Chương 1: Đồng Môn Tương Tàn - Khởi Đầu Mới

Pokemon Xuyên Không Kỳ Lục

Chương 1: Đồng Môn Tương Tàn - Khởi Đầu Mới

Thiên không âm u, trong rừng sâu truyền ra từng tiếng dã thú kêu rên sợ hãi cùng với đồng nhất quái dị tiếng hú quái dị phát ra từ sâu trong rừng rậm càng làm cho lòng người sợ hãi, phía trên không trung chập chờn từng đóa u lam, lục sắc hỏa diễm bay lượn, tràng quỷ dị khiến người ta sợ hãi này lại xuất hiện ở thế kỷ 21 này đủ khiến cho bất kỳ người nào cũng sẽ liên tưởng tới cảnh tượng thây ma trỗi dậy, yêu ma quỷ quái dậy đầy đường trong những bộ phim kinh dị.
Khủng bố hơn cả có lẽ chính là ngọn lửa màu bích lục đang thiêu đốt mãnh liệt ở giữa trung tâm khu rừng, tựa như một đoàn quỷ hỏa tỏa sáng lập lòe trong không khí lạnh lẽo càng lệnh người run sợ không dám tới gần. Chỉ là nếu tới gần sẽ khiến người ta kinh hãi phát hiện, trong ngọn lửa màu bích lục ấy dĩ nhiên có người, hơn nữa còn tỏ ra rất thoải mái chứ không hề có chút biểu cảm đau đớn hay sợ hãi của một người khi bị lửa đốt cả.
Tướng mạo suất khí anh tuấn, mái tóc dài màu lục nhạt tựa như những chồi non nhẹ nhàng tung bay theo gió, dáng người không tính là quá cao lớn vượt trội nhưng lại hết sức cân đối hoàn mỹ, trên lưng đeo một thanh cổ trường kiếm,khuôn mặt tuấn mỹ khiến người ta ghen tỵ mang theo từng tia kiên nghị cùng tinh nghịch, thiếu niên mười năm tuổi cả người toát khí tức thần bí khiến người ta dễ dàng bị cuốn hút, chú ý. Thiếu niên khoanh tay trước ngực, đôi mắt khép lại tựa như đang ngủ hết sức an tường, hoàn tòa không bị ảnh hưởng chút nào bởi hoàn cảnh xung quanh mình.
Một lát sau, chỉ thấy thiếu niên đột nhiên mở mắt, để lộ một đôi đồng tử màu xanh ngọc bích yêu dị, thiếu niên nhìn về phía trước nơi đó đột nhiên xuất hiện một hắc y nhân, quanh thân bao bọc từng luồng khói đen kịt cực kỳ quỷ dị.
Thiếu niên có chút nhướng mày, chợt quay đầu về phía khác nhẹ nhàng phát ra giọng nói như tiếng gió xuân nhưng lại mang theo từng tia chán ghét: " Mấy tên âm hồn bất tán các ngươi còn chờ ta mời mới chịu chui ra sao?".
Chợt nhìn lại bóng đen phía trước mình nhẹ giọng nói: "Sư huynh, huynh hẹn đệ tới đây có việc gì sao? Còn nữa, tại sao trên người huynh lại có cái khí tức buồn nôn mà chỉ đám tà ma tộc cùng u vật mới có?".
"Khặc khặc...Hắn đã là người của U Vương đại nhân, có khí tức như vậy là chuyện đương nhiên, ngay cả điều đơn giản như vậy mà ngươi cũng đoán không ra sao, Hoàng Song Tử??" Chỉ thấy người áo đen chưa trả lời, phía bên phải thiếu niên đã vang lên một tiếng nói đầy quái dị, cùng lúc đó năm bóng đen đồng nhất xuất hiện quanh thân năm bóng đen dĩ nhiên cũng có từng đợt khói đen bao bọc hiển nhiên là cùng đám người này là cùng một nhóm với hắc y nhân.
Thiếu niên tên gọi Hoàng Song Tử có chút nhíu mày, chợt hừ lạnh một cái, quanh người dĩ nhiên bộc phát ra một luồng kiếm khí màu lục vạch phá mặt đất lao tới đám người, nơi nó đi qua mặc kệ là cây cối đại thụ vẫn là đất đá đều bị cắt nát, trên mặt đất hiện lên từng cái rãnh sâu hoắm hai bên nhẵn nhụn cho thấy sức mạnh cũng như sự sắc bén của luồng kiếm khí ấy.
Chỉ thấy kiếm khí lao về phía năm bóng đen, nhưng máy bóng đen tựa hồ không hề có ý tứ tránh né, chợt quanh thân năm bóng ảnh khói đen dâng mạnh lên, dĩ nhiên trực tiếp đối kháng với luồng kiếm khí màu xanh lục.
"Ầm!!"
Ngay khi kiếm khí va chạm với khói đen, lập tức phát ra một tiếng nổ lớn cùng với đại lượng khói mù dâng lên che kín năm bóng đen. Một đòn trúng đích, Song Tử lại không có bất kỳ cảm xúc nào, vẫn tiếp tục nhìn về phía hắc y nhân chờ đợi câu trả lời mà mình cần.
Một lát sau, khói bụi tán đi để lộ ra năm thân ảnh, cả năm người đều mặc y phục màu đen, tên người khoác thêm đấu bồng màu đen che kín cả người. Chỉ là giờ phút này năm tên hắc y nhân tương đối chật vật, khắp người y phục bị kiếm khí cắt nát, khắp người trải đầy những vết thương hẹp nhưng lại vô cùng sâu và dài, hiển nhiên là do bị hàng loạt tia kiếm khí sắc bén cắt trúng tạo thành, sắc mặt cả năm người trắng bệch, khóe miệng mỗi người đều có lưu lại vết máu, hiển nhiên vừa rồi năm người bị đạo kia kiếm khí làm bị thương không hề nhẹ.