Chương 18: Quân đội đến!

Mạt Nhật Siêu Cấp Bá Giả

Chương 18: Quân đội đến!

Đêm, im lặng, Trần Thanh xử lý xong 1 cái chân chim, cùng với quăng vào trong Sủng Vật Không Gian 1 cái chân chim nữa, hắn ợ lên 1 tiếng thật dài.... Né tránh ngay lập tức quả chùy của Yến Nhi, rồi nói với Quốc Minh.

-Mày canh nhé, tao đi ngủ, có chuyện gì kêu thằng Hoàng Anh ấy!!! - Xong rồi hắn đi thẳng vào lều, ôm 2 đứa nhóc Trúc Mai đi theo mặc kệ sự dòm ngó của mọi người.

Sau 5'... tiếng ngáy của hắn truyền ra....

Mọi người trên đầu hắc tuyến....
...
....Một đêm bình yên.
....

Sáng sớm, mọi người dậy đủ, thu dọn đồ đạc bắt đầu di chuyển. Hoàng Anh lại gần Trần Thanh, hỏi:
-Tối hôm qua mày làm gì à? -

-Ừ có, hôm qua tao thả ra uy thế dọa chạy tất cả sinh vật trong bán kính 2km - Trần Thanh trả lời, trong tay hắn là 1 bịch kẹo socola M&M.

Hoàng Anh ngạc nhiên quay qua nhìn thằng bạn: - Tao tưởng mày sẽ nói là không chứ?? -

-Tụi mày biết hết rồi, tao giấu làm gì? Tao không thích làm điều thừa!! -Trần Thanh bỏ kẹo vô miệng, nhai nhai. Xong lấy điếu thuốc ra, trên đầu ngọn thuốc tự bùng lửa rồi rít.

Yến Nhi nhìn qua hắn hỏi:- Vậy anh có thấy tụi em là điều thừa không? -

Trần Thanh nghiêm mặt nhìn Yến Nhi: - Nữ Nhân của anh không bao giờ là thừa!!! -

Yến Nhi khuôn mặt hạnh phúc... Hoàng Anh dội cho nàng 1 thau nước đá: - Ý nó bảo là lúc nào nó cũng thiếu nữ nhân ấy.....!!!! -

Yến Nhi mắt bốc lửa, cây chùy giá 1k Giết Chóc điểm đã chuẩn bị vung qua đây.
Trần Thanh nhanh mắt, thấy luôn Thảo Trang đã gỡ ra cây roi của mình, Thanh Thảo đang nâng cung lên, do dự có rút ra hay không.

Trần Thanh liền chỉ về phía trước: - Đằng trước có tiếng gì kìa!!! -

- Anh đừng hòng đánh trống lảng - Yến Nhi nhào tới hắn - Trò này xưa lắm rồi!!!! -

Lúc này, Quốc Minh lên tiếng: - Không, Thanh nói thật, có tiếng động ở phía trước!!! -

Suýt chút nữa bị chùy vào đầu, roi quất vào người, tên đâm vào đít.... Trần Thanh ánh mắt cảm động đến rơi lệ nhìn về Quốc Minh.

Quốc Minh rùng mình.....
....
......
.....
- Được rồi, Hoàng Anh - Trần Thanh nghẹo đầu về phía Hoàng Anh - Mày chỉ huy đi -

- Sao lại là tao? - Hoàng Anh nghi hoặc chỉ chỉ bản thân.

-Tại tao lười - Trần Thanh đáp gọn lỏn, rồi hắn lấy máy nghe nhạc ra, cắm dây, đút vào lỗ tai của mình.

Cả bọn xạm mặt.... Yến Nhi vung chùy đập vào hắn, nhưng mỗi lần đều bị 1 cơn gió nhẹ thổi đi về hướng khác làm nàng không thể nào đánh trúng được.

Hoàng Anh thâm ý nhìn về Trần Thanh, hắn nói: - Được rồi, Thanh muốn huấn luyện chúng ta đấy, hướng về trước đi -

....
.....
....
Trên đường, xe cộ chất đầy, hoang vu không người, chỉ thi thoảng có 1 tiếng động từ những lúc gào thét của lũ cương thi. Từ phía xa bỗng xuất hiện 1 đoàn xe, gồm nhiều chiếc xe thường và 3 chiếc xe bọc thép đang lao lên, nhưng xung quanh Zombie rất nhiều, nên có thể thấy được chung quanh là những binh sĩ giơ súng lên chiến đấu cùng lũ Zombie.

