Chương 2: Sai biệt

Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 2: Sai biệt

Chương 2: Sai biệt

(Ư oa, tất cả bọn họ đều giống như những đứa trẻ rắc rối vậy!)

Nhìn lén họ từ trong bóng tối, Kuro Usagi thầm nghĩ.

(Nhưng sao lại có bốn người? Chỉ có ba lá thư được gửi đi thôi mà, xảy ra trục trặc gì sao?)

Ừ thì đúng là cô ấy đã triệu hồi họ, nhưng…Thật sự thì cô cũng không rành mấy chuyện này lắm, hơn nữa thái độ thế này thì liệu họ có thể hợp tác với nhau không? Cô thở dài một tiếng đầy sầu muộn.

Bên kia, ngay sau Izayoi giới thiệu tên mình, bầu không khí trở nên có chút vi diệu.

"Gì? Cũng Izayoi luôn?"

"Không chỉ nhìn giống nhau mà tên cũng giống luôn sao?

"Saigou ư?"

Sakamaki Izayoi lầm bầm cái họ này, thoáng nheo mắt lại.

"Tây Hương hay Tây Nghiệp?" (Họ gốc Saigou của Izayoi là Tây Hương nhưng cùng âm đọc với Tây Nghiệp.)

Cô hỏi, nói thật thì cô có chút ấn tượng với cái họ đó.

Người này không chỉ mang dung mạo giống mình, tên cũng giống, thậm chí cả những cái tai nghe hai người đang giữ cũng có phần tương tự, nếu ngay cả chữ này cũng giống với những gì cô nghĩ, thì đây chắc chắn không phải là trùng hợp rồi.

"Là Tây Hương, Tây Hương Thập Lục Dạ."

Saigou Izayoi đáp lại.

Thực tế là cậu đang cảm thấy khá là bối rối.

Khu Vườn Nhỏ chỉ có một, nên việc cậu xuất hiện ở đây chứng tỏ cậu đã làm được, chỉ là mọi chuyện không giống với tưởng tượng cho lắm.

"Quả nhiên..."

Sakamaki Izayoi lẩm bẩm.

"Mà, cũng không quan trọng lắm. Cứ hỏi cái người đang nấp bên kia thì chắc là sẽ rõ ràng ngay thôi."

(Biết mới lạ.)

Saigou Izayoi thầm nghĩ, cũng đã tới lúc Kuro Usagi xuất hiện rồi. Đúng thật Kuro Usagi là người đã gửi những bức thư triệu hồi, nhưng chuyện này vượt qua những gì bộ não thỏ nhỏ bé của cô có thể tưởng tượng. Cả cậu còn đang cảm thấy khó tin kia mà.

Không biết tới những gì cậu đang nghĩ, ba thiếu nữ đồng thời nhìn vào bóng râm nơi Kuro Usagi đang nấp. Điều này khiến con tim của Kuro Usagi giật thót như bị ai chụp lấy vậy.

"A? Vậy là cậu cũng nhận ra?"

"Dĩ nhiên, tôi vô địch trò chơi trốn tìm mà."

"Chỉ cần có người ở đầu gió thì dù có muốn hay không tôi cũng sẽ biết."

"Ha, cậu thú vị thật."

Sakamaki vừa nói vừa cười to, nhưng ánh mắt cô lại không có chút ý người nào, cô liếc thoáng qua người thanh niên tự xưng là Saigou Izayoi với ánh mắt dò xét. Chỉ thấy anh ta lơ đễnh nhìn về xa xăm như đang suy nghĩ gì đó, không giống như là phát hiện ra còn một người khác nữa đang ở đây.

Hứng thú với người này giảm mạnh, cô lại dời mắt về chỗ bóng râm, ánh mắt trở nên lạnh lùng, không chỉ cô, cả You và Asuka cũng đang sử dụng loại ánh mắt cực kỳ đáng sợ để nhìn vào chỗ Kuro Usagi đang nấp, như thể trả thù cho cái sự triệu hồi tùy tiện mà họ mới vừa trải qua.

