Chương 147: Doãn Tỷ (1)

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 147: Doãn Tỷ (1)

Minh thật sự không quá quen thuộc với Doãn tỷ, gặp nhau thì không ít lần nhưng thật sự không quen.


Ví như khi gặp nhau Doãn tỷ đều đi cùng anh Bảo Lâm hơn nữa thường thường rất ít đưa ra ý kiến, Doãn tỷ đều lựa chọn ra một góc gần đó ngồi một mình, nghe thì rất nhiều nhưng nói thì chẳng có mấy câu.


Quen nhau được một khoảng thời gian nhưng lần Doãn tỷ nói nhiều nhất hóa ra lại là lúc nàng gặp mẹ hắn.


Minh hiện tại cũng không phải cái gì cũng không biết, hắn cũng hiểu sơ qua chuyện của Doãn tỷ, trên mạng thật sự có rất nhiều tin bát quái nhưng điều này lại càng khiến Minh cảm thấy nên cách xa Doãn tỷ một chút.



Doãn tỷ năm nay gần 40 tuổi, đã có 1 đời chồng, có 2 đứa con cũng tựa tuổi Minh có điều hiện tại Doãn tỷ đã ly hôn.


Theo dân mạng nói Doãn tỷ bị phản bội trong hôn nhân, có rất nhiều kịch bản nhưng đại khái là chồng cũ của Doãn tỷ ban đầu khá là nghèo, cũng không biết vì sao hai người yêu được nhau rồi đến với nhau nữa, kể từ đó sự nghiệp của người này mới dần dần tăng lên.


Nhờ sự giúp đỡ của vợ mới dẫn đến chồng thành công, việc này thật sự không hiếm lạ gì nhưng tất cả những người này đều có một điểm chung là 'sợ vợ', đều bị vợ át khá nhiều.


Ví như nếu Doãn tỷ không cho phép ông chồng cưới vợ 2 thì chồng của Doãn tỷ nửa câu cũng không dám nói.


Nhưng mà ông chồng kia không thể hợp thức hóa việc hôn nhân thì quay sang nuôi tình nhân ở ngoài, việc này được dấu rất kỹ, một mực che đậy được vài năm rồi mới bị lộ.


Lần đó còn tạo nên phong ba không nhỏ để rồi kết quả tất nhiên là ly hôn.


Đây là việc nhà Doãn tỷ, Minh cũng khó mà xen lời vào được hơn nữa kiếp trước hắn đã thấy quá nhiều những thứ tương tự, quá nhiều lý do phản bội trong tình yêu cùng hôn nhân.


Bởi Doãn tỷ là Diva hàng đầu của Hà Thành, lượng fan của Doãn tỷ hùng hậu không cần phải nói, cho dù có 'đen' cũng sẽ được tẩy thành trắng.


Trong cái sự việc này rất khó nói rõ ai đúng ai sai nhất là khi ở trên mạng rợp trời đều là bênh vực Doãn tỷ, ông chồng cũ kia nửa câu cũng không được phép phân bua.


Càng là như vậy, càng là lời nói thiên về một bên thì Minh càng không nguyện ý quá mức tin tưởng, tham khảo thì được chứ trăm phần trăm tin tưởng là không thể nào.


Quan trọng hơn hết, Doãn tỷ luôn mang một cảm giác buồn man mác, cảm giác cô đơn, thứ cảm giác này làm Minh thấy rất không quen hơn nữa khi một người phụ nữ thất tình... thật ra cũng không ổn định cho lắm vì vậy lựa chọn của Minh vẫn luôn là giữ khoảng cách với Doãn tỷ.


Hiện tại ma xui quỷ khiến thế nào, Doãn tỷ vậy mà xuất hiện trước mặt hắn?.


Tất nhiên khu này là khu thượng lưu hàng đầu của Hà Thành, việc Doãn tỷ có nhà ở đây vốn không là vấn đề gì.


Khu thượng lưu nào mà chẳng có Camera riêng từng nhà, camera gần như có thể xem hết cả đoạn đường, cho dù Doãn tỷ ngồi nhà thì chỉ cần để ý Camera một chút tất nhiên cũng có thể quan sát được vài thứ.


Minh cũng không biết là hắn đoán đúng, đoán đúng sở thích của Doãn tỷ.


Doãn tỷ tương đối thích tắt hết đèn sau đó mở những bản nhạc mình thích trên chiếc đĩa than, ánh mắt thay vì nhìn ra ngoài lại nhìn thẳng vào màn hình Camera, cứ thế dùng ánh mắt lặng lẽ quan sát tất cả mọi thứ, cứ thế cho qua thời gian.


