Chương 24: Hoàng Ưng.

Tàn Phá Hồng Kông 1980

Chương 24: Hoàng Ưng.

Chương 24: Hoàng Ưng.

Hoàng Hán Vĩ cuối cùng còn là không có cơ hội lái xe đâm chết Hứa Tấn Hanh như ước nguyện ban đầu. Nguyên nhân sâu xa không chỉ bởi vì hậu quả nếu như việc đó xảy ra khiến cho hắn chùn bước vân vân mà chủ yếu là từ đầu tới cuối Hứa Tấn Hanh đều ngồi nguyên ở trong xe ô tô lái thẳng vào đài truyền hình không bước ra ngoài. Hoàng Hán Vĩ muốn mưu hại mệnh cũng hại không được a.

Căm tức! Khổ sở! Chua xót! Không cam lòng! Muôn vàn cảm xúc tồi tệ hiện lên trong đầu. Lại thêm với buổi tối ngày hôm qua không thể ngủ đủ ngon giấc. Cho đến cuối cùng, Hoàng Hán Vĩ liền quyết định đi tới quán bar uống rượu tiêu sầu. Còn như chuyện của Triệu Nhã Chi sau đó xử lý như thế nào? Bản thân hắn còn tạm thời chưa có chủ ý. Dù sao hai người bọn họ thế nhưng đã có lấy một đứa con trai. Không phải nói ly hôn dứt bỏ liền ly hôn dứt bỏ được. Hơn nữa cứ như vậy dễ dàng chia tay chẳng phải là càng phù hợp với tâm ý của đôi kia đê tiện cẩu nam nữ. Mọi chuyện vạn vạn không thể đơn giản như thế làm ra a.

Chuyện phân hai đầu, lại nói Hứa Tấn Hanh lúc này còn hồn nhiên không biết bản thân mình vừa mới dạo bước trước quỷ môn quan đi bộ một lần. Ô tô án lấy điều khiển lái thẳng vào trong bãi đỗ xe hiện tại còn là Lệ đài truyền hình. Ngày hôm trước ở trong buổi gặp mặt đài truyền hình cao tầng lúc ra về hắn cũng đã nói trước yêu cầu gặp mặt một người, hôm nay đến chủ yếu còn bởi vì ước hẹn gặp mặt đối phương bàn bạc nói chuyện.

Bên trong một căn phòng trống tại tầng cao nhất vừa mới dọn ra làm thành phòng chủ tịch sau này của đài truyền hình, vừa đuổi đi chạy đến hỏi thăm Hoàng Tịch Chiếu đám người, Hứa Tấn Hanh cuối cùng coi như đợi được người mình cần gặp. Tiến vào trong gian phòng lúc này chính là hai người. Một cái là quen thuộc cao tầng đài truyền hình Hứa Tấn Hanh lần trước từng gặp, biên kịch thánh thủ Tiêu Nhược Nguyên. Một cái là khoảng độ hai mươi tuổi người trẻ tuổi, trên mặt đeo kính, dáng vẻ bề ngoài tuổi tác cùng Hứa Tấn Hanh không xê dịch gì nhiều.

- Hứa tiên sinh ngài tốt!

Tiêu Nhược Nguyên vừa tiến vào trong phòng liền cất tiếng chào. Không có cách! Ai bảo Hứa Tấn Hanh hiện tại thế nhưng là ông chủ duy nhất của hắn đây. Tiền lương hàng tháng của hắn đều là từ đối phương mà ra.

- Ừ! Hai vị trước ngồi xuống đi!

Hứa Tấn Hanh đối với Tiêu Nhược Nguyên hai người khách sáo gật gật đầu. Một bên đứng dậy ý bảo hai người đến ghế sô pha bên kia ngồi, hắn bản thân cũng đi qua đi ngồi xuống.

Tiêu Nhược Nguyên mang theo người bên cạnh ngồi xuống, sau đó chỉ vào đối phương lên tiếng đối với Hứa Tấn Hanh giới thiệu.

