Chương 6: Chiến đấu tại bảo tàng

Ta Có Siêu Cấp Tình Báo Từ Tương Lai

Chương 6: Chiến đấu tại bảo tàng

Chương 6: Chiến đấu tại bảo tàng

Lý Vũ đánh một giấc thật say đến 11h trưa hôm sau mới dậy. Theo thói quen, hắn lại tiếp tục lướt xem tin tức.

Sau 9h tối hôm qua thì nhiều cuộc bạo động xảy ra hơn, một số khu vực bí cảnh tân thủ xảy ra ẩu đả, số lượng người chết tăng cao. Một số người có thực lực, nắm bắt được tình hình liền lập ra các đoàn đội cá nhân của mình.

Bên phía chính quyền các nước cũng rất nhanh ra các sách lệnh đặc biệt dành cho người chơi, cũng nhanh chóng tuyển dụng thành viên cho các tổ chức trực thuộc quốc gia, quyền lợi đãi ngộ thực sự rất tuyệt.

Như Công hội Trung Ương 1 trực thuộc chính quyền nước Đại Nam. Đãi ngộ dành cho người chơi có kỹ năng cấp D là 30 triệu một tháng, khi tòa tháp mở ra thì được quy đổi thành coin, cấp thêm một căn hộ chung cư lớn 200 mét vuông, người thân được các đãi ngộ khác như học hành, chữa bệnh,…

Lý Vũ chắc chắn rằng đám người chơi từ tương lai trở về đã liên hệ với chính quyền thế giới. Vì trong ký ức Dred, chính quyền thế giới không thể phản ứng nhanh như thế này, hội nhóm nhanh nhất của chính quyền được thành lập ít nhất là sau 1 ngày kể từ khi tòa tháp mở cửa.

Lý Vũ lại lướt thêm, bất ngờ một tin tức đập vào mắt hắn.

‘ Bảo tàng mô phỏng hiện vật truyền thuyết đại nam từ hôm qua bắt đầu phát ra ánh sáng kỳ lạ, sau đó bị một rào chắn chặn bảo vệ xung quanh, không thể xâm nhập, các chuyên gia dự đoán 9h tối nay màn chắn sẽ biến mất’.

Lý Vũ đoán rằng các hiện vật trong bảo tàng này cũng giống như con mắt Horus của hắn, được khí tức tương quang gia trì nên mới xuất hiện việc này.

Lý Vũ đánh một cuộc điện thoại, người gọi: mẹ

Mẹ: alo con trai

Lý Vũ: con gọi điện hỏi thăm, hôm qua thấy người ta thức tỉnh kỹ năng gì á, …

Mẹ: à, mẹ thức tỉnh được kỹ năng trồng rau, rau mẹ trồng có chất lượng cao hơn bình thường. Còn ba mày đi nhậu nữa rồi, ổng buồn vì không thức tỉnh, rủ thêm hội chú bác không thức tỉnh được ra bờ hồ nướng thịt nhậu ngoài đó.

Lý Vũ: (-‸ლ)

Mẹ: à mà mẹ dặn dù mày thức tỉnh các gì cũng không đi đánh nhau nghe chưa, thành phố khó sống về đây mẹ nuôi, gì chứ mẹ cho mày ăn rau ngon hằng ngày.

Lý Vũ toát mồ hôi hột: dạ dạ, con biết rồi, con cúp máy đây.

Lý Vũ bước vào nhà tắm, xối một gáo nước lạnh sướng tê người, hắn vừa tắm vừa bắt đầu ngân nga hát.

Tắm xong hắn lại khoác lên mình full set đồ thun, chứ mập như hắn mặc đồ bó sát vận động sao mà được. Úp một tô mì tôm hai trứng trong thời tiết mát mẻ này thì còn gì bằng nữa.

Xử lý xong tô mì, Lý Vũ lấy ra năm quả năm màu tối hôm qua

‘ Bạn đã kích hoạt kỹ năng hợp nhất’

‘ Đang hợp nhất vật phẩm, hợp nhất hoàn tất’

- Quả ngũ sắc(E): tăng tất cả chỉ số thêm 2 điểm, thêm 2 điểm cộng kỹ năng.

Lý Vũ đưa quả lên miệng cắn một phát, thật sự rất ngọt. Rất nhanh liền ăn hết quả ngũ sắc. Sau khi tính toán nâng cấp kỹ năng một lúc, bảng trạng thái của Lý Vũ lúc này.

