Chương 141: Ai Mà Ngờ Được.

Ta Muốn Ngủ Phạm Gia

Chương 141: Ai Mà Ngờ Được.

Minh không làm trong Sony, hắn cũng không có quá nhiều cách thu thập thông tin của Sony, hắn sẽ không thể nắm rõ đường đi nước bước của cao tầng Sony, về phần số liệu của Sony thì hắn càng không được biết.


Thật ra mà nói nếu không có buổi nói chuyện tối qua thì khả năng rất lớn sáng sớm nay hắn sẽ nhận được tin nhắn của Bảo Lâm hoặc bà chị Lam Linh nhưng mà có việc tối qua, Bảo Lâm cũng không nhắn tin cho hắn.


Nghĩ thì việc này cũng khác bình thường, theo chiều hướng tốt mà nói thì tối qua CD-Album mới lên thị trường, mới bán tại các cửa hàng Sony, cũng phải 8h sáng nay mới đến các cửa hàng trên toàn quốc, chưa có số liệu cụ thể là đương nhiên vì vậy cũng không ai bảo Minh.


Dù sao đêm phát hành Album-Cd chứ chẳng phải đêm công chiếu phim đầu tiên, Album âm nhạc chẳng nhẽ còn muốn như ngành nghề điện ảnh?, điện ảnh còn có thể xem 1-2 tiếng, Album nào kéo được 1-2 tiếng?, bởi vậy nghĩ kỹ lại việc này khá bình thường.


Minh sáng nay như thường lệ dậy sớm, cũng không có hứng thú lướt mạng xem dân mạng phản ứng thế nào với CD của Lam Linh, hắn chờ chỉ là chờ số liệu mà thôi.


Hôm nay so với CD của Lam Linh ra thị trường thì có một việc còn quan trọng hơn, người nhà SM đến rồi.


Như đã nói, bảo Minh đầu tư vào Lam Linh thì hắn khá 'chùn tay' nhưng nếu là Boa thì Minh dám 'tất tay', dù sao nữ hoàng Kpop vẫn là một tấm kim bài sáng mù mắt của mọi người.


Nuối tiếc duy nhất của Minh là Boa không thể đến Đại Nam nhưng đây mới là thường thức, Boa dù sao cũng là nhân vật chính, việc SM cho nhân viên đi trước gặp Minh cũng là dễ hiểu.


Minh sáng nạy dậy sớm tâp thể dục, ăn một bát phở sốt vang do mẹ hắn nấu sau đó đi 'spa', đi 'salon tóc', nói chung dành khoảng 2 tiếng đồng hồ tân trang lại mình một lượt sau đó khoảng 10h sáng hắn đến khách sạn Tây Hồ.


Nơi này kiếp trước chính là Sofitel Plaza, kiếp trước với Minh nơi này trái lại cực kỳ quen thuộc.


Minh kiếp trước cũng không có quan hệ quá tốt với họ hàng, dịp tết nhất Minh luôn kiếm cớ shop quần áo có việc sau đó thường thường thuê phòng ngủ qua đêm ở đây.


Về phần kiếp này đây mới là lần đầu tiên Minh đi đến địa điểm cũ nhưng không thể không nói Sofitel Plaza trong ký ức của Minh... đã biến mất.


Hiện tại nó là Tây Hồ Hotel, là sản nghiệp nhà anh Trung.


Người nhà SM hẹn hắn ở khu cafe trong khuôn viên khách sạn, Minh đến nơi cũng không gọi điện trước mà đi một vòng.


Hắn chỉ là muốn nhìn mà thôi dù sao hiện tại còn sớm 10 phút mới đến giờ hẹn.


Minh vốn không nghĩ nhiều, chưa từng nghĩ nhiều nhưng mà hắn vậy mà thấy một thân ảnh quen thuộc đang ngồi nhìn ra cửa sổ.


Nhìn thấy người này, Minh có chút lặng đi thậm chí Minh chủ động lùi ra một góc khuất, tránh tầm mắt của đối phương để quan sát càng kỹ hơn.


