Chương 30: Mai phục, Lăng Hàn Phong ra tay
Trong khu rừng rậm nằm cách Thánh Hỏa Tông khoảng hai mươi dặm về phía tây bắc, ba bóng người đang ẩn núp trong bụi cây, người dẫn đầu tỏ vẻ khó chịu, díu chặt đôi lông mày lẩm bẩm nói nhỏ.
" Không sai đâu thưa đội trưởng, người trong tông môn vừa đưa tin tới, nói rằng hắn đã rời khỏi tông môn, đang trên đường di chuyển qua khu rừng này để đi tới Ngư Tang."
Một trong hai tên thuộc hạ nói nhỏ bên tai tên đội trưởng.
" Xì, chỉ là Một tên tiên thiên tầng thứ 2 thôi mà, thế mà phải huy động tới Một tiên thiên tầng thứ 7, 2 tiên thiên tầng thứ 6 đánh mai phục, Lăng sư huynh có chút chuyện nhỏ xé ra to rồi đấy. Nếu như không phải Lăng sư huynh đích thân hạ lệnh và hứa sẽ ban thưởng cho ta vô số tài nguyên tu luyện, còn lâu ta mới đi tới cái nơi chim không đẻ nổi trứng này mai phục, hừ hừ."
Tên đội trưởng tỏ vẻ bất bình cau có nói.
Xem ra âm mưu của Tôn Hạo Quân đã bắt đầu, Lăng Hàn Phong đã dính câu ra tay với Dương Kiệt rồi nhỉ.
" Đúng thế, mau mau giải quyết con heo mập đó xong rồi quay về tông môn, còn khoảng nửa năm nữa là tỷ võ tông môn rồi, phải tranh thủ đột phá tới cảnh giới tiếp theo, để kiếm Một thứ hạng cao cao chút mới được, tuy không thể chiếm được suất tham dự bí cảnh, nhưng nghe nói năm nay phần thưởng dành cho hạng 100 trở lại sẽ hậu hĩnh đấy."
Một trong hai tên thuộc hạ phấn khích nói.
" Đừng chủ quan, nghe nói ngay cả Trương Tuấn của Huyết Lang Bang cũng bị con heo mập đó đánh bại, ít nhất cũng có chút thực lực đấy." Tên còn lại tỏ vẻ thận trọng nói.
" Xì, tên ngu xuẩn đó sao mà so sánh với chúng ta được chứ? Không cần đội trưởng ra tay, ngay cả ta cũng dễ dàng đánh bại tên ngu xuẩn đó. Nghe nói tên ngu xuẩn đó dùng võ hồn tấn công đối phương, ai ngờ đối phương sở hữu pháp khí, võ hồn bị vỡ, nên mới bị đánh bại thôi."
Tên kia bễu môi nói, tỏ vẻ coi thường Trương Tuấn.
" Suỵt ~~, đừng nói nữa, có người đang đi tới kìa." Tên đội trưởng chân khí thâm hậu, đã nghe thấy tiếng vó ngựa từ phía xa đang di chuyển, vội vã hạ lệnh cho hai tên thuộc hạ im miệng ẩn nấp, chuẩn bị ra tay.
Lộc cộc ~~, Lộc cộc ~~……
" Nhanh lên, chạy nhanh lên nào, sao mà chậm như rùa thế này?"
Chỉ thấy Một bóng người thô to như quả bóng khổng lồ đang cưỡi trên lưng Một con tuấn mã toàn thân trắng như tuyết, không có Một sợi lông tạp nào cả, chỉ là nhìn dáng vẻ thảm thương vừa chạy vừa thở hì hục của nó, đã vậy còn không ngừng bị con heo mập có thể tích gần bằng nửa cơ thể của nó ở trên lưng không ngừng thúc chân vào bụng, quả thật là tội nghiệp quá đi.
Mẹ kiếp, tao còn chạy được chưa bị mày đè chết là giỏi lắm rồi, còn muốn phi như tên bay nữa sao?
Sao không xem lại cái thể tích cân nặng của mình đi rồi hẳng nói ~~~~!!
Chú ngựa tội nghiệp nếu như có trí khôn như con người, chắc chắn sẽ quay sang hét thẳng vào mặt của tên khốn đang ngồi trên lưng mình.
