Chương 2: Tu Đạo Lần Hai

Ngạo Thiên Truy Mỹ Ký

Chương 2: Tu Đạo Lần Hai

Sáng hôm sau, khi Ngạo Thiên thức vậy đi ra ngoài thì đại diện Địa Cầu đã đứng đợi sẵn làm hắn không biết nói gì ah. Lão già này chẳng lẽ ăn no rững mỡ sao? Đứng đây đợi cho ốm bớt à? Sao không biết kêu hạ nhân đứng đợi? Nghĩ vậy thôi chứ hắn cũng chào hỏi đàng quàng.


-Chào buổi sáng.


-Thưa Ngạo Thiên đại nhân trời đã trưa rồi ạ.


What??? Trưa rồi? Sao không ai kêu hắn dậy.


-Sao không đánh thức ta?


-Không dám.


Rồi kiểu này chắc tương lai có ngủ đến chết cũng không ai dám kêu hắn dậy rồi. Phải tìm bà xã nhanh mới được.


-Sao ngươi đứng đây? Còn tám tên kia đâu?


-Bọn họ đã đợi sẵn ở đại điện. Đợi Ngạo Thiên đại nhân dùng bữa xong rồi mới bắt đầu họp.


-Um. Tốt! Sau này cứ kêu ta là Thiên thiếu được rồi. Còn nữa đừng tỏ ra cung kính quá ta không quen biết không?


-Được Thiên thiếu.


Ngạo Thiên rất hài lòng đi vào nhà ăn. Khi đến nơi thì thấy nó là một nơi rất sang trọng, không hổ là nhà ăn của đại diện một tinh cầu ah. Bàn ăn thì rất lớn khoản cho bốn mươi người ăn mà đồ ăn đã chất đầy cái bàn toàn là món ngon và quý cũa cả chín tinh cầu. Nào là hung thú, linh thú, mà đặc biệt chơi lớn nữa là lunh dược ngàn năm cũng lấy đi làm canh, ướt gia vị cho thịt,... Thấy vậy Ngạo Thiên không khỏi dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn tên đại diện này ah. Bữa ăn này tệ gì cũng gần vài chục tỉ linh tệ. Chỉ vì lấy lòng hắn mà bọn họ chơi lớn như vậy. Nghĩ thì như vậy nhưng tay của Ngạo Thiên đã bắt đầu càn quét, rất nhanh sau khoản năm phút thì Ngạo Thiên cũng dùng bữa xong. Đương nghiên với gốc độ của một vị Tối Cường Giả thì trên bàn ăn chỉ còn chén, dĩa thôi vỗ vỗ bụng vài cái rồi đứng lên nói.


-Tốt rồi mau đi thôi.


-Vâng Thiên thiếu.


Sau một hồi để cho vị đại diện Địa cầu dư mỡ này dẫn đi cuối cùng Ngạo Thiên cũng tới đích an toàn.


Khi đến nơi toàn bộ đã có mặt đông đủ, ngồi vào vị trí của mình Ngạo Thiên nói.


-Các ngươi giới thiệu tên của mình đi. Chứ để cho cha ta viết theo kiểu: đại diện..... Này mệt ổng lắm.


-Vâng Thiên thiếu.


Câu nói này làm cho Ngạo Thiên đang ngữa ra sau cũng phải bật dậy. Nếu như nhớ không lầm thì hắn chỉ mới nhắc cho đại diện Địa Cầu biết thôi ah. Mấy lão già này cập nhật tin tức cũng có phải quá nhanh rồi không? Thấy sự thay đổi của hắn đại diện Địa Cầu mới hỏi.


-Có chuyện gì sao Thiên thiếu?


-À, không gì giới thiệu đi.


-Vâng!


-Thái Dương tinh Thái Dương Tà


-Địa Cầu Vũ Thái


-Kim tinh Kim Hoàng


-Mộc tinh Mộc Hoàng


-Thủy tinh Thuỷ Hoàng


-Hỏa tinh Hỏa Hoàng


-Thổ tinh Thổ Hoàng


-Thiên Dương tinh Thiên Đế


-Diêm Vương tinh Diêm Vương


-Tốt rồi bây giờ các ngươi hộ pháp cho ta trước sau đó mọi chuyện tính sau.