Một bộ Vest xám màu, tuổi tác khoảng trên dưới 40, mái tóc đen 'bổ luống' cùng cặp kính mắt đầy tri thức.


Người trung niên này tất nhiên mặc hàng hiệu từ đầu đến chân nhưng mà ngay cả hắn mặc một bộ đồ bình thường nhất cũng sẽ làm Minh không thể bỏ qua.


Minh có nằm mơ cũng không ngờ hắn thấy Lee Soo Man.


Boss nhà SM vậy mà tự mình đến Đại Nam?.


Lee Soo Man hiện tại có chút khác với Lee Soo Man trong ký ức của Minh nhưng cũng không khác đến mức không thể nhận ra.


Lee Soo Man hiện tại nhìn trẻ hơn so với tuổi thật nhiều nhưng nghĩ lại thì cũng bình thường, hiện tại con người này thậm chí vẫn đang trong giai đoạn lập nghiệp, vẫn chưa phải ông vua của đế chế SM, trên người vẫn còn một cỗ nhuệ khí, trên người vẫn còn ngập tràn sức sống.


Hôm nay Minh đến đây với tâm thái khá thoải mái nhưng khi nhìn ra Lee Soo Man, hắn lập tức phải nghĩ khác.


Đưa tay ra nhìn đồng hồ, Minh cũng không có quá nhiều thời gian, hắn chỉ hít vào vài hơi thật sâu sau đó lại bước ra ngoài, cực kỳ tự nhiên mà rút điện thoại ra.


Hắn gọi điện cho nhân viên SM, cho người hẹn hắn nói chuyện tại khu cafe hôm nay, dù sao Lee Soo Man đến cũng không đại diện người này sẽ nói chuyện với hắn.


Làm Minh bất ngờ là theo điện thoại bên kia đổ chuông, Lee Soo Man vậy mà lấy điện thoại ra sau đó thực sự bắt máy.


Minh lúc này bất giác nhếch miệng, đêm hôm qua hắn nói với Bảo Lâm, Lotus không phải không có lực đánh một trận.


Khi đó Minh nắm trong tay một quân bài rưỡi.


Một quân bài nguyên vẹn tất nhiên là Trada.Lotus.Dn.

Nửa quân bài không chọn vẹn kia là Boa.


Nhưng hiện tại Minh gặp Lee Soo Man nhấc máy, hắn cảm thấy mình phải nắm ba tấm át chủ bài là ít.


_ _ __ _ _ _


Lee Soo Man rốt cuộc gặp Minh, trong ánh mắt của Lee Soo Man không khỏi có cảm giác là lạ.


Lee Soo Man biết Minh trẻ thậm chí biết Minh chỉ bằng tuổi Boa nhưng mà Minh hiện tại lại rất khác suy nghĩ của hắn, Minh hiện tại vẫn trẻ nhưng lại có cảm giác cực kỳ trưởng thành, không phải thiếu niên 15-16 mà là một thanh niên ngoài 20.


Đây không phải chỉ là bộ dạng mà còn là sự tự tin, là dáng đi, là điệu bộ, là ánh mắt, tất cả đều không giống học sinh cấp 3.


"Rất vui lòng gặp mặt, có thể gọi tôi là Luha ".


Minh thậm chí còn là người chủ động đưa tay ra trước, sau đó Lee Soo Man mới kịp phản ứng, cũng đưa tay ra bắt tay hắn.


"Lee Soo Man ".


Hai người tất nhiên giao tiếp bằng tiếng Anh, tiếng Anh của Minh thì không cần phải nói, tiếng anh của Boss nhà SM cũng không cần phải nói dù sao con người này tốt nghiệp đại học California, lớn lên bên Mỹ, tiếng Anh sao có thể là vấn đề.


Lee Soo Man từ trợ lý Kim biết tiếng Anh của Minh tốt nhưng không ngờ tốt đến thế này, đánh giá với Minh càng thêm cao một chút.


