Chương 155: Doãn Công Tâm.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 155: Doãn Công Tâm.

Minh ngày hôm nay hẹn gặp Doãn tỷ cùng người đại diện của Doãn tỷ bất quá hắn cũng không ngờ là lại có thêm một người.


Đây là một người trung niên, tuổi tác khoảng hơn 40, tướng mạo thường thường nhưng trên người lại có một loại khí chất mà người thường rất khó có được.


Minh cũng không biết miêu tả thế nào, chỉ là người này cho Minh cảm giác của nhà nho.


Nhà nho... nói ra thì chính Minh cũng không tin nhưng đây là cảm giác chân thật nhất của hắn, người đối diện với hắn thân hình dong dỏng cao, bộ dáng thư sinh nhưng không yếu nhược, ánh mắt sáng quắc có thần hơn nhưng từng cử động lại lộ ra cực kỳ nề nếp.


"Rất vui gặp cháu, chú gọi Doãn Công Tâm, cháu gọi chú Tâm là được ".


Sau khi chào hỏi Doãn tỷ xong, cũng không đợi Doãn tỷ mở miệng trò chuyện, Doãn Công Tâm liền mở miệng trước.


Minh thấy chú Tâm đưa một tay ra hắn liền hơi khom người lấy hai tay bắt lại mà nói.


"Dạ, cháu chào chú Tâm ".


Doãn Công Tâm gật đầu lại làm động tác 'mời' Minh ngồi trước, động tác giống với người Trung Quốc.


Tất nhiên nghĩ lại cũng thế, dù sao họ Doãn tồn tại vài trăm năm, tồn tại từ cái thời kỳ nho giáo cực thịnh, từ thời đại ông vua bà chúa đến giờ, động tác có chút ảnh hưởng bởi phía kia biên giới trái lại bình thường.


Doãn Công Tâm ngồi xuống, người đại diện của Doãn tỷ lại lễ phép cúi đầu sau đó đi ra ngoài, lúc này bàn cafe chỉ còn lại ba người.


Doãn tỷ lại học bộ dạng như hồi tại biệt thự Xuân Diệu, chỉ ngồi đó im lặng, khóe miệng thủy chung cong lên.


Còn Doãn Công Tâm lại chỉ tay về phía Minh mà nói.

"Cháu uống trà chứ? ".


Nói đây là tiệm cafe thật ra không đúng, đây thật ra là một phòng trà, phòng trà của Doãn tỷ.


Phòng trà đương nhiên có trà, Minh thì không thích uống trà lắm nhưng người ta đã chủ động mở miệng hắn cũng không tiện nói gì thế là gật đầu nói.


"Dạ, phiền chú Tâm ".


Chú Tâm mỉm cười, chậm rãi vì Minh rót trà, động tác có chút chậm nhưng lại có chút động tác đặc thù, trái lại tương đối đẹp, tương đối nho nhã.


Minh cũng không thể nhận xét gì dù sao hắn không hiểu trà đạo.


Nhấp một ngụm trà, vị của nó vẫn là đắng chát nhưng hương thơm nhẹ dịu, thật sự cũng không tệ, ít nhất ngon hơn trà bố hắn pha nhiều lắm.


Chú Tâm cũng nhấp một ngụm trà nhỏ sau đó mới lại nói.


"Minh này, việc của cháu chú cũng từ trong miệng Hà Hà nghe rồi, cháu có biết hiện tại cháu cỡ nào nổi tiếng không? ".


Minh cười cười, hắn tất nhiên biết mình nổi tiếng chỉ có điều hắn không muốn xuất hiện trên truyền thông mà thôi.


"Chú Tâm quá khen ạ ".


Thấy Minh lễ phép, chú Tâm trong lòng lại càng thưởng thức hắn dù sao người như chú Tâm cũng thích nhất những người trẻ lễ phép, biết tiến biết lùi.


"Hôm qua số liệu Album của Lam Linh vừa ra, tổng cộng hơn 150000 Album ".


Chú Tâm lại nhấp một ngụm trà sau đó thản nhiên nói.