-Vâng!


Nói xong Ngạo Thiên cũng đã đem một con khôi lỗi thuộc dạng sinh khôi ra và tạo một cái trận pháp. Thấy kỳ lạ Thái Dương Tà mới hỏi.


-Thiên thiếu đây là....


-Chuyển giao đại trận ta sẽ cho nó mượn sức mạnh của mình để làm việc cho ta.


-Còn ngài...


-Ta sẽ vấn đạo lại từ đầu. Khoan hãy nói việc này làm việc cho ta trước đi.


Nói là làm không đợi bọn họ khuyên gì nữa Ngạo Thiên đã ôm sinh khôi nhảy vào đại trận. Thấy vậy đám lão đầu này cũng không thể nói thêm gì nữa đành phải ngậm ngùi hộ pháp cho hắn.


Nhảy vào trận xong hai tay của Ngạo Thiên bắt đầu chéo quyết. Khi cảm thấy có một luồng lực lượng vô hình từ cơ thể chạy đến hai lòng bàn tay Ngạo Thiên mới nắm lấy tay của con sinh khôi rồi bắt đầu cho hết sức mạnh vào nó. Quá trình diễn ra hơn một tiếng đồng hồ sau khi xong Ngạo Thiên mới thu lại đại trận. Sắc mặt hắn lúc này rất xanh, thấy vậy đám người Vũ Thái mới đến đỡ hắn. Thiên Đế lo âu hỏi.


-Thiên thiếu cậu không sao chứ?


Hắn khoát khoát tay ý tỏ vẻ không sao, rồi đi đến ngồi lên ghế của mình nói.


-Không có chuyện gì chỉ cần đêm nay "bồi bổ" một chút là không sao hết.


*Bồi bổ? Ta khinh thà nói toẹt ra là song tu đi ngồi đó văn chương.


Nhưng Vũ Thái vẫn thấy lo hỏi.


-Sao ngài lại truyền sức mạnh cho khôi lỗi vậy chứ? Lỡ như ngài bị ám sát hay gì đó rồi sao?


Nghe Vũ Thái nói vậy những người còn lại cũng hùa theo nói.


-Đúng vậy ah. Thiên thiếu cậu làm vậy rất nguy hiểm đó.


Nhìn sắc mặt lo lắng của mấy lão già trước mặt Ngạo Thiên không biết nên vui hay khóc khoát tay giải thích.


-Ta truyền sức mạnh cho nó là vì để nó làm việc cho ta, vả lại nếu như cần ta vẫn có thể lấy lại cho dù trong tình huống nào đi nữa. Nên các ngươi khỏi phải lo. Bây giờ ta muốn bước lên con đường cầu đạo lần nữa, năm xưa ta đã đánh mất thú vui duy nhất trên con đường này rồi. Nên bây giờ tranh thủ một trăm năm tới ta muốn tìm lại nó.


Nghe hắn nói xong đám người xung quanh không khỏi cảm thán cho hắn. Một trăm năm ah. Ngày xưa hắn chỉ dùng một trăm năm để vấn đỉnh Sáng Thế. Cũng phải biết người tư chất yêu nghiệt nhất cũng phải một ngàn năm mới đạt được Sáng Thế mà hắn chỉ dùng một trăm năm, nên trên con đường cầu đạo của hắn nói cho cùng cũng không có gì được gọi là nhân sinh trên con đường này của hắn. Đến bây giờ hắn đưa ra quyết định này cũng làm động lòng mọi người.


*Cảm thán cái rắm ah! Thú vui mà hắn nói là cua gái đó mấy ông nội, nghĩ đâu cao thâm dữ vậy?


-Nếu như vậy thì bọn ta cũng sẽ ủng hộ ngài.


Thái Dương Tà chính khí lẫm liêt nói lên.


-Thôi được rồi chuyện này sẽ tự làm. Các ngươi đợi ta có gì nói đi.


Vũ Thái đứng lên nói.


