Chương 4: Shiroyasha
Saigou Izayoi đã biết chuyện này sẽ diễn ra, nhưng cậu không có hành động gì, bởi lẽ cậu cũng biết sẽ có người giải quyết tình huống này ngay thôi.
"Chuyện là... ưmm… chúng tôi không có Biểu"
"Yaaaahooooooooo! Đã lâu rồi không gặp, Kuro Usagi!"
Đột nhiên, một cô nhóc tóc trắng như tuyết, trên người mặc một bộ đồ theo phong cách nửa kimono nửa gothic từ trong cửa hàng chạy ra, mang theo một luồng bụi mù mạnh mẽ chụp lấy Kuro Usagi, lực trùng kích khiến cả hai người xoay mấy vòng trên không rồi rơi xuống kênh đào nhân tạo ngay cạnh con đường chính.
"Kyaaaaa…!"
Tõm một tiếng. Còn có một tiếng kêu thảm thiết càng ngày càng đi xa.
Sakamaki Izayoi liếc nhìn bằng ánh mắt thú vị trong khi nữ nhân viên cửa hàng thì nheo mặt lại.
"...Này, cô nhân viên. Cửa hàng này có dịch vụ đón khách bất ngờ thế này hả? Nếu có thì hãy cho tôi thử một loại khác nhé."
"Không có."
"Nếu không có thì tôi sẽ chi trả để có."
"Tôi sẽ không làm đâu."
Giọng điệu của cả hai người không có chút đùa giỡn nào, cả hai đều đang cực kỳ nghiêm túc.
Cô nhóc tóc trắng vừa thực hiện một cú phi thân lên Kuro Usagi hiện đã chôn đầu mình vào ngực của cô ấy không ngừng chà xát.
"Shiroyasha đại nhân?! Tại sao ngài lại ở khu hạ tầng thế này?!" Kuro Usagi cúi đầu, kinh ngạc nhìn xuống cô nhóc đang chôn đầu trong ngực mình.
"Tất nhiên là vì ta có linh cảm rằng Kuro Usagi sẽ muốn tới đây vào lúc này rồi! Fufu, fuhohofuhoho! Cái cảm giác sờ mó một con thỏ đúng thật là rất khác biệt! Nào nào, có thấy sướng ở đây không, hay là ở chỗ này!"
Sờ, sờ, sờ, sờ.
"Shi, Shiroyasha đại nhân! Làm ơn buông tôi ra đi mà! Giờ không phải lúc làm những chuyện này."
Kuro Usagi dùng vũ lực để xua đuổi cô nhóc được gọi là Shiroyasha, nắm thẳng vào mái đầu bạc trắng, giật phăng nó ra khỏi người mình rồi ném thẳng vào không trung.
Shiroyasha như một con quay xoay mấy vòng liên tục trên không trung, bay thẳng tới chỗ Sakamaki Izayoi, và chỉ dừng lại khi bị chặn bằng chân của cô.
"Hự!"
"Ặc! Ngươi nghĩ ngươi là ai mà dám lấy chân mình để đỡ một thiếu nữ xinh đẹp mà mình chỉ vừa mới gặp và đang bay tới ngươi chứ hả?"
"Là Izayoi đại nhân nhé. Từ giờ cùng hợp tác với nhau nhé, kimono loli."
Izayoi cười ha ha trong khi tự giới thiệu bản thân mình. Asuka, vốn đang ngỡ ngàng trước chuỗi diễn biến bất thường, như chợt nhớ ra một điều gì đó và nói với Shiroyasha.
"Cô là chủ cửa hàng này sao?"
"Ưm, không sai. Ta đây là Shiroyasha đại nhân, một trong những lãnh đạo của Thousand Eyes đó thiếu nữ. Nếu cô nhóc có một lời thỉnh cầu liên quan tới công việc thì ta sẽ dáp ứng cho, nhưng phải để ta chạm vào bộ ngực đang phát triển đó nhé."
"Chủ nhân. Chúng không làm ăn kiểu đó được đâu. Thủ trưởng sẽ giận đấy."
Với giọng nói luôn luôn điềm tĩnh của mình, nữ nhân viên cửa hàng ngăn Shiroyasha lại.
Kuro Usagi vừa vắt bộ áo váy ngắn đẫm nước của mình vừa bò lên bờ, thì thầm với vẻ mặt ngơ ngác.
"Ư ư... Tôi không nghĩ rằng đến cả mình cũng sẽ bị ướt."
"Đây có lẽ là báo ứng đó…?"
"Tiểu thư nói chính xác."
Kuro Usagi có vẻ buồn rầu trong khi tiếp tục vắt quần áo của mình.
"Fu fu. Vậy các ngươi là đồng đội mới của Kuro Usagi hả. Với việc những người từ thế giới khác xuất hiện trước mặt ta nghĩa là... Kuro Usagi cuối cùng cũng sẽ bước lên giường với ta."
