Chương 30: Ép buộc.

Tàn Phá Hồng Kông 1980

Chương 30: Ép buộc.

Trời về khua, trải qua một ngày làm việc quay phim vất vả xong xuôi, Châu Nhuận Phát mang theo nụ cười hoà nhã rạng rỡ chào hỏi một loạt mọi người trong đoàn làm phim đồng thời chuẩn bị ra về.

Vui vẻ là bởi vì bộ phim anh đang tham gia đóng vai chính đang được trình chiếu- Bến Thượng Hải thu được thành công ngoài cả mong đợi. Mọi chuyện khó tin thật giống như trải qua một đêm sau khi mọi người nhà nhà đều biết Hứa Văn Cường (do anh đóng), người người đều yêu Phùng Trình Trình (Triệu Nhã Chi thủ vai). Điều này khiến cho trước đây vẫn chỉ là một diễn viên truyền hình nhỏ nhoi vô danh Châu Nhuận Phát trong một đêm biến hồng. Cái này thử hỏi làm sao anh có thể lại không kích động hỏng.

Phải biết rằng kể từ khi Bến Thượng Hải thu hoạch được thành công xong, không chỉ nhân viên trong đoàn làm phim cùng đài truyền hình đều đối với anh đối xử hoà nhã cung kính có thêm, ngay cả đạo diễn Chiêu Chấn Cường cùng mấy vị diễn viên nổi tiếng trong đài truyền hình nói chuyện với anh cũng thân thiện dễ dàng nhiều hơn không ít, không còn giống như trước đây đến kêu đi hét hoặc không đáng kể quan tâm nữa. Thiệu lục thúc còn tự mình gặp mặt khích lệ anh đồng thời đàu truyền hình cũng gia tăng tài nguyên nghiêng sang. Đối với tình huống này Châu Nhuận Phát cũng không cho là đám người bọn họ lợi thế hay chủ nghĩa cơ hội. Bởi lẽ những chuyện như thế trong đài truyền hình anh đã thấy quá nhiều và cũng đã quen. Ngươi cũng không thể bắt buộc người ta đối với một vị ăn mày cung cung kính kính không phải? Thời đại hiện giờ cũng không sẽ có Hồng Thất Công tồn tại dạy ngươi Thập bát chưởng hàng long. Chỉ có cố gắng nỗ lực thành công mới có thể khiến cho người ta tôn kính. Ngược lại đồng thời thành quả thu được có tốt đẹp mới sẽ khiến cho con người cảm thấy xứng đáng với công sức mà mình bỏ ra không phải sao.

Nhớ tới thì mấy tháng trước anh vẫn còn đang kiên trì ngày ngày đứng trước cửa ngoài thang máy tầng một toà nhà trụ sở đài truyền hình chỉ vì muốn để cho cao tầng trong đài truyền hình mỗi khi đi ngang qua sẽ dần dần nhớ mặt của anh, biết đâu đấy một ngày nào đó công phu không phụ lòng người sẽ cho anh một cơ hội. Thời điểm ấy ngày ấy, Châu Nhuận Phát làm sao có thể không biết bản thân mình trong mắt đám người ngoài đều trở thành tượng trưng cho kẻ ngốc, nịnh bợ, hư nguỵ, si tâm vọng tưởng....vv một đống từ ngữ xấu. Thế nhưng chuyện cho tới ngày nay, còn có ai sau khi nghe được câu chuyện của anh mà không thán phục giơ một ngón tay cái lên ủng hộ. Đời người ấm lạnh vẫn thường như thế là cùng. Vậy cho nên cùng chung phú quý dễ, hoạn nạn chân tình khó. May mắn Châu Nhuận Phát hiện tại biết rõ, bản thân bên cạnh vẫn luôn có được như vậy một cô gái có thể chung hoạn nạn cùng mình. Cô ấy tên là Trần Ngọc Liên.

- A Phát, làm gì mà còn quanh quẩn ở đây vẫn chưa về? Là đang đợi người nào đó tới đón sao?