Tên: Lý Vũ
Tuổi: 22
Lever: 2
Sức mạnh: 10, sinh mệnh: 14, ma lực: 11, nhanh nhẹn: 7
Điểm chỉ số chưa dùng:0
Điểm kỹ năng chưa dùng: 0
Số coin hiện có: 20
Nghề nghiệp: không
Kỹ năng: - sao chép(lv1) - hợp nhất(lv2) - kho chứa (lv1)
- Con mắt Horus (lv3)(7). – hỏa cầu (lv1) - phong đao(lv1)
- lốc xoáy lửa(lv1)

Lý Vũ dùng hai điểm cường hóa kỹ năng cho con mắt Horus, khi lên lv3 cho hắn thêm hai lần dùng kỹ năng trong ngày. Hắn cũng nâng kỹ năng hợp nhất lên Lv2, tăng thêm tỷ lệ hợp nhất đặc biệt.

Đóng lại bảng trạng thái, Lý Vũ khoác thêm một chiếc áo khoác, mang giày bata, lấy xe lái đến bảo tàng. Đường phố lúc này thật vắng vẻ, những con người mà hắn thấy phần lớn là người không thức tỉnh được kỹ năng, một phần nhỏ là những người không ham mê chiến đấu nhưng thức tỉnh. Hầu hết mọi người lúc này tập trung ở các bí cảnh tân thủ nhằm nhanh chóng tăng cao thực lực của mình.

Chưa bao giờ lái xe ở các con đường thành phố Sài Gòn vào ban ngày mà thoải mái thế này. Lý Vũ cứ đi giữa đường, không có tiếng kèn xe in ỏi, không khí rất mát mẻ, có lẽ đợt sóng năng lượng của tòa tháp cũng giúp trái đất thanh lọc luôn những bụi bẩn tích tụ sau bấy nhiêu năm.

Nhân lúc Sài Gòn đang trống với thời gian đến 9h đêm còn dài, Lý Vũ quyết định đi lượn một quanh Sài Gòn, ngắm nhìn thành phố mà hắn đã ở suốt 4 năm nay.

8h50 tối, bảo tàng

Lúc này nơi đây đứng khá nhiều người, phần lớn là cá nhân đơn lẻ, Lý Vũ quan sát thì chỉ có hai nhóm người thuộc công hội. Một là Công hội Trung Ương 2 thì phải, trên người họ có đeo huy hiệu lá cờ đỏ sao vàng, bên trong ngôi sao có hình số hai. Bên ngoài mặc một cái áo choàng lớn màu đen, phía sau lưng có thêu hai chữ ĐN.

Còn 1 công hội nữa hình như là Mãng xà. Công hội này mặc áo choàng màu tím, phía sau có thêu một con rắn màu hoàng kim, trước ngực trái đeo một huy hiệu con rắn mãng xà. Nghe bảo con rắn của hội này lấy hình tượng từ rắn hổ mây khổng lồ ở vùng Thất Sơn, An Giang, nó mang tính huyền bí cũng như sự mạnh mẽ.

Lý Vũ nhìn về người dẫn đầu của hai công hội, bên Công hội Trung Ương 2, người dẫn đầu là một người trẻ, tuổi tầm 26, khuôn mặt bình thường, mang cặp kính cận khá dày. Anh ta mang một đôi bao tay đặc biệt, hình như là tập hợp của những tấm gương cắt nhỏ ghép lại với nhau.

Còn bên Công hội Mãng xà, người dẫn đầu cũng là một thanh niên, mang mạng che mặt nên không thể đoán tuổi, vác sau lưng một thanh trường thương bóng loáng.
Lý Vũ nhìn về thanh niên công hội trung ương, lặng lẻ sử dụng kỹ năng.

‘ Bạn đã sử dụng kỹ năng con mắt Horus’

Tên: Trần Đỗ Hà
Tuổi: 27
Lever: 2
Sức mạnh: 6, sinh mệnh: 8, ma lực: 7, nhanh nhẹn: 4
Điểm chỉ số chưa dùng:0
Điểm kỹ năng chưa dùng: 0
Số coin hiện có: 0
Nghề nghiệp: không
Kỹ năng: - quang xung pháo(lv2) - di chuyển nhanh (lv1)

Lý Vũ lại nhìn về phía thanh niên cầm thương

Tên: Cáp Luân
Tuổi: 29
Lever: 2
Sức mạnh: 7, sinh mệnh: 9, ma lực: 5, nhanh nhẹn: 5
Điểm chỉ số chưa dùng:0
Điểm kỹ năng chưa dùng: 0
Số coin hiện có: 0
Nghề nghiệp: không
Kỹ năng: - thương long kích (lv2) - cường hóa vũ khí (lv1)

‘ Sao chép kỹ năng quang xung pháo’

‘ Đang sao chép kỹ năng, sao chép hoàn tất’

- Quang xung pháo (B): dùng ma lực tụ tạo thành một chum những tia sáng cực mạnh tấn công, tăng thêm 1.1- 1.6 sát thương khi dùng vào ban ngày, giảm 0.2 sát thương khi dùng vào ban đêm.