_ _ __ _ _


Không để Minh đợi lâu, Doãn tỷ rốt cuộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn.


Gọi là Doãn tỷ thôi chứ bản thân Doãn Hà chỉ thua mẹ hắn vài tuổi mà thôi, bản thân Doãn tỷ cũng tuyệt không phải siêu cấp mỹ nhân gì, nhan sắc chỉ tính là trung bình.


Nhìn thấy Doãn tỷ xuất hiện, ngay cả Minh cũng sửng sốt một hồi, Doãn tỷ hiện tại vậy mà mặc đồ ngủ ra ngoài.


Tất nhiên không phải dạng váy ngủ 18+ gì gì đó, là một bộ quần áo dài tay làm bằng lụa tím, bên ngoài thì khoác thêm một chiếc áo gió dù sao đêm trung thu cũng có chút lạnh.


Doãn tỷ quan sát Minh vài giây sau đó mới nói.


"Dắt xe vào nhà chị ngồi một chút chứ ".


Doãn tỷ không dùng dạng câu hỏi 'được không' mà là lại mơ hồ mang ý chỉ định.


Cái này như sếp cùng nhân viên đi uống rượu, nếu sếp nói 'cậu uống rượu được không? ' thì sẽ mang một hàm ý khác mà nếu sếp nói 'cậu uống ly rượu chứ' thì hàm ý nó lại khác.


Thế là Minh rốt cuộc dắt xe vào biệt thự của Doãn tỷ.


Hắn chẳng nhẽ còn có thể từ chối?, hơn nữa Minh vốn nhìn thấy căn biệt thự Doãn tỷ đi ra, căn biệt thự kia ban đầu vốn là tối om, sau đó mới đột nhiên sáng đèn.


Điều này bất giác làm Minh cảm thấy Doãn tỷ càng thêm cô đơn.


Sau khi dắt xe vào biệt thự của Doãn tỷ, Minh cũng âm thầm gật đầu.


Đây là một căn biệt thự 3 tầng, từ nhận định của hắn thì rộng khoảng 200m2 chưa kể khu vườn bên ngoài, chỉ tính riêng khu vực không gian xanh thì có lẽ cũng phải thêm 100m2 nữa.


So với căn biệt thự tại Xuân Diệu của đám anh Cương thì còn phải cao cấp hơn nhiều, thậm chí căn nhà của Doãn tỷ mang ra làm Villa du lịch có lẽ vẫn thừa điều kiện.


Sau khi Minh dắt xe vào nhà, Doãn tỷ mới đóng xong cửa sau đó lững thững đi vào.


"Em cứ tự nhiên ngồi xuống đi ".


Minh tất nhiên cũng ngồi xuống sau đó liền quan sát căn phòng nhà Doãn tỷ.


Chỉ là có một thứ khác làm hắn phải thu hồi ánh mắt lại bởi Doãn tỷ đi thẳng đến tủ rượu sau đó mang một chai Opus One ra, tay kia còn mang theo hai ly rượu tây.


"Uống với chị một ly được không? ".


Minh nghe thấy câu này trợn trắng cả mắt, nên biết Đại Nam có luật cấm bán rượu cho trẻ vị thành niên, tức là dưới 18 tuổi thì không được uống rượu.


Tất nhiên uống 'chui' thì không ai làm gì được nhưng nào có chuyện một Diva như Doãn tỷ lại mời rượu Minh?, cho dù đúng là Opus One khá nhẹ.


Từ điểm này có thể nhìn ra Doãn tỷ là nghiêm túc, nếu Doãn tỷ mang Vodka ra thì mới giống đùa chứ chai Opus One này thì rõ ràng có suy nghĩ qua.


Opus One là rượu cho nữ, nó nặng hơn rượu hoa quả một chút nhưng cũng không nặng hơn bao nhiêu, cũng không phải là 'làm khó' Minh.


Trong đầu Minh lúc này lại bỗng hiện ra một suy nghĩ hoang đường.... hắn có chút sợ bị cướp sắc nhưng mà Minh dù sao cũng là người từng trải, rất nhanh bỏ cái suy nghĩ này đi.


Quan trọng nhất, Minh khá tự tin tửu lượng của mình, chỉ có Doãn tỷ uống say chứ nào có Minh uống say?.


"Được, Doãn tỷ rót rượu đi ".


