Chương 2: Lỗ Đen Vũ Trụ, Xuyên Việt...

Siêu Cấp Vô Sỉ Kiếm Thánh

Chương 2: Lỗ Đen Vũ Trụ, Xuyên Việt...

6:00 Am

Lăng Chiến Thiên chỉnh chu trang phục, nói với Từ quản gia đang đứng ở sau lưng.

- Từ quản gia, ông lên gọi tiểu Lăng xuống ăn sáng, chuẩn bị đi đi thôi. Tranh thủ mà bồi dưỡng tình cảm với tiểu Tuyết.

- Chủ Tịch, Ngài không ăn sáng sao?

- Không cần, ra ngoài ta sẽ ăn, hôm nay ta còn phải thương lượng với Hoắc gia về việc chế tạo phi thuyền FD350. Cứ bảo với nó là hôm nay ta thay đổi cái tên của nó.

Nói xong Lăng Chiến Thiên đi vội ra cửa, bước vào phi cơ, ông ta quay đầu lại nói với Từ quản gia.

- Bảo nó nếu lỡ hẹn, thì đừng có nhắc đến cái tên của nó nữa, nó sẽ nằm trong gia phả họ Lăng này suốt cuộc đời.

Cười khổ nhìn Lăng Chiến Thiên dần biến mất, Từ quản gia lại ngước lên cửa phòng Lăng Tiêu, không khỏi đau đầu vì hai cha con nhà này.

Bước vào phòng Lăng Tiêu, nhìn thiếu niên đang ôm chiếc gối ngủ, khoé miệng bắt đầu kéo lên nụ cười mãn nguyện, Miệng bắt đầu co quắp lại, Từ quản gia vẻ mặt khó coi như mọi khi "Hôm nay lại mơ à?".

Gấp rút kéo chăn trên người Lăng Tiêu xuống, Từ quản gia bắt đầu hô to:

- Thiếu Gia... Thiếu Gia... Dậy nào, hôm nay có hẹn đấy, Chủ Tịch bảo hôm nay nếu trễ hẹn sẽ giữ cái tên cũ của Thiếu Gia suốt đời đấy.

Trong cơn mơ giật mình tỉnh dậy, Lăng Tiêu vội vã cầm lấy đồng hồ, nhìn con số 6:00 tròn trịa, mặt Lăng Tiêu bắt đầu nhăn nhó quay đầu nói với Từ quản gia:

- Bình thường 7:00 Lão mới gọi ta dậy mà?

Vẻ mặt tràn đầy thành tựu của Từ quản gia dần thu lại, nhìn nét mặt nhăn nhó của Lăng Tiêu, Lão lại bày ra vẻ mặt thuần khiết đáp lại Lăng Tiêu:

- Chủ Tich bảo...

- Được rồi, được rồi... Ta không trách lão.

Nói xong, Lăng Tiêu rề rà bước vào phòng tắm, buột miệng hỏi:

- Cha ta dậy rồi à?

Nghe thấy vậy, Từ quản gia ho khan vài tiếng đáp lại Lăng Tiêu:

- Chủ Tịch vừa mới đi ra ngoài có việc, hình như là đổi tên cho Thiếu gia.

Đóng cửa lại, Lăng Tiêu nhìn khuôn mắt tuấn tú của mình không khỏi đắc ý.

- Bổn Thiếu Gia mị lực vô biên, hoa gặp hoa nở, người gặp người thích a. Khụ khụ... Con người ưu tú quá cũng là một nỗi khổ(Đẹp Zai mới có nhiều đứa yêu... EDM)

Ngoài cửa, Từ quản gia nghe thấy thế không khỏi lảo đảo.

- Khụ khụ... Ta đi chuẩn bị bữa sáng cho Thiếu Gia a...

...

Đi xuống đại sảnh, hít thở không khí buổi sáng làm Lăng Tiêu cảm thấy sảng khoái, ngước qua Từ quản sự đang chuẩn bị bữa sáng, Lăng Tiêu cảm thấy ấm áp.

Dẫu sao Lão cũng là người chăm sóc mình từ bé đến giờ, đôi mắt nhìn Từ quản sự càng thêm nhu hoà. Thở dài một hơi, Lăng Tiêu ngồi xuống bàn ăn, bắt đầu bữa sáng.

- Để ta chuẩn bị đồ cho ngài, Thiếu Gia...

...

7:00 Am

- Từ quản gia, ta đi đây, chuyến này đi chắc hơi lâu đấy.

