Chương 4: Thức Tỉnh

Pokemon Xuyên Không Kỳ Lục

Chương 4: Thức Tỉnh

Trong một hang động sâu trong lòng núi, trong cái màn đen vô tận vang lên từng tiếng thú rống, càng đi sâu vào trong càng cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của dã thú. đi sâu vào trong, có thể thấy từng đạo thú ảnh to lớn, có thân hình hơi chút béo tròn, đồ sộ, cả người màu vàng, sau lưng có hai chiếc cánh thịt nhỏ nhắn,phía trên đầu có hai chi thật nhỏ xúc giác, cả người như một con thú nhồi bông dễ thương cỡ lớn; có toàn thân lam sắc màu da, trước ngực mang theo một thân cốt giáp, trên đầu có hai bên có ba chiếc long giác; cũng có toàn thân tím đen, đầu có dáng vẻ cá mập đầu búa, hai tay như hai chiếc vây cá vậy;....Nếu để cho người bên ngoài nhìn thấy chúng dù chỉ một con thôi cũng đủ để khiến cho người ta sôi trào nảy sinh ham muốn thu phục, bởi lẽ mấy đạo thân ảnh trên chính là của các pokemon hệ rồng vô cùng hiếm có cùng mạnh mẽ, cũng được xưng là chuẩn thần tại mỗi địa khu. Dragonite ở Kanto, Salamence ở Hoenn, Garchomp ở Sinnoh.... chỉ cần mỗi lần có đều sẽ gây lên một trận sóng gió to lớn cùng khiến người ta khao khát, vậy mà ở đây hiện tại lại xuất hiện mấy chục chỉ, nếu để cho người ta nhìn thấy tuyệt đối sẽ gây ra oanh động cả thế giới, khiến cho tất cả những tổ chức tội phạm, săn trộm pokemon trên thế giới điên cuồng. Không chỉ có vậy, ở quanh đó còn có hàng chục con pokemon quý hiếm khó gặp khác ở ngoài như Flygon, Milotic,...tuy rằng không thể sánh được với mấy con pokemon chuẩn thần kia nhưng độ quý hiếm cùng mạnh mẽ của chúng tuyệt đối không cần hoài nghi.
Giờ khắc này, chúng đang ở trong một hang động sâu trong núi, phần phía ngoài miệng hang cao hơn 3 mét, rộng hơn 2,5 mét, đi sâu vào trong hang khoảng hai, ba trăm mét là một động quật rộng lớn, hàng chục thậm chí cả trăm đạo thân ảnh pokemon to lớn ở trong đó lại hoàn toàn không hề chật chội mà lại hết sức rộng rãi. Tất cả bọn chúng giờ đang đứng vây quanh một khu đất khá cao, phía trên khu đất dĩ nhiên có đặt một đứa trẻ chừng ba, bốn tuổi đang ôm một trái trứng lớn ngủ say trong một bọc vải lớn. Trong miệng toát ra từng tiếng kêu nhẹ, thỉnh thoảng có tiếng gầm khá lớn nói lên được rằng chúng đang tranh cãi với nhau hết sức kịch liệt nhưng lại không muốn đánh thức đứa trẻ đang ngủ say ở đó.
"Rống" (Dragonite tộc trưởng, ngươi tại sao lại nhặt đứa trẻ nhân loại này về đây? Chẳng lẽ ngươi quên nhân loại đã từng làm hại đến Pokemon chúng ta như thế nào rồi sao, ngươi nhặt đứa bé này về không lẽ không sợ sẽ kéo theo một đám nhân loại tìm tới đây bắt tộc nhân của chúng ta đi hay sao?). Một con Garchomp lớn, trên khóe mắt trái có một vết sẹo dài càng làm tăng thêm vẻ dữ tợn của nó rống lên, ngữ khí mang theo vẻ chất vấn cùng với phẫn nộ.
"Rống" (Không sai, Dragonite tộc trưởng ngươi đem đứa trẻ loài người về như vậy tuyệt đối sẽ đem bất hạnh tới nơi này. Dù cho hòn đảo này có tách biệt với thế giới bên ngoài, hơn nữa chỉ có Pokemon biết được vị trí nhưng ngươi đừng rằng nhân loại vẫn luôn muốn tìm tới nơi này, hiện giờ ngươi đem đứa trẻ này về không chắc chỉ vài ngày nữa sẽ khiến con người kéo tới đây, đến khi đó tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm.) Một con Salamance khác cũng lên tiếng.