"Luha, cậu nói tiếng Anh thật sự rất tốt, không có nhiều người Việt có thể nói tiếng Anh tốt như cậu".


Đối với lời khen tặng này Minh chỉ có thể mỉm cười mà đáp.


"Ngài quá khen, cháu còn phải học nhiều lắm "


Lee Soo Man thấy thái đội của Minh cũng không quá bất ngờ, đơn giản lại nói.


"Cậu nhận ra tôi? ".


"Trước cháu không quá chắc chắn nhưng nghe tên ngài chủ tịch tất nhiên nhận ra ".


Lee Soo Man lần này mỉm cười, trong lòng lại coi trọng Minh vài phần.


Theo tư liệu thì Minh năm nay 15 tuổi, ở tuổi này khi đối mặt với người sáng lập SM còn có thể thoải mái như vậy lại không mất đi sự lễ phép của người Á Đông tất nhiên đáng để Lee Soo Man tán thưởng.


"Luha này, hôm nay đáng lẽ chỉ nói về bài hát của Boa nhưng tối qua Sony vừa ra sản phẩm mới, ta cũng đúng dịp này nghe một chút, nghe nói Album Boa nói Album lần này có một nửa là do cậu hoàn thành? ".


Giọng nói của Lee Soo Man khá là trầm cũng khá là âm.


Minh kiếp trước chỉ biết thông tin về con người này qua Google hơn nữa ngay cả Google thì Lee Soo Man cũng kín tiếng vô cùng, cực kỳ khó tìm được thông tin của Boss.

Hiện tại đối mặt với Lee Soo Man, cảm giác... đúng là không quá áp lực, con người này như một trưởng bối hiền từ vậy, tất nhiên đấy chỉ là mặt ngoài chứ con người bên trong ra sao, Minh không thể nói trước.


"Cháu chỉ góp một phần sức mà thôi, dù sao vẫn phải nhìn Sony ".


Thấy Minh khiêm tốn như vậy, Lee Soo Man lại càng có chút thích hắn.


Lee Soo Man lớn lên trong môi trường giáo dục phương Tây vì vậy luôn cảm thấy những thanh niên châu Á thiếu cái gì đó.


Thiếu không phải thiếu trí tuệ mà là cảm giác trưởng thành, cảm giác chín chắn nhưng đồng thời Lee Soo Man cũng chịu giáo dục của văn hóa Á Đông vì vậy cũng cảm thấy thanh niên phương Tây cũng thiếu cái gì đó.


Thiếu ở đây là thiếu sự lễ phép, thiếu cái cảm giác kính trên nhường dưới trong văn hóa Á Đông.


Tuy nhiên Lee Soo Man lại thấy cả hai điểm này trong con người Minh, không khép nép mà ngập tràn tự tin, không có cảm giác kiêu ngạo mà lại đầy lễ phép.


Trong khoảnh khắc, Lee Soo Man quả thật rất muốn mời Minh vào làm cho SM, tất nhiên đây chỉ là suy nghĩ thoáng qua mà thôi.


Lee Soo Man hôm qua đã nghe Bùa Yêu, thú thật cảm giác của Lee Soo Man không tốt lắm.


Nói thế nào nhỉ?, Bùa Yêu là một tác phẩm ngập tràn cảm giác văn hóa dân gian.


Văn hóa dân gian tất nhiên dễ dàng nhận sự đồng cảm, cực dễ dàng lan tỏa trong dân gian tức là cả Đại Nam.


Với tư cách là người Đại Nam, tất nhiên nó sẽ hot nhưng người nước ngoài nhìn vào thì lại khó mà nói, đặc biệt là người nước ngoài không quá hiểu văn hóa Đại Nam.


Về mặt nội dung, Lee Soo Man cảm thấy không tốt lắm, đương nhiên Lee Soo Man thừa hiểu đây là văn hóa khác biệt, cũng không nói gì.