Một âm thanh giọng nữ quen thuộc vang vọng lên sau lưng. Châu Nhuận Phát nghe vậy bản năng quay đầu lại nhìn sang. Quả nhiên không sai, người tới chính là người tình cực kì quen thuộc trong bộ phim hiện tại anh đang đóng, Phùng Trình Trình (Triệu Nhã Chi). Một cô gái có vẻ đẹp trang nhã hiền thục làm mê đắm biết bao con người cả trong màn ảnh lẫn ngoài đời thực. Chỉ là đối phương đã có chồng hơn nữa Châu Nhuận Phát vẫn luôn tim chắc rằng Liên muội của anh rồi cũng sẽ không thua kém với đối phương. Nói chung, trong phim ảnh là phim ảnh, ngoài đời thực là ngoài đời thực, hai thứ này Châu Nhuận Phát vẫn phân chia rất là rành mạch rõ ràng. Kết quả là bởi vì thế cho nên, ở trong màn ảnh chàng chàng thiếp thiếp đầy tình ý hai người, tại lúc này bên ngoài quay phim vẫn luôn giữ vững đủ một khoảng cách lý trí. Cũng chính bởi vì Châu Nhuận Phát biểu hiện như thế chính nhân quân tử, đã từng trải qua đóng không ít phim truyền hình, từng gặo nhiều sau khi đóng phim bạn diễn quấy rối Triệu Nhã Chi đối với vị này mới đỏ lên tân tấn tiểu sinh có thêm một phần hảo cảm. Quan hệ của hai người bởi vậy vẫn còn tương đương không sai. Nếu không phải vậy, Triệu Nhã Chi mới sẽ không như bây giờ tỏ ra thân cận tròng ghẹo lấy.

- Chi tỷ, ngươi cũng đừng có trêu chọc ta được không? Ngài còn như vậy tiểu sinh sợ thế nhưng không chịu nổi mê hoặc á!

Còn trẻ tuổi Châu Nhuận Phát tuy rằng vẫn sẽ giữ vững chính mình mối tình đầu, thế nhưng tán gái cái gì, đó chính là in sâu vào trong bản năng của mỗi một thằng đàn ông rồi. Châu Nhuận Phát hiển nhiên cũng không ngoại lệ. Có thể nói chơi cười đùa với một cô gái đẹp như Triệu Nhã Chi bởi vậy cứ tự nhiên mà bật thốt ra.

- Được a ngươi, Châu Nhuận Phát! Vậy mà còn dám tròng ghẹo ta đây phải không? Nói! Bình thường có phải hay không cũng thường xuyên cùng với những người con gái khác như thế ba hoa? Cẩn thận ta đây sau đó mách với A Liên đấy nhé!

Kiều mị liếc mắt, gắt một cái. Triệu Nhã Chi nét mặt cười mỉm như hoa lên tiếng đe doạ.

- Ấy đừng đừng! Chi tỷ ta biết sai rồi còn không được sao! Thà tu mười toà miếu, chớ phá hỏng một cọc nhân duyên. Ngài quan âm bồ tát đại từ đại bi xin thương xót cho chúng tiểu nhân ạ!

Vẻ mặt cầu xin tha thứ, giọng khóc than.

- Thôi được rồi! Được rồi! Đừng có ở đây mà giả vờ làm quái nữa. Chi tỷ cũng không có thời gian đùa chơi với ngươi. A Phát ngươi muốn tiếp tục đợi người yêu đến thăm vậy liền tiếp tục đợi đi. Chỉ mong ngày mai mọi người chúng ta đi làm sẽ không gặp được ngươi biến thành hòn vọng phu yêu~

