Chương 164: Anh Em (2)
Minh hiện tại còn chưa có xe đi nhưng đấy là hắn không cảm thấy mình nhất thiết phải mua một chiếc xe chứ không phải không đủ tài chính để mua, dù sao thuế xe ở Đại Nam tương đối ưu đãi, còn không cao như Việt Nam.
Ba tháng sau, Minh cũng sẽ không lại như thế này, hắn nhất định sẽ có tài chính dư thừa để không ngần ngại, không cần đắn đo mua một chiếc xe sử dụng, hắn cũng không cần anh Đạt tặng mình một chiếc xe nhưng mà với gia thế nhà anh Đạt muốn tặng hắn một chiếc xe cũng không có áp lực.
Đổi ngược lại, ba tháng sau nếu hắn mua một chiếc xe cho anh Đạt mà vẫn còn áp lực thì cũng quá thất bại, thất bại đến không còn gì để nói.
Minh nói ra vụ cá cược đơn giản chỉ là muốn chứng tỏ chút gì đó cho anh Đạt mà thôi.
Anh Đạt thì càng không quá quan tâm đến vụ cá cược này nhưng anh Đạt cũng có thể thấy được quyết tâm thực sự trong lòng Minh.
Thấy được ánh mắt tự tin cùng bình tĩnh của Minh, thấy được Minh cũng không phải tuổi trẻ khinh cuồng, cái gì cũng không biết mà có sự tự tin của mình.
Anh Đạt cũng sẽ không đi hỏi tự tin của Minh là từ đâu, đi hỏi Minh rốt cuộc tính làm gì.
"Nói sao nhỉ, chẳng biết tại sao anh hy vọng có thể mua cho mày một chiếc Maybach ".
Có câu nói này của anh Đạt, Minh liền cười lớn, mặt tươi như hoa.
"Anh Đạt, vậy em xin mượn lời chúc của anh rồi ".
Thấy Minh cười, anh Đạt cũng cười, uống nốt tách cafe của mình bất quá việc tất nhiên còn chưa xong.
Minh lúc này bất chợt lại nói.
"Anh Đạt, nếu được chọn, theo anh The Mountain có nên ký hợp đồng với Sony không? ".
Anh Đạt nghe đến câu này, bàn tay đang uống cafe không khỏi khựng lại sau đó đặt tách cafe xuống mà nhìn Minh.
Anh Đạt cười khổ.
"Mày đang bắt anh lựa chọn đấy à? ".
"Mấy ngày hôm nay ông Vương hỏi anh vấn đề này nhiều lần lắm rồi nhưng mà thiết nghĩ ngay cả Anh có muốn, mấy thằng kia chưa chắc đã theo ".
"Về tư, Sony hiện tại là nhà của anh, là nơi anh làm việc, anh đương nhiên muốn The Mountain đầu quân cho Sony ".
"Về công, anh lại muốn nghe ý kiến của mày? ".
Anh Đạt phân ra về công về tư nhưng cái gì thật sự là công, cái gì thật sự là tư?, chỉ sợ chính anh Đạt cũng không rõ.
Trong vụ này, khó xử nhất không phải Minh mà là anh Đạt mới đúng.
Minh cùng anh Bảo Lâm, anh Vương, chị Linh tuy quen nhau, tuy cũng coi là khá thân nhưng nghiêm ngặt ra chỉ là người ngoài.
Anh Đạt với anh Vương, với chị Linh là anh em trong nhà, hiện tại anh Vương là Ceo của Sony, chị Linh là ngôi sao đang lên của Sony, anh Đạt chẳng nhẽ không khó xử?.
Trong điều kiện có thể đứng ra nói giúp Sony, anh Đạt lại chẳng biết làm thế nào.
Sau đó, Anh Đạt muốn hỏi Minh.
Anh Đạt biết Minh đã làm ra lựa chọn, dứt áo ra đi với Sony vì vậy câu hỏi này trừ hắn ra ai có thể trả lời, ai có thể thích hợp hơn?.
The Mountain được thành lập, tuy Minh cũng không phải thành viên gốc của ban nhạc nhưng không thể không nói The Mountain thành lập là vì hắn.
Anh Cương tuy là nhóm trưởng nhưng mà lời nói của anh Cương đôi khi còn không nặng bằng Minh, đấy là chưa kể từ sau bài viết kia của Doãn Trọng, tài năng của Minh chính thức được công nhận.
Mấy ông anh cho dù không nói ra nhưng cũng biết, OV làm nên The Mountain chứ không phải The Mountain làm nên OV.
Mấy ông anh của hắn hiểu nếu không có OV, The Mountain lúc này chỉ sợ còn đang chuẩn bị đi thi Sao Mai, còn chưa biết có qua được vòng loại hay không chứ đừng nói nổi tiếng khắp Đại Nam như hiện tại.
Không cần hoài nghi, danh tiếng của The Mountain hiện tại quá lớn, lớn đến mức chỉ cần The Mountain Debut, sản phẩm Debut chắc chắn sẽ hỏa khắp Đại Nam, về phần sau này thì phải xem sản phẩm Debut của The Mountain thế nào đã.
"Em hôm qua đi gặp Doãn tỷ, Doãn tỷ nói muốn mở một công ty âm nhạc ".
"Anh Đạt không biết đã nghe tin này chưa? ".
Anh Đạt híp mắt nhìn Minh, anh Đạt cũng làm trong cao tầng Sony, cũng phải biết một số việc hơn nữa khoảng thời gian này Doãn tỷ không chỉ một lần ám chỉ một số thứ.