Mễ (Ta cảm thấy mặc dù Dragonite tộc trưởng làm như vậy có đôi chút mạo hiểm nhưng cũng không sai, chúng ta không thể bỏ mặc đứa trẻ này như vậy. Ta thấy chúng ta cần phải chăm sóc cho nó, dù sao nó vẫn chỉ là một đứa bé cho nên sẽ không gây ra chuyện gì nguy hại tới chúng ta, chỉ cần chăm sóc, dạy bảo nó thật tốt ta tin rằng...) Một đạo âm thanh mỹ diệu khác vang lên, lần này là một con Milotic lên tiếng, chỉ là nó chưa kịp nói hết đã có một đạo âm thanh khác lên tiếng phản đối.
Rống (Không thể, nhân loại chỉ toàn những kẻ không đáng tin cậy, bọn chúng là những kẻ dối trá vì mục đích mà không từ bất cứ thủ đoạn nào cả) Một con Gyarados toàn thân tràn đầy vết thương đã lành lại nhưng vẫn để lại từng vết sẹo lớn thét lên, trong giọng nói theo từng tia cừu hận cùng phẫn nộ.
"Gyarados, ta biết ngươi thống hận loài người nhưng ngươi không thể nói như vậy, bên trong xã hội loài người vẫn còn có những người tốt luôn quan tâm bỏ vệ Pokemon chứ không phải tất cả đều xấu xa, huống hồ đây mới chỉ là một đứa trẻ mà thôi) Lúc này,một con Dragonite già nua bỗng nhiên nói, ngôn ngữ hoàn toàn là tiếng nói của con người dù giọng nói có chút khàn khàn do tuổi già nhưng lại hết sức hiền từ, nó chính là một trong hai con Dragonite đã mang Song Tử về cũng như là tộc trưởng tộc Dragonite hiện tại.
"Rống" (Ta không tin, nhân loại chỉ là một lũ xấu xa độc ác, bọn chúng là không thể tin được đấy) Gyarados gầm lên, đủ thấy được nó đối với nhân loại có bao nhiêu căm hận.
"Rống" (Nhân loại làm tổn thương tới ngươi, bọn ta đều biết, thế nhưng đây chỉ là một đứa trẻ nó hoàn toàn không có phạm phải cái gì lỗi lầm) Một con Dragonite cao lớn lên tiếng - nó chính là con Dragonite còn lại trong hai con Dragonite đã đưa Song Tử về, cũng là tộc trưởng đời sắp tới của tộc Dragonite.
"Rống" (ta không quan tâm, chỉ cần là con người đều là kẻ xấu) Gyarados gầm lên.
Từng âm thanh cãi cọ vang lên, cả hang động càng lúc càng ồn ào âm thanh cãi cọ càng lúc càng lớn hơn.
Trong khi đó, ở một không gian tràn đầy hắc ám, một thân ảnh đang được bao phủ bởi một quang đoàn màu xanh lục tỏa ra hào quang chói lọi trong mảnh không gian u ám. Thân ảnh ấy là của một thiếu niên mười năm, mười sáu tuổi, gương mặt tuấn tú đến yêu dị, mái tóc dài màu xanh rêu nhạt, thân hình không tính là quá mức cao to lực lưỡng nhưng lại hết sức hoàn mỹ, mỗi một bắp thịt đều ẩn chứa sức bật kinh người. Thiếu niên hai mắt nhắm lại, tựa như đang ở trong giấc ngủ hết sức an tường vậy, giống như hoàn toàn cách biệt đối với phía bên ngoài của mình.
Bỗng nhiên không gian hắc ám trở nên dao động mãnh liệt, tựa như từng gợn nước sóng vậy lan tràn ra khắp toàn bộ mảnh không gian này. Từng đợt sóng chấn động mắt thường có thể nhìn thấy được lan rộng khắp vùng không gian này, chỉ là khi lan tới phía thiếu niên lại tự động tránh sang phía khác hết sức quỷ dị. Cùng với đó là từng đợt uy áp khổng lồ đè xuống mảnh không gian này, khiến cho nó rít lên từng tiếng kêu chói tai tựa như đang chào đón vị đế hoàng của mình vậy.