Trêu ghẹo thêm lấy một câu, trải qua một ngày đóng phim mệt mỏi xong Triệu Nhã Chi lúc này thật ra cũng đã rất mệt rồi. Bởi vậy nói xong câu nói này liền khoát khoát tay ra hiệu muốn ra về. Châu Nhuận Phát tinh ý hiểu rõ đương nhiên sẽ không nói thêm nhiều gì nữa. Một câu "Chi tỷ, ngày mai hẹn gặp lại" liền kết thúc cuộc nói chuyện lần này. Bến Thượng Hải hiện tại đang lửa nóng chiếu phim vì vậy đạo diễn Chiêu Chấn Cường muốn gia tăng kéo dài nội dung phim từ ba mươi tập hơn lên tới sáu bảy mươi tập, nói chung là càng dài càng tốt. Chính bởi vì thế cho nên những ngày gần đây mọi người trong đoàn làm phim không thể không dốc hết sức lực tăng ca bổ sung quay chụp. Giống như Châu Nhuận Phát cùng Triệu Nhã Chi đóng vai nhân vật chính càng là mệt hơn chó chết. Đặc biệt là từ đầu đến cuối hầu như lúc nào cũng có cảnh quay Châu Nhuận Phát càng là điển hình nhiều. Quả thật ứng với một câu, dù mệt vẫn vui đấy. Nếu không phải đang trong giai đoạn tình cảm nồng nàn cùng với Trần Ngọc Liên, Châu Nhuận Phát hiện giờ chỉ muốn tranh thủ về nhà nằm lăn quay ra giường chứ còn hơi sức đâu mà ở đây chờ đợi. Lại còn nói gì đến hẹn với chả hò. Chỉ là.....

- Hôm nay làm sao Liên muội lâu như vậy vẫn chưa đến nhỉ?

Bình thường hai người bọn họ nếu có cơ hội đều sẽ tranh thủ ăn cơm trưa cùng nhau, buổi tối cũng là cùng tiễn nhau về nhà trọ. Công việc ở đài truyền hình đều là rất mệt lại chiếm nhiều thời gian, cũng chỉ có những thời điểm trưa hoặc buổi tối ấy cả hai mới có chung thời gian rảnh. Theo lý mà nói, đã đến tận thời điểm này Trần Ngọc Liên phải sớm đến thăm anh rồi mới đúng. Dù sao hiện tại chỉ có Bến Thượng Hải đoàn làm phim là cuối cùng tăng ca, những bộ phim khác đã sớm quay chụp xong nghỉ. Dù có tăng ca thì giống như Trần Ngọc Liên còn diễn vai phụ cũng sớm ra về.

- Mà thôi! Có lẽ hôm nay cô ấy mệt nên không đến được.

Chờ đợi thật lâu tới tận hơn 11h khuya vẫn chưa thấy người, Châu Nhuận Phát chỉ có thể như vậy an ủi lấy mình. Dù sao bản thân thật sự mệt mỏi quá chỉ muốn về đi ngủ. Có gì ngày mai tìm gặp mặt lại hỏi thăm Trần Ngọc Liên sau vậy. Nghĩ như thế, anh chàng bắt đầu bước chân nhanh đi về nhà trọ của mình. Đên nay như cũ là một đên giống như mọi ngày của anh, chỉ là đối với một người khác lại giống như địa ngục vậy kinh biến...

Bên trong một căn phòng ngủ tại biệt thự của Hứa gia ở vịnh Thiển Loan, vải rách quần áo nằm tung bay tứ phía. Dấu vết hoan lạc trải qua giờ phút này bề bộn khắp trong gian phòng.

Trên chiếc giường lớn ga giường đã nhăn nheo ẩm ướt vì phải trải qua xô đẩy vật lộn, hai thân thể trần truồng lúc này vẫn còn đang quấn quýt gắn bó với nhau. Dù là cho chiến cuộc giữa cả hai từ lâu cũng đã ngừng lại, hậu quả mà nó gây ra vẫn là thấy rõ.

Trung tâm nơi ga giường tán lạc vết máu giống như hoa mai chớm nở. Nam giới một tay gối sau đầu, một tay còn lại hoành ôm lấy cô gái bên người, bàn tay đưa ra với lấy một bên bộ ngực chầm chậm xoa nắn lấy giống như đang chơi một trò chơi trong lúc nhàm chán không biết mệt. Chỉ là nữ giới hai mắt một mảng vô thần, dù cho phía dưới cả hai vẫn còn đang nối liền lấy với nhau thân một vô gian và thỉnh thoảng nam giới giống như làm quái rút ra đút vào hành động cũng không khiến cho cô có bất kì gì cử động. Giống như là một cái xác không hồn mất đi sự sống. Có lẽ đây chính là cách cô trốn tránh hiện thực hoặc đang dùng nó để chống đối lại anh.