Bóng người khổng lồ không ai khác chính là nhân vật chính của chúng ta, Dương Kiệt.
Người vừa mới nhận xong nhiệm vụ thí luyện của tông môn, đang trên đường rời khỏi Thánh Hỏa Tông để đi tới địa điểm yêu cầu để chấp hành nhiệm vụ.
" Biết thế bỏ thêm một mớ để mua Một con Huyết Lân Mã cho rồi, thiên lý mã gì mà chạy như xe máy cày thế này, biết khi nào mới tới được Ngư Tang đây?"
Huyết lân mã trong miệng Dương Kiệt vừa nói chính là loại phương tiên di chuyển đắt giá nhất nhì trên U Châu, là Một loại ngựa lai tạp với huyết lân, có sức khỏe phi thường, tốc độ cực nhanh, là phương tiện di chuyển cao cấp rất được ưa thích.
Chỉ là một con huyết lân mã có giá trên một trăm ngàn viên linh thạch, không phải ai cũng có thể mua nổi.
Tuy Dương Kiệt có đủ tài lực để mua Một con, nhưng hiện giờ đang thiếu hụt linh thạch trầm trọng như anh ta, tiết kiệm được đồng nào hay đồng đó, nên chỉ dám bỏ ra mười ngàn linh thạch để mua Một con thiên lý mã để dùng làm phương tiện di chuyển, không ngờ nó chịu không nổi sức nặng đáng sợ của mình, chạy chậm như Một con rùa đang bò đang lết, quả thật là đáng giận quá đi.
"Mày mà không chịu chạy nhanh hơn,đợi tới khi vào tới thành thị, tao sẽ bỏ tiền ra mua một con huyết lân mã, còn mày sẽ trở thành mồi nhậu trên bàn của tao." Dương Kiệt chịu đựng không nổi tốc độ của con thiên lý mã, lập tức buông lời hăm dọa.
Hí hí ~~~!!
Con thiên lý mã đã bắt đầu có chút trí khôn, nghe hiểu chủ nhân đang nói gì, nên nghe xong lời hăm dọa của Dương Kiệt, toàn thân run bắn lên, hí lớn một tiếng, dốc hết toàn bộ sức lực bú sữa của mình bắt đầu tăng tốc.
" Đúng là đồ ngựa tồi, không hăm dọa không được, hí hí ~~~!!"
Nhìn thấy con thiên lý mã phi về phía trước với tốc độ nhanh hơn gấp đôi, khẽ ngật đầu hài lòng cười nói.
" Có sát khí ~~~!!" Trong lúc Dương Kiệt đang trải nghiệm cảm giác phi ngựa trên "thảo nguyên", đột nhiên trong lòng cảm nhận một luồng sát khí ớn lạnh cả xương sống, không chút do dự, lập tức tung người nhảy ra khỏi lưng ngựa, đồng thời tung một cước vào bụng con thiên lý mã, đá bay nó ra xa.
Roẹt ~~~~~~!!
Hí ~~~~!!
Rầm ~~~~!!
Chỉ thấy một luồng đao khí đáng sợ từ trong bụi cây ở bên hông bắn ra với tốc độ cực nhanh, nhanh chóng quét ngang qua nơi con thiên lý mã đang chở Dương Kiệt chạy ngang qua, nếu như không phải Dương Kiệt kịp thời tung người lên không trung né tránh đồng thời đá bay con thiên lý mã ra xa, e rằng nó đã bị phang thây mất tiêu rồi.
Dương Kiệt lộn một vòng ngược về phía sau, nhanh chóng đáp xuống mặt đất, vẻ mặt đầy cảnh giác nhìn chằm chằm về phía nơi bụi cây, phẫn nộ quát: " Ai? Dám đánh lén bố mày hả? Bộ chán sống rồi sao? Không nhìn thấy bố mày mặc đồng phục của Thánh Hỏa Tông sao?"
Ba bóng người mặc bộ đồ đen như thích khách, có vải che mặt từ trong bụi cây từ từ bước ra, tên cầm đầu tay cầm một cây đại đao, dường như hắn chính là tên đã ra tay lúc nãy.
" Hai tên tiên thiên tầng thứ 6, một tên tiên thiên tầng thứ 7?"
