Chương 9: Chuyện kể lại
"Ta biết ngươi có nhiều thắc mắc! Nhưng khỏi lo ta sẽ giải thích cho ngươi bây giờ!"
"Bắt đầu từ câu chuyện của ta!"
Ngày xửa ngày xưa, xưa tới mức xưa không tả nổi, xưa vô hạn xưa tiệm cận xưa vô đối xưa khi Trái Đất chưa ra đời, xưa x10^99.........Tại một vị diện siêu Vip có 1 kẻ với sức mạnh siêu viễn, không đối thủ, bá chủ khắp hàng tỉ vị diện khác, trong mắt tất cả các thực thể sống hắn là boss, và người ta còn gọi hắn là" trùm dái to", hắn là một thứ rất vờ lờ được thai nghén và hình thành ở vùng khoảng không giữa các vị diện, đó là 1 nơi bất kì ai cũng không dám chạm tới nó, mọi sự sống, vật chất, tinh thần những gì không được phép tồn tại ở đó khi rơi vào đều phải tiêu biến, đáng lẽ ra sự hình thành thực thể sống như hắn vốn không thể tồn tại nhưng bằng 1 cách thần kì và xạo lòng nào đó, hắn đc ra đời.
Sinh ra trong một nơi như thế nên ngay từ đầu hắn đã có thời-không thể chất đồng thời nắm giữ hủy diệt pháp tắc! Bá ngay từ thời kì "tinh trùng chui vào trứng tạo thành hợp tử" Con đường của hắn hoàn toàn là con đường thẳng, mà hắn thích thì bẻ cong cũng được, nắm giữ vận mệnh của mình trong tay một cách triệt để. Sau cái lúc hoàn chỉnh thành hình(tức là cái lúc chui ra bụng mẹ), hắn bị đá ra khỏi khoảng không đó bay tới một vị diện bình thường bắt đầu cuộc trình của mình! Có vô vàn sinh vật cùng thực thể sống khác nhau nhưng hầu hết bất kì loài nào cũng hướng đến sự "Nhân hóa"(hóa thành người) vì nó đc cho là sự hoàn chỉnh của cái đẹp cùng sự cao quý(chỉ tồn tại trong truyện này thôi!) Hắn là một đoàn thể sáng không định hình, đơn giản là hắn có thể biến hình thành bất cứ loài nào! Tuy nhiên hắn thích để mình ở hình dáng con người hơn thay vì hóa thành mấy hình dáng như sinh vật 4 chân này nọ, nhìn cảm giác rất thấp kém.
Bay thẳng qua cuộc đời của hắn, hắn đã qua không ít vị diện, với năng lực bản thân vốn có việc xé rách tiến tới vị diện cao cấp quả thật là chuyện nhỏ, có điều hắn vẫn không cách nào vào đc khoảng không giữa các vị diện, hắn có cảm giác mình chỉ đang ở trong một không gian [Luật] giới hạn bao trùm các vị diện hắn từng đi qua và các tổ hợp vị diện, xa hơn nữa và xa hơn nữa, hắn thấy mình đang bị giới hạn.
Trong một lần phá hủy hàng loạt vị diện cấp thấp, hắn biết khi đó khoảng không đó sẽ tạm thời xuất hiện và đúng như dự đoán một lỗi hỏng nhỏ hiện ra, hắn lập tức chui vào trong đó. Cứ nghĩ bản thân là sẽ không bị ảnh hưởng gì vì đã đượcc tạo ra ở đây nhưng hắn đã nhầm! Bản thân hắn vốn là một cái lỗi đc hình thành ra ở đó như một cái Bug trong trò chơi nhưng rất tiếc AD đã sửa lại lỗi đó rồi! [Luật] đã được các cán bộ Khoảng Không sửa chữa và hoàn thiện hơn. Hắn giờ như một con virus gặp phải phần mềm antivirus vậy! Bị xóa bỏ một cách trắng trợn, hắn làm sao chịu nổi! Điên cuồng dùng toàn bộ sức mạnh vốn có của mình chống lại nó rồi chuồn! Pháp tắc sức mạnh của hắn, năng lực thể chất của hắn đều như trò hề trước pháp tắc nơi này! Dù chạy kiểu thế nào thì cũng bị diệt! Hắn éo cam lòng! Sức mạnh nơi này vốn còn cao hơn pháp tắc một bậc được gọi là [Luật], thứ mà chính hắn muốn đạt được và lĩnh ngộ nên đã liều mạng quay về Khoảng Không này.