Có điều mà.... Hứa Tấn Hanh không có quá nhiều vì thế quan tâm.

Làm một nhân sĩ xuyên việt, hơn nữa còn may mắn hơn nhiều những nhân sĩ xuyên việt khác bước đầu khởi điểm dễ dàng và cao hơn người khác nhiều, Hứa Tấn Hanh có một mục tiêu minh xác hướng tới đạt được là tiền và quyền. Thế nhưng đấy cũng không phải là tất cả. Chỉ có chuyển biến tiền cùng quyền ấy thành niềm vui vậy chúng mới có ý nghĩa. Nếu không thu được đống giấy lộn cùng hư vô năng lực khống chế kia lại còn có ý nghĩa gì.

Để làm được những chuyển biến này, Hứa Tấn Hanh đầu tiên liền muốn tham khảo lấy vô số các tiền bối xuyên việt lịch sử trưởng thành dùng để chỉ lối cà rồi tình ra một trong những mục tiêu. Sưu tập thưởng thức một đám mĩ nữ minh tinh, nhìn bọn họ ở trong tay mình phát sáng lên tựa như minh châu nhân sinh, sáng tạo, đả kích hoặc huỷ diệt đi. Giống như một trò chơi game nuôi thành chỉ thiếu một bộ phận khung hình số liệu. Chẳng phải là thật thú vị.

Để hoàn thành trò chơi ấy, Hứa Tấn Hanh đã bắt đầu nó ngay từ đoạn thời gian gần đây. Nếu như nói Triệu Nhã Chi chỉ là thành quả của tình cờ hứng thú cùng mới lạ ban đầu khi đến thế giới này. Quan Giai Tuệ liền là khởi đầu của đắp nặn sáng tạo nhân sinh do chính Hứa Tấn Hanh chọn ra. Còn Trần Ngọc Liên chính là đối tượng anh muốn chơi giày vò phá huỷ.

Không có lý do tại sao. Không có đúng và sai hay có hay không công bằng. Tất cả chỉ bởi vì cô nàng này thuận tiện có một vị bạn trai nổi tiếng kiếp trước tên Châu Nhuận Phát và cả hai giờ còn yêu nhau đắm say. Cũng chỉ có như vậy Hứa Tấn Hanh hắn mới có mục tiêu để mà phá hoại không phải. Giống như là Quan Giai Tuệ hiện giờ hễ đẩy liền đổ vậy hắn còn huỷ hoại cái Shit ah. Hắn lại cũng không phải biến thái cuồng, có bạn gái còn thích đẩy cho người khác chơi đội nón xanh vân vân.

Nói cho cùng, chỉ có thể thở than Trần Ngọc Liên số phận không may khi gặp phải đúng ngay lúc ác ma bản tính trong Hứa Tấn Hanh thời điểm trỗi dậy á. Nếu là gặp nhau ở mấy tháng trước khi anh chưa thu mua được đài truyền hình, chưa thành lập lên được nổi điện ảnh công ty cùng viện tuyến chiếu phim, vây cánh chưa đầy vậy thì Hứa Tấn Hanh cũng không dám trắng trợn làm trò ác bá như hiện tại.

Lại nói tới nguyên trong lịch sử Châu Nhuận Phát cùng với Trần Ngọc Liên cuối cùng thật ra thì vẫn chia tay. Châu Nhuận Phát tìm được người mới cùng tên như để tưởng nhớ mối tình đầu trong khi Trần Ngọc Liên đi theo một vị hắc bang thủ lĩnh đi sang mỹ di dân, cũng không biết là tự nguyện hay bị ép buộc. Số phận của cô nàng nói chung cũng chẳng tốt đẹp gì. Hiện tại gặp phải Hứa Tấn Hanh tuy rằng sẽ bị tra tấn tinh thần bởi tình yêu muốn sống muốn chết một tý. Thế nhưng tin tưởng là trải qua thời gian, đợi đến lúc cô nàng cùng với Châu Nhuận Phát náo chia tay vậy mọi chuyện liền sẽ tốt đẹp. Hứa Tấn Hanh hắn vẫn là sẽ rất bác ái, ai đến lâu dài đều cũng sẽ không cự tuyệt. Hắn lại không có sợ thiếu tiền không nuổi nổi tình nhân như người khác không phải sao.

