Nghịch Hồi Saigou Izayoi

Chương 9: No Name

Chương 9: No Name

Bên phía nhóm Sakamaki Izayoi, sau khi rời khỏi chi nhánh Thousand Eyes ở ngoại môn 2105380, họ đi bộ khoảng ba mươi phút, băng qua quảng trường đài phun nước và đặt chân đến trước cổng chính bên ngoài khu dân cư của No Name. Ngẩng đầu nhìn lên có thể thấy được vết tích của một lá cờ đã từng được treo phía trên.

"Đây là cộng đồng của chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta vẫn phải đi bộ vào sâu thêm từ cổng chính để tới được căn cứ, xin hãy thứ lỗi chuyện đó. Bởi vì… vẫn còn nhiều vết tích của cuộc chiến còn để lại ở quanh đây…"

"Vết tích của cuộc chiến? Cuộc chiến với ma vương kia sao?"

"Đúng… đúng vậy."

"Không sao đâu. Có lẽ tôi sẽ thử đi xem những vết sẹo còn thừa lại bởi thảm họa tồi tệ nhất của Khu Vườn Nhỏ trông như thế nào."

Mặc dù có chút lưỡng lự, Kuro Usagi vẫn mở to cánh cửa. Và với thế, một cơn gió khô khốc bay về hướng họ.
Cả ba người họ che khuất khuôn mặt mình để tránh né đám cát bụi. Một bên phế tích của một tòa nhà rơi vào tầm nhìn của họ.

"Đây là...!?"

Asuka và You thở không nên lời khi thấy những vết sẹo được khắc sâu lên cảnh quan đường phố trong khi Sakamaki Izayoi chỉ nheo mắt mình lại.

Cô tiến tới thành phố mộc mạc và cầm lên một mảnh nhỏ từ mớ đổ nát vào tay mình.

Nắm chặt lấy nó một chút, phần gỗ cho ra một âm thanh khô nứt rồi vỡ vụn.

"…Này, Kuro Usagi. Đã bao lâu kể từ rận gift game với tên Ma Vương  đó vậy"

"Nó chỉ mới diễn ra ba năm trước thôi."

"Ha, thú vị đấy. Thật sự là thú vị lắm đấy. Ý cô là khung cảnh mục nát này là kết quả diễn ra chỉ trong 3 năm sao?"

Đúng vậy, cộng đồng No Name của họ cứ như thể đã bị diệt vong và vỡ vụn đi trong quá trình kéo dài hàng trăm năm.

Con đường màu trắng mà đáng ra phải được duy trì đã bị chôn vùi dưới cát và những căn nhà gỗ đã đang mục nát và suy sụp. Những thanh sắt và dây kim loại mà được sử dụng như những then chốt đã bị ăn mòn đi bởi gỉ và bị bẻ cong vẹo. Những hàng cây bên đường đã bị lãng quên và héo thành một màu trắng nhạt như những tấm bia đá. Ba người họ nín hơi thở đi xuyên qua thành phố nơi mà cảnh quan hiện tại làm cho nó rất khó để mà nghĩ rằng nơi đây đã từng rất nhộn nhịp và có người sinh sống.

"Tôi sẽ khẳng định ngay chuyện này. Cho dù có dùng phương thức hủy diệt nào đi chăng nữa thì tình trạng bị hủy diệt như thế này là một điều không thể. Ngoại trừ là bàn tay của tự nhiên trong một khoảng thời gian rất dài, cái cách mà phần gỗ này đã mục nát thật là không thể tưởng tượng được."

Trong khi Sakamaki Izayoi kết luận sự vô lý đó, cô cảm thấy những giọt mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng.

Asuka và You quan sát những căn nhà đổ nát và biểu lộ những cảm tưởng phức tạp.

"Một bộ ấm trà vẫn còn được đặt trên chiếc bàn ngoài hiên. Như thể những con người sống ở đây đã biến mất chỉ trong một khoảnh khắc."

"…Nơi đây hoàn toàn không có sự hiện diện của sinh vật sống. Rõ ràng nơi đây là chỗ ở của con người đã không còn được bảo quản, vậy mà những con thú còn không dám tiến tới gần…"

Những suy nghĩ của họ lên tiếng với ngữ điệu còn trầm trọng hơn của Sakamaki Izayoi nhiều lần.

Kuro Usagi ngoảnh ánh mắt mình đi khỏi những ngôi nhà đổ nát và tiếp tục đi theo con đường bị hư hỏng.

"…Trận Game của Ma Vương là một trận chiến thế tục như vậy đấy. Việc họ không cướp đi vùng đất này là cách họ phô bày sức mạnh của họ với tư cách là một Ma Vương và cũng là một lời cảnh báo. Họ đùa cợt thách đấu những con người có uy quyền và tiêu diệt họ đến nỗi họ không thể chống lại chúng một lần thứ hai. Những đồng minh còn lại đã chán nản thất vọng… Sau đó rời khỏi cộng đồng và Khu Vườn Nhỏ."