Shiroyasha không hề bận tâm chuyện bị mình bị ước mà nhìn sơ qua ba người Sakamaki Izayoi với nụ cười nham hiểm trên môi.
Saigou Izayoi, rất không may bị cô trực tiếp bỏ qua mất, có lẽ là vì nãy giờ không lên tiếng, cũng có thể là vì đứng sau nhất nên sự tồn tại của cậu không lọt nổi vào mắt cô.
"Không phải! Cho dù có thế nào đi nữa thì chuyện đó tuyệt đối sẽ không xảy ra!"
Tức giận, đôi tai thỏ của Kuro Usagi lại dựng thẳng lên.
"Ha ha ha ha ha!"
Một tiếng cười dài bất chợt vang lên giữa lúc này, khiến sự chú ý của mọi người đều dời hết lên kẻ đã phát ra âm thanh đó, Saigou Izayoi.
"Saigou Izayoi?"
"Muốn nói gì sao?
"Cứ im lặng suốt làm tôi nghĩ anh là loại người ít nói cơ."
Sakamaki, You và Asuka lần lượt lên tiếng.
"Không có gì, tự nhiên muốn cười thôi."
Saigou Izayoi vừa ôm bụng cúi gập người vừa trả lời, điệu bộ của cậu không có vẻ gì là sẽ nín cười ngay được.
Một lần nữa trải qua những cảnh tượng quen thuộc in hằn trong ký ức, chắc chắn rằng đây là nơi mình từng quen thuộc, khỏi phải nói Saigou Izayoi vui tới mức nào.
Tận mắt chứng kiến từng người một ngã xướng, cô độc lưu lạc trong viễn cảnh tương lai điêu tàn quá lâu khiến cậu đã phải kiềm nén rất nhiều. Những cảm xúc vỡ òa trong tiếng cười, phải ức chế lắm cậu mới không lao lên ôm những người mà đáng lẽ sẽ không bao giờ gặp lại này.
"Hửm? Ai đây?"
Phải tới tận lúc này Shiroyasha mới chú ý tới cậu, vẻ mặt cợt nhã hiện ra chút ít kinh ngạc, hết nhìn Sakamaki Izayoi rồi lại nhìn sang Saigou Izayoi.
"Một trong những lý do bọn tôi tới đây đấy!"
Kuro Usagi nói rồi ghé vào tai Shiro Yasha thì thầm gì đó.
"Ra vậy, hiểu rồi."
Nghe xong, Shiroyasha liếc mắt nhìn Saigou Izayoi thêm một lần.
Không biết cô đã nghiêm túc đến mức độ nào, Shiroyasha nhếch mép cười mời họ vào trong.
"Vậy cũng được thôi. Nếu các ngươi có điều gì muốn nói vậy thì ta sẽ lắng nghe nó bên trong cửa hàng."
"Liệu có ổn không? Họ là No Name đến cả Biểu Tượng cũng không có đấy. Còn những quy định nữa…
"Ta xin lỗi thay cho nữ nhân viên gắt gỏng này đã cố tình hỏi tên trong khi biết rõ rằng các ngươi là No Name. Ta sẽ xác minh cho họ, vậy nên nếu cô có bị lườm mắt bởi thủ trưởng thì tôi sẽ hoàn toàn chịu trách nhiệm cho. Cứ để bọn họ vào đi."
Nữ nhân viên cửa hàng ủ rũ. Cô ta đơn thuần tuân thủ theo những luật lệ mà thôi, bọn họ bị xúc phạm cũng là điều không thể tránh khỏi, vốn cô còn muốn can ngăn nhưng trước sự kiên trì của Shiroyasha, cô cũng chẳng thể làm gì khác hơn.
Cả đám người họ và một con mèo đi qua rèm cửa trong khi trừng mắt nhìn nữ nhân viên và bước vào mặt tiền cửa hàng, khiến người khó có thể tưởng tượng, rõ ràng nhìn từ ngoài thì chẳng lớn bao nhiêu nhưng bên trong thì lại rộng rãi bất ngờ, phảng phất như bước vào một vùng không gian khác.
Mà trong điếm tủ kính dễ dàng nhìn thấy từ chính diện thì đang trưng bày vô số kiệt tác và rất nhiều mặt hàng xa xỉ.
"Tiếc là, cửa hàng hiện đã đóng cửa. Thứ lỗi cho ta phải tiếp các ngươi trong phòng riêng của mình rồi."
Shiroyasha mang theo mấy người Izayoi đến phòng của mình, năm người một mèo băng qua mặt tiền có thiết kế theo phong cách Nhật Bản và dừng lại trước một hàng lang rộng rãi.
Phía sau những cánh cửa kéo giấy, căn phòng mà năm người được mời vào dường như có mùi trầm hương đang cháy, hương thơm bay trong gió làm kích thích mũi của mọi người. Saigou Izayoi hít một hơi thật sâu, một mùi hương quen thuộc tới dễ chịu, rồi theo sau mọi người nối nhau vào trong.