Dương Kiệt thầm thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần không phải là tiên thiên tầng thứ 8 hoặc tầng thứ 9, hoàn toàn có thể đánh bại tất cả.
Một trong hai tên đi theo phía sau tên cầm lấy bước ra, khoái trí hét lớn: " Đường này do ta mở, cây này do ta trồng, muốn an toàn đi qua khỏi nơi, hãy nộp tiền mãi lộ ngay tức khắc."
Tên đội trưởng phẫn nộ quay lại tặng cho hắn cú bạt tai vào mặt, quát: " Nói nhảm nhí gì đấy, còn không mau ra tay giết chết con heo mập đó."
Tên ăn bạt tai gượng cười, lập tức từ túi càn khôn rút ra binh khí của mình là một cây trường kiếm, tên còn lại cũng rút ra một cây kích dài trên hai mét, tất cả đều là phàm khí cao cấp trở lên.
Trực tiếp triệu hồi võ hồn cấp 2 của mình là tam diện linh miêu và trường nanh báo, lao tới tấn công Dương Kiệt.
" Tốt lắm, tới đây nào ~~~!! Giới vương quyền X 3, Phì Lũ Bạo Liệt Quyền ~~~!!" Nhìn thấy đối phương chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp ra tay, biết rằng không thể dùng lời nói để thăm dò thông tin, trực tiếp thi triễn tuyệt học của mình, một cú đấm bằng khí to bằng nửa chiếc xe hơi từ cú đấm phóng thích ra, bắn thẳng về phía hai tên tiên thiên tầng thứ 6 đang lao tới.
" Huyền Âm Trảm ~~~!!"
" Càn Khôn Nhất Kích ~~~!!"
Rầm ~~~~!!
Ba chiêu tuyệt học va đập vào nhau, lập tức bị nổ tung ra, hình thành một cái hố sâu gần nửa mét, Dương Kiệt không lùi mà tiến, huyền thiết chùy xuất hiện trên tay, tung người lên không trung vung chùy bổ mạnh xuống.
Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp ~~~!!
quả chùy khổng lồ tựa như thiên ngoại lưu tinh từ trên không giáng thẳng xuống đầu của hai tên tiên thiên tầng thứ 6.
" Khốn khiếp, sao hắn mạnh thế? Không phải chỉ là một tiên thiên tầng thứ 2 thôi sao?" Hai tên tiên thiên tầng thứ 6 có thể cảm thấy uy lực mạnh mẽ của chiêu đánh của Dương Kiệt, không dám trực tiếp chống đỡ, vội vã nhảy lùi về phía sau né tránh.
Rầm ~~~~~!!
Quả chùy khí đập xuống nơi cả hai vừa đứng, lập tức hình thành cái hố sâu khổng lồ, cả hai không kềm được tê hết da đầu, mẹ kiếp, hứng trọn quả chùy đó vào đầu,sẽ có kết cục như thế nào nhỉ?
" Cơ hội tốt ~~!! Càn khôn Nhất thiểm ~~~!!" Nhìn thấy hai tên kia đang lộ vẻ thất thần, Dương Kiệt trực tiếp thi triễn tuyệt học thân pháp, chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện ngay trước mặt tên cầm kiếm, huyền thiết chùy trong tay quét thẳng vào hông của hắn.
" Cẩn thận ~~~!!" Tên cầm kích đứng ở gần đó vội vã tung kích đâm thẳng vào ngực Dương Kiệt, vây Ngụy cứu Triệu, nếu anh ta không rút lại chiêu quét, chắc chắn sẽ bị trúng mũi kích của hắn.
Càn khôn tháp ~~~!!
Một tòa tháp bằng kim loại cao trên ba mét lập tức xuất hiện ngay chính giữa Dương Kiệt và tên cầm kích, hứng trọn cú đâm kích của hắn, hắn lập tức bị lực phản hồi từ trên thân tháp đẩy lùi về phía sau, thế tấn công bị phá vỡ.
" Không ~~~~!!"
Keng ~~~!!
Bốp ~~~~~~!!