"Sau lưng Doãn tỷ là nhà sách Sao Khuê, quả thật không thua kém gì Sony, ý em có phải là để The Mountain theo Doãn tỷ phát triển? ".
Anh Đạt nói đến đây, cũng chỉ biết thở dài.
Cho dù nội tâm Đạt cảm thấy không quá thoải mái nhưng lý trí cho Đạt biết con đường này không sai.
Sony có quá nhiều quá nhiều ca sĩ phải trông nom, The Mountain thêm vào Sony lại có bao nhiêu tài nguyên?.
Ngược lại, nhà sách Sao Khuê không thua kém Sony, bọn họ thua kém chỉ là thua kém nội tình, thua kém trong việc sản xuất âm nhạc mà thôi.
Nói về sản xuất âm nhạc, đây là một vấn đề cực kỳ hệ trọng nhưng đừng quên ở đây có Minh, ở đây có OV.
Trong điều kiện bình thường tức là không làm MV cầu kỳ như Lam Linh thì một nhạc sĩ nắm quyền chủ đạo sáng tác ca khúc của Album cũng có thể thay mặt nhà sản xuất.
Một điểm này, mấy ông anh trong The Mountain sẽ không hoài nghi năng lực của Minh, Minh cũng chưa từng đánh giá thấp chính mình.
Bất quá có một số việc cho dù biết nó hợp tình hợp lý nhưng mà... rất khó thuyết phục chính bản thân mình.
"Anh Đạt, anh có từng nghĩ Sony rốt cuộc là của nhà ai không? ".
Một câu này không thể không khiến anh Đạt có chút mê man.
Sau đó, Minh lại nói.
"Sony chưa bao giờ là của anh Vương cả, anh Vương chỉ là Ceo Sony mà thôi, tương lai ai mà biết được? ".
"Anh Đạt coi Sony là nhà, Sony lại chưa chắc là nhà, khi anh Vương còn là Ceo Sony, tất nhiên đây có thể coi là nhà nhưng em nói thẳng, anh Vương chỉ là nhân viên cao cấp mà thôi, đến cả một chút cổ phần của Sony cũng không có ".
"Chỉ cần anh Vương xử lý sự tình không tốt, tổng bộ Sony làm chút động tác, cái gì cũng có thể thay đổi ".
"Anh Đạt đã nói, đã nói không quá yêu thích kinh doanh, không muốn kế thừa sự nghiệp gia đình, muốn tiến vào con đường nghệ thuật, đây không phải con đường nghệ thuật sao? ".
"Con đường của The Mountain sắp đi mới là con đường nghệ thuật, con đường của Sony?, em thật sự không nhìn ra nghệ thuật điểm nào ".
"Em hiểu anh Đạt có khó khăn trong lòng vì vậy hôm nay em nhất định phải gặp anh Đạt ".
"Có một số thứ, chỉ có nắm trong tay mới là của mình, Sony không phải là nhà, nó cùng lắm là cái nhà trọ mà thôi ".
"Cũng như lời cá cược của em với anh Đạt, nếu em thất bại, em dù sao vẫn còn đường lùi, còn trẻ, còn cơ hội ".
"Ngược lại, nếu em thành công, không phải chỉ là một chiếc Maybach kia mà.... chính là vị trí của anh Vương, nếu em thành công, anh Vương khó mà tại vị được ".
Câu này Minh nói không sai, nếu hắn thành công tức là Minh Vương thất bại hơn nữa theo kế hoạch của hắn, thị trường Đại Nam rất nhanh sẽ phân xong, Sony chỉ sợ thảm bại.
Sony vừa thua, tổng bộ Sony tất nhiên cần một con dê thế tội, người này có thể là ai?.
Anh Đạt nhìn chằm chằm vào Minh, nhìn rất lâu nhưng đang muốn nhận thức lại đứa em này vậy.
Sau đó, anh Đạt đột nhiên hỏi.
"Mày nói Sony chỉ là cái nhà cho thuê, anh đột nhiên cảm thấy rất có lý nhưng mà tại sao công ty của Doãn tỷ không phải cái nhà cho thuê? ".
Minh nghe vậy, bình thản mà đáp.
"Công ty của Doãn tỷ tất nhiên chỉ là cái nhà cho thuê, cũng giống Sony ".
"Em sẽ không cột các anh với Doãn tỷ, với tiệm sách Sao Khuê mà em cột mọi người với em ".
"Anh Vương có thể bảo đảm anh Đạt không?, có lẽ chỉ có thể bảo đảm bằng miệng bởi Sony thủy chung đâu phải của anh Vương, nó thuộc về tổng bộ Sony ".
"Doãn tỷ có thể bảo đảm anh Đạt cùng cả nhóm không?, thú thật em không tin ".
"Nhưng em ở đây, có em ở đây, em bảo đảm tương lai 10 năm sau của The Mountain, 10 năm sau trên đỉnh cao âm nhạc Đại Nam tất nhiên có một vị trí của The Mountain, có một ngai vàng của The Mountain ".
Câu nói này Minh nói ra từ tận chân tâm dù sao đây là địa vị của ban nhạc Bức Tường tại Việt Nam.
Ngai vàng mười năm không đổ, bao nhiêu năm vẫn cứ không đổ, trong lịch sử âm nhạc Việt Nam vẫn luôn tồn tại tòa ngai vàng kia, vĩnh hằng bất biến.
_ _ _ _ __
Ngày hôm đó, giữa Minh cùng anh Đạt có một nhận thức chung, cũng đạt thành lời hứa của hai người đàn ông, của hai anh em.
Ngày hôm đó, Minh biết việc còn lại chỉ là thuyết phục The Mountain, việc này... đã không khó.