Chương 11: Cáo già Thiên Phong

Nghịch Thiên Thú Thần

Chương 11: Cáo già Thiên Phong

Lúc hắn ta qua về thì thấy ở chỗ của Hà Tuyết Vân có một đám yêu thú bị nàng đánh chết, vết thương càng lúc càng nặng chứng tỏ nàng tập luyện tiến bộ có thể nói là thần tốc. Thấy Thiên Phong trở về thì nàng vui mừng lao tới ôm hắn cười tíu tít:

"Đây là quyền pháp mạnh nhất ta từng được biết, cám ơn huynh rất nhiều."

Nàng muốn hôn má hắn ta một cái nhưng Thiên Phong nghiêng mặt khiến nàng hôn trúng môi hắn ta, Thiên Phong trong lòng thầm cười nghĩ:

"Thứ vũ kỹ này cha muội có khi còn chưa được rờ tới, xem như ta thu của muội chút lệ phí, tiểu nha đầu lưỡi thật ngọt."

Thiên Phong đã sớm quyết định chinh phục cô bé này để nàng làm " nội gián " cho mình nên phải tiến tới thật nhanh. Tất nhiên chuyện kia thì hắn không dám bởi nếu dám thì không lâu nữa thế giới này sẽ có thêm một thái giám.

Hà Tuyết Vân hoàn toàn choáng váng, Thiên Phong quá mãnh liệt lại thêm thứ mùi thơm đã làm nàng ngay ngất từ đầu cứ xộc thẳng vào mũi khiến cho nàng đuối hẳn.

Khi Thiên Phong kết thúc nụ hôn thì Hà Tuyết Vân gương mặt ửng hồng, rõ ràng muốn mắng hắn nhưng nàng nói không ra hơi nên giống như tình nhân trách móc vậy.Được đà Thiên Phong lại ngậm lấy làn môi đáng yêu kia tay thì bắt đầu không yên nhưng hắn không dám quá đà.

Dù sao Hà Tuyết Vân còn nhỏ tuổi thế nên phải đợi vài năm nữa rồi mới làm thịt được, nếu nàng mất đi trinh tiết trước mười tám tuổi sẽ ảnh hưởng đến tu luyện rất nhiều.

Thiên Phong muốn chiếm nàng vì sắc đẹp và mục địch riêng không hề sai, có điều đã là người của hắn thì sẽ đều được đối sử tốt. Khoảng nửa tiếng sau thì Thiên Phong ngồi ỉu xìu không dám nói tiếng nào, Hà Tuyết Vân thì gác chân khoanh tay nhìn hắn.

Nàng nghiêm túc hỏi:

"Huynh im lặng hơi lâu rồi đấy, hay huynh tính đợi ta kể cho cha ta nghe để hắn tới xử lý huynh."

Thiên Phong giả bộ đau khổ nói:

"Tất cả là do trùng hợp lúc đầu, sau đó...."

Nàng hừ một tiếng rồi hỏi:

"Sau đó thì sao?"

Thiên Phong ấp úng:

"Ta cũng không biết nữa, muội tha thứ cho ta đi có được không?"

Hà Tuyết Vân nhíu mày gắt giọng nói:
tv-mb-1.png?v=1
"Huynh khi nãy ôm hôn sờ mò khắp nơi bây giờ muốn ta xí xóa, khôn như huynh nhà ta nhốt hết ở sân sau rồi."

Thiên Phong khổ sở nói:

"Thế muội muốn làm sao?"

Hà Tuyết Vân ngoái đầu sang chỗ khác rồi nói:

"Huynh không phải bảo muốn tìm vợ như ta sao, thế trước tiên ta cho huynh cơ hội theo đuổi ta, nếu ta không thích huynh thì ta sẽ nói cho cha đi đánh huynh một trận."

Đang cúi đầu Thiên Phong biết diễn kỹ như thần của mình đã thành công mỹ mãn, Hà Tuyết Vân đã thiệt thòi nay còn tự bán chính mình cho hắn. Hắn làm bộ vui mừng sửng sốt nhào tới bế nàng lên xoay vòng vòng, sau đó làm bộ vui cười nói:

"Có được Thiên Lam rồi cả muội nữa, thật sự không thể nào tin được."