Ngay sau đó, toàn bộ không gian bỗng nhiên vang lên một âm thanh tràn đày khí tức uy nghiêm của bậc hoàng giả cùng một hơi thở tràn đầy khí tức sinh mệnh thánh khiết, cao quý:
"Tỉnh lại đi, con trai của Long tộc, kẻ mang trong mình dòng máu của Thần Thú Chiến Binh cao quý nhất. Hãy thức dậy sau giấc ngủ dài, hãy hiển lộ ra sức mạnh, trí tuệ, ý chí cùng lòng kiên định của mình. Hãy thống lĩnh lấy ngũ đại Trấn Phương Thần Tướng, xua tan Ác Ma Tộc, trở thành chúa tể chân chính của vũ trụ này và đem đến hòa bình cho khắp thế gian này và tái hiện lại uy danh của bộ tộc Thần Thú Chiến Binh đã bị phai nhạt theo dòng chảy của thời gian dài dằng dặc...Tỉnh lại đi..."
Liên tục lặp lại ba lần, thanh âm từ từ nhỏ dần rồi biến mất, chỉ để lại mảnh không gian đen tối vẫn còn đamg liên tục rung lên. Cùng lúc đó, thiếu niên được bao bọc trong luồng thanh quang cũng có chút cử động. Đôi mắt vẫn đang khép chặt khẽ run lên rồi từ từ mở ra, để lộ ra một đôi đồng tử màu ngọc lục bảo, ánh mắt trong veo tựa như của đứa trẻ sơ sinh vậy, không nhiễm chút bụi trần nào vậy. Thiếu niên vẻ mặt có chút mê man nhìn khung cảnh quanh mình, sau đó nhẹ nhàng thở ra một hơi, nói khẽ:
"Dù rằng còn có chút nghi hoặc không phải rất rõ ràng, nhưng xem ra vào thời khắc ta phá động cấm thuật tới thời khắc mấu chốt cuối cùng dĩ nhiên có người đã mạnh mẽ phá bỏ cấm thuật thiêu đốt tự thân giá lớn mà cứu thoát ta vậy cũng đủ thấy được người này mạnh mẽ đến đáng sợ đấy...Mà, cũng không cần quá quan tâm đến chuyện này làm gì, dù sao ta bây giờ cũng còn không có tư cách biết chuyện của người đó. Chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là tăng nhanh thực lực, chỉ cần có đủ thực lực thì mặc kệ người kia có mục đích ý đồ gì ta cũng có thể đối phó được, dù sao thực lực mnjh mới là vương đạo. Oa, ngủ lâu như vậy cũng nên tỉnh lại rồi, cứ ở trong ý thức không gian như này cũng không phải biện pháp đề thăng thực lực hiệu quả. Tiểu Tuyết lúc trước vì cứu ta mà bị thương nặng như vậy, hi vọng sau khi hấp thu được sinh mệnh khí tức từ Thanh Long Huyền Hỏa tỏa ra khi cấm thuật bộc phát có thể hoàn toàn khôi phục. Thật sự là mong thấy được ngươi đây, Tiểu Tuyết!"
------Đường phân cách----
Trong hang động, từng âm thanh cãi vã liên tục vang lên, từng con Pokemon đều lớn tiếng gầm thét, chỉ thiếu chút đều sẽ động thủ phát động công kích về phía đối diện. Đột nhiên, cả hang động đột nhiên trở lên im bặt, từng đạo từng đạo thân ảnh đều đồng loạt quay về phía trung tâm hang động, nơi đó đứa bé đang ngủ tựa như bị âm thanh cãi vã mà giật mình tỉnh giấc. Đôi mắt hơi run rồi đột nhiên mở lớn, khuôn mặt nhỏ bé ngây thơ nghi hoặc nhìn quanh mình từng đạo thú ảnh to lớn mà đánh giá xung quanh.
Mà cùng lúc đúa bé tỉnh lại, toàn bộ Pokemon hệ rồng ở đó đều kinh hãi phát hiện một cỗ áp lực khổng lồ đồng thời mang theo từng tia khí tức hết sức cao quý cùng với uy nghiêm đột nhiên phủ xuống trên người bọn chúng. Cỗ khí tức ấy khiến cho chúng đều có cảm giác muốn quỳ xuống mà nghênh tiếp vị vua của mình, hướng tới vị vua của mình thể hiện tín ngưỡng sùng bái đối với bậc hoàng giả. Mà Dragonite thì là càng là giật mình hết lên kinh hãi:
"Đây...đây...đây...đây là Long...Long Hoàng đặc hữu khí tức, làm sao nơi đây lại có cỗ khí tức Long Hoàng nồng đậm như vậy??? Không lẽ nào...Long Hoàng muốn phủ xuống nơi này???"