-Ngày hôm qua bọn người của tám tinh hệ khác đem theo vật phẩm bái phỏng cho Thiên thiếu khoản.


Một ngàn viên đan dược từ tam phẩm đến cửu phẩm kim sắc.

Hơn hai vạn cây linh dược từ mười vạn năm đến trăm triệu năm.


Mười tỉ viên hạ phẩm linh thạch.


Năm tỉ viên trung phẩm linh thạch.


Một tỉ viên thượng phẩm linh thạch.


Linh trang chưa liệt kê hết.


Còn vền phần linh tệ thì mỗi tinh hệ đưa ra một trăm ngàn tỉ, hiện tại Thiên thiếu đã có tám trăm ngàn tỉ linh tệ.


Còn có............


(linh tệ là tiền thông dụng ở đây còn linh thạch thì giá trị lớn hơn nó nhiều có thể tính một viên hạ phẩm linh thạch bằng một trăm linh tệ. Mà một trăm viên hạ phẩm linh thạch mới được một viên trung phẩm linh thạch. Một viên thượng phẩm linh thạch bằng một trăm viên trung phẩm linh thạch cứ thế tính tới thì tài sản hiện có của Ngạo Thiên tám trăm mười sáu ngàn tỉ linh tệ, còn chưa tính luôn số đan dược và linh thảo kia,......)


-À, quên sáng nay Vạn Dục Sáng Thế có gửi qua chín cô gái phàm nhân nói là muốn cho Thiên thiếu là đỉnh lô.


Nghe tới đây Ngạo Thiên ngồi bật dậy không khỏi cảm ơn Vạn Dục lão ca của mình ah. Hắn muốn tìm cửu thiên dục thể người rất khó chí ít là đối với đám người Vũ Thái. Bởi vậy hắn luôn đau đầu không biết đi đâu tìm mà giờ đây Vạn Dục Sáng Thế đã tìm sẵn giúp hắn rồi.


Thật ra bởi vì vấn đề tu luyện môn song tu công pháp gì gì mà Cữu Thiên Âm Dương Quyết nên hắn phải tìm chín người phụ nữa mang cửu thiên dục thể cùng với một cô gái sinh ngày một tháng một cùng với họ song tu mới có hiệu quả. Cái ngọc giản hôm qua hắn đưa cho đám người Vũ Thái để bọn họ tìm giúp hắn bây giờ đã tập hợp đầy đủ.


Hiện giờ Ngạo Thiên đang rất cao hứng hắn nói.


-Các ngươi sao chép ra ngọc giản về việc mọi biến cố gần đây của Thái Dương tinh hệ cho ta đi.


Khoản một lát sau hắn tiếp ngọc giản từ tay Vũ Thái thần thức bắt đầu đưa vào xem thông tin.


Từ khi Ngạo Thiên đem Thái Dương tinh hệ cùng với tám tỉ hành tinh phụ thuộc nó thì đã xảy ra rất nhiều chuyện như là chia lại hành tinh phụ thuộc: Thái Dương tinh hai tỉ hành tinh. Địa Cầu hai tỉ hành tinh. Kim,Mộc,Thủy,Hoả,Thổ năm tinh hai tỉ hành tinh. Diêm Vương, Thiên Dương tinh mỗi tinh nắm giữ một tỉ. Cái này phân chia hoàn toàn dựa vào thực lực của mỗi bên. Còn Địa Cầu từng bước được đẩy mạnh hơn đã trở thành tinh cầu bật nhất. Vì có song long tọa trấn: một là Huyết Nguyệt tinh, hai là Lạc Việt đế quốc. Lạc Việt đế quốc là một quốc gia rất nhỏ nhưng nó đào tạo ra rất nhiều tu chân giả nổi tiếng khắp tinh hệ. Không nói đâu xa hiện nay Thiên bản sếp hạn bài danh một trăm cao thủ thì Lạc Việt đã chiếm trên bốn mươi người. Mà ngay Huyết Nguyệt tinh cũng là tinh cầu phụ thuộc Lạc Việt đế quốc. Nên trong số hai tỉ hành tinh phụ thuộc Địa Cầu thì Lạc Việt đã chiếm một tỉ. Chia ra cho sáu mươi hai thành trì lớn mạnh nhất nước Lạc Việt mỗi thành được môt trăm triệu hành tinh, còn lại ba trăm tám mươi triệu hành tinh thì đã bán cho tư nhân trong nước tám mươi triệu hành tinh. Còn lại ba trăm triệu hành tinh là địa bàn của nhà nước.