- Hứa tiên sinh, vị này chính là Hoàng Hải Minh. Bản thân viết tiểu thuyết đồng thời còn có cái biệt danh tên là Hoàng Ưng. Thiên Tằm Biến seri phim chính là hắn cùng với chúng ta cùng nhau sáng tác.

- Hứa tiên sinh ngài tốt!

Nhận được giới thiệu Hoành Hải Minh rất cung kính tự mình đứng dậy lần nữa cúi chào. Mặc dù bản thân hắn không biết rõ chức vị của Hứa Tấn Hanh ở đài truyền hình, thế nhưng trước đó trên đường đi tới Tiêu Nhược Nguyên nói bóng nói gió có chút ám chỉ. Hoàng Hải Minh hiển nhiên biết rõ chính mình không thể trêu chọc nổi tôn đại thần trước mắt này là được rồi.

- Hoàng tiên sinh khách khí!

"Hừm? Này chính là Hoàng ưng? Nhìn dáng vẻ còn rất trẻ mà~" Hứa Tấn Hanh ngoài miệng khách sáo đáp lại đối phương một câu. Trong lòng nhưng bắt đầu quan sát vị này chắc hẳn chính là người mà mình cần tìm.

Cần nói tới chính là hiện tại nắm trong tay đài truyền hình cộng thêm tương lai điện ảnh công ty cùng viện tuyến hệ thống, giống như hắn vậy trùm truyền thông hiện tại còn thiếu gì đâu. Câu trả lời đương nhiên chính là báo giấy sản nghiệp. Thời điểm này trên thế giới truyền thông quảng bá trên internet còn chưa ra đời, ngôn luận quyền nắm giữ vẫn chủ yếu nhờ vào báo giấy sản nghiệp cùng đài truyền hình chi phối. Đã có trong tay một nửa trong số đó Hứa Tấn Hanh đương nhiên sẽ không bỏ qua phát triển nốt phần còn lại. Tuy rằng hoàn toàn chi phối nắm giữ lấy báo giấy ngành nghề sản nghiệp tại hương cảng là không thể nào. Những người khác, thế lực khác căn bản cũng không cho phép hắn làm thành như vậy. Thế nhưng chỉ là nắm giữ một vài tờ báo có nhất định mức lượng tiêu thụ cùng một số khác báo nhỏ cổ phần khống chế, lúc cần có thể đi theo phất cờ reo hò. Như vậy đối với sau này tương lai bố cục sản nghiệp hay bất kể làm gì, đối với Hứa Tấn Hanh đều là có lợi. Xét thấy ở đây, Hứa đại thiếu gia không thể không toàn lực chú tâm.

Chỉ là thời đại này ở hương cảng làm báo giấy không có tám chục cũng tới gần trăm, tương lai lực lượng mới xuất hiện, tờ báo cũ phá sản vân vân vẫn sẽ là giọng chính. Hứa Tấn Hanh hắn muốn dị quân nổi lên kinh doanh báo chí. Muốn ít nhất đạt tới mức kinh doanh không thua lỗ hiểm nhiên là không thể nhắm mắt làm liều, mà còn cần dùng tới một chút thủ đoạn đặc biệt để tăng lên tờ báo của hắn độ thu hút.

Mà muốn làm thành việc này. Tương lai đại phương hướng dựa vào tự thân tài nguyên vốn có để cho dưới tay báo chí chuyên chú phần nhiều vào giới giải trí tin tức bát quái nội mạc cùng tuyên truyền...vv là một ý kiến không sai. Thế nhưng nước xa không cứu được lửa gần. Muốn từ thời điểm này sớm ra tay bố cục xây dựng phát triển dàn giáo báo chí sản nghiệp, như vậy không có gì tốt đẹp hơn ngoại trừ tìm kiếm đăng lên các loại các dạng hấp dẫn tiểu thuyết.