Đây là lí do vì sao mọi người cần phải chuẩn bị một Bàn Cờ rộng lớn như của Shiroyasha khi thực hiện những trận game mang quy mô lớn.

Nếu một cộng hùng mạnh và một Ma Vương chiến đấu với nhau, dĩ nhiên những tàn tích xấu xí sẽ bị lưu lại. Những tên Ma Vương rất thích thú với điểm này. Kuro Usagi di chuyển qua khu vực bị tàn phá với đôi mắt cho thấy cô ấy đang tự khép lành cảm giác của bản thân mình. Asuka và You cũng tiếp tục đi dọc theo với những biểu hiện phức tạp.

Tuy nhiên, chỉ có đôi mắt của Sakamaki Izayoi là bừng cháy, cô nở một cười gan dạ trong khi nói khẽ.

"Ma Vương sao… Tốt, tốt, tốt lắm đấy. Xem ra nó còn thú vị hơn mình tưởng nữa..!"

Nhóm người cũng không dừng lại ở khu vực này quá lâu, họ di chuyển tới  cổng thoát nước gần khu dân cư của căn cứ địa No Name.

Bốn người và một con mèo băng qua khu tàn tích và dần dần đi đến một khu vực có nhiều tòa nhà trống rỗng có vẻ vững chắc hơn. Sau đó, bốn người họ rời khỏi khu dân cư và chuẩn bị đặt mầm non của Thủy Mộc vào bể chứa nước.

Bên đó thấp thoáng bóng dáng của những vị khách đến nơi này trước, Jin và đám trẻ của cộng đồng, ngoài ra còn có sự tồn tại của một người mà bọn họ không ngờ tới, một thanh niên tóc vàng chỉ nhìn sơ qua sẽ khiến người khác lầm tưởng là người thân của Sakamaki Izayoi.

Song trùng của cô, Saigou Izayoi.

Hiện tại cậu ta đang chơi đùa và phân phát quà vặt cho mấy đứa nhỏ.

Nhìn thấy cậu ở đây, bốn thiếu nữ thoáng cảm thấy ngạc nhiên, rồi nhanh chóng biến thành nghi ngờ, bước chân không khỏi nhanh hơn vài phần.

"A, mọi người! Đường thủy đạo và bể chứa nước đã được chuẩn bị xong rồi!"

Phát hiện ra họ, Jin đang đứng cạnh Saigou Izayoi giơ tay quơ qua quơ lại.

Những đứa trẻ khác cũng vui vẻ tụ tập lại quanh Kuro Usagi.

"Mừng chị Kuro Usagi về!"

"Em có hơi buồn ngủ, nhưng em đã giúp dọn dẹp đấy..."

"Chị ơi chị ơi, những chị gái này và anh trai bên kia là thành viên mới của chúng ta ạ?"

"Họ có mạnh không hả chị? Họ có tuyệt không hả chị?"

Mấy đứa trẻ ríu ra ríu rít liên tục hỏi trong khi tay thì đang ôm chặt mớ ăn vặt được phát cho, có đứa còn dồn đầy cả miệng.

"YES! Họ là những người rất mạnh và đáng yêu nữa! Chị sẽ giới thiệu họ ngay bây giờ, nhưng các em xếp hàng trước đi, chị hỏi cái này cái đã."

Nói rồi cô lách người ra khỏi đám trẻ, nhìn sang Saigou Izayoi với vẻ bối rối.

"Saigou Izayoi, sao anh lại ở chỗ này?"

Người lên tiếng là Sakamaki Izayoi, Asuka và You đứng bên cạnh cô cũng nhẹ gật đầu, dường như họ cũng có cùng thắc mắc.

"Phải đó, Iza... Saigou, không phải anh đang ở Thousand Eyes cùng Shiroyasha đại nhân sao?"

Kuro Usagi nói vấp một chữ, cô định gọi Izayoi nhưng lại cảm thấy cần có sự phân biệt giữa 2 Izayoi nên cuối cùng cô gọi họ thay vì tên.

"Shiroyasha? Bà ta cho tôi hai lựa chọn, một là lấy một gift nào đó đủ để sinh tồn ở hạ tầng Khu Vườn Nhỏ rồi giới thiệu tôi cho một vài cộng đồng. Hai là gia nhập No Name."

"Vậy, việc anh ở đây nghĩa là anh chọn gia nhập vào No Name sao? Hừm, đáng nghi!"

Asuka ra vẻ nghi ngờ trước câu trả lời của cậu, You gật đầu đồng tình trong khi Sakamaki Izayoi chỉ im lặng nghiền ngẫm.