Mà mà.... Câu chuyện nói có chút xa. Hiện tại trước hết phải xử lý vấn đề cô nàng bên cạnh này đã. Nghĩ như vậy, Hứa Tấn Hanh không khỏi quay sang người bắt đầu nói chuyện.

- Này uy! Ngọc Liên ngươi không có sao đấy chứ?

Một câu hết sức vô nghĩa. Chỉ nhìn liền biết cô nàng có thể không sao mới là lạ.

-.........

Đối phương quả nhiên không thể nào phản ứng đối với Hứa Tấn Hanh lời nói. Hai mắt vẫn như cũ trắng xám như chết một màu. Thấy này liền bực cả mình, Hứa Tấn Hanh Hứa đại thiếu gia quyết đinh dùng biện pháp mạnh.

- Ưm.... ưm.... ưm....!

Một nụ hôn cưỡng ép thật sâu (Đương nhiên là không dám đưa lưỡi vào vì sợ bị cắn). Trần Ngọc Liên tức thì giống như bị điện giật rùng mình vùng vẫy giãy giũa. Hai tay còn không quên vung lên đánh đập anh. Hứa Tấn Hanh không chút để ý tương tự hai tay vươn ra chặn lấy hai tay của đối phương. Đáng thẹn hơn là phía dưới của hắn còn bắt đầu đung đưa lùi ra tiến vào. Trần Ngọc Liên hai mắt giống như có sông ngòi lan tràn nước mắt vỡ đê mà ra. Khiến cho nụ hôn của Hứa Tấn Hanh bỗng chốc cũng trở nên mằn mặn.

Tâm tình có chút buồn bực, Hứa đại thiếu gia dừng hôn, phía bên dưới cũng ngừng chuyển động. Hai người bốn mắt lẫn nhau nhìn chằm chằm.

- Ngươi.... Ngươi muốn làm gì?

Cô gái giọng nức nở giống như quay mặt đi hỏi du côn ác bá tại sao lại đi bắt nạt người ta. Một loại câu hỏi ngu xuẩn vô nghĩa. Có điều dù sao lúc này đối phương đang ở trong vai trò người bị hại thật thê thảm a thật thê thảm. Chúng ta có thể tạm thời bỏ qua cho những chuyện này.

- Hừm? Ta có thể sẽ không chia rẽ ngươi và Châu Nhuận Phát. Dù sao hiện đại phụ nữ trước khi cưới có hay không còn là xử nữ cũng không phải nghiêm trọng như ngày xưa. Nói như vậy, ngươi muốn nghe tiếp sao?

Đưa một tay ra nâng lên cằm của đối phương, Hứa Tấn Hanh nở nụ cười tà tiếp lời.

- "............."

Một đoạn dài thời gian giống như chết vậy yên lặng.

-.... Ngươi muốn được gì?

Gần như trước đó câu hỏi cũ. Vẫn giống như vậy sụt sùi giọng nói chuyện. Có điều tinh khí thần của cô nàng cũng đã không như trước đó đê mê không muốn sống nữa kiểu kia. Có lẽ cô đã có được đáp án.

- Còn rất thông minh mà!

Hứa Tấn Hanh nhẹ tán thưởng một câu, ngón tay khẽ véo nhẹ cằm cô nàng, giọng nói cũng đi theo xoay chuyển.

