Chương 879: Giả Bị Đụng Trong Truyền Thuyết.

Siêu Việt Tài Chính

Chương 879: Giả Bị Đụng Trong Truyền Thuyết.

Không đợi được kiểm chứng thật hay giả việc Thiếu Kiệt nói những người đi dưới lòng đường cùng với họ là một quốc gia đi ra. Trương Hạo nhanh chóng đến hỏi han những điều cần thiết. Có thể thấy khi hắn trở lại khuôn mặt không tốt cho lắm. Bởi vì hắn bực tức trước khi đi còn nói với lại với mấy người này một hồi làm họ phải vòng qua bên trên lề đường đi một cách đàng hoàn.

Quay trở về cùng với chỗ Thiếu Kiệt Trương Hạo tức không chịu được lên tiếng mắng

- Thật không chịu được mặt mũi bị mất sạch ra nước ngoài ai cũng như thế này thì sớm muộn gì người nước mình cũng mang tiếng chết thôi.

- Mày nói như thế cũng bằng thừa cái này ăn vào máu họ rồi. Nếu mày không phải ra nước ngoài thường xuyên thấy được nhiều điều ở các nước khác thì mày cũng như họ đừng vội đánh đồng mọi người khi chưa hiểu hết mọi thứ cái quan trọng nhất vẫn là ý thức của mỗi con người thôi.

Vừa đi Thiếu Kiệt vừa vừa cười cười trêu chọc Trương Hạo không it. Hắn dừng lại ở một đại sảnh khá rộng cái hành lan của khách sạn được làm vệ sinh sạch bóng. Trên mặt đá hoa cương ở trên sàn co thể soi thấy cả khuôn mặt của một người. Thiếu Kiệt nhìn lên hai chữ royce tên của khách sạn cũng gật gật đầu.


- Chổ nãy chắc đúng rồi. Vừa tiếng anh vừa tiếng trung chắc không sai biết được. Hai đường hành lang có vẽ như khá vắng. Không biết Sở Ninh hắn đợi chúng ta ở đâu đây.
Vừa nói dứt lời thì một chiếc xe màu đen bóng loáng phía trước hiển thị rõ một cái lo go thương hiệu của audi bốn cái vòng tròn đan vào nhau chạy tới ngay nơi mấy người Thiếu Kiệt đang đứng.

Vì hành động phóng xe lao tới như thế này của chiếc xe làm cho toàn bộ nhóm người của Thiếu Kiệt khá bất ngờ Blake ngay lập tức hướng chỗ Thiếu Kiệt đang đứng chắn ờ phía trước mặt. Với hi vọng có thể tránh cho Thiếu Kiệt bị va phai. Chiếc xe dừng gấp lại chỉ cách người của Blake chừng vài mili mét.

Hành động thắng xe lại với tốc độ chạy của chiếc xe để lại trên mặt được hai vệt đen của lốp cao su cháy sén. Thiếu Kiệt cũng không nghĩ rằng ở đây trước khách sạn này lại có người chạy xe như thế việc này vừa vi phạm tốc độ an toàn vừa gây nguy hiểm cho người đi đường và cả chính chủ nhân ngồi trong xe.

Trương Hạo đã nổi nóng vì thái độ cầm lái không màn sự sống chết của tài xế lái chiếc xe sang audi kìa mắng to bằng một câu nói hắn quen thuộc nhất.

- Mẹ chạy xe mắt mù hả. Không thấy đây là lối đi bộ sao mà chạy như ăn cướp thế.

- Mày nói câu đó họ không hiểu đâu nói làm gì cũng như vậy thôi. Tao nghĩ thằng này lại là một đứa con ông cháu cha nào đấu rồi. Tốt nhất đừng nên xích mích chúng ta co việc.

Thiếu Kiệt nói nhỏ với Trương Hạo chỉ vừa đủ để cho hắn cùng mấy người bên cạnh mình nghe thấy. Hắn không muốn gặp phiền phức khi đi đến một cuộc hẹn trễ giờ với Sở Ninh.

Nhưng khác với dự đoán của Thiếu Kiệt bước trong xe ra một người thanh niên không lớn bao nhiêu tuổi chỉ tầm hai mười bốn hai lăm với tuổi đời của mình hắn vừa bước một chân ra khỏi cửa ô tô đã nhìn về phía đám người Thiếu Kiệt nói.