Tên cầm kiếm chỉ kịp vung kiếm đỡ ngang hông, nhưng cú quét uy lực đáng sợ của Dương Kiệt quét cả kiếm lẫn người ra xa té ngã xuống, một vũng máu từ trong miệng phun bắn ra, ngay cả xương tay cầm kiếm đã bị đánh gãy, nhanh chóng mất hết sức chiến đấu.
" To gan ~~~~!!" Tên đội trưởng nhìn thấy hai tên thuộc hạ không phải đối thủ của Dương Kiệt, trong lòng vừa hoang mang vừa phẫn nộ tột cùng, võ hồn cấp 2 có hình thù giống như một đóm lửa xuất hiện trên đỉnh đầu, sau đó nhập thẳng vào hai tay đang nắm chặt cán kiếm, vung đao lên từ trên cao chẻ xuống: " Bá Vương Đao. Nhất Đao Bình Thiên Hạ ~~~!!"
Một cây đao dạng khí màu đỏ rực như lửa to bằng một chiếc xe buýt từ cao chẻ thẳng xuống nơi Dương Kiệt đang đứng.
" Càn Khôn Tháp ~~~!!"
boong ~~~~!!
Càn Khôn Tháp hứng trọn cú chẻ đao, thân tháp lung lay dữ dội, nhưng cũng phần nào hóa giải uy lực và làm chậm nhịp của đao khí mang thuộc tính lửa đó, Dương Kiệt thừa cơ nhảy lùi ra xa né tránh, sau đó nhanh như chớp tung người lao thẳng về phía tên đội trưởng, huyền thiết chùy vung lên vẫy múa một vòng quay đầu: " Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp ~~~!!"
" Bá Vương Đao. Tung Hoành Thiên Hạ ~~~!!" Cơ thể xoay 180 độ tại chỗ, cây đao trong tay tựa như mũi quạt khổng lồ quét thẳng vào qủa chùy đang bổ tới của Dương Kiệt.
Keng ~~~~!!
Hai cây vũ khí va đập vào nhau, cả hai đều bị sức mạnh của đối phương đẩy lùi về phía sau, Dương Kiệt thụt lùi tới gần mười bước mới đứng vững, còn tên đội trưởng chỉ lùi khoảng ba bước, chứng tỏ cảnh giới giữa hai bên vẫn còn có chênh lệch.
Mặc dù như thế, nhưng cũng khiến tên đội trưởng cảm thấy bất ngờ khó tin.
Đường đường một tiên thiên tầng thứ 7, giao chiến trực diện với một tiên thiên tầng thứ 2, cho dù đối phương có sử dụng bí pháp đi nữa, nhưng không thể đánh bại đối phương, thậm chí đối phương chỉ bị đẩy lùi về phía sau vài bước mà chẳng bị thương gì cả, quả thật là một điều sỉ nhục khó chấp nhận nổi.
" A ~~~!! Chết, ngươi phải chết ~~~!!" Bá Vương Đao Pháp thi triễn tới cực đỉnh,vô số luồng đao khí đáng sợ hình thành một mạng lưới phóng thẳng về phía Dương Kiệt, khóa hết mọi đường né tránh của anh t, chỉ còn cách trực diện chống đỡ.
Boong ~~~!! Boong ~~~!! Boong ~~~!! ….
Phập ~~~!! Phập ~~~!! …
Trên người của Dương Kiệt đã bắt đầu xuất hiện không ít vết thương bị đao khí chém đứt, máu tươi phun bắn ra, nhuộm đỏ cả cơ thể, đôi mắt tràn đầy gân máu, phẫn nộ quát lớn: " Mẹ kiếp, chơi thế đủ rồi, tới lượt ta đây, võ hồn, xuất hiện ~~~!!"
Phụt ~~~!!
Một con rùa có thể tích chỉ bằng lòng bàn tay có một con rắn quấn quanh cổ xuất hiện ngay đỉnh đầu, sau đó nhanh chóng nhập thẳng vào cơ thể của Dương Kiệt.
Những luồng đao khí chém thẳng vào cơ thể lập tức vang lên tiếng ma sát như va đạp vào kim loại, không hề hấn gì cả.
Huyền Vũ hộ thể!!
Có thể hóa giải mọi đòn tấn công của đối phương lớn hơn mình 2 cấp trở xuống.