Doãn tỷ nghe vậy mỉm cười, không chỉ cười trên miệng mà ánh mắt cũng 'cười'.


Doãn tỷ rót hai ly, đẩy một ly về phía Minh đồng thời ánh mắt lại nhìn sang hộp bánh trung thu Minh mang bên người.


Nàng nhẹ nhàng nhấp một ly rượu sau đó ánh mắt sáng lên.


Nàng thấy Minh đang lắc lắc ly rượu trong tay mình.


Cổ tay hắn phi thường mềm dẻo hơn nữa động tác còn cực kỳ quen thuộc khiến cho thứ chất lỏng màu nâu đỏ kia trở nên sánh hơn, bắt đầu chậm rãi chuyển động, chậm rãi chuyển động xung quanh thành ly rượu.


Lắc rượu thì Doãn tỷ thấy nhiều nhưng mà lắc rượu động tác vừa chậm, vừa thanh thoát lại không mất đi cảm giác quý tộc khi uống rượu như Minh thì nàng lại ít thấy.


Quan trọng nhất là Minh làm việc này khá lơ đãng, căn bản giống như quen việc dễ làm chứ không phải cố tình làm cho nàng xem.


Về phần Minh, Minh đúng là không để ý nhiều thế thật, hắn làm hoàn toàn theo thói quen dù sao uống rượu vang thì Minh vẫn luôn làm động tác này, dần dần đã thành bản năng.


Đến khi nhấp ly rượu xong, Minh cũng chỉ khẽ gật đầu, cũng không tỏ ra quá nhiều sắc thái.


Chai Opus One kia là chai năm 86, thật ra cũng không phải cực phẩm gì, chỉ tính là rượu ngon.


Giá cả của nó rơi vào khoảng 10 triệu vnd, là khoảng hơn 3k đồng, coi như là một chai vang 'thượng lưu' nhưng cũng chỉ thế mà thôi.


Từ điểm này thì Minh cảm thấy Doãn tỷ cũng không quá yêu rượu dù sao cùng loại Opus One, nếu là dân yêu rượu thật mà muốn mang ra mời khách sẽ không mang loại 86 ra, thay vào đó là những chai thuộc bộ sưu tập thập niên 60.


"Doãn tỷ, tỷ đừng nhìn em thế, em ngại ".


Đặt ly vang xuống, Minh mới biết Doãn tỷ đang nhìn mình có điều tâm trạng của hắn hiện tại cũng tương đối tốt, dù gì đây là lần đầu tiên kể từ khi sống lại hắn uống rượu mà kiếp trước Minh cũng có thể nói là dân 'yêu rượu', hắn không phải dân sưu tập rượu nhưng có cái 'lưỡi phẩm rượu' tương đối khá.


Doãn tỷ mỉm cười, chỉ vào hộp bánh trung thu bên cạnh Minh mà nói.


"Đừng nói cái này tặng tỷ nhé? ".


Nhân dịp trung thu tặng bánh trung thu tất nhiên là thích hợp nhất nhưng mà Doãn Hà cũng không nhớ được mấy chục năm rồi nàng chưa nhận được tặng phẩm dạng này.


Bánh trung thu nàng mua trăm hộp còn được, cần gì ai tặng?.


Tết trung thu, kể từ khi nàng theo nghiệp hát đền giờ thường thường là chạy Show diễn, rất ít khi ở nhà để người khác đến nhà tặng bánh.


Mà có đến nhà nàng cũng chẳng ai tặng bánh, người ta sẽ mang những thứ giá trị cao hơn nhiều đến.


"Vâng, Doãn tỷ nhận cho em vui, là bánh em tự làm đấy ".


Minh cũng đưa luôn hộp bánh trung thu cho Doãn tỷ, dù sao... hắn cơ hồ xác định không thể tìm được nhà Hương, chẳng nhẽ lại còn gọi điện cho Hương ra lấy bánh?.


Minh càng có thể xác định 99% ngày hôm nay Hương cũng không ở nhà, gọi cho nàng bản thân nàng còn chưa chắc đã nhấc máy.


Doãn Tỷ thấy Minh nâng hộp bánh trung bằng hai tay sau đó đưa mình, ánh mắt Doãn tỷ hơi sáng lên sau đó thật sự nhận.


Nàng cũng không cố kỵ mà mở luôn hộp bánh trước mặt Minh, tuy hình dạng bánh của Minh có chút khác với thị trường nhưng vẫn có thể chia thành bánh nướng hay bánh dẻo.


"Bánh nướng hay bánh dẻo? ".