Hoàng Anh nhìn tới, biết họ sẽ bị chặn lại bởi đường xá không thông, hắn bắt đầu suy tính làm sao để cứu họ.

- Quốc Minh - Hoàng Anh kêu lên - Mày có thể dựng lên 2 bức tường chia ra đám Zombie từ tụi mình đến bọn họ không?

Quốc Minh cảm nhận khoảng cách: - Không được, quá xa!!.

- Vậy thôi - Hoàng Anh trầm ngâm - Phương án 2: Thiên Quân, mày mở đường, không cần chém giết, chỉ cần mày đầy khiên mạnh hết toàn bộ về phía trước là được, Quốc Minh mày hỗ trợ lực đẩy cho Thiên Quân, Thảo Trang phụ trách bên phải, tao phụ trách bên trái, Thủy Tiên, Thanh Thảo đứng ở giữa, Yến Nhi đoạn hậu!! Còn ai có ý kiến gì nữa không? -

Mọi người im lặng, lâu ngày đi chung khiến mọi người biết Hoàng Anh rất giỏi việc sắp xếp đội hình.

- Vậy được rồi!! Tiến lên!!! - Hoàng Anh cầm ra 2 cây dao của mình nói.

Đoàn đội tập trung lao vào giữa đám Zombie, tách bọn chúng ra làm 2.

Thảo Trang roi gai tung bay, những con quái vật nào vào trong tầm kiểm soát của nàng đều bị nàng đánh ngã, đánh bể đầu.

Hoàng Anh thì bất cứ con Zombie nào đến gần, đều bị văng đầu ra mà không hiểu tại sao.

Thanh Thảo liên tục bắn, nàng là người giết nhiều nhất, những mũi tên chuẩn xác liên tục bắn ra giảm thiểu áp lực cho Hoàng Anh, Thảo Trang cùng Yến Nhi.

Vung vẩy cây chùy, Yến Nhi tập trung chơi trò đập dưa hấu. Lần này nàng không thể đi vào trong đám Zombie, vì nhiệm vụ của nàng là đọan hậu.

Đội ngũ tiến dần tiến dần vào trong.
....
.....
....
- Thưa cấp trên, có 1 nhóm Chiến Giả đang tiến công vào vòng vây Zombie!!! - Một người binh sĩ, đứng chào với tư thế quân đội hướng về 1 người đàn ông báo cáo.

Người này mặt chữ quốc, khuôn mặt uy nghiêm, râu không dài nhưng để lấm tấm, tóc hơi bạc rũ xuống dưới trán, đầu đội nón cờ đỏ sao vàng. Ông ta mặc quân phục... không biết cấp bậc gì (TG bị mù quân hàm) nhưng chắc chắn là rất cao.... (đương nhiên mà:v)

- Đợi khi bọn họ đến - Quan chỉ huy ra lệnh - Mở vòng cho bọn họ vào!!! -

-Vâng, thưa cấp trên!!! - Người lính cúi chào, xong rồi vác súng ra hỗ trợ đồng đội.

Người đàn ông này nhìn về phía đông nghìn nghịt Zombie hướng đến đoàn xe, thở dài....
....
.....
....
- Gần đến rồi - Hoàng Anh nói, không quên khởi động dị năng tác dụng vào cánh tay mình gạt phăng đầu con Zombie.

- Tên mập cố thêm chút nữa - lời của Thảo Trang.

-Mày nặng như heo!!! - Lời này của Quốc Minh.

-Nó vốn là heo!!!! - Ừ thì là của Yến Nhi, đi chung với Trần Thanh nhiều quá, giờ Yến Nhi cũng đã có 1 chút phong phạm của hắn.

Quốc Minh phát khóc - Em lạy các anh các chị, lẹ dùm em, em mệt quá!!!!! - Hắn cảm giác mình thật là tội nghiệp!!!!

...
....
...