Dương Kiệt là tiên thiên tầng thứ 5, còn tên đội trưởng chỉ là tiên thiên tầng thứ 7, nên mọi đòn tấn công của hắn đánh vào cơ thể của Dương Kiệt đều mất tác dụng, không thể phá vỡ phòng thủ của anh ta.
"Cái … cái gì?? Hắn có võ hồn?? Chẳng phải hắn chỉ là một tên đệ tử tạp vụ đi lên sao??" Tên đội trưởng kêu thét lên vì kinh ngạc khi nhìn thấy võ hồn của Dương Kiệt xuất hiện.
" Đội trưởng, chẳng lẽ thông tin lầm lẫm gì chăng?" Tên cầm kích nhanh chóng áp sát bên cạnh tên đội trưởng, tạo ra thế phòng thủ cảnh giác nói.
Nghe thấy lời nói của cả hai, đôi mắt của Dương Kiệt lóe qua tia sáng sắc lạnh.
Ba tên này tuyệt đối không phải là cướp núi bình thường, sự xuất hiện của chúng ở nơi này không phải là ngẫu nhiên, chúng chắc chắn là người trong tông môn, nên mới nắm rõ thông tin của mình.
Huyết Lang Bang!!
Không cần phải hỏi, có mối thù sâu đậm muốn mình chết, mai phục sẵn cao thủ để giết mình trong lúc đi làm nhiệm vụ, chỉ có Huyết Lang Bang mà thôi.
Thế nhưng lần này Dương Kiệt đã nhầm, chủ mưu ra tay lần này thậm chí còn đáng sợ hơn Huyết Lang Bang nữa. Chí ít là Lăng Hàn Phong có thể huy động lực lượng ra tay với anh ta lớn hơn Huyết Lang Bang rất nhiều.
Biết rõ là người của Huyết Lang Bang, vậy thì không cần phải khách sáo với chúng làm gì, hai chân nhún mạnh xuống đất tung người lên không trung: " Giới Vương Quyền X 4, Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp ~~~!!"
Một quả chùy khí to hơn gần gấp đôi so với lúc nãy từ trên không trung giáng xuống, tên đội trưởng và tên cầm thương cùng hợp sức ra tay, thi triễn tuyệt học của mình đánh thẳng về phía quả chùy khí.
" Bá Vương Đao. Nhất Đao Bình Thiên Hạ ~~~!! phá phá phá ~~~!!"
" Càn Khôn Nhất Kích ~~~!!"
rầm ~~~~!!
Đao khí và kích khí va đập vào quả chùy khí, lập tức bị đánh tan ra, quả chùy khí tuy hơi nhạt lại đôi chút, nhưng vẫn không biến mất mà tiếp tục giáng xuống nơi cả hai đang đứng.
" Chạy ~~~!!"
" Không ~~~~~~!!"
Rầm ~~~~~~~~~~~~!!
Tên đội trưởng phản ứng cực nhanh, nhìn thấy chiêu đánh của mình không có tác dụng, lập tức nhảy lùi ra xa né tránh. còn tên cầm thương chậm chân hơn, trực tiếp hứng trọn quả chùy khí vào người, xương cốt trong cơ thể lập tức gãy vụn hết, nằm ngã hấp hối trong cái hố sâu gần một mét do chùy khí tạo thành.
Chỉ một chiêu, một tên tiên thiên tầng thứ 6 đã bị đánh thành tàn phế, bán sống bán chết.
Dương Kiệt khi kích hoạt giới vương quyền X 4 quả thật đáng sợ, ngay cả tiên thiên tầng thứ 7 có võ hồn cấp 3 như tên đội trưởng cũng không phải đối thủ.
" Càn Khôn Nhất Thiểm ~~!!" Tranh thủ tên đội trưởng vẫn chưa kịp hoàn hồn trở lại, Dương Kiệt lập tức thi triễn càn khôn nhất thiểm, lập tức xuất hiện ngay trước mặt hắn, tay tạo thành nắm đấm: " Phì Lũ Bạo Liệt Quyền ~~~!"
Pằng ~~~~~!!