"Thay vì được giới thiệu gia nhập vào một cộng đồng lạ mặt nào đó mà không biết chắc mình có vào được không thì vào thẳng cộng đồng mình đã biết không phải tốt hơn sao? Ít nhiều gì chúng ta cũng có chút quen biết mà. Hơn nữa..."

Đưa mắt nhìn bao quát No Name một lượt, Saigou Izayoi giải thích qua loa.

"Ừm, quen biết được nửa ngày."

You chêm vào, không biết là vô tình hay cố ý muốn thọc gậy bánh xe nữa.

"Hơn nữa cái gì?"

So với You thì Asuka chú ý tới điểm này hơn.

"Hơn nữa Shiroyasha nói ba người rất mạnh, hạ tầng ít có đối thủ, nên tôi nghĩ dù có là một cộng đồng không tên không biểu tượng cũng sẽ phất nhanh lên thôi."

Hiển nhiên là Shiroyasha chưa từng nói những lời này với cậu, Saigou Izayoi chỉ đang hồi tưởng lại quá khứ đã qua thôi. Đúng là kể từ khi tới Khu Vườn Nhỏ, ba người các cậu đã vực một No Name trên đà hủy diệt lên, biến nó trở thành một cộng đồng nổi tiếng và đáng tin cậy khắp hạ tầng. Giờ nhìn thấy bộ dạng hoang tàn của No Name khi trước một lần nữa thì không khỏi cảm thán.

"Tsk, ra vậy."

Không biết có phải ảo giác hay không, Saigou Izayoi cảm thấy thiện cảm đối với mình trong mắt Asuka và You vừa hạ xuống một bậc.

Chẳng qua là đã không có sự nghi ngờ gì trong mắt họ nữa.

Nhưng Sakamaki Izayoi thì vẫn nhìn cậu bằng ánh mắt nghiền ngẫm.

"Làm sao mà anh tới được đây trước cả bọn tôi thế?"

Cô hỏi.

Dù là bọn họ mất hơn ba mươi phút đi bộ do không rõ đường, phải đi theo Kuro Usagi, nhưng Saigou Izayoi cũng như bọn họ, hẳn là lần đầu đặt chân tới Khu Vườn Nhỏ mới đúng. Cho dù là biết đường đi nữa, thì nhìn vào mớ đồ ăn vặt anh ta mua cho lũ trẻ thì lẽ ra phải tốn thời gian lâu hơn họ mới đúng.

"Thì chạy tới? Chẳng lẽ bay?"

Hiểu được hàm ý trong câu hỏi của cô, nhưng Saigou Izayoi vẫn trả lời như vậy, một "bản thân" khác đang đứng trước mặt mình, ý nghĩ muốn trêu cợt một chút bất chợt nổi lên.

"Anh..."

Sakamaki Izayoi cau mày lại, muốn nói gì đó nhưng Saigou Izayoi đã nhanh miệng lên tiếng trước.

"Mà gác chuyện này qua một bên đi, Kuro Usagi, không phải cô muốn giới thiệu bọn tôi cho mấy đứa nhỏ sao? Định để bọn nhóc chờ tới bao giờ nữa?"

"À phải!"

Kuro Usagi bật thốt.

Sự chú ý của You và Asuka cũng đổ dồn về phía lũ trẻ.

Sakamaki Izayoi dù không muốn bị cậu qua loa như vậy, nhưng cũng đành khoanh tay dời mắt đi.

Bọn trẻ có khoảng hai mươi người. Trong số chúng có những bé trai bé gái mang tai mèo và mang tai cáo.

(Đúng là tất cả đều là con nít. Hơn phân nửa số chúng không phải là người sao?)

(N, nhìn thấy tận mắt thì mới biết được chúng đông hơn so với mình nghĩ. Và đây chỉ là một phần sáu số lượng thôi sao?)

(...Mình… không biết cách đối phó với trẻ con. Liệu mình có ổn không đây?)

Cả ba người họ đều có những ấn tượng khác nhau, nhưng họ đều không lên tiếng. Cho dù họ có ghét trẻ con đến mức nào đi chăng nữa thì bọn họ đều phải sống chung với chúng kể từ bây giờ, vậy nên bọn họ phải giao tiếp với chúng ít nhất một chút để tránh việc gây xích mích.

Hừ hừ! Kuro Usagi ho một cách cường điệu và bắt đầu giới thiệu ba người họ.

"Họ là, bắt đầu từ bên phải, Sakamaki Izayoi, Kudou Asuka, Kasukabe You, còn có..."

Nói tới đây, cô không nhịn được phải nhìn sang Saigou Izayoi một cái.

"Saigou Izayoi, đừng hiểu lầm, anh đây không phải bà con thân thích gì với chị gái bên kia đâu."

Cậu tự giới thiệu mình thay cô trong lúc hất cằm vào Sakamaki Izayoi.