Chương 12: Hi vọng của nhân loại (5)

Mạt Nhật Siêu Cấp Bá Giả

Chương 12: Hi vọng của nhân loại (5)

Trong Thảo Cầm Viên, nơi thảo nguyên đầy cỏ là hai thân ảnh đối lập.
Ở trong mắt hổ trắng, tên nhân loại phía trước yếu ớt vô cùng, nhưng vì sao lại khiến cho nó ngửi thấy mùi của tử vong?

Nó không hiểu, với chỉ số thông minh gần 1 người bình thường khiến nó có thể cảm giác được nguy hiểm đứng trước mặt.

Người này.... Nguy Hiểm Vô Cùng.

Trước mắt Trần Thanh thân ảnh này, làm hắn nhớ lại kiếp trước. Đó là năm thứ 2 sau mạt thế, Trần Thanh với dị năng của hắn khiến hắn cho dù không có nghề nghiệp truyền thừa, vẫn đứng ở đỉnh cao của Chiến Giả.

Nhưng rồi ở lúc đó, Thảo Cầm Viên vẫn là cấm địa, vì bành trướng lòng tự tin. Hắn đi vào, lúc đó Bạch hổ đã là lv40 biến dị boss cùng 1 đàn boss nhỏ bạch hổ, lần đó là lần duy nhất khiến hắn chạy trốn!!!

Hắn lạc vào nơi trong cùng của Thảo Cầm Viên, lúc trở ra hắn sở hữu 1 nghề nghiệp... dùng nó và tàn sát cả đàn cọp!!!!

Đó là nơi đặt chân đầu tiên của hắn....

Bá Giả con đường....

.....

Nhìn về phía con hổ này, Trần Thanh điều động dị năng của mình, 20% tế bào não hoạt động - 600% chỉ số thân thể được sử dụng!!!

Cũng may là khi nào thăng cấp, Trần Thanh được hồi phục lại toàn bộ, nếu không thì giờ này hắn đã vỡ nát thân thể vì mỏi mệt rồi.

Cơ bắp toàn thân Trần Thanh to lên 1 vòng, bộ y phục căng ra như muốn nứt vỡ. Thoáng hiện tàn ảnh, trong tay hắn đã xuất hiện 2 thanh kiếm.

Kiếm này không phải tân thủ kiếm, 2 thanh này mạnh gấp trăm lần, do hắn dùng 1000 điểm giết chóc mỗi thanh để mua.

-Chiến nào!!! - Trần Thanh thì thầm, trong mắt hiện lên vẻ cuồng bạo.

Hổ trắng cảm nhận được chiến ý cùng khí thế toát lên từ người Trần Thanh. Nó lập tức dữ tợn con ngươi, há mồm, *rống!!!!!!!!*
1 tiếng kinh thiên động địa từ miệng nó.

Sóng âm có thể cho mắt thường nhìn thấy được, phi nhanh qua bãi cỏ giữa 2 chiến binh khiến cỏ cũng phải nằm rạp cả xuống.

Trần Thanh khom người quị xuống, dùng dị năng phong bế tạm thời thính giác của bản thân. Rồi thấy cơ thể hắn rung động với 1 biên độ nhỏ nhưng cấp tốc.

- Sóng âm công kích, bảo vệ thính giác -

- Rung động sát thương triệt tiêu bởi rung động cùng tần suất -

Hắn khiến cho bản thân hắn rung động cùng lúc với sự rung động của không khí, giảm thiểu chấn động do sóng âm mang lại, thậm chí.... triệt tiêu.

Thấy sóng âm công kích không có hiệu quả,Hổ Trắng lao tới, tốc độ nhanh cực kỳ, khí thế trên người nó ngày 1 cao hơn.

Trần Thanh trùng xuống, khai mở toàn bộ dị năng.Hắn hạ thấp trọng tâm cơ thể, lao tới.

Hắn vô cùng liều lĩnh khi làm vậy, vì nếu di chuyển với tốc độ mau thì sẽ rất khó để cảm giác được vật thể ở chỗ nào, đó là do tín hiệu não nhận được không kịp quang cảnh đã chuyển qua.

Giống như khi đi xe máy, phóng xe máy ngược chiều với tốc độ cao nhất, khiến cho cả 2 người đều không thể phản ứng kịp mà đâm vào nhau.

Thường thường trong truyện có nói tốc độ nhanh thì không gì không phá, nhưng nếu nhanh quá thì thường là tự đâm mình vào mũi kiếm đối phương.

Tốc độ không thể kiểm soát, thì cũng giống như con dao 2 lưỡi thôi. Thường thường nhân vật chính chúng ta có thể dừng lại hoặc là kiểm soát được, biến hướng khi có tốc độ như vậy.... đó là do được tác giả buff nhiều quá.

Vì vốn nếu đối thủ không phản ứng được, thì 1 người cùng cảnh giới như mình làm sao phản ứng?

Trường hợp 2 người so kiếm, NVC mới vào đã thể hiện ra tốc độ khiến cho đối thủ ngỡ ngàng... thì phải nói là mấy thằng phản diện đó cực ngu, đã học võ còn không tính toán được bước đi kế tiếp của 1 đường thẳng... bó tay

Hơi lan man nên tập trung vào vấn đề chính.

Chiến đấu của hắn, phần lớn đều sử dụng Siêu Cấp Kiểm Soát Thân Thể. Nhưng với hắn xem ra, chỉ khi nào có Siêu Cấp Cường Hóa Nhãn Lực thể hiện ra, thì chiến lực của hắn tăng gấp 10.

Ví dụ như áo giáp 1 chỗ rách nhỏ bé, thân thể hắn có thể dùng kiếm đâm vào, nhưng mắt lại không thấy. Hoặc ngược lại mắt thấy nhưng thân thể không đâm vào được cũng vô dụng.

Chỉ khi 2 dị năng hoàn toàn kích hoạt, đó mới là hắn, Vô Địch Bá Giả.

Lao tới đối đầu với bạch hổ, siêu cấp cường hóa nhãn lực khiến cho Trần Thanh né tránh được móng vuốt của con hổ siêu bự này.

Nhãn Lực cùng với thân thể kiểm soát, Trần Thanh hoàn mỹ né ra từng cú vồ, cú táp của con hổ.

Trầm lưng xuống, Hổ Trắng vừa táp tới, 1 đường kiếm cong hiện ra như ánh trăng rằm xẹt qua phần nứu răng của hổ.

Đau đớn khiến hổ rụt đầu lại. Nhanh như chớp, Trần Thanh lao vào phần dưới bụng nó.

-Phần lớn động vật có vú lông vũ bao phủ toàn thân trừ: mắt, mũi, miệng, hậu môn cùng... vú -

- Phần bụng dưới hơi nhô ra, nhưng lông nhăn nheo cùng vú xệ xuống... nó có con.. và đã sinh -

Dưới 20% tế bào não tiếp nhận thông tin, Trần Thanh trong nháy mắt phân tích ra nhược điểm của nó.

1 ý nghĩ thoáng hiện trong đầu, nhưng Trần Thanh lập tức phủ định.

Hắn là ai?.......... Hắn là người sẽ đứng ở đỉnh đầu thế giới!!!!!!

Làm sao hắn có thể dùng 1 sinh mệnh mới ra đời để uy hiếp Hổ Trắng!!!!

Cường giả... Tôn Nghiêm chỉ có CHIẾN!!!!!!

Ngay lập tức, hắn co chân lại, khom lưng. Toàn thân giống như 1 cái lò xo, mũi kiếm hướng thẳng lên.

*pặc*

Phóng vụt nhanh như tia chớp về phía bụng dưới của Hổ.... vị trí đâm vào là... vú - nơi duy nhất bụng dưới không có lông vũ bao phủ.