- Mẹ đám nhóc bọn bây không có mắt nhìn à. Bọn bay phải né xe của tao ra chứ. Mẹ hư hết cả lốp xe rồi bọn bây thường nỗi không. Con mẹ nó đi đứng cản đường cản lối.

Thiếu Kiệt cũng không muốn cãi nhau với người này hắn định cùng đám người Trương Hạo bước đi tiếp thì người thanh niên đã nhanh chóng chạy tới đứng trước lối đi nói với đám người họ.

- Mấy người định đi sao. Đâu có dễ như thế. Mẹ nó bồi thường cho ông mày đây tiền sửa lốp xe nhanh nếu không đừng hòng đi đâu. Tao gọi cảnh sát lại còng đầu hết cả lũ.

Đến giờ phút này Thiếu Kiệt đã nhịn không được. Hắn trước cũng đã từng đọc qua không ít truyện đô thị tự thấy rằng cuộc đời không bao giờ máu chó đến mức có thể lặp lại những cái kiểu cậy thế cậy quyền như vậy. Nhưng xem ra hắn đã lầm. Những truyện như thế phải có thực mấy vị tác giả mới có thể viết ra sinh động như thế. Tuy mô típ không thể nào nghĩ ra được như nó lại có.

- Này ông anh. Ông nên nhớ người chạy xe sai là ông anh. Phần đường này là lối chờ xe của khánh sạn ông anh nói xem chạy xe với vận tốc cao ở chỗ này lại gây nguy hiểm đối với người đi đường ông anh nếu định gọi cảnh sát cứ việc. Tôi xem thử ông anh muốn chơi thế nào.

Nghe thấy giọng điệu nói chuyện cứng rằng của Thiếu Kiệt người thanh niên nhìn hắn nhíu mày một chút nhưng không hết vẽ hùng hổ.

- Tường sao nếu thằng nhóc mày đã nghe nói được thì đơn giản rồi. Xem ra mày không sợ đúng không. Tao nói mấy đứa du lịch như mày làm gì có tư cách đụng vào chiếc xe như thế này. Giờ thấy chuyện sợ đền tiền còn giả vờ cứng. Được rồi mày chờ đấy tao sẽ gọi cảnh sát đến xem họ nói chuyện như thế nào.

Trương Hạo thấy người thanh niên này nói chuyện điều gì đó hắn không hiểu bèn nói nhỏ với Thiếu Kiệt.

- Nó nói cái gì vậy mày. Thằng này nó khùng sao mà đứng chặn đường mình nói chuyện như chốn không người vậy.

- Thằng này nó nói mình phải đền mấy cái lốp xe cho nó vì phanh gấp cháy lốp hơn nữa còn muốn báo cảnh sát. Xem ra cũng thường xuyên làm chuyện như thế này để bắt nạt người khác. Độ thành thục không kém là mấy.

Trương Hạo nghe Thiếu Kiệt kiện giải thích những gì vừa xảy ra cũng ngẫn người vài giây. Xong hùng hổ sắn tay áo của mình lên bộ dáng như muốn đánh nhau miệng thì nói,

- Con mẹ nó lý nào lại vậy, Đã mém đụng trúng người khác không xin lỗi thì thôi lại còn đi cáo trạng báo cảnh sát. Thằng này không đánh không được để tao mày không cần nói nhiều với nó.

- Đừng mày đánh nó mình thiệt đấy. Đem ra đuối lý nó lại hưởng lợi. Quân tử động khẩu không động thủ. Mày giờ mà đánh nó cảnh sát đến mình người bị hại lại thành ra người phạm pháp đánh người gây thương tích. Nên đứng làm ra hành động gì hắn chửi bới cái gì mày cũng không hiểu thì đừng sinh khí.

Thiếu Kiệt ngay lập tức ngăn lại Trương Hạo đang săn tay áo lên định xông về phía người thanh niên nói ra suy nghĩ của mình. Những cái hố sơ đẳng như thế này nếu như không phải trải qua nhưng việc đọc tiểu thuyết trên mạng thấy thương xuyên nhân vật não tàn hay gặp thì Thiếu Kiệt chắc cũng sẽ làm như Trương Hạo cứ giải quyết bằng vũ lực xong rồi bỏ đi không ai biết đó là đâu.