Phải biết giống như Minh báo, Đông phương nhật báo, Tinh đảo nhật báo...vv mấy tờ báo lớn ở tại hương cảng có thể kinh doanh sừng sững nhiều năm, thu hút nhiều như vậy độc giả ngoại trừ thói quen đọc báo cùng uy tín lâu năm công tín lực còn là có không nhỏ tiểu thuyết hay nổi tiếng đăng lại trên đó sức hút duy trì. Giống như Kim Dung, Nghê Khuông như vậy tiểu thuyết đại sư, bản thảo thường xuyên xuất hiện đăng lên bên trên chính là đảm bảo số lượng người đọc tiêu thụ có một không hai hữu hiệu pháp bảo. Hiện tại, Hứa Tấn Hanh cách làm chính là muốn tạo ra cho mình báo chí một vị định hải thần châm như thế tác dụng.

Nói tới Hoàng Ưng cái biệt danh này kiếp trước cũng coi như là một thế hệ võ hiệp đại sư. Tuy rằng không có Kim Dung, Cổ Long như vậy nổi danh thế nhưng cũng không có thể coi khinh. Đặc biệt là người này còn am hiểu biên kịch. Bản thân cũng từng biên kịch quá không ít phim nhựa cùng phim truyền hình đặc sắc. Đương nhiên, Hứa Tấn Hanh có thể biết được đến đối phương danh tiếng chủ yếu còn quy vào công lao kiếp trước trùng sinh về thời đại này tiểu thuyết đọc nhiều thường hay nhắc tới hắn. Đối phương cũng coi như một nhân tài, đáng để lung lạc về tới dưới trướng vậy. Lần trước họp mặt cao tầng đài truyền hình xong cũng chính bởi vậy Hứa Tấn Hanh liền nhờ cậy Tiêu Nhược Nguyên tìm kiếm đối phương. Không nghĩ tới khi đó Tiêu Nhược Nguyên lại trực tiếp bài tỏ người này nếu Hứa Tấn Hanh không có sai lầm vậy chính đang làm việc biên kịch ngay tại trong đài truyền hình. Từ đó mới có ngày hôm nay trực tiếp như vậy buổi gặp mặt.

- Hứa tiên sinh!

Hoàng Hải Minh có chút co quắp lần nữa chào hỏi. Hắn mặc dù có một ít danh tiếng, thế nhưng cũng không quá đáng chỉ là kiếm khẩu cơm ăn mà thôi. Cùng Hứa Tấn Hanh loại này sinh ra đã ngậm thìa vàng, chú định tương lai không tầm thường, bây giờ càng là trực tiếp trở thành ông chủ lớn căn bản không thể so với. Hắn có bởi vì vậy mà xuất hiện cảm giác co quắp khi gặp mặt cũng không có gì kì lạ. Càng là chưa nói tới Hứa đại thiếu gia khách sáo với hắn xong xuôi nãy giờ còn cứ như vậy nhìn chằm chằm vào xem xét mình. Không thể không khiến Hoàng Hải Minh tâm tình càng thêm rùng mình gò bó.

Phía đối diện, Hứa Tấn Hanh giống như không có phát hiện hành động của mình trước đó là cỡ nào khiến cho người ta khó xử. Làm lơ lời chào hỏi của Hoàng Hải Minh, Hứa Tấn Hanh trực tiếp quay sang đối Tiêu Nhược Nguyên nói chuyện.

- Ngươi trước vội vàng đi làm việc của mình đi thôi. Ta có chuyện muốn đơn độc cùng Hoàng tiên sinh tiếp đó nói chuyện.

Đây chính là ông chủ lớn trực tiếp mở miệng ra lệnh trục khách. Bản thân theo lý chỉ là người làm công thân phận, Tiêu Nhược Nguyên đương nhiên không dám không nghe.

- Như vậy cũng được, vậy tôi đây xin phép đi trước!