- Ngươi cứ coi ta như là một hoa hoa công tử ăn chơi đi. Ta không thiếu xinh đẹp nữ nhân. Hơn nữa cũng không có tinh lực để chiếu cố tất cả bọn họ. Thế cho nên không phải tất cả phụ nữ cùng ta lăn qua ga giường đều có thể trở thành người đàn bà của ta. Ngươi có thể lựa chọn một trong hai con đường. Chỉ cần ngươi thoả mãn tất cả lúc ta cần thiết, lựa chọn con đường nào cũng không sao cả. Ngươi có hiểu không?

Giọng nói thâm trầm, ánh mắt sắc bén. Khuôn mặt một lần mữa ghé sát hạ xuống, bờ môi kề sát bờ môi. Trần Ngọc Liên cả người run run khuôn mặt muốn né tránh thế nhưng cuối cùng đành mặc cho số phận nhắm mắt lại. Hai hàng nước mắt chảy ròng ròng nghẹn ngào. Trái ngược, Hứa Tấn Hanh lại là một sắc mặt hài lòng vui mừng. Bờ môi không còn chần chờ gì nữa cúi xuống. Lần này liền là một nụ hôn sâu cháo lưỡi đúng nghĩa. Hứa Tấn Hanh biết, đối phương cuối cùng cũng đã thuần phục. Bất kể nàng ta có hay không muốn tiếp tục giữ vững tình yêu với Châu Nhuận Phát, vưu vật này cũng đã nằm trọn trong tay của hắn.

Mà nói cho cùng không thuần phục thì lại có thể làm sao đây. Trước khi sự việc xảy ra Hứa Tấn Hanh cũng đã nói rất rõ việc của hai người bọn họ tối nay có mang đi ra toà hay báo cảnh sát cũng vô vọng. Chớ nói chi là lúc này việc đã xảy ra rồi. Kết quả sau cùng tai tiếng chỉ có thể mặc cho một mình Trần Ngọc Liên gánh chịu, hơn nữa còn có thể nhận lấy Hứa Tấn Hanh điên cuồng trả thù.

Đời thực là đời thực, phim là phim! Dù cho Trần Ngọc Liên ngày sau có thể nhận được Kim Dung thán xưng giống nhất Tiểu Long Nữ hình tượng trong tâm trí tác phẩm của mình. Trần Ngọc Liên cũng không phải là không ăn nhân gian khói lửa Tiểu Long Nữ. Từ nhỏ đã sống ở trong xóm nghèo xa xôi lớn lên, cô nàng không chỉ biết rõ tự bảo vệ mình hơn nữa cũng hiểu rất rõ thực tế xã hội hiểm ác. Lần này té ngã nhào trong tay Hứa Tấn Hanh, Trần Ngọc Liên biết lựa chọn duy nhất của mình chính là thuận theo ý tứ của người đàn ông trước mắt này tiến hành, không còn bất kì lối thoát nào khác. Dù rằng chính bản thân cô cũng sâu sắc biết rõ, điều này chẳng khác nào bào hổ lột da, uống thuốc độc giải khát cũng vậy. Hai hàng nước mắt chảy dài kia cũng chính là đại diện cho tình yêu của cô và Châu Nhuận Phát. Báo trước cho một tương lai khổ lắm khó khăn nhiều.

Cơ thể lại bắt đầu nhấp nhô kịch liệt lên xuống. Lần này không còn là cưỡng bức giao hoan mà là nhẹ nhàng êm thấm mân mê thưởng thức lấy. Không thể không nói, đối mặt với người ngọc cơ thể không ngừng kháng cự lại không thể không thuận theo. Cái loại cảm giác trái ngược này còn khiến cho người ta không khỏi trầm mê.

Nhân sinh khổ ngắn muôn màu. Hứa Tấn Hanh giống như trong khoảnh khắc đã có chút giác ngộ với câu nói trên.

Tưởng như ác ma mỉm cười. Dường như mị âm chứa đầy quyến rũ. Đên nay sẽ là một đêm dài đối với cả hai.

Cùng vào thời điểm ấy, Triệu Nhã Chi cũng đúng vào lúc này trở về đến căn nhà của mình và nhận thấy.... nồng nặc mùi say.

........

Kết thúc chương 30.