Nhưng từ lúc gây chuyện đến giờ hắn biết có một thứ sẽ khiến cho Trương Hạo khi đánh đối phương sẽ lâm vào thế bất lợi. Chắc chắn rằng ở xung quanh sẽ có camera ghi lại toàn cảnh. Đám người họ đứng trước khách sạn ồn ào như thế này đã được vài phút mà không thấy một người bảo vệ hoặc lễ tân tiếp đón nào.

Với một khách sạn lớn có nội thất tốt như thế thì điều này sẽ không thể nào xuất hiện trừ khi có người sắp xếp hoặc nói trắng ra là đám người này cấu kết với nhau làm tiền khách du lịch. Đối với việc này thì chỉ cần đám người họ sai một chút là bị đổi trắng thành đen ngay lập tức.

Nhìn người thanh niên chửi bới không chút nào ngưng Thiếu Kiệt cũng không quan tâm hắn chửi được những gì mà chỉ tươi cười nhìn hắn chọc tức nói.

- Ông anh, Nãy giờ nói cũng nhiều chửi cũng hắn vậy mà tôi chưa thấy ông anh gọi cảnh sát tới đây đấy. Chúng tôi đang đứng đợi đây. À hay ông anh có số cảnh sát không tôi gọi dùm luôn nhé. Chứ ông anh cứ chửi như thế này biết chừng nào họ mới xuất hiện.

Người Thanh niên thấy bộ dạng không sợ không manh động như những gì hắn suy nghĩ. khi thấy Trương Hạo săn tay áo rồi làm dữ định đánh hắn bị Thiếu Kiệt ngăn lại hắn biết rằng kế hoạch của mình đã thất bại khi không thể đối phó với thằng nhóc trước mặt này.

- Không cần cảnh sát làm phiền bây giờ tao chỉ nói một câu đền hay không đền việc mấy lốp xe tao hư là chắc chắn rồi đấy chưa biết chừng tao phải kiểm tra xem trong quá trình thắng gấp mấy cái thắng của tao còn an toàn hay không. Đưa vào cảnh sát phiền phức giam xe điều tra mất thời gian của tao. Đền tiền đi rồi cái gì cũng xong.

Thiếu Kiệt nghe thấy đối phương nói một trang đạo lý nhất thời mỉm cười. Hắn thấy hôm nay may mắn gặp được trong truyền thuyết máu chó tiểu thuyết giả bị đụng là như thế nào.

- Đâu thể như thế được xe ông anh mắc tiền lại không biết có hư hỏng nặng hay không. Giờ chúng tôi lại không có tiền đây. Nếu không gọi cảnh sát đến chưa biết chừng chúng tôi phải đứng đợi ông anh ở đây đến hết ngày thôi thời gian chúng tôi còn nhiều lắm. Ông anh thấy sao nào. Tốt nhất là cứ gọi cảnh sát đến. Cũng may tôi có lưu số cảnh sát đây để tôi gọi đi giúp ông anh nhé. Để họ đến phân sử chuyện này. Biết đâu chúng tôi lại không có lỗi thì sao.

Thiếu Kiệt một bộ dạng cảm thông với những điều mà người thanh niên vừa mới nói. Hơn thế nữa còn một mực muốn làm rõ việc có hay không bọn hắn không cần đền tiền.

- Mày được lắm. Xem như lần này ông mày không may gặp bọn nghèo kiết xác. Đã nghèo thì đừng có mà đứng ở nơi sang trọng như thế này. Lần sao tránh ông mày ra đừng để ông mày gặp lại.

Bực tức với kế hoạch không thành người Thanh niên khi thấy Thiếu Kiệt móc điện thoại ra bấm bấm liên nhanh chóng trở lại xe trước khi đóng cửa xe lại còn chỉ thẳng mặt Thiếu Kiệt mắng một tràng rồi đóng cửa xe lại khởi động máy lui xe ra một chút rồi đạp ga chạy mất.

- Thật có cần chim sợ ná cá sợ cành cong như thế không chỉ mới hù dọa có một chút mà cần gì phải như thế. Nếu cố gắng dây dưa chưa biết chừng chỉ với vài cái lốp xe ta sẽ trả được. Ông đây cũng đang có việc không rảnh thời gian chơi với mấy người. Hẹn hôm nào đó lại tiếp tục.

Vừa nói Thiếu Kiệt vừa quát lớn kèm đưa tay ra hiệu tạm biệt nhìn về phía chiếc xe audi đang chay đi với vận tốc nhanh. Nếu ngồi trên xe nghe được những lời này chắc chắn người thanh niên đó sẽ tức hộc máu.