Trong căn phòng rõ ràng là quá rộng so với phòng ở cá nhân, Shiroyasha chễm chệ ngồi xuống ở vị trí thủ tịch, không thèm để ý tới hình tượng của mình, cô mở xoạch chiếc quạt trên tay ra và rồi quay mặt sang Izayoi và những người khác. Nếu để ý thì có thể thấy bộ kimono của cô đã khô từ lúc nào rồi.
"Ta sẽ tự giới thiệu bản thân một lần nữa. Ta là Shiroyasha, một trong những lãnh đạo của Thousand Eyes được đóng đô tại cổng ngoài thứ tư, số hiệu 3345. Ta có một chút quen biết với Kuro Usagi ở bên đó. Ta mong các ngươi sẽ xem ta như là một thiếu nữ xinh đẹp đã thường xuyên ra tay giúp đỡ kể từ khi cộng đồng của cô ấy suy sụp."
"Vâng, vâng, chúng tôi đúng là đã nhận rất nhiều sự chiếu cố từ ngài."
Kuro Usagi tỏ vẻ kính trọng, khác xe với bộ dạng khi nãy. Ngay cạnh bên c, You nghiêng đầu mình hỏi.
"Cổng ngoài? Đó là gì?"
"Đó là cánh cổng trên bức tường tồn tại để phân chia cấp bậc của Khu Vườn Nhỏ. Con số càng nhỏ thì càng gần trung tâm hơn, những loài sinh vật sống trong đó cũng càng mạnh mẽ hơn.
Khu Vườn Nhỏ này được chia thành bảy tầng từ cao đến thấp, và một con số được ấn định vào mỗi cánh cổng để phục vụ cho việc chia cách chúng.
Bắt đầu từ bức tường ngoài cùng, chúng ta có cổng ngoài thứ bảy, cổng ngoài thứ sáu, và càng đi sâu vào thì con số đó càng giảm kèm theo sự tăng trưởng sức mạnh.
Khi đã đến được cổng ngoài thứ tư, thì việc đấu tranh với các vị thần là điều hiển nhiên, do đó mà khu vực bắt đầu từ cánh cổng đó trở về sau chẳng khác gì địa ngục với con người.
Tấm bản đồ nhìn từ trên xuống do Kuro Usagi vẽ chia thành rất nhiều tầng khác nhau bởi những cánh cổng.
"…Một củ hành cực lớn?"
"Một chiếc bánh cuộn cực lớn chứ?"
"Phải ha. Nếu tôi phải chọn thì tôi cũng sẽ nói nó là một cái bánh cuộn."
Ba người Sakamaki Izayoi, Asuka và You gật đầu đồng tình với nhau trong khi Saigou Izayoi thì vẫn tĩnh tâm im lặng ngồi một chỗ như đang chờ đợi gì đó. Nghe thấy suy nghĩ thẳng thừng của họ, Kuro Usagi bất lực buông vai xuống.
Còn Shiroyasha thì lại ầm ỉ cười phá lên trong khi gật đầu vài lần.
"Fu fu, so sánh thế cũng hay đấy. Theo cái ví dụ kia, bảy cánh cổng sẽ là những tầng mỏng nhất của chiếc bánh khúc gỗ. Nếu muốn nói chi tiết hơm thì ngay ở ngoài cánh cổng phía đông là Tận Cùng Thế Giới. Những sinh vật sống ở đó không lệ thuộc vào bất kỳ cộng đồng nào và là chủ sở hữu của những Gift hùng mạnh, ví dụ như chủ của cây Thủy Mộc đó.
Shiroyashi cười nhẹ và nhìn sang mầm Thủy Mộc trong tay Kuro Usagi. Người cô đang nói đến chính là vị Xà Thần cư trú tại Thác Nước Tritonis, con rắn lớn bất hạnh bị Sakamaki Izayoi đánh không thương tiếc.
Nghe tới đây Saigou Izayoi lại không khỏi bật cười ra tiếng, nếu như biết nhân dạng của Shirayuki hime sớm hơn, cậu và cả Sakamaki Izayoi bên kia có lẽ đã không thẳng tay tới vậy. Mà nhắc tới thì cũng thấy nhớ Shirayuki rồi đấy, có khi cũng nên tìm thời gian đi gặp cô ta một chút.
"Vậy cho ta hỏi, ai là người đã thắng và đã thắng trong thể loại game nào? Một cuộc đo tài tri thức? Một bài thử thách dũng khí?"
Coi như tiếng cười của Saigou Izayoi không tồn tại, Shiroyasha tiếp tục nói.
"Không, không. Izayoi đã đánh bại xà thần bằng tay không trước khi đến đây."
Kuro Usagi đắc ý nói và Shiroyasha lên tiếng trong kinh ngạc.
"Cái gì? Thắng trực tiếp dùng võ mà không tham gia gift game nào sao? Cơ mà là Izayoi nào đấy?"