"Bình tĩnh đi mà mọi người. Bị nhìn bằng ánh mắt kinh khủng như sói đói thế kia thì Kuro Usagi sẽ chết mất. Ừm, ườm, từ xưa tới nay, cô độc và sói đã luôn là thiên địch của loài thỏ. Xét thấy trái tim yếu ớt này của Kuro Usagi, tôi sẽ rất mừng nếu các cậu chịu bình tĩnh lắng nghe."

"Cự tuyệt!"

"Bác bỏ."

"Tôi từ chối."

"A ha, không có chỗ để thương lượng luôn sao?"

Kuro Usagi nói trong khi đứng đó một cách đầy thất bại, nhưng vẫn chăm chú quan sát ba người họ.

(Sự can đảm của họ đạt tiêu chuẩn. Tình trạng này mà còn nói ‘NO’ được thì rất đáng để đánh giá. Nhưng khó quản lý có vẻ đúng thật là một khuyết điểm. Cơ mà sao cái người bên kia không nói gì hết vậy, khó hiểu quá đi mất.)

Kuro Usagi hành động như thể bình thản, nhưng thật ra cô đang bình tĩnh suy nghĩ làm thế nào để giao tiếp với những người này. Chỉ là cái người con trai duy nhất ở bên kia nãy giờ không nói với cô câu nào, thật khó để biết được cậu là loại người gì.

Đột nhiên, Kasukabe You xuất hiện ngay bên cạnh cô với vẻ mặt khó tin và nắm lấy một cái tai trên đầu Kuro Usagi.

"Ể?"

"Ui da!"

Và dùng sức kéo nó.

"Đợi, đợi đã nào! Nếu chỉ chạm nhẹ thôi thì tôi sẽ để cậu làm mà không nói một lời nào, nhưng tôi không ngờ là cậu lại giật đôi tai đáng yêu của Kuro Usagi ngay trong lần gặp đầu tiên! Cậu đang nghĩ gì vậy!?"

"Trí tò mò cần được thỏa mãn."

"Tùy tiện thì cũng phải có giới hạn chứ!"

"Ồ, đôi tai thỏ này là thật à?"

Lần này đến lượt Sakamaki Izayoi kéo cái tai bên phải.

"...Vậy thì, tôi cũng muốn xem nữa."

"Chờ chút đi mà!"

Lần này tới Asuka làm tương tự với tai bên trái. Tai của Kuro Usagi bị kéo sang hai bên cùng một lúc và tiếng la thất thanh của cô vang đi thật xa.

Ở một bên lặng lẽ nhìn trò cười của bốn người, Saigou Izayoi vẫn không nói một lời.

Cậu không biết vấn đề ở đây là gì mà lại dẫn tới kết quả này.

Đây đúng là Khu Vườn Nhỏ không sai, nhưng cậu chưa thể kết luận vội được, cậu cần thêm thông tin xem liệu tác động của cậu lên dòng thời gian có dẫn tới sự sai lệch gì nữa không.

Vì vậy Saigou Izayoi vẫn muốn quan sát thêm một chút nữa.

Nếu cậu nhớ không lầm, trong quá khứ, Kuro Usagi đã phải mất tới gần một giờ để khiến bản thân và Asuka với You chịu lắng nghe.

Lần này cũng không khác, trông Kuro Usagi cứ như là sắp khóc tới nơi rồi vậy.

Cô tự trấn an mình, hắng giọng, giang rộng hai tay ra và bắt đầu nói.

"Vậy tôi thật sự có thể bắt đầu rồi chứ? Tôi sẽ bắt đầu! Bắt đầu ngay đây! Chào mừng đến với Khu Vườn Nhỏ. Chúng tôi triệu hồi ba cậu đến đây để trao cho các cậu cơ hội tham gia Gift Game, một trò chơi mà chỉ có những người sở hữu Gift mới có thể tham gia."

"Gift Game?"

"Đúng rồi! Chắc hẳn ba cậu đã sớm nhận ra rồi, rằng không ai trong số các cậu là người bình thường cả. Những khả năng phi thường mà các cậu sở hữu có thể là những món quà từ vô số vị thần, ác quỷ, tinh linh và những vì sao. Gift Game là một cuộc thi cho phép những người sở hữu Gift so tài với nhau. Và cuối cùng thì, Khu Vườn Nhỏ là một thế giới, một thế giới được tạo ra với một mục đích duy nhất là để những chủ sở hữu Gift có thể cư trú và tận hưởng tại đây."