Lần này đến phiên Minh hơi giật mình, tối qua số liệu đại khái đã có nhưng hắn cũng không đi tìm hiểu dù sao hệ thống bắt hắn ngủ sớm.


Đến sáng nay hắn thật ra cũng không lên mạng, tranh thủ tắm rửa làm vệ sinh rồi đi thẳng ra đường.


Doãn tỷ hẹn hặn có chút sớm, 8h sáng hắn liền đến cái phòng trà này.


Vì Minh ngủ sớm, vì hắn không lên mạng nên Minh cũng không biết là đã có vô số trang báo đăng tải vấn đề này, Lam Linh ngày hôm nay lại được đẩy lên trang nhất, vô tình cũng kéo theo Minh, kéo theo OV.


Thú thật trước đây rất nhiều người đã nói Album của Lam Linh nhất định thành công nhưng thành công cũng chia dăm bảy loại.


Ví như đột phá 400k Album là thành công, 300K cũng tính là thành công, 200K cũng sẽ là thành công.


Kỷ lục hiện tại của Đại Nam thuộc về Diva Thanh Tâm, thuộc về 'Tâm tỷ' với khoảng gần 500K Album bán ra, đến nay vẫn là kỷ lục không thể phá của Đại Nam.


Khoảng thời gian này, người khó xử nhất có khi không phải Sony mà là Lam Linh mới đúng.


Nghĩ mà xem, Album của nàng nhưng lại hóa thành bệ phóng cho The Mountain, người ta nhắc đến nàng là nhắc đến The Mountain sau đó lại chuyển sang OV, thế là chẳng mấy người lại đề Lam Linh.


Đối với Sony mà nói, chỉ cần Album bán được là được cần gì quan tâm nhiều nhưng với Lam Linh thì khác, mấy ngày qua chỉ có chính nàng mới hiểu nàng như thế nào thậm chí gần 1 tuần này Lam Linh cùng Minh cũng không có liên lạc.


Nàng nỗ lực chạy Show, nỗ lực tuyên truyền nhưng chung quy... vẫn có cái gì đó nghẹn lại ở cổ họng nàng.


Đến ngày hôm nay, Lam Linh mới có thể coi như thở ra một hơi thậm chí cái tên Lam Linh lại rung động toàn bộ thị trường Đại Nam.


Hơn 150k Album trong tuần đầu tiên?, đây đã là kỷ lục số lượng Album bán ra trong tuần lớn nhất lịch sử.


Cho dù sau này càng ngày càng giảm, cho dù không thể đạt được con số '600K' theo lý thuyết nhưng số liệu bày ra ở đó, Lam Linh ít nhất có cơ hội thách thức kỷ lục của Diva Thanh Tâm.


Điều này nói lên cái gì?, nói lên nàng chính thức trở thành ca sĩ hạng nhất của Đại Nam, cho dù chỉ là 1 Album thôi nhưng ai bảo danh tiếng nàng lớn?, kể cả không hợp tác cùng OV nhưng chỉ cần nàng không đi sai đường, chỉ cần Sony cẩn thận một chút bản thân Lam Linh thậm chí có cơ hội thành tiểu thiên hậu.


Tất nhiên số liệu này vừa ra, OV lại càng thêm nóng, rất nhiều công ty âm nhạc đều điên rồi thậm chí chỉ có người Sony biết một ngày có bao nhiêu người đại diện, bao nhiêu công ty muốn liên lạc Sony để hỏi về OV.


Minh đối với con số này cũng thật tâm vui mừng cho Lam Linh, dù sao hắn cùng chị Linh quan hệ cũng tệ, nàng cũng không khiến hắn phản cảm.


"Số liệu này cháu cũng không biết, cháu cảm ơn chú Tâm đã thông báo, chút nữa cháu nhất định nhắn tin chúc mừng chị Linh ".


Minh bình tĩnh đáp làm cho chú Tâm khá bất ngờ nhưng rất nhanh chú Tâm lại đối với Minh gật đầu.


"Minh này, chú hôm nay qua Hà Hà hẹn gặp cháu thật ra là vì việc của Lotus ".