Nàng thấy hắn vui vẻ như thế cũng không kiềm chế được nở nụ cười, hắn đặt nàng xuống rồi lại hôn nàng, lần này tay nàng đã chủ động vòng ra sau cổ hắn ta như trong phim. Đợi kết thúc nụ hôn nàng làm bộ tức giận nói:

"Huynh còn lâu mới có được ta, từ mai ta không cho phép không được phi lễ ta."

Thiên Phong tay đặt lên trán làm như đang gặp cấp trên:

"Ta đã rõ."

Nàng ho khan một tiếng rồi nói:

"Chấn động quyền rất tốt, huynh có cái gì tốt thì mau chỉ dạy cho ta."

Thiên Phong khoanh tay lại cười nói:

"Muội phải tuyên thưởng trước thì ta mới nhớ ra thứ tốt, đồ tốt ta có nhiều nhưng muội phải thể hiện một chút. "

Sau đó hắn ghé tai nói cái gì đó sau đó nàng đá hắn một cái tức giận nói:

"Huynh là đồ đồi bại."
tv-mb-2.png?v=1
Thiên Phong ủy khuất nói:

"Yêu cầu như thế với bạn gái của mình thì có gì quá đáng, để ta cho nàng xem một chút."

Nói xong hắn thực hiện từng chiêu một khiến cô nàng mắt sáng như ánh sao, nhất là cái bộ pháp cuối cùng nàng cảm giác thứ này cực xịn. Có điều yêu cầu của hắn ta thực sự quá xấu hổ, những thứ này nàng đã nhìn rồi nhưng chỉ trên mấy bộ phim xấu hổ kia thôi.

Nàng đành phải dùng chiêu nũng nịu, ở lớp có mấy cặp yêu nhau thì ha dùng chiêu này lắm:

"Thiên Phong huynh dạy ta đi mà."

Thiên Phong cười nham hiểm nói:

"Chiêu bộ pháp cuối cùng chỉ dạy cho người trong họ Thiên, ta sợ muội học xong chạy mất thì ta biết khóc với ai, với lại như thế chẳng phải rất không công bằng với Thiên Lan hay sao."

Nàng sau đó đắn đo rất nhiều, Thiên Phong cười nói:

"Hay mấy chiêu đầu muội học tinh thông rồi mới nghĩ đến chuyện học bộ pháp, chỉ tiếc quá học xong mấy chiêu kia thì thân thể cứng rắn sẽ khó lòng thuần thục một trăm phần trăm bộ pháp."

Thấy cô bé này bắt đầu do dự thì Thiên Phong mới nói thêm:

"Thực sự thì muội cũng không cần học thứ này làm gì, dù sao ta cũng chỉ cần chờ thêm mấy năm để muội lớn lên. Khi đó ta sẽ quang minh chính đại cưới muội về làm vợ, lúc đó làm cái gì cũng không muộn."

Hà Tuyết Vân nghe xong giống như sớm muộn thì mình cũng phải làm chuyện xấu hổ kia, có điều bắt nàng làm bây giờ thì da mặt nàng không dày như thế. Nàng kéo tay áo hắn ta khẽ giọng hỏi:

"Huynh có thể ra điều kiện khác được không?"

Đây chính là mục đích cuối cùng của hắn ta, Thiên Phong mỉm cười ghé tai nàng khẽ nói:

"Thế thì ta muốn muội thông báo tất cả những gì cha mẹ, tỷ tỷ của muội nói về ta, muội thấy thế nào."

Hà Tuyết Vân thấy yêu cầu đơn giản như thế thì ngay lập tức đồng ý, Thiên Phong sau đó đơn giản là truyện thụ để nàng tự tập.Những thứ này cũng hoàn toàn nằm trong kế hoạch của Thiên Phong.

Một khi để Hà Văn Thanh nhìn thấy mấy chiêu thức hắn ta dạy Hà Tuyết Vân thì mọi chuyện sẽ hoàn mỹ.