Kuro Usagi nhấn mạnh sự hấp dẫn của Khu Vườn Nhỏ.

Nhưng bất chợt, như nghĩ tới điều gì đó, cô dừng lại không nói nữa, ái ngại nhìn Saigou Izayoi.

Ánh nhìn của cô cũng khiến cho ba người còn lại để ý, nhất thời cậu trở thành tâm điểm chú ý.

"Này, nãy giờ cô cứ luôn miệng nói ba và ba, nhưng ở đây thì có tận bốn người đấy."

Sakamaki Izayoi là người lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

"Cô có thể vui lòng giải thích luôn không?"

"Cái này... Cái này..."

Kuro Usagi lắp bắp không biết nên nói thế nào, vì cô cũng có biết đâu.

"Thật sự thì chúng tôi chỉ gởi đi có ba bức thư mời thôi, nên đáng lẽ ra chỉ có ba người được gọi tới."

Mãi mấy giây sau, cô mới nói tiếp được.

"Chắc là trong quá trình triệu hồi đã xảy ra trục trặc gì đó."

Vô tình hay hữu ý, ánh mắt của Kuro Usagi quét qua quét lại trên người Saigou Izayoi và Sakamaki Izayoi.

Cô đã đợi bọn họ ở đây từ lâu, nên hiển nhiên là cuộc trò chuyện trước đó cô cũng có nghe qua.

Saigou Izayoi và Sakamaki Izayoi.

Nếu hai người là anh chị em sinh đôi có nguồn linh cách giống nhau thì việc triệu hồi cùng lúc cả 2 người tới chỉ bằng một lá thư là hoàn toàn có thể.

Nhưng mà qua cuộc nói chuyện khi nãy, thì rõ ràng là họ còn chẳng biết nhau chứ nói gì tới anh chị em sinh đôi.

"Để cho chắc thôi, anh bạn bên kia ơi, cậu không nhận được thư phải chứ?"

Cô hỏi.

"Không."

Saigou Izayoi lắc đầu, cậu đã trực tiếp vượt qua vô hạn thời không và vô hạn khả năng để trở lại thời điểm này, tất nhiên là chẳng có thư từ gì, nếu có thì cũng là chuyện của rất lâu trước rồi.

"Có vẻ như trục trặc nào đó trong quá trình triệu hồi đã kéo thêm một bản thể khác của cậu từ dòng thời gian khác nữa tới đây. Tôi chỉ nghĩ ra được khả năng này thôi."

Kuro Usagi quay lại nói với Sakamaki Izayoi, rồi xoay đầu về hướng Saigou Izayoi, tiếp tục nói với vẻ áy náy.

"Xin lỗi nhé, dù không rõ ràng lắm nhưng có vẻ cậu vô tình bị kéo vào chuyện này mất rồi, nếu có thể tôi sẽ liên lạc với vị đại nhân kia để đưa cậu về thế giới của mình. Tạm thời cậu cứ đi theo chúng tôi đi."

"Vị đại nhân kia" mà Kuro Usagi nói tới, chín phần mười là Shiroyasha rồi. Vừa hay bà cũng là một trong những người đầu tiên mà Saigou Izayoi nghĩ đến để nói về vấn đề nguy cơ của Khu Vườn Nhỏ sắp tới. Nhưng chưa vội, cần phải quan sát thêm đã.

Cho nên cậu chỉ nhẹ gật đầu trước sự hứa hẹn của Kuro Usagi.

"Cô nói là dòng thời gian khác? Tồn tại nhiều dòng thời gian sao?'

Asuka giơ tay hỏi.

"YES! Khu Vườn Nhỏ là góc nhìn thứ ba lên vô số thế giới và vô số dòng thời gian. Cả ba người các cậu đều được triệu hồi tới từ ba dòng thời gian khác nhau. Thật ra là bốn..."

Khi trả lời Asuka, cô không quên nghiêng mắt nhìn Saigou Izayoi một cái.

"Nghĩa là có vô số bọn tôi ở vô số thế giới khác nhau luôn hả?" Lần này người hỏi là You.