Lee Soo Man chỉ để ý giai điệu cùng hình ảnh.


Hình ảnh thật sự đẹp nhưng trong mắt Lee Soo Man cũng chỉ ở mức tương đối mà thôi, không thể không nói về mặt hình ảnh thì Cao Ly vẫn đang dẫn trước Đại Nam, sản phẩm của Lam Linh có thể coi là hàng đầu Đại Nam về hình ảnh nhưng ném sang Cao Ly thì ở mức tương đối tốt.


Tiếp theo là giai điệu, vì Lee Soo Man không hiểu tiếng Việt nên chỉ nghe giai điệu, từ giai điệu mà chọn bài hát tốt xấu sau đó Lee Soo Man đặc biệt nhận ra giai điệu Album còn không tệ đặc biệt là những sáng tác của OV.


OV là gì Lee Soo Man không biết, cũng lười biết, Lee Soo Man chỉ biết đây là một thứ âm nhạc đầy sức sống, đầy sự tươi trẻ, có chút khác biệt với âm nhạc truyền thống Đại Nam, càng thiên hướng cách tân, càng hướng về giới trẻ.


Cái này thật ra cũng là điều đương nhiên, giả sử đặt Tình Ta Biển Bạc Đồng Xanh cùng Bùa Yêu cạnh nhau xem có khác nhau hay không?, đây rõ ràng là hai con đường âm nhạc hoàn toàn khác nhau chỉ là hiện tại ở Đại Nam xu hướng âm nhạc này chưa nổi mà thôi.


Tổng kết lại thì trên thang điểm 10, Lee Soo Man cho sản phẩm của Lam Linh... 6 đến 6.5 điểm.


Về phần OV, ngay từ đêm qua Lee Soo Man đã chấm OV 8 điểm.


Hiện tại, gặp bản thân OV, Lee Soo Man cảm thấy càng nên nâng điểm, nâng từ 8 thành 9.



Thậm chí với cái nhìn của Lee Soo Man, là Sony đang kéo chân OV.


Sự kết hợp của Sony cùng OV vốn không quá khả quan.


Âm nhạc OV mang theo sự cách tân nhưng những bài hát không phải của OV sáng tác đi kèm trong CD thì lại có chút nửa mùa.


Chỉ từ giai điệu mà nói, nói nó cũ thì không đúng mà nói nó mới thì chẳng phải.


Cả CD của Lam Linh ngập tràn sự tươi mới, đến cả con đường truyền thông cũng là tươi mới, theo Lee Soo Man biết thì Lam Linh cũng tính là ca sĩ mới.


Sự kết hợp của nàng cùng OV thêm vào CD-Album này như một con công đang vẫy đuôi khoe sắc vậy nhưng trên cái đuôi kia, trên từng sợi lông tuyệt đẹp kia... lại có vài điểm màu tối khiến cho cả bài trình diễn của con con công kia trở nên không quá hài hòa.


Một Album mà Lee Soo Man xem không hiểu lại thêm âm nhạc không hài hòa thì Lee Soo Man cảm giác mình cho 6 điểm còn là nể mặt Sony.


Tất nhiên hiện tại Lee Soo Man cũng không thể nói toạc cái nhìn của mình ra có điều nếu Minh biết những nhận xét của Lee Soo Man về sản phẩm của Lam Linh thì bản thân Minh chỉ sợ sẽ cực kỳ rung động.


Điểm này, Minh không nhìn ra, Bảo Lâm thì không biết có nhìn ra hay không hoặc có cảm nhận được nhưng cũng vô lực sửa chữa.


Minh không phải nhà sản xuất chính, hắn không có được cái nhìn tổng quát nhưng thay Minh vào vị trí Bảo Lâm thì cũng chỉ đến thế thậm chí tệ hơn.


Chỉ từ một điểm này, Lee Soo Man vẫn ở một cái trình độ nào đó làm cả Minh hay thậm chí ông anh Bảo Lâm phải ngước nhìn.