Tiêu Nhược Nguyên gật gù đầu lên tiếng, vỗ vỗ Hoàng Hải Minh bả vai lấy đó cổ vũ xong sau liền trực tiếp đứng dậy rời đi. Chờ đến khi tiếng đóng cửa phòng vang lên thời điểm, Hứa Tấn Hanh mới đối với co quắp đang Hoàng Hải Minh lên tiếng hỏi dò.

- Nghe trước đó A Nguyên từng nói, đại hiệp Thẩm thắng y là của ngươi thành danh tiểu thuyết. Ta hiện chỉ muốn hỏi một chút, ngươi có nhận hay không làm viết thay viết tiểu thuyết?

- Viết thay viết tiểu thuyết?

Hoàng Hải Minh nghe vậy sửng sốt trong giây lát. Không chỉ có bởi vì đối với việc Hứa đại thiếu gia cách xưng hô Tiêu Nhược Nguyên bất ngờ, hai người tuổi tác cách xa như vậy xưng hô giống Hứa Tấn Hanh có phần kì cục. Càng là không nghĩ tới đối phương câu hỏi đầu tiên đối với mình lại là vấn đề này. Chỉ là nghĩ nghĩ trong khoảnh khắc sau đó vẫn là thành thật trả lời.

- Không dối gạt Hứa tiên sinh, gia đình của ta tình huống không phải thực tốt. Thế cho nên viết thay viết tiểu thuyết ta cũng đã làm qua. Nếu có loại này công tác mà nói, ta là sẽ không để ý.

Thời đại này bình thường tác giả còn là đối với mình đứa con tinh thần tiểu thuyết cái gì rất là chú ý. Viết thay tiểu thuyết vân vân cũng không có như mấy chục năm sau như vậy quen mắt dễ tìm. Hứa Tấn Hanh có thể gặp được giống như Hoàng Ưng như vậy có danh tiếng cây bút viết hộ bản thân tiểu thuyết, đó còn là nhờ ơn phần lớn kiếp trước kiến thức mang đến cho. Phải biết một quyển tiểu thuyết có hay hay không phần nhiều dựa vào năng lực biểu đạt hành văn của tác giả. Nếu như năng lực biểu đạt hành văn vốn dĩ kém cỏi, dù cho Hứa Tấn Hanh có vứt cho đối phương tương lai nổi tiếng nội dung cốt truyện tiểu thuyết tình tiết cũng không có thể làm nên được trò trống gì. Dĩ nhiên! Có thể viết thay tiểu thuyết viết có thành tựu giống như Hoàng Ưng đoán chừng sẽ không ở trong số đó. Quá cách tân cốt truyện như kiểu mạt thế, dị giới, trùng sinh, huyền huyễn, tiên hiệp, hồng hoang hay vô hạn cái gì vân vân Hứa Tấn Hanh tạm thời còn không dám để cho đối phương lãng phí cốt truyện viết thử. Thế nhưng viết viết mảng võ hiệp. Đoán chừng sẽ không có vấn đề gì. Kết quả là dựa theo ý nghĩ của mình lúc ban đầu, Hứa Tấn Hanh trực tiếp thẳng thắn ngả bài.

- Như vậy nói thực cho Hoàng tiên sinh ngươi biết đi. Ta nơi này liền có như vậy một phần công tác cho ngươi. Không biết ngươi có muốn hay không làm? Có điều nếu như đồng ý làm vậy liền cần sau đó ký hợp đồng bảo mật. Dù sao việc này nếu truyền đi ra ngoài danh tiếng cũng không quá tốt.

- Hứa tiên sinh ngài yên tâm. Chỉ cần có đại thể truyện xưa cốt truyện vậy ta nghĩ liền không thành vấn đề.