"YES! Mỗi người đều có rất nhiều bản thể. Phiên bản khác của cô chỉ là người thường, còn cô thì sở hữu năng lực đặc biệt, ở nơi đây cô là nữ, nhưng ở dòng thời gian khác cô là nam cũng chưa biết chừng."

"Tôi thấy rồi."

You gật đầu, minh chứng đang ở ngay trước mắt kia mà.

"Mà, tạm bỏ qua chuyện này, chúng ta tiếp tục vấn đề khi nãy nhé? Các cậu có gì muốn hỏi không?"

"""Được rồi!"""

Cả ba người kia đồng thanh đáp, khi biết người bên kia chỉ là một tên xui xẻo bị vô tình cuốn tới, hứng thú của họ giảm đi nhiều.

"Nếu được thì tôi sẽ bắt đầu với những câu hỏi đơn giản. Trước hết, ‘chúng tôi’ mà cô nói đến là ai?"

Người đầu tiên đặt câu hỏi là Asuka.

"YES! Những người sở hữu Gift đến từ thế giới khác bắt buộc phải gia nhập vào một trong vô số những Cộng Đồng ở Khu Vườn Nhỏ để có thể phát triển bản thân."

"Không muốn chút nào."

"Các cậu phải gia nhập! Còn nữa, người chiến thắng Gift Game sẽ nhận được phần thưởng được cung cấp bởi Người Làm Chủ. Nó thật ra là một hệ thống rất đơn giản."

"Người Làm Chủ là ai nữa?"

"Họ có thể là bất cứ kiểu người nào. Có những trò chơi được các vị thần có quá nhiều thời gian rỗi tổ chức, với mục đích là thử thách những con người phàm tục, và cũng có những trò chơi được các Cộng Đồng tổ chức để chứng minh sự ưu việt của họ. Một nét đặc trưng ở đây là, các trò chơi được tạo bởi các vị thần không giới hạn người tham gia. Nhưng đúng với thân phận các vị thần, những trò chơi đó rất tàn bạo và cực kỳ khó khăn, gần như không có cơ hội sống sót. Tuy nhiên phần thưởng thì lại rất đặc biệt. Điều này phụ thuộc vào tùy Người Làm Chủ, nhưng cậu có thể có cơ hội giành được một Gift mới. Còn về phần những trò chơi được các Cộng Đồng tổ chức, cậu phải đặt cược một thứ gì đó làm Tiền cược để đổi lấy quyền tham gia trò chơi. Luật lệ là, nếu tất cả những người tham gia bị đánh bại, toàn bộ Tiền cược sẽ thuộc về Cộng Đồng của Người Làm Chủ."

"Cái cuối cùng nghe khá là thô thiển. Người chơi có thể dùng gì để làm Tiền cược?"

"Nó có thể là rất nhiều thứ. Tiền, hàng hóa, đất đai, quyền lợi, danh dự, con người... Và cũng có thể đặt cược chính Gift của mình. Nếu lấy được một khả năng mới từ người khác, nó sẽ trở nên dễ dàng hơn để tham gia vào các Gift Game lớn hơn. Mặt khác, nếu thua Gift Game mà cậu đặt cược Gift của bản thân thì cậu sẽ mất đi năng lực.
Ẩn sau nụ cười quyến rũ của Kuro Usagi là một thứ gì đó đen tối. Nụ cười của cô giống như một lời khiêu khích, nên Asuka tiếp tục hỏi với giọng điệu tương tự."

"Hiểu rồi. Cho tôi hỏi một câu nữa nhé?"

"Cứ tự nhiên đi, cứ tự nhiên đi!"

"Làm thế nào để một người có thể bắt đầu một Gift Game?"

"Nếu chúng ta loại trừ Gift Game giữa các cộng đồng, thì cậu chỉ cần đăng kí trước hạn chót của từng Gift Game là được. Khu phố mua sắm và các cửa hàng cũng tổ chức các Gift Game quy mô nhỏ, và cậu có thể tham gia bất kỳ lúc nào cậu muốn."

Asuka nheo mày sau khi nghe Kuro Usagi nói.