‘ Sao chép kỹ năng thương long kích’.

‘ Đang sao chép, sao chép thất bại, bạn đã không còn đủ ô kỹ năng’.

Lý Vũ vỗ trán, giới hạn kỹ năng của mỗi người chơi là 6, hắn nhờ kho chứa cho free thêm 2 nữa là 8, tính đi tính lại thì đã full slot rồi. Lý Vũ có thể dùng ma lực để mở thêm ô chứa nhưng đề phòng cuộc chiến có thể xảy ra, hắn vẫn nên tiết kiệm ma lực, còn mở bằng coin thì hắn nghèo a.

Lý Vũ thở dài

‘ Hủy bỏ kỹ năng phong đao’

‘ Xác nhận hủy bỏ kỹ năng sao chép phong đao’

‘ Xác nhận’

‘ Đang hủy bỏ, đã hủy bỏ hoàn tất, đang tiến hành sao chép lại kỹ năng, sao chép hoàn tất’

- Thương long kích (B): đâm về phía trước tạo thành một con rồng càn quét khu vực theo đường thẳng.

Đúng 9h, quả nhiên màn sáng quanh khu bảo tàng liền mờ dần đi. Theo đó từ khu vực trưng bày cổ vật của bảo tàng, có một điểm sáng bay lên cao dần. Đến độ cao10m, nó liền dừng lại. Ánh sáng tản đi lộ ra một vật phẩm, là một cây nỏ. Thân nỏ đều là màu hoàng kim, phía đầu nỏ có chạm khắc hình đầu rùa, nỏ dài khoảng 1,2m, cánh nỏ dài tầm 1,5m. Trên thân có chạm khắc vảy rồng.

Có hình dạng này, ở nơi này, chắc chắn đây là Nỏ thần của An Dương Vương.

Truyền thuyết Mỵ Châu - Trọng Thuỷ kể rằng, vua An Dương Vương có Nỏ thần, bắn một lúc nhiều mũi tên và chỉ vài lần bắn là quân giặc đông đến hàng vạn cũng phải tan tành rồi bỏ chạy. Chính sử sách Trung Quốc như quyển Thái Bình hoàn vũ ký còn ghi: "Nỏ thần bắn một phát giết hàng vạn người, bắn ra 3 phát giết đến 3 vạn".

Lý vũ liền dùng con mắt Horus quang sát nó

- Nỏ thần An Dương Vương (A+)(bán thành phẩm) tấn công + 6: là vũ khí của An Dương Vương, vị vua cổ đại ở đất nước Đại Nam. Nỏ không cần lắp tên, tiêu thụ ma lực để nạp đạn, một lần bắn có thể bắn ra 100 mũi tên.

Wow, đây là vũ khí bắn quần công đích thực a, đưa cho người có ma lực dồi dào mà bắn thì chơi thủ thành thuộc dạng vô địch cmnr.

Những người khác dù không biết rõ về nỏ thần như Lý Vũ, nhưng nhìn sơ qua cũng biết giá trị của nó như thế nào.

Trần Đỗ Hà: thứ này thuộc về chính phủ, hy vọng mọi người ở đây nhường lại, Trần Đỗ Hà ta thật lòng cảm ơn.

Cáp Luân: Hà phó đội nói vậy hơi kỳ, cơ duyên trước mặt, ai có phúc thì hưởng, cũng chưa chắc cái này thuộc về chính phủ, biết đâu nó từ tòa tháp bay tới thì sao?

Trần Đỗ Hà: Cáp đội trưởng không đúng, vật phẩm này rõ ràng là nỏ thần An Dương Vương, sao có thể không là của chính phủ được?

Cáp Luân: Hà phó đội thật là, ta là người vô học, ta làm sao biết được nó có phải là nỏ thần không, mọi người ở đây nói xem.

Lúc này mọi người hùa lên đúng đúng, nếu nhận định vật phẩm này của chính phủ thì họ cũng đừng mong rờ mó được gì. Trần Đỗ Hà nghiến răng, gật đầu ra hiệu cho người trong công hội của mình, tất cả mọi người liền rút trong người ra một khẩu súng lục.

Trần Đỗ Hà: Cáp đội trưởng nói vậy là không đúng, dù bất học nhưng lịch sử cũng phải biết sơ sơ chứ

Nói rồi hắn lắc lắc khẩu súng trên tay mình. Cáp Luân lúc này cay không chịu được, dù họ đã mạnh hơn những người bình thường, nhưng không tự tin đến nỗi có thế chống được vũ khí nóng. Lúc này có người thì thầm vào tai Cáp Luân, nói gì đó, sau đó hắn cười lớn.