Tên đội trưởng phản ứng cực nhanh, vội vã vung đao đỡ ngay trước ngực để chống đỡ cú đấm của Dương Kiệt, cú đấm đấm thẳng vào bề mặt cây đao, hắn lập tức cảm nhận thấy một luồng sức mạnh cực lớn tông thẳng vào người, vũ khí trong tay suýt chút giữ không vững bị đánh bay ra khỏi tay, nhưng ít ra cũng chống đỡ được đòn tấn công của đối phương, còn chưa kịp vui mừng và phản công, cơ thể không tự chủ bị đẩy lùi về phía sau té ngã xuống đất, định dùng sức bật người đứng dậy,nhưng phát hiện cơ thể dường như bị một áp lực đáng sợ ghìm chặt xuống mặt đất, không thể nhúc nhích được gì cả.
Hiệu ứng tuyệt học phát huy!!
Rầm ~~~!! Rầm ~~~!! Rầm ~~~!!
Cái cơ thể nặng 480 kg bằng một phần ba trọng lượng của một chiếc xe ô tô đang tung hoành trên chiến trường, mỗi một bước chạy đều khiến mặt đất rung chuyển và hình thành những vết lõm đáng sợ, Dương Kiệt lần nữa tung người lên không trung, hai tay hai chân dang rộng ra: " Phì Lũ Xung Thiên Pháo ~~~!!"
rầm ~~~~~~~~~~!!!
" A ~~~~~~~!!"
crack, carck, carck ~~~!!
Bị một vật thể nặng gần 500 kg từ trên cao rơi xuống đè thẳng vào người, xương cốt nào chịu cho nổi?
Ít nhất một tên tiên thiên tầng thứ 7 như tên đội trưởng cũng chịu không nổi. bị thể trọng đáng sợ của Dương Kiệt đè thẳng lên người, xương cốt trong người hắn gãy vụn gần hết, kèm theo một cảm giác choáng váng đầu óc truyền tới, lúc này tựa như một con cá nằm trên thớt chờ người khác tới mổ xẻ mà thôi.
" Phì Lũ Bổ Dưa Đại Pháp ~~~!!"
" khoan …. Ta là ……"
Pằng ~~~~~!!
Tên đội trưởng còn chưa kịp nói hết câu, cái đầu hứng trọn quả chùy gần ngàn kg của Dương Kiệt, lập tức vỡ tung ra như quả bong bóng phát nổ, hai chân co giật vài cái rồi ngưng hẳn, chết một cách thê thảm.
" Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 7, nhận được 50000 điểm kinh nghiệm." Ngay sau khi dứt điểm tên đội trưởng xong, bên tai Dương Kiệt lập tức vang lên câu thông báo của hệ thống.
" Ngươi …. Ngươi dám … dám giết chết Đỗ sư huynh..huynh sao …. Ác ma … ngươi là ác ma …" Tên cầm kiếm có lẽ là người bị thương nhẹ nhất, hứng trọn cú quét chùy của Dương Kiệt lúc nãy, chỉ gãy vài chiếc xương sườn mất hết sức chiến đấu, lúc này nhìn thấy hai tên đồng bọn bị đại bại, đặc biệt là tên đội trưởng chết không toàn thây, sợ tới nỗi toàn thân run rẩy, giữa háng đã xuất hiện vệt dịch thể màu vàng có mùi vị khai nồng.
Chết không đáng sợ, chết một cách thê thảm như thế quả thật là không phải ai cũng có tâm lý vững mạnh để đối diện.
" Đỗ sư huynh? Chính là tên xấu số này sao? Thì ra các ngươi đều là người trong tông môn." Mặc dù đã đoán trước điều đó, nhưng đợi tới khi chúng tự khai ra, trong lòng không kềm được phẫn nộ tột cùng.
" Đúng … đúng thế, bọn ta cũng là người của Thánh Hỏa Tông, ngươi … ngươi dám sát hại đồng môn, nếu như để tông môn biết được, sẽ…. sẽ không tha mang cho ngươi đâu!!" Tên cầm kiếm mang theo vẻ mặt hoang mang hoảng sợ run giọng hăm dọa.
" Sát hại đồng môn? Tông môn không tha mạng? Lúc các ngươi mai phục ám sát ta, sao không nghĩ tới việc tông môn không tha mạng nhỉ? Vả lại, chỉ cần giết sạch các ngươi, ai mà biết được ta đã sát hại đồng môn chứ? " Dương Kiệt cười khẩy nói.
" Cái … cái gì? ngươi còn định …."
pằng ~~~~!!