"Vậy có đúng không nếu cho rằng Gift Game là bản thân của luật lệ trong thế giới này?"

"Ồ?"

Kuro Usagi ngạc nhiên nghĩ.

"Fu fu. Cô hiểu nhanh đấy nhỉ. Nhưng điều đó chỉ đúng 80% thôi, 20% còn lại là sai rồi. Trộm cướp cũng bị nghiêm cấm ở thế giới của chúng tôi và hệ thống trao đổi hàng hóa bằng tiền tệ cũng có tồn tại ở đây. Tội ác gây nên bởi việc lạm dụng Gift là việc trái với tự nhiên! Những tên tội phạm đó sẽ bị trừng phạt thích đáng! Tuy nhiên, bản chất của Gift Game thì hoàn toàn trái ngược lại! Trong đó, người thắng sẽ đạt được mọi thứ. Một ví dụ điển hình là nếu cậu hoàn thành những điều kiện thắng cuộc được đặt ra bởi cửa hàng thì cậu có thể lấy bất cứ hàng hóa nào mà không cần trả tiền."

"Tôi hiểu rồi. Không rõ vì sao nhưng nghe nó có hơi man rợ."

"Cô nói có lý, nhưng Host chịu hoàn toàn trách nhiệm cho Gift Game của bản thân mình. Nói cách khác, những tên hèn nhát không muốn đánh mất vật sở hữu của mình thì không bao giờ nên tham gia vào những sự kiện như thế này."

Dường như Kuro Usagi đã giải thích hết những điều cơ bản, vậy nên bây giờ cô lấy ra một phong bì thư được dán kín.

"Giờ thì, bởi vì tôi là người đã yêu cầu việc triệu hồi các cậu tới, tôi có nghĩa vụ trả lời tất cả các câu hỏi của các cậu có thể có về Khu Vườn Nhỏ. Tuy nhiên, nó sẽ tốn khá nhiều thời gian để giải thích hết, và với tư cách là những ứng cử đồng minh của chúng tôi, chúng tôi không thể để các cậu ở thế giới bên ngoài lâu vậy được. Vậy nên nếu được thì, chúng ta sẽ tiếp tục cuộc trò chuyện này tại Cộng Đồng của chúng tôi."

"Chờ đã! Tôi vẫn chưa hỏi câu nào mà."

Izayoi người nãy giờ chỉ ngồi nghe, vừa đứng thẳng dậy vừa nói bằng tông giọng kiêu ngạo của mình. Khi Kuro Usagi nhận ra nụ cười thứ mà như thể đã được khắc sâu trên mặt cậu đã biến mất, cô cẩn thận hỏi lại."

"..Câu hỏi đó sẽ là gì đây? Về luật? Hay là về trò chơi?"

"Cái đó không quan trọng. Tôi không quan tâm về điều đó, Kuro Usagi. Dù chúng tôi có bắt cô thuật lại tất cả các luật lệ thì, cũng sẽ không có gì thay đổi. Công việc của một nhà cách mạng là thay đổi quy tắc của thế giới, chứ không phải là của người chơi. Thứ duy nhất mà tôi muốn hỏi cô…là về lá thư chúng tôi nhận được."

Ánh mắt của Izayoi rời khỏi Kuro Usagi, hướng về hai cô gái đang ngồi bên kia, và cuối cùng dừng lại ở thành phố được bao bọc bởi một màn che khổng lồ.

Cậu chỉ hỏi một điều với ánh mắt như thể coi thường mọi thứ khác.

"Thế giới này.... có vui không?"

"...."

Hai người kia cũng im lặng chờ câu trả lời. Trong lá thư mà họ nhận được có viết như sau: Hãy gạt bỏ bạn bè, của cải, thế giới của mình, và đến với Khu Vườn Nhỏ của chúng tôi.
Câu hỏi quan trọng nhất bây giờ là liệu sẽ có một sự đền bù phù hợp với sự hi sinh của họ không.

"...YES! Gift Game là trò chơi của quỷ dữ dành cho những ai đã vượt qua giới hạn của loài người. Thế giới của Khu Vườn Nhỏ thú vị hơn những thế giới khác nhiều, cá nhân tôi đảm bảo đó!"