Chương 26: Thây Ma Cuồng Bạo và Địa Ngục Khuyển
Đương nhiên một đêm dài như vậy qua đi, Vương Nam khẳng định kiếm được không ít chỗ tốt, hắn và năm người Cát Lâm, Lạc Thần Nhi, Lý Tuệ Đông, Liên Quân Long, Mộc Hàm âm thầm đi săn giết thây ma. Tuy nhiên chỉ được nửa canh giờ, với sự vận động không ngừng nghỉ thì đám Cát Lâm lần lượt chịu thua quay về phòng, chỉ còn mình Vương Nam điên cuồng thu gặt sinh mạng thây ma cho đến khi trời gần sáng.
Điểm kinh nghiệm của hắn nhoáng cái tăng thêm một mảng lớn 2435/3000, đã sắp đạt tới đẳng cấp 3, đồng thời Vương Nam còn tra được thêm một thông tin cực kỳ hữu ích. Bạc! Không sai, chính là "Bạc", còn nhớ thời điểm Vương Nam nhận phần quà chức nghiệp đầu tiên, trong đó kèm theo 100 Bạc, Lúc đó hắn không biết Bạc có tác dụng gì nhưng bây giờ, thông qua việc tiêu diệt quái liên tục, con số 100 bất tri bất giác tăng lên thành 324 lúc nào không hay.
Trước sự tò mò, Vương Nam đã nhấn vào kiểm tra thông tin của Bạc thì chợt phát hiện, nó không ngờ lại là loại tiền tệ duy nhất dùng để giao dịch trong Ảo Thực Giới, toàn bộ các mặt hàng muốn bán ra đều phải có Bạc để mua về. Nói cách khác Địa Cầu trong quá khứ tiền là tất cả thì Ảo Thực Giới cũng tương tự, Bạc là tất cả, có đủ Bạc thì ngươi sẽ có thực lực.
Trên Bạc còn có Vàng, Pha Lê, Thạch Anh, những cái tên tưởng chừng như các loại đá quý ở thế giới cũ, nhưng tại đây nó lại được dùng như tiền tệ lưu hành, giá trị đồng dạng không hề thua kém. Cứ việc tính toán một chút liền có thể thấy được tầm quan trọng và giá trị liên thