Chương 25: Bất ngờ gặp mặt.

Tàn Phá Hồng Kông 1980

Chương 25: Bất ngờ gặp mặt.

Muốn cho con ngựa nó chạy không thể không cho con ngựa ăn cỏ. Mà muốn cho con ngựa dựa theo ý chí của ngươi chạy nhanh chạy ổn, vậy cần đeo thêm cho nó yên ngựa cùng dây cương. Đôi lúc còn cần phải dùng thêm roi quất thúc giục. Đối với Hứa Tấn Hanh hiện tại lúc này mà nói, Hoàng Ưng chẳng khác nào một thớt thiên lý mã hiếm gặp phù hợp chợt nhiên hiện ra ở trước mắt mình. Không thể không cẩn thận quy hoạch dùng, không thể không nghĩ cách nắm chặt điều khiển. So với việc tương lai nhiều như vậy tác phẩm tiểu thuyết ăn khách nổi tiếng có thể đều cần qua tay đối phương hoàn nguyên trở lại, nâng cao tiền lương bằng với tiền nhuận bút tác giả thật bình thường cái gì chung quy là còn thiếu rất nhiều bảo hiểm. Kết quả là Hứa Tấn Hanh hơi làm thêm suy nghĩ sau đó liền quyết định đặt cho đối phương thêm một tầng gồng xiềng cùng một phần lợi ích dụ hoặc. Chỉ cần trải qua đoạn thời gian ban đầu, sau này khi hắn tiền bạc cùng quyền thế càng ngày càng gia tăng như vậy vấn đề của Hoàng Ưng liền sẽ không là vấn đề. Dù sao thì trung thành hay phản bội thường thường đều là bởi vì giá cả phải trả cùng lợi nhuận thu được là cao hay thấp mà thôi. Đương nhiên giống như Hứa đại thiếu gia như vậy lập chí tương lai xây dựng hoành đồ vĩ nghiệp to lớn, đạo lý dùng người cùng đối nhân xử thế liền là một trong những vấn đề mà hắn không thể không quan tâm. Thậm chí là bắt đầu ngay tại lúc này cũng không có quên mang ra luyện tập. Chỉ thấy Hứa đại thiếu gia làm ra vẻ mặt tò mò bâng quơ cất tiếng hỏi.

- Hoàng tiên sinh, nghe nói ngoài viết tiểu thuyết ra ngài còn làm thêm cả biên kịch điện ảnh công việc?

- Hứa tiên sinh khách khí. Ngài cứ kêu tôi một tiếng A Minh là được rồi.

Hiện giờ cũng coi như là bắt đầu làm công cho Hứa đại thiếu gia, Hoàng Ưng hoặc không làm, nếu làm liền trực tiếp hạ xuống tư thái rất thấp đáp lại. Chỉ là sau đó bắt gặp Hứa Tấn Hanh ánh mắt thản nhiên nhìn mình, không nói đồng ý cũng không phản đối. Nhìn qua thật giống như đối với việc hắn có hay không hạ thấp tư thái lấy lòng không một chút quan tâm. Như vậy không tầm thường lòng dạ cùng khó nắm bắt suy nghĩ một vị ông chủ, Hoàng Ưng thái độ lập tức càng trở nên cẩn trọng, không có bởi vì vẻ ngoài tuổi tác của đối phương mà khinh thường, thật nhanh bổ sung trả lời.

- Hứa tiên sinh, thật đúng là có việc này.

- Ồ! Chuyện là như vậy. Sắp tới ta chuẩn bị đồng thời mở một công ty điện ảnh cùng viện tuyến hệ thống. Công ty trong quá trình chuẩn bị còn đang thiếu điện ảnh kịch bản hay cùng một số chuyên nghiệp nhân viên. Không biết Hoàng tiên sinh có hay không ý nghĩ chuyển tới công ty của ta làm việc? Nếu như có kịch bản tốt mà nói, công ty rất sẵn sàng bỏ tiền ra quay chụp. Tiền bạc cũng sẽ không kém bất kì công ty nào khác tại hồng kông.

Đúng vậy! Hứa Tấn Hanh chuẩn bị gia tăng sự liên kết giữa mình cùng đối phương bằng việc kéo người tiến vào điện ảnh công ty. Thứ nhất là đối phương biên kịch điện ảnh tài năng cũng không kém, sẽ không lo lỗ vốn. Cái thứ hai chính là đã có thân phận chính thức cấp trên cấp dưới cùng với mức đãi ngộ cho biên kịch cao hơn tất cả các công ty điện ảnh khác tại hồng kông, tin tưởng trong một khoảng thời gian dài Hoàng Ưng sẽ không xuất hiện những ý muốn khác. Cho tới sau đó ấy mà, chỉ cần Hứa đại thiếu gia tiền tài địa vị càng ngày càng tăng, một nho nhỏ biên kịch điện ảnh thêm tác giả tiểu thuyết vân vân liền không còn để ở tại Hứa Tấn Hanh trong mắt. Hơn nữa tin tưởng tới thời điểm đó Hoàng Ưng cũng sẽ biết rõ người thông minh nên làm sự lựa chọn như thế nào.

- Được làm việc cho Hứa tiên sinh là may mắn của tôi.

Trong đầu thật nhanh đảo qua đủ mọi loại suy nghĩ, Hoàng Ưng cuối cùng cắn răng đánh cược một phen trực tiếp đồng ý. Nói cho cùng vẫn là hiện tại địa vị của hắn quá thấp. Dù cho tự phụ tài năng như thế nào, đối với Hứa Tấn Hanh như vậy đưa ra trực tiếp cơ hội nâng đỡ không cho phép hắn có thể bỏ qua. Mọi chuyện bởi vậy suôn xẻ hơn nhiều Hứa Tấn Hanh trước đó từng nghĩ.

Thời gian trôi qua mau. Bàn giao tất cả mọi chuyện cho Hoàng Ưng xong xuôi, kim đồng hồ cũng đã chỉ về đến 11h trưa. Đuổi đi muốn trở về bắt đầu viết truyện Hoàng Ưng, Hứa Tấn Hanh một mình một người rời khỏi đài truyền hình đi tìm chỗ ăn trưa. Để cho thuận tiện, hắn cũng không có bắt bẻ phải đi tới sang trọng nhà hàng ăn cơm cái gì mà là trực tiếp đi tìm Hoàng Tịch Chiếu hỏi thăm nơi nào gần đài truyền hình làm cơm ăn ngon...vv, sau đó từ chối đối phương ý muốn cùng đi, một mình một người rời khỏi. Thú vị là! Hắn gặp được ở nơi đó một người hắn không lắm nghĩ muốn gặp úc~

- Thật trùng hợp a, Hứa sinh! Không nghĩ tới chúng ta lại có thể gặp mặt nhau ở đây.

Giọng nữ giới mang theo chút nho nhỏ vui mừng vang lên bên tai. Thời điểm này Hứa Tấn Hanh bản thân vừa mới tiến vào trong quán ăn còn chưa kịp tìm chọn được vị trí ngồi xuống.

- Đúng vậy a, Hà tiểu thư! Quả thật là vô cùng trùng hợp. Không nghĩ tới Hà tiểu thư ngươi cũng sẽ tới đây ăn cơm.

Hứa Tấn Hanh vẻ mặt có chút co quắp không được tự nhiên đáp lại. Đối diện hắn ta lúc này vậy rõ ràng là từng có duyên gặp mặt một lần đổ vương thiên kim, Hà Siêu Quỳnh. Không nghĩ tới chỉ đơn giản muốn ăn một bữa cơm trưa thôi cũng có thể ngẫu gặp đối phương. Chẳng lẽ cái này chính là mệnh trung chú định duyên vợ chồng??? Hứa Tấn Hanh có chút tự nhiễu lắc đầu. Đương nhiên! Hắn chắc chắn là sẽ không tin theo đấy. Ít nhất hiện tại là như vậy.

- Lời này đáng lẽ ra phải là bản thân tôi nói mới đúng! Hứa sinh ngươi là làm sao lại tới đây dùng bữa trưa? Ngươi chẳng lẽ cũng có chuyện gì cần qua đài truyền hình làm việc sao?

Hà Siêu Quỳnh gắt giọng một cái, tiếp đó lời nói mang theo tò mò hỏi thăm. Nội dung nói đúng lắm Hứa Tấn Hanh thế mà không phản bác được. Dù sao quán cơm hai người đang ở hiện tại đối với thân phận cỡ cấp bọn họ tác dụng duy nhất chính là thuận tiện gần nơi làm việc vân vân. Còn có ở tại Ngũ đài sơn con đường này ngoài tvb, lệ, trước kia giai thị đài truyền hình cùng hai đài phát thanh tiếng nói hồng kông (bởi vậy gộp thành tên đường Ngũ đài sơn), vậy không còn gì quá đáng chú ý. Hà Siêu Quỳnh bản thân đang thực tập ở tvb không tính, như vậy Hứa Tấn Hanh lại vì cớ gì mà xuất hiện ở đây đâu này? Hà tiểu thư trong lòng rất tò mò nha.

- Khục! Thuận tiện có việc cần làm ở gần nên mới qua đây dùng cơm. Hà tiểu thư ngươi đây? Chẳng lẽ cũng là một mình một người?

Qua loa lên tiếng trả lời, Hứa Tấn Hanh còn không có ý định để cho đối phương biết việc mình nhập chủ Lệ đài truyền hình. Hai người bọn họ nói cho cùng chỉ là gặp nhau một lần mà thôi. Cũng không lắm quen thuộc. Phía đối diện, Hà Siêu Quỳnh nghe xong cũng biết nhã ý không có tiếp tục truy đuổi đặt câu hỏi, trái lại rất thẳng thắn tỏ vẻ bản thân hôm nay thật ra là tới mời người ăn cơm, còn rất săn sóc hỏi Hứa Tấn Hanh có hay không muốn tới nhập bọn luôn.

- Này.... Không tốt lắm đâu! Hay là thôi đi.

Hứa Tấn Hanh ra vẻ khó khăn đáp.

- Vậy thì thật là đáng tiếc~ Bên trong thế nhưng có nổi tiếng nữ minh tinh nha!

Hà Siêu Quỳnh vẻ mặt nuối tiếc khách sáo trả lời. Không nghĩ tới Hứa đại thiếu gia vừa nghe thấy tới bên trong còn có nổi tiếng nữ minh tinh vân vân, trong lòng bắt đầu nhộn nhạo khó chịu á. Đổ vương thiên kim hắn không dám gây, thế nhưng nữ minh tinh cái gì hắn còn rất muốn chơi chơi làm quen đấy.

- Nói tới....! Biết thêm người chính là biết thêm con đường. Nếu Hà tiểu thư ngươi đã có mời vậy cung kính không bằng tòng mệnh rồi. Hà tiểu thư, chúng ta đi nhanh thôi kẻo mọi người chờ!

Hứa đại thiếu gia ưỡn ngực mặt dày mày dạn nói. Đáp lại chính là Hà Siêu Quỳnh giật mình sau đó ném cho hắn một cái liếc mắt đầy khinh thường. Ai còn không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì a. Quả nhiên là công tử con nhà giàu ở đâu cũng thế. Vừa rồi còn nói không muốn không muốn đấy, hiện tại nghe thấy có nổi tiếng nữ minh tinh ở bên trong liền lập tức thay đổi luôn. Thú thật hiện tại Hà Siêu Quỳnh trong lòng cũng là có chút hối hận. Trước đó còn tưởng rằng Hứa đại thiếu gia là thanh niên trẻ tuổi tuấn kiệt khác với người bình thường nên mới nổi lên ý nghĩ thử thử nhân phẩm cách xử sự. Hiện tại đối phương bản chất vậy mà trắng trợn không kiêng dè lộ ra không khỏi khiến cho Hà Siêu Quỳnh trong lòng ấm ức khó chịu. Ngươi nói ở ngay trước mắt ngươi đình đình lập lập một đại mỹ nữ như vậy ngươi vẫn thái độ dửng dưng như không, thế nào vừa nghe tới có nữ minh tinh nổi tiếng ở bên trong liền bất chấp bản thân mặt mũi liền muốn hùa vào đây? Xấu hổ hay không xấu hổ? Chẳng lẽ làm minh tinh liền có sức hút lớn đến như vậy??? Hà Siêu Quỳnh giờ phút này trong lòng đột nhiên không khỏi nổi lên chút ít suy nghĩ muốn làm làm thử đại minh tinh để xem lúc đó kẻ trước mắt mình này khi đó thái độ sẽ như thế nào.

Đương nhiên! Tất cả cũng chỉ là nghĩ nghĩ mà thôi. Vị kia đổ vương, cha của cô mới sẽ không chấp nhận để cho con gái của mình trở thành con hát nghề nghiệp trong mắt ông ấy. Hứng thú rã rời, Hà Siêu Quỳnh giữ lại nụ cười công thức hoá, lãnh đạm mang theo Hứa Tấn Hanh đi vào trong gian phòng ăn nhỏ ở lầu hai của mình. Trước đó thời điểm gặp mặt chẳng qua là tình cờ đúng lúc cô gái đi phòng rửa tay trở ra.

Không biết bản thân đã bị dán lên nhãn mác háo sắc+ không biết xấu hổ vân vân Hứa đại thiếu gia vẻ mặt mang theo hứng thú nồng đậm nhanh chân thúc giục bước theo gót Hà Siêu Quỳnh tiến lên lầu. Rất nhanh, cửa gian phòng ăn nhỏ được mở ra, cảnh tượng diễn ra ở bên trong không khỏi khiến cho Hứa đại thiếu gia không khỏi giật nảy mình.

Bên cạnh bàn ăn đặt giữa gian phòng lúc này đang ngồi đấy bốn nam ba nữ. Trong đó còn có một người Hứa Tấn Hanh bản thân còn rất quen thuộc.

- A Hanh! Tại sao ngươi lại tới nơi này?

Triệu Nhã Chi ngồi ở rìa ngoài vẻ mặt kinh ngạc đặt câu hỏi.

- Ạch! A.... Chi tỷ ngươi cũng ở nơi này à?

Hứa đại thiếu gia giật mình đáp. Mọi người còn lại trong gian phòng thấy vậy không khỏi ánh mắt kinh ngạc đảo qua cả hai. Không nghĩ tới hai người bọn họ thế mà còn quen biết nhau. Triệu Nhã Chi thế nhưng không kịp quan tâm cái nhìn của đám người, một đôi con mắt mang theo nghi ngờ như có suy nghĩ liếc nhìn giữa Hứa Tấn Hanh cùng phía trước dẫn đường Hà Siêu Quỳnh. Không khí trong gian phòng thoáng qua tức thì quỷ dị vãi.

Một cuộc gặp mặt bất ngờ vậy!

......

Kết thúc chương 25.