Tổng cộng một tỉ hành tinh chia làm năm phe phái hành tinh của các vùng giáp biển thì theo phe Thanh Long.


Vùng Nam bộ thì là phe Bạch Hổ


Vùng Trung Du là phe Chu Tước.


Phía Bắc là phe Kỳ Lân.


Mỗi phe phái này thường hay xảy ra tranh chấp nên phải có một thế lực đủ mạnh để giản hòa đó là phe Tứ Minh do nhà nước thành lập để duy trì cân bằng giữa bốn thế lực.


Trung tâm của tứ minh là Tứ Minh là Tứ Minh tinh cầu. Nơi đây có ba học viện được sếp vào top mười của Thái Dương tinh hệ: Hồ Nam, Thiên Trung, Đông Bắc.
Học viện Đông Bắc có thể đmợc coi là thiên đường của mọi nam sinh bởi vì tỉ lệ nữ sinh quá nhiều. Cũng không phải vì mấy thằng kia ngu mà không vào mà tại vì nơi đây yêu cầu nam sinh quá cao: Chiều cao, sắc đẹp, thiên phú, tài phú... Kể cả số lượng lọt vào mỗi năm chỉ được có một trăm người.


....................


Khi xem xong ngọc giản trời cũng đã sụp tối rồi cũng phải thôi tất cả thông tin về Thái Dương tinh hệ hơn năm trăm qua mà sau không nhiều được. Nhìn mọi người xung quanh Ngạo Thiên quyết định nói ra những gì mình đang suy nghĩ.


-Ta nghĩ sẽ vào học viện Đông Bắc học.


Đám người Vũ Thái cả kinh nói.


-Sao ngài không vào học viện Top 1 mà lại đi vào học viện Top 4 làm gì?


-Cái này ta muốn di phục suất tuần để xem đời sống của mọi người ra sao?


*Diễn cái rắm ah. Đi cua gái thì nói mọe đi làm bộ chính khí.


-Vậy được chúng tôi không ngăn cản. À, mà cho chúng tôi hỏi Thiên thiếu thích mẫu người con gái như thế nào a?


-Uhm. Thì xinh đẹp, thanh thuần yêu ta thật lòng đến với ta không vì thân phận. À, còn nhiều lắm.


Vâng câu trả lời rất dứt khoát. Chắc hắn không biết vì câu trả lời hôm nay mà vài ngày nữa sẽ có một vụ việc chấn động toàn bộ tinh hệ sảy ra ah.


Bọn người Vũ Thái đang tính đi ngưng sực nhớ cái gì quay lạ hỏi.


-Vì Thiên thiếu bị mất tu vi nên bọn ta đã chuẩn bị một cái Ngạo Thiên chiến đội làm việc cho ngài. Đặc biệt hơn là họ có hai mươi người thân thế, công việc khác nhau và điều là người của Thiên bảng. Đến mai chúng thuộc hạ sẽ gửi hồ sơ qua cho Thiên thiếu.


-Um. Được rồi đi đi. Mà khoan đã các ngươi giúp ta mua căn nhà và để cho chín cô gái vào đó với thân phận hầu gái riêng của ta. Nhớ căn nhà phải đủ chứa trăm người biết chưa?


(làm gì chứa trăm người gê vậy ba?)


-Rõ!


Đợi bọn họ đi rồi Ngạo Thiên mới cho sinh khôi đem đan dược, tinh thảo cho toàn bộ đám người Băng Nhi và bảo vệ bọn họ. Hắn không việc làm này đã tăng tính nghi ngờ cho đám người Băng Nhi nhưng mọi rắc rối đó để tương lai tính ah. Bây giờ còn một cục nợ trong phòng chưa sử xong ah.