Không lợi hắn kịp dứt câu, thi triễn Càn Khôn Nhất Thiểm tới ngay trước mặt, một quả chùy bổ thẳng vào đầu hắn, tiễn hắn theo chân tên đội trưởng xuống dưới suối vàng bầu bạn với nhau.
" Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 6, nhận được 20000 điểm kinh nghiệm."
" Dính dong, bạn tiêu diệt một tiên thiên tầng thứ 6, nhận được 20000 điểm kinh nghiệm."
Tiện tay giải quyết luôn tên cầm thương đang nằm hấp hối trong hố, chỉ trong nháy mắt đã thu được gần trăm ngàn điểm, giết quái thăng cấp, quả thật là nhanh chóng lẹ làng nhất.
Lục soát tài sản trên túi càn khôn của chúng, gần hai trăm ngàn viên linh thạch cấp thấp, sáu chục viên linh thạch trung cấp, kim sáng dược, ích khí đan cũng không ít, ngoài ra còn chút ít linh thảo linh dược, vật phẩm sử dụng hằng ngày v.v…
Tất nhiên không thể thiếu thẻ bài tông môn, giao dịch điểm tích lũy của chúng qua thẻ bài của mình, nhận được tới 17695 điểm tích lũy, cộng thêm 86000 điểm trước đó, điểm tích lũy của mình đã vượt mốc 100 ngàn rồi.
Giết người cướp của đúng là cách làm giàu nhanh nhất, Dương Kiệt không kềm được cảm thán.
Tất nhiên, nghĩ thì nghĩ thế, nhưng bảo Dương Kiệt tùy tiện ra tay giết người cướp của thì tuyệt đối không bao giờ làm thế, làm người phải có chuẩn tắc của mình, nếu vượt quá giới hạn, sẽ đâm đầu vào giết chóc, tẩu hỏa nhập ma cũng nên.
Trừ khi đối phương nhắm vào bản thân trước, đối với những người muốn giết mình, tuyệt đối không bao giờ nương tay với chúng.
Dùng càn khôn tháp thu hết xác của ba tên đệ tử tông môn vào trong, đợi tới khi đi ngang qua khu rừng ma thú ném vào trong đó làm mồi cho ma thú để phi tang, không còn để lại dấu vết đã giết hại đồng môn.
Tuy Dương Kiệt giết chúng là tự vệ, nhưng không muốn vướng vào rắc rối phiền phức, tuyệt đối không được để xác của chúng nằm phơi ở nơi gần tông môn được.
Chạy tới kiểm tra lại con thiên lý mã của mình, chỉ bị thương nhẹ do cú đá lúc nãy của mình, nhét vài viên đan dược điều trị vào miệng nó xong, nhảy lên lưng ngựa, bắt đầu hành trình đi tới Ngư Tang như đã định.
Đợi tới khi bóng lưng của Dương Kiệt dần dần biến mất khỏi khu rừng, một bóng người mặc bộ trang phục môn đồ Thánh Hỏa Tông từ bụi cây ở gần đó từ từ bước ra nơi xảy ra giao chiến lúc nãy, trên tay người này có cầm một viên đá hình thoi, đang không ngừng phát ra những tia sáng kỳ lạ.
"Sức chiến đấu có thể đánh bại cả tiên thiên tầng thứ 7 có võ hồn cấp 2. Bản thân sở hữu võ hồn cấp 2? Xem ra con heo mập này ẩn náu kín đáo quá nhỉ? Cũng may là Tôn quân sư đã lo xa đúng lúc, bảo mình lén lén mai phục sẵn ở gần đó để theo dõi toàn bộ trận chiến, thậm chí dùng ký ức ma thạch để ghi nhận lại toàn bộ sự việc, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, nắm rõ thực lực của ngươi, Tôn quân sư để điều chỉnh lại sách lược ra tay với ngươi, ngoài ra, Lăng sư huynh chắc cũng có hứng thú với đoạn giao chiến này nhỉ? khà khà ~~!!" bóng người đó nhét viên ma thạch trên tay vào trong lòng, sau đó cơ thể từ từ mờ dần đi, chỉ trong chốc lát biến mất trong không khí,tựa như chưa từng xuất hiện qua vậy.