Thân là nhân vật không thể thiếu trong truyện, may mắn sấp đến mặt lờ của hắn! Vẫn bằng một cách thần kì và xạo lòng nào đó! Hắn bị lỗ đen xuất hiện bất ngờ trong khoảng không cuốn đi!
Không biết đã bao lâu, hắn có ý thức trở lại, hắn nhận ra rằng mình đã bị cuốn vào một vị diện hoàn toàn xa lạ và còn một vấn đề nữa là hắn bị tách ra làm 2. Hắn không thể hiểu nổi(cả 2 bản thể đều cùng suy nghĩ), nó không giống như phân thân vì cả 2 hoàn toàn không có mối liên kết linh hồn gì với nhau và cả 2 đều có suy nghĩ độc lập, năng lực thể chất cũng bị chia ra làm 2: không gian và thời gian, mỗi bên một cái. Cả 2 cố gắng hợp thể với nhau nhưng ko thành công dù đã rất nỗ lực, thế là đành chấp nhận sự thật sau đó cùng nhau phiêu lưu ở vị diện này đồng thời tìm cách hợp thể. Theo thời gian qua, suy nghĩ của mỗi bên bắt đầu khác nhau, cả 2 xem nhau như 2 người xa lạ không còn chung ý nghĩ sẽ hợp thể với nhau nữa, nhận thức cảm xúc của mỗi bên không hề thống nhất với nhau nữa, đơn giản thôi vì không có liên kết tinh thần gì ở đây, 2 bên cùng chung kí ức trước nhưng khi tách ra cả 2 đều độc lập tạo ra một trải nghiệm, kí ức mới cho riêng mình, hoàn toàn trở thành một cá thể khác. Nhận ra đc điều này nên cả 2 đều sayonara với nhau cho khỏe, mỗi người mỗi đường. Về vấn đề sức mạnh hiện tại của bọn hắn, lúc bay vào khoảng không thì đã bị cứa đi 9/10 sức mạnh, hiện tại thêm cả bị pháp tắc vị diện đè lên thì sức mạnh còn khoảng 1 phần tỉ tỉ tỉ so với ban đầu chưa kể bị tách ra làm 2 nữa nên chia đôi luôn.
Khái niệm thời-không gian với bọn hắn là không hề ảnh hưởng nhờ thời-không thể chất nhưng ở vị diện này bọn hắn có thể cảm nhận đc thời gian trôi đi trên người mình, không gian phá hủy năng lượng"vật chất" bản thân, nói chung không thứ gì không tác động tới bọn hắn, "Vũ trụ" bao la không điểm giới hạn, cuối cùng "hắn" đã nhận ra rằng chưa gì là kết thúc với mình.