Gượng cười nhìn thiếu niên chạy vội ra ngoài cửa, ánh mắt Từ quản gia hơi ảm đạm, vội vàng nói với Lăng Tiêu:

- Thiếu gia đi tốt, nhớ ăn uống đầy đủ, sáng dậy nhớ giặt gối kìa...

- Haha... Ta biết rồi, Lão ở nhà giữ gìn sức khỏe, nhớ giặt gối ngủ của ta lúc sáng đấy...

Nét mặt tươi cười của Từ quản gia dần co rúm lại, chợt bật cười, Hô lên

- Tiểu thuyết Kiếm hiệp của Thiếu Gia ta bỏ vào túi xách rồi đấy.

Bước vào phi cơ, Lăng Tiêu cười lớn.

- Ta biết mà...

...

7:30. Khánh Dương, Trung Quốc.

Bước xuống phi cơ, Lăng Tiêu uể oải xoay người, hưởng thụ cảm giác từng đầu khớp xương đang vang lên, nhíu nhíu mày, nhìn dòng người vội vàng qua lại, Lăng Tiêu thở dài một tiếng " Cuộc sống này... Rất phức tạp"

Phân biệt phương hướng, Lăng Tiêu cất bước đến điểm hẹn, vị hôn thê mà 20 năm gặp nhau đúng 1 lần... à không, có lẽ lần thứ hai này...

- Hôn nhân đại sự mà hai cái lão già này, Ài!

Khó chịu lắc lắc cái đầu, Lăng Tiêu bước đi càng nhanh, trong đầu loé lên một ý nghĩ rồi biến mất, khoé miệng nhếch lên nụ cười bí ẩn, thân ảnh Lăng Tiêu dần biến mất trong dòng người.

...

Phi Thuyền số 7.

Một cô gái tầm 19 20 tuổi tay cầm 1 tấm ảnh, vẻ mặt không kiên nhẫn đang tìm kiếm thứ gì. Xung quanh, những đôi Nam thanh Nữ tú đang nói chuyện với nhau, tiếng cười, tiếng chọc ghẹo vang lên làm cho không khí ở đây náo nhiệt hơn hẳn.

Bước lên Phi Thuyền, Lăng Tiêu đang xem xét xung quanh thì một tiếng hô khiến Lăng Tiêu không khỏi nhìn đến.

- Này này, Tiểu Lăng Tử... Ta ở đây.

Nghe thấy cái tên này, khuôn mặt Lăng Tiêu không khỏi biến đổi, nhìn cô gái trước mắt một lúc lại xem tấm ảnh trên tay, mặt hiện lên ý cười, Lăng Tiêu thì thầm:

- Ân! Không tệ, mày liễu, mắt to tròn, mặt V_Line, Ngực lớn, eo thon... Ánh mắt của Cha cũng không tệ, Hắc Hắc...

Đôi mắt khẽ đảo, bước đến, Lăng Tiêu tiếp tục đánh giá cô gái trước mặt thêm một lần, miệng cười nham hiểm.

- Chậc chậc... Đây là vị hôn thê Tuyết Linh của ta hả? Rất đẹp (khặc khặc... Cháu ngon lắm... cháu ạ:v)

Không thèm để ý đến lời nói của Lăng Tiêu, Tuyết Linh hai tay chống lên chiếc eo thon, bày ra bộ dáng doạ nạt.

- Tiểu Lăng Tử... Ngươi đến muộn 5 phút. Còn không nhận lỗi hả?

Lăng Tiêu mặt đen lại, nhíu lại mày, tiến sát lại Tuyết Linh, đầu hơi cúi xuống, đôi mắt trừng lên hỏi ngược lại:

- Cái tên này là để cô gọi hả?

Nhìn thấy ánh mắt hung ác của Lăng Tiêu, Tuyết Linh vội vàng rụt lại, thanh âm êm tai hơi tý rụt rè nhẹ nhàng trả lời

- Ta.. Ta, ở nhà cha ta thường gọi ngươi là Tiểu Lăng Tử, cho nên ta mới...

- Được rồi.

Phất phất tay, Lăng Tiêu thoả mãn nhìn Tuyết Linh với đôi mắt lo âu nhìn vào mình.

- Ta là Lăng Tiêu...đừng gọi cái tên khó nghe đấy nữa.

Vừa nói xong, một thanh âm máy móc vang lên, chuyến du hành này có lẽ là chuyến đi dài nhất mà Lăng Tiêu sẽ đi...