"Chú nghe Hà Hà nói việc của cháu cùng Sony, cũng nghe qua việc của The Mountain cùng Sony".


"Không dối gạt cháu, tiệm sách Sao Khuê muốn mở một công ty âm nhạc, trước tiên liền để Hà Hà đăng ký một phòng làm việc trước "


"Không biết cháu có nguyện ý vào phòng làm việc của Hà Hà?, lại có thể thuyết phục The Mountain? ".


Chú Minh nói xong thậm chí từ trong ngực lấy ra một tấm séc cùng một cây bút.


Cũng không có tình huống như trong phim, cũng không phải cho Minh viết tùy tiện một con số bất kỳ mà là chú Tâm rất nhanh điền số.


Chú Tâm sau đó đẩy tấm sec này cho Minh xem, quả thật nhìn con số này làm Minh hơi giật mình.


"Đây coi như là một điểm tâm ý của nhà sách Sao Khuê, coi như một điểm phí lót tay ".


Một tờ séc này chính là 1 triệu đồng.


Cho dù là Minh cũng không thể không nói con số này lớn hơn nữa lại còn chỉ là phí lót tay.


Minh nhìn tờ séc này đúng là có điều suy nghĩ.


Chú Tâm thấy sắc mặt Minh thay đổi, lại cười sau đó lại viết một tấm séc.


"Chú cũng không cần cháu thuyết phục The Mountain, chỉ cần giúp chú nói vài lời là được, lại nhờ cháu sắp xếp cho chú cùng The Mountain gặp mặt một lần là được rồi ".


Chú Tâm cười cười, giọng nói hiền hòa nhưng mà tờ séc thứ hai thì lại một lần nữa làm Minh phải đánh giá lại nhà sách Sao Khuê.


Đây lại là một tấm séc, là một tấm séc 10 triệu.


10 triệu này quy ra cũng là gần 2 triệu USD.


"Về tấm séc này, chú muốn đại diện nhà sách Sao Khuê mua lại 51% cổ phần của Lotus ".


Chú Tâm nói rất nhẹ nhàng nhưng con số này thật sự nặng.


Nên biết thời điểm vài ngày trước, Minh cùng với Sony bàn chuyện cũng mới chỉ lấy giá 1 triệu cho 40%.


Hiện tại Sao Khuê vậy mà đặt ra gần 2 triệu cho 51%?.


Minh nghĩ một hồi, ngay trước mặt chú Tây hắn lấy tấm chi phiếu 1 triệu sau đó đẩy tấm 10 triệu lại.


Thú thật, trước khác mà nay khác.


Trước Minh còn chưa tưởng tượng được nhà sách tồn tại nhưng hiện tại khi biết nhà sách tồn tại, hắn tất nhiên thay đổi chủ ý.


Càng quan trọng, trước với Sony là Minh tay không bắt giặc nhưng hiện tại Minh không còn là tay không, ít nhất hắn còn có SM.


"Chú Tâm, tấm ngân séc cháu nhận, cháu cũng thật sự hy vọng nhà sách Sao Khuê cùng The Mountain có thể hợp tác ".


"Về phần tấm séc kia phiền chú Tâm thu lại, cháu đúng là có ý bán cổ phần Lotus nhưng cháu tuyệt không có ý định bán quyền điều hành Lotus ".


Chú Tâm lần này nhíu mày, nghi hoặc nhìn Minh sau đó bất giác cười cười mà nói.


"12 triệu, cháu nghĩ sao? ".


Minh tất nhiên lắc đầu.


Chú Tâm vẫn tương đối thản nhiên, lại nói.


"15 triệu? ".


Minh nghĩ nghĩ một hồi, trái lại gật đầu.


"15 triệu cho 40%, cháu cảm thấy có thể ".


Câu này vừa ra, đến cả Doãn tỷ cũng khó mà ngồi im, Doãn tỷ thậm chí cảm giác Minh đang 'phá' chứ không phải đang đàm phán nữa.

_ _ __ _ _


Anh em chịu khó 1 tuần này nhé, mình đang viết tồn cảo để nộp cho web.

Tuần này 1 ngày 1 c nha