Hổ Trắng cảm giác như có tử thần thoáng qua, giật mình khiến nó lăn qua 1 bên. Mũi kiếm Trần Than chỉ đâm sâu vào được 1 chút, lại bị Hổ Trắng 1 lần lăn khiến hắn văng lên trời.

Hạ xuống, lộn vài vòng giảm xóc. Chăm chú nhìn về phía Hổ Trắng.

-Bản năng chiến đấu tuyệt vời thật - Trần Thanh lầm bầm.

Lần này hổ trắng không dám lao vào. Nhưng Trần Thanh dám.

Hắn lao vào tiếp tục mở đầu tiến công. Hai loại dị năng khiến Hổ Trắng không đụng vào Trần Thanh được 1 chút nào dù Linh hoạt của nó hơn Trần Thanh rất nhiều lần.

Trần Thanh đi xoay vòng công kích hổ Trắng. Đôi lúc lơ đãng lại bật người chém vào mắt hoặc lưỡi con hỗ. Nếu không phải nhờ bản năng chiến đấu thì con hổ đã chết từ lâu rồi.

Một người một thú chiến đấu liên tục, mặt đất đã biến không còn hình dạng. Trần Thanh đổ mồ hôi như mưa, tinh thần lực sắp đi đến giới hạn.

Đột nhiên, Hổ Trắng thở hổn hển, sau khi sinh xong, thể lực nó cũng không hoàn hảo... 1 kẽ hở đã hiện ra.

- Cơ Hội!!! - Mắt Trần Thanh sáng lên 1 lần dùng tới 30% tế bào não kích hoạt, 1200% chỉ số thân thể cấp tốc phóng tới.

0.5s, hắn phóng lên trước mặt hổ - chém vào mắt, Hổ Trắng nghiêng người né.

1s, Đạp cổ hổ trắng phóng xuống, đi xuống phần bụng của nó.

1.5s, súc lực, tập trung toàn bộ lực lượng, dị năng cùng tinh thần.
2s, phóng.....

Máu phóng lên trời, Trần Thanh đâm vào vết thương cũ lúc đầu giao tranh với nó. Xé rách miệng vết thương, đâm xuyên bụng, nội tạng và da lưng nó phóng lên trời.

Đáp đất, hạ xuống, thở hổn hển. Trần Thanh chăm chú nhìn về phía con Hổ Trắng.

Hổ Trắng quỵ xuống, thân thể to lớn ngã xuống khiến cho mặt đất rung rinh. Miệng nó ộc ra toàn máu, đôi mắt hơi hấp háy trợn trừng.

Trần Thanh đi đến trước mặt nó: - Chiến tốt lắm.... lên đường bình an!!! -

Mặt hắn hơi xám trắng vì tiêu hao quá nhiều, nhưng cũng không ảnh hưởng. Giơ kiếm lên, hạ xuống.

Sinh mệnh lực tiêu hao quá nhiều giờ Hổ Trắng cũng đã không thể ngăn cản được nữa. Máu văng tung tóe lên người Trần Thanh.

Trận chiến này, Hắn thắng!!!

- Chiến giả Trần Thanh giết chết Biến dị boss Hổ Trắng Banana (lv25) đạt được 200000 điểm kinh nghiệm, vượt cấp chiến đấu 200% điểm kinh nghiệm, đạt được 100000 điểm giết chóc, vượt cấp chiếm đấu 200% điểm giết chóc

- Chiến Giả Trần Thanh người đầu tiên giết chết biến dị boss, đạt được tên gọi " Kẻ Vượt Qua Giới Hạn": khiến cho 1 chỉ số mà người sử dụng chọn có thể vượt được giới hạn tăng lên mãi mãi.
Có thể nêu danh toàn thế giới 1 lần, có hay không?

- Chiến giả Trần Thanh nhận đươc 1 kỹ năng biến dị: Hổ Gầm, phải chăng học tập?

-Chiến Giả Trần Thanh thăng cấp 15, toàn bộ khôi phục.