"Phi thuyền số 7 chuẩn bị xuất phát, địa điểm đầu tiên: Băng Cầu"

...

Qua ba ngày bay đi trong tinh không, hôm nay Lăng Tiêu từ xa đã nhìn thấy một khối băng hình cầu. không, chính xác hơn là một cái Băng cầu.

Phi Thuyền dần hạ xuống, bước ra phi thuyền, sau lưng Tuyết Linh đang trùm mình trong chiếc áo bông to lớn. Cười cười, Lăng Tiêu thở dài. Lúc đến nơi này, Lăng Tiêu có một cảm giác lạ thường, có một thứ đang kêu gọi hắn, đến đó hắn sẽ thoả thích tung hoành tuỳ ý, là nơi mà nơi hắn cần thuộc về.

- Tiểu Tuyết, cô ở lại đây, ta đi ra ngoài một lúc.

Quay đầu nói với Tuyết Linh, Lăng Tiêu bước đi tự nhiên như đã quen thuộc nơi này. Nhìn Lăng Tiêu rời đi, Tuyết Linh hậm hực quay lại lẩm bẩm:

- Hừ.. Ai thèm quản ngươi đi đâu chứ!

Đi một lúc khoảng 15 phút, trước mặt Lăng Tiêu xuất hiện một cái hầm băng, do dự một lúc Lăng Tiêu cắn răng bước vào, nhưng vừa bước vào, một vòng xoáy đen ngòm xuất hiện trước mặt Lăng Tiêu. Thân thể không tự chủ bị kéo vào, Lăng Tiêu lắp bắp kinh hãi:

- Lỗ.. Lỗ đen Vũ Trụ, không a... Ta còn chưa sống đủ đủ, Cứu.. C.., Xoay đầu nhìn tay chân đang dần biến mất, Lăng Tiêu không khỏi thất thần...

Lăng Tiêu cười cười đắng chát " đây... là nơi mà ta tung hoành?" nhắm mắt lại chờ đợi cái chết, qua 5 phút Lăng Tiêu giật mình mở mắt, nhìn lại thân thể đang ở trạng thái mơ hồ, không khỏi thì thào:

- Có lẽ, đây là "linh hồn thể" chăng?

- Phập...

Trong lúc đánh giá linh hồn thể, một đám thanh sắc tiểu nhân đâm thẳng vào mặt Lăng Tiêu, vô số thông tin dung nhập trong đầu khiến hăn như muốn nổ tung. Qua 10 phút chịu đựng cơn đau, một cỗ ký ức hiện lên trong đầu khiến hắn không khỏi nâng lên một cỗ nhiệt huyết

- Ta... Kiếm Thánh Vân Lăng.

- Lúc đăng lâm Kiếm Thánh, nhất nhân nhất kiếm, đại chiến thập phương thiên tông. Nhưng, Nan quyền khó địch tứ thủ, hôm nay linh hồn ta lưu lạc Luân hồi, gặp được ắt hẳn có duyên, hy vọng người ta chọn sẽ không làm ta thất vọng... Ài!!!

Khinh doanh như mộng mông diệc phiêu

Huyết hải cố sơn vũ yêu nhiên

Trượng kiếm thiên lý quân mạc vấn

Sinh tử tương tuỳ đáo cửu tiêu.

"Huyền Hoàng Đại Lục... " lẩm bẩm một tiếng, ý thức Lăng Tiêu dần dần mất đi...

Ps: Map mới ngày mai sẽ bắt đầu, mọi người hãy đón chờ, main sẽ vô sỉ, sợ chết, bẩn bựa.... Thực ra, cố gắng để viết ra 1 câu chuyện gây cười cực kỳ khó, mình viết ra tình huống mà cảm thấy nó nhạt nhẽo, thế là xoá đi viết lại. Khổ lắm các bác ạ!. Tủi thân VCL..

Bởi vì chuyển sang Map tu luyện nên sẽ vẫn có hương vị của tàu. Nên thông báo mọi người để khỏi bị thắc mắc. Truyện Kiếm Hiệp mà không có mùi của Tàu thì mình cũng bó tay thôi, viết phải có tiếng tàu mới dễ cảm nhận được chứ. Luyện xong bộ này thì mình sẽ phá cách một tý xem sao đã..

Hôm qua 23h30 bị khóa tài khoản 1 ngày vì comment tuyên truyền truyện, mọi người thông cảm tý vì đăng muộn... Hắc hắc.