Trải qua vô số ngân hà, mỗi người bọn hắn đều có những cuộc hành trình rất kỳ thú, gặp đủ loại ngân hà, hành tinh, sự sống, sinh vật, một điều bọn hắn nhận ra ở vị diện này là bất kì sinh vật nào cũng không thể tu luyện đc, phải nhờ thời gian tiến hóa dần dần nối dõi các đời sau, sinh vật có trí tuệ đến mức nhất định, chúng bắt đầu hình thành xã hội trải qua các thời kì khác nhau và thời kì đạt đến đỉnh điểm nhất chính là khoa học-công nghệ, chỉ cần đủ tài nguyên, chúng sẽ không bao giờ ngừng phát triển trừ khi gặp một thứ gì đó vượt quá tầm kiểm soát làm bọn chúng tuyệt chủng, có rất nhiều loài sinh vật phát triển tới mức có thể xóa bỏ ranh giới sống chết bằng công nghệ, những vũ khí, vật liệu, hàng hóa vô cùng hiện đại(so với con người) nhưng chắc chắn một điều là bọn chúng sẽ không bao giờ chế ra đc cỗ máy thời gian như trong truyện Đôrêmon. "Hắn" có thể là thần ở tổ hợp vị diện cũ, tiếc là ở đây bọn hắn không dám xưng thần vì nhiều sinh vật hay thực thể sống có thể tiêu diệt bọn hắn trong tích tắc với sức mạnh công nghệ, dù sao nếu ở thời kì đỉnh phong thì bọn hắn đếch sợ những loài này. Pháp tắc đè ép khiến bọn hắn không thể nào hồi phục sức mạnh của mình nên bọn hắn bắt đầu đi nuốt chửng các sinh vật nhỏ yếu, sinh vật nhỏ yếu ở vị diện này mỗi loài đều mang trong mình pháp tắc cùng năng lực rất mạnh mẽ so với tổ hợp vị diện vũ của hắn, sức mạnh dần hồi phục, khả năng lĩnh ngộ pháp tắc vị diện để thích ứng với vị diện tốt hơn, nhu cầu ngày càng tăng nhưng có vấn đề là sinh vật vị diện này không có tu luyện nên mức năng lượng trong mỗi cá thể là rất thấp. Cuối cùng, "Hắn" kẻ mang không gian thể chất tạo ra một ý tưởng là nuôi nhốt các sinh vật vị diện này trong một không gian do chính hắn tạo ra và nhờ "Hắn" kia tạo ra thời gian trong không gian này, mục đích thì cũng đã rõ: đơn giản là đưa các sinh vật trí tuệ đó bước vào con tu luyện, cứ mạnh lên đến mức nào đó rồi mổ thịt ăn! Cả 2 hợp tác với nhau dựa trên điều kiện này! Ai ngờ "Hắn"-không gian lại lật lọng, thừa cơ "Hắn"-thời gian đang tạo thời gian pháp tắc thì đánh lén, đem "Hắn"-thời gian nhốt vào không gian đó.
Thời gian ở vị diện này đã vô vàn năm! "Hắn"-không gian đã lĩnh ngộ đc 1 pháp tắc "Ẩn" có thể phong ấn "Hắn"-thời gian rồi đưa "Hắn"-thời gian trở thành nguồn năng lượng hoạt động cho không gian đó.
Thời gian tiếp tục trôi qua, việc kiên nhẫn chờ đợi những con lợn béo lên đang làm cho "Hắn"-không gian cảm thấy buồn tẻ dần. Và thật trùng hợp, Trái Đất là nơi đầu tiên hắn sáng tạo thêm ý tưởng là chế ra những chiếc màn hình cho nhân loại cùng xem với hắn, xem cùng nhiều người vui hơn là xem một mình mà! Hắn rất thích thú khi nhìn những biểu lộ cảm xúc của con người, không chỉ player mà cả khán giả thân yêu của hắn.
Câu chuyện đến đây chưa kết thúc! Vì nó đang tiếp tục ở hiện tại.
Đại khái bây giờ Nguyễn Thất Minh đã hiểu vấn đề! Trước mắt hắn chính là "Thần"-thời gian bị nhốt như chuột bạch và bắt buộc chạy trên bánh xe để tạo năng lượng. Thế bây giờ cần làm gì tiếp theo! Xin "Thần" này mở ra cho mình con đường về nhà? Hay cầu "Thần" buff cho mình một ít sau đó thả mình ra lại mê cung? Hoặc là bảo "Thần" cho mình kế thừa sức mạnh rồi mình sẽ báo thù dùm???
"Hừm! Ta thừa biết ngươi đang nghĩ thứ gì! Thức tỉnh đi!" "Thần" có vẻ đã thấy suy nghĩ trong đầu hắn. Thắc mắc một vấn đề, hắn hỏi:" Ngài có giới tính không ạ?". Yes, chính là nó, hắn rất muốn hỏi câu này vì giọng nói "Thần" này thật sự quá ngọt rồi, làm con tim hắn thổn thức không thôi! Hi vọng là giới tính nữ!
"E hèm! Giờ thì sao?" Từ giọng một cô gái biến thành giọng thằng đàn ông! Kinh dị vl cái giọng! "Ta vốn đếch có giới tính! Mà thậm chí còn chưa có hình dáng rõ rệt nữa mà! Đừng quá ảo tưởng thanh niên!
Thật ra hắn cũng biết rồi nhưng vẫn thấy thất vọng.