùng mọi cách tiêu diệt họ bằng vũ khí, lây lan dịch bệnh. Hiện tại ta biết ở Miền Tây này nhiều đồn điền mọc lên làm khu vực săn bắn của người da đỏ bị thu hẹp họ ngày càng khó khăn nên phải tổ chức đánh cướp của người da trắng. Chủ trương của ta là sẽ giúp đỡ họ để họ chung sống hòa bình.

Công Trứ nói
- Nhưng họ thường xuyên quấy phá hoa màu của chúng ta, ta cũng đã giết nhiều người của họ nên sợ khó mà chung sống hòa bình được.

Thịnh nghiêm mặt nói.
- Các ngươi nên nhớ " Không có kẻ thù vĩnh viễn, không có tình bạn lâu dài chỉ có lợi ích là trên hết". Nếu họ được đủ lợi ích thì sẽ hợp tác với chúng ta thôi.

Sau chuyến đi vừa rồi Thịnh hiểu hơn về nước Mỹ. Nước Mỹ là rộng lớn nước thế giới, người dân có óc mạo hiểm, kinh doanh nhất thế giới nhưng cũng có ham tiền, ham vật chất nhất thế giới nhưng họ không có lịch sử bốn nghìn năm như Đại Việt hay Châu Âu nên bản sắc văn hóa riêng không bằng. Nước Mỹ lúc này là văn hóa của dân giang hồ tứ chiếng của Châu Âu, Châu Á nên tôn thờ vật chất, rất kém văn minh. Người Da đỏ là dân bản xứ của vùng đất này cũng từng có nền văn minh rực rỡ mấy nghìn năm như Maya. Inca với những kim tự tháp nổi tiếng trong lịch sử mà cuối cùng bị những người gọi là dân văn minh này tàn sát, trong lịch sử 300 năm nước Mỹ thổ dân da đỏ bị tàn sát khoảng hơn một trăm triệu người, người da đỏ cuối cùng bị dồn vào những khu đất nghèo nàn đối xử như những người mọi rợ, kém văn minh nên anh rất đồng cảm ở người Da đỏ.

Cuối buổi họp anh cho Nguyễn Công Trứ và sĩ quan trinh sát ở lại để trao đổi kỹ hơn về người da đỏ khu vực này. Sáng hôm sau anh viết một lá thư gọi Tcato đến dặn dò anh mang thư đến trao cho Thủ lĩnh bộ tộc Chim ưng.

Lúc này thủ lĩnh bộ tộc Chim Ưng Sói đỏ đang trầm tư trong lều. Sau đợt tấn công vào trang trại của Đại Việt bị thất bại, bị mất nhiều chiến binh, bộ tộc Chím Ưng thực lục giảm xuống từ hạng nhất lưu thành nhị lưu ở vùng đất này. Sau đó bị nhiều bộ tộc lớn tranh thủ cơ hội cướp đoạt hết các bãi săn lớn nên năm nay sắp mùa đông chưa tích trữ đủ lương thực việc này có thể mùa đông tới sẽ thiếu đói, nhiều tộc nhân sẽ có thể bị chết đói nhân khẩu lại giảm, không cẩn thận có thể tụt xuống tam lưu. Vừa rồi hắn cho mời một số tộc trưởng nhị lưu lại định bàn bạc thống nhất thành thế lực lớn để tranh cướp bãi săn với các thế lực lớn khác nhưng họ không thống nhất được việc bầu thủ lĩnh. Đột nhiên có người vào báo có người đưa thư tới, Sói Đỏ cho mời vào. Sau khi đọc thư của Tcato, Sói Đỏ ngạc nhiên nói.

- Lời của Thủ Lĩnh ngươi là thật. Y sẽ cung cấp lương thực và súng cho ta nếu ta đồng ý gặp mặt hắn.

Tcato gập đầu.
- Thủ lĩnh muốn hẹn ngươi ở gần đồn điền của người.

Sói Đỏ cười gằn
- Thủ lĩnh của ngươi lừa ta để tiêu diệt bộ lạc của ta đúng không. Trỏ trẻ con này không qua mắt ta được đâu.

Tcato nói.
- Thủ lĩnh của chúng ta mạnh nhất nơi đây, muốn tiêu diệt ngươi dễ như trở bàn tay cần gì phải bày trò đó. Với lại bộ lạc của ngươi chỉ là hạng nhị lưu tiêu diệt ngươi thủ lĩnh ta có lợi ích gì?

Sói Đỏ suy nghĩ rồi nói.
- Nếu thủ lĩnh ngươi thiện chí thì mời thủ lĩnh ngươi sáng ngày kia đến lều của ta gặp mặt.

Khi Tcato mang tin nhăn của thủ lĩnh Sói Đỏ, mọi người biết tin đều can Thịnh không nên đi quá nguy hiểm, nhưng Thịnh vẫn quyết đi. Trải qua chuyến đi sinh tử vừa rồi anh thấy cái chết không có gì đáng sợ, sợ nhất là mất niềm tin. Anh nói

- Không vào hang sói, sao bắt được sói con. Chuyến này ta đi nếu thành công sẽ tạo được thế lực mới cho Đại Việt ở nước Mỹ.

Đúng hẹn Thịnh cùng năm mươi chiến sỹ tinh nhuệ, trang bị đầy đủ vũ khí đến thẳng lều trại của bộ tộc Chim Ưng, Tcato đi theo làm phiên dịch.