Đối với việc Hứa Tấn Hanh đại thiếu gia bày đặt không làm lại còn muốn vày vò ra viết cái gì tiểu thuyết, Hoàng Hải Minh bản thân tự nhiên sẽ không vọng làm bình luận quan tâm. Cho tới hắn lúc này trong lòng đã định sẵn chủ ý, chỉ cần tiền lương đầy đủ vậy Hứa Tấn Hanh đưa cho nội dung cốt truyện có nát cỡ nào đi nữa hắn cũng nhận. Đương nhiêm! Lời nói không thể như vậy trực tiếp nói. Đó là chán sống! Là biểu hiện bản thân ngươi chưa thành thục...vv. Chỉ là Hoàng Hải Minh lần này có vẻ như tính sai. Nội dung cốt truyện Hứa Tấn Hanh sau đó đưa ra cũng không có giống như hắn tưởng tượng như vậy không phải thứ gì mà là tương đương kinh diễm. Chỉ nghe Hứa Tấn Hanh là như vậy giọng điệu từ tính chầm chậm lên tiếng.

- Ta câu chuyện này giảng chính là thời nhà Tùy vào những năm cuối. Hai cái cơm ăn không đủ no lưu lạc đầu đường phố phường tên côn đồ, bằng vào ngút trời thiên tư, cơ duyên cùng vận số cuối cùng trở thành không gì sánh được tuyệt đại võ thuật đại tông sư đồng thời thay đổi võ lâm cùng thiên hạ đại thế thuộc về vận mệnh. Câu chuyện này chủ yếu giảng võ lâm thế lực tranh đấu cùng thiên hạ tranh bá kết hợp. Đợi sau đó ta sẽ giảng thuật cụ thể chuyện xưa, ngươi còn lại sau đó chủ yếu dùng văn tự đem đơn độc chuyện xưa bổ sung hoàn toàn ghi lại xuống dưới là được. Ở giữa yêu cầu tô điểm tình tiết hay chau chuốt thêm vào chi tiết nhỏ vậy ngươi tự mình chú ý. Đến nỗi thù lao nhuận bút, liền ấn theo thực tế tác giả tiền lương cho ngươi tính toán. 100 đô la trên 1000 chữ. Nếu như sau đó viết ra độc giả phản ứng tốt, chúng ta còn có thể bàn lại.

- Ngoài ra Mỗi ngày Hương cảng nhật báo sau đó chính là ta chủ đánh báo trí sản nghiệp. Ngươi không cần phải lo lắng tiểu thuyết viết ra xong sau đó không có nơi đăng phát địa phương. Đương nhiên, tiểu thuyết theo lý bắt được lên Minh báo hoặc Đông phương nhật báo, Tinh đảo nhật báo đăng ra thành tích hiệu quả sẽ tốt hơn. Thế nhưng ta viết tiểu thuyết, chủ yếu một phương diện mục đích cũng là vì mở rộng phát triển bản thân báo chí lực ảnh hưởng. Bởi vậy cho nên một điểm này là không thể sửa đổi.

Hứa Tấn Hanh trực tiếp liền nói thấu ra bản thân chân chính mục đích. Hoàng Hải Minh nghe xong vậy hiểu ý ngay lập tức bày tỏ lập trường.

- Hứa tiên sinh ngài yên tâm. Bản thân ta chỉ phụ trách chính mình nhiệm vụ đem tiểu thuyết viết xuống dưới. Đến nỗi sau đó như thế nào vận tác tiểu thuyết, toàn từ Hứa tiên sinh ngài chính mình toàn bộ làm chủ.

- Như vậy rất tốt. Chờ đến ngươi ta hai bên ký xuống hợp đồng lúc sau liền bắt đầu lần này công tác. Lời nói thật cùng ngươi nói đi, ta muốn ngươi viết thay tiểu thuyết cũng không chỉ là lần này một quyển. Tuy rằng nói viết thay ngươi không thể đạt được cần có vinh dự, thế nhưng tiền tài phương diện ta nhất định sẽ gắng làm cho ngươi vừa lòng.

Hứa Tấn Hanh tương tự gật gật đầu hài lòng đáp lời.

- Cám ơn Hứa tiên sinh.

Hoàng Hải Minh thấy vậy hiển nhiên chỉ có thể lên tiếng nói lời cảm ơn.

Hứa Tấn Hanh muốn hắn viết thay này bộ tiểu thuyết hiển nhiên chính là Đại Đường song long truyện. Kiếp trước chính là do võ hiệp đại sư Hoàng Dịch danh nghĩa một bộ cực kì nổi tiếng võ hiệp tiểu thuyết. Tương lai dựa vào nó cải biên thành phim truyền hình, trò chơi, đồng nhân tiểu thuyết còn thật là vô cùng nhiều đây.

Hứa Tấn Hanh tuy rằng chưa từng đọc qua nguyên lai bản gốc truyện, thế nhưng truyện đồng nhân của nó lại xem qua không ít, hơn nữa càng phụ hợp thị hiếu cùng sỏ thích của hắn thời đại bấy giờ. Thật giống như khi đó tiểu thuyết kim dung ngoài xem phim lại có mấy ai đọc, có đokc cũng toàn là đọc đồng nhân truyện kim dung mà thôi. Đại Đường song long truyện khi còn nhỏ Hứa Tấn Hanh đã từng xem qua. Bởi vậy tổng thể tất cả mà nói, thời điểm lúc này hắn còn coi như nắm giữ tương đối đầy đủ nội dung cốt truyện mạch lạc. Có Hoàng Ưng cái này võ hiệp đại sư chuyên nghiệp tay bút bên cạnh trợ giúp viết, sau đó lại từ hắn qua tay chỉnh sửa nắm giữ. Tin tưởng chỉ cần chủ tuyến nội dung cốt truyện không phát sinh lệch lạc, liền coi như không có đời trước như vậy tốt thành tích, đoán chừng cũng không đến nỗi kém gì nhiều.

Cho tới việc Hoàng Ưng tiền nhuận bút tuân theo thực tế bình thường tác giả viết thậm chí thoáng rộng tay hơn, Hứa Tấn Hanh cũng là cố ý mà làm. Gần nhất nho nhỏ nhuận bút tiền đối với hắn không tính gì, nói cho liền cho. Còn có bản quyền danh tiếng cái gì đều là mình hết cả, trả tiền lương rộng thoáng một chút cũng là nên phải. Thứ hai chính là hắn tương lai muốn cho Hoàng Ưng viết thay tiểu thuyết cũng sẽ không chỉ là Đại Đường song long truyện một quyển. Phải biết có chút tiểu thuyết nổi tiếng hắn tượng tự chỉ xem qua điện ảnh cùng phim truyền hình, thậm chí đồng nhân tiểu thuyết cũng không có hoặc ít. Càng là không có xem qua tiểu thuyết nguyên bản gốc giống như Tần Tầm Kí, Phong Vân, Phúc Vũ Phiên Vân...vv. Bởi vì chỉ nhớ rõ đại khái nội dung cốt truyện thế cho nên muốn một lần hoàn nguyên lại đi ra không thể không cần yêu cầu người khác tới làm bút viết thay. Cùng với khi đó mất công đi tìm người khác tới làm việc này, còn không bằng chuyên tìm Hoàng Ưng cái này võ hiệp đại sư chuyên nghiệp tay viết hộ tới đảm đương trách nhiệm. Hứa Tấn Hanh hắn từ đầu tới cuối việc phải làm, cùng lắm chỉ là nhiều trả ít tiền thù lao mà thôi. Tội gì mà không làm đây.

Kể từ đó cứ như vậy, tương lai sản nghiệp báo chí của hắn liền có tương đương chắc chắn bảo hộ rồi. Tốt đẹp hoành đồ vĩ nghiệp từ đây lại đã tiến thêm một bước!

......

Kết thúc chương 24.