Cáp Luân: mọi người đừng sợ, Hà đội phó không dám bắn đâu, theo ta biết chính phủ quy định chỉ dùng vũ khí nóng với đối tượng xác nhận là nguy hiểm. Chúng ta vốn không cướp cũng không giết người, chỉ lấy vật phẩm tự do, hắn không dám nổ súng đâu.

Mọi người xung quanh liền hùa theo, Trần Đỗ Hà mắng thầm ‘ cáo già’, đúng là hắn chỉ lấy súng ra hù dọa thôi, chứ bắn thật cho tiền hắn cũng không dám. Cảm thấy mình đã đúng, Cáp Luân ra hiệu cho đồng đội, sau đó nhanh chóng nhảy về hướng nỏ thần.

Công hội Mãng xà liền ngay lập tức chặn đường của Công hội Trung Ương 2, Trần Đỗ Hà cũng nhanh chóng đuổi theo Cáp Luân, cuộc chiến lúc này bắt đầu.

Người của hai công hội nhanh chóng dùng kỹ năng của mình tấn công đối thủ, những người khác cũng nhanh chóng hùa vào theo, một bộ phận liền lén đi phía sau hai người Cáp Luân, Đỗ Hà ôm một tia may mắn lấy được vật phẩm.

Lý Vũ lúc này cũng hành động, hắn lấy trong balo ra hai bịch snack, một chai nước ngọt, một tẩy đá, vừa ăn uống vừa ăn dưa quần chúng. Hắn không ham hố nhảy vào cái hố này, vừa đắc tội chính phủ, vừa đắc tội một công hội khác, người chơi hệ solo như hắn ngu dại gì mà làm.

Cáp Luân lúc này nhanh chóng di chuyển đến nỏ thần, khi tay hắn chuẩn bị chạm vào thì từ phía sau có một tia sáng chiếu ngay hướng hắn, bất đắt dĩ, Cáp Luân liền buông tay, nhanh chóng né sang một bên.

Hắn nhìn về phía Đỗ Hà với ánh mắt tức giận.

Cáp Luân: Hà đội phó à, câu chuyện vốn đơn giản mà, đây không phải là vật phẩm của quốc gia, cậu mở một mắt nhắm một mắt cho tôi đem đi là xong, đâu cần thiết phải tranh đấu làm gì.

Đỗ Hà: Cáp đội trưởng nói đúng, nhưng như anh nói lúc nãy, cơ duyên người có phúc mới được hưởng không phải sao? Bây giờ tôi tranh cơ duyên với anh chứ không có vật phẩm quốc gia gì nữa.

Cáp Luân: mày….được thôi, mày muốn tranh chứ gì, tao tiếp.

Nói rồi Cáp Luân vươn tay cầm lấy cây thương sau lưng của mình

Cáp Luân: một chiêu định thắng thua, thế nào?

Đỗ Hà: được.

Hai người liền vào tư thế chuẩn bị, không khí trở nên tĩnh lặng, rồi…

Cáp Luân: kích hoạt kỹ năng thương long kích

Đỗ Hà: kích hoạt kỹ năng quang xung pháo.

Cáp Luân đâm thương về phía trước, từ cánh tay hắn ta bắt đầu xuất hiện một con rồng châu á màu xanh dương, nó trường theo cánh tay,, theo thân thương, trở nên to dần, đến đầu mũi thương nó gầm lên một tiếng lao nhanh về phía Đỗ Hà.

Hai cánh tay của Đỗ Hà chụm vào nhau, bàn tay mở ra hướng về phía cáp luân, từ bàn tay xuất hiện một tia sáng mạnh, mang theo nhiệt lượng khá cao lao về phía Cáp Luân.

Bùm …

Cả hai kỹ năng chạm vào nhau tạo nên một tiếng nổ mạnh, bức tường bảo tàng dưới khu vực liền đổ sụp, bụi mù lan khắp nơi. Lúc này bất ngờ có một thân ảnh màu đen xuất hiện, di chuyển cực nhanh, nhanh chóng ôm nỏ thần, nhảy theo các nóc nhà, trốn đi.

Hai người Đỗ Hà, Cáp Luân ngẩn người, không ngờ có kẻ làm chim sẽ ở phía sau. Hai người liền nhanh chóng đuổi theo.

Công hội của cả hai thấy vậy liền dừng cuộc chiến, trợn mắt nhìn nhau một hồi sau đó rút đi. Đám người còn lại dù không cam lòng cũng nhanh chóng tản đi. Còn Lý Vũ, lúc này hắn đang dựa vào một gốc cây, ngủ ngon lành.