Doãn tỷ lại mỉm cười nhưng mà chẳng hiểu sao Minh cảm giác giọng nói của nàng trở nên gần gũi hơn nhiều lắm.


Bánh nướng hay bánh dẻo?.


Minh nghĩ vài giây rồi nói.


"Bánh nướng đi ".


"Xưa em chỉ nghe uống nước chè ăn bánh trung thu, giờ mới được trải nhiệm uống rượu vang ăn bánh trung thu ".


Doãn tỷ nghe vậy bật cười, cũng không còn là cười mỉm mà Minh thì cũng bật cười.


Sau đó hai người bắt đầu thật sự ăn bánh trung thu uống rượu vang thêm vào tiếng nhạc không lời khiến không khí lúc này càng thêm mấy phần thi vị.


Bản nhạc kia Minh biết, hắn cũng có thể gọi tên, là Ode To Joy.


Miếng bánh trung thu chia làm 4 phần, cả Minh cùng Doãn tỷ mỗi người chỉ động một phần trong đó nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc Doãn tỷ liên tục gật đầu nhìn Minh.


Minh biết đây là Doãn tỷ khen ngon nhưng mà chẳng hiểu sao Minh càng cảm thấy quái quái.


Ăn một phần bánh trung thu mà thôi, cũng không tốn bao nhiêu thời gian nhưng trong thời gian này cả hai phá lệ trầm mặc, phải đợi đến cuối cùng Doãn tỷ là người mở lời trước.


"Hộp bánh này tỷ nhận, chỉ là tỷ rất tò mò hộp bánh này rốt cuộc cho ai? ".


"Cho cô bé nào sao? ".


Doãn tỷ cảm thấy mình đoán hẳn là không sai, mà đoán sai cũng không có ảnh hưởng gì.


Về phía Minh, hắn cũng chân thật gật đầu.


"Vâng, em thích một người, muốn tặng bánh cho người ta chỉ là đi đến đây rồi quên mất nhà người ta ở đâu ".


Minh nói rất bình thản, rất chân thật, chân thật đến mức đáng yêu.


Doãn tỷ lại cười sau đó hỏi tiếp.


"Là cô bé làm em thất tình đấy à?, cũng sống ở khu này?, có thể cho tỷ biết tên không, để tỷ xem rốt cuộc là thiên kim nhà ai là nỡ lòng nào đá em tỷ ".


Minh tất nhiên sẽ không nói thông tin của Hương ra, hắn lúc này cũng chẳng biết vì cái gì một hơi uống cạn ly rượu.


Một ly Opus One mà thôi, uống cạn thì uống cạn, có làm sao đâu?.


Uống cạn ly rượu, Minh mới nhìn Doãn tỷ.


Theo những gì hắn đọc được trên mạng, Doãn tỷ tôn thờ thứ tình cảm 1-1 vì vậy hắn trực tiếp nói.


"Em yêu cô ấy, một mực thích thầm người ta từ trung học, hồi trung học em cũng không giống thế này, em đụt lắm ".


"Lên cấp 3 mới coi như thay đổi một chút, cố mạnh mẽ hơn sau đó theo đuổi người ta ".


"Chỉ là khi mà em thay đổi, khi mà em mạnh mẽ hơn thì cũng là lúc em có bạn gái..."

Nói đến đây Minh nâng hai vai mình lên, ngụ ý rõ rành rành.


Doãn tỷ sao có thể không hiểu?.


Đơn giản là Minh thầm thương trộm nhớ một cô gái, yêu thầm rất lâu nhưng Minh lại có bạn gái rồi, cô gái mà Minh yêu thầm kia lại theo chủ nghĩa 1-1 nên không chấp nhận lời tỏ tình của hắn.


Có thể sai lệch vài chi tiết nhưng đại ý sẽ không sai.



Doãn tỷ nghe xong vậy mà cũng uống một hơi rượu, uống cạn ly rượu vang trong tay.


Sau đó Doãn tỷ vậy mà chuyển thân, nàng kề sát đầu về phía Minh, miệng nàng mấp may.


Âm thanh của nàng thật sự rất rất hay, nàng như đang rót mật vào tai Minh vậy.


Sau đó mắt Minh càng ngày càng sáng để hắn không tự chủ một lần nữa nhìn kỹ Doãn tỷ.


Hắn đúng là không ngờ Doãn tỷ lại đang vẽ đường cho huơu chạy, không phải trên mạng nói Doãn tỷ ủng hộ tình yêu đôi lứa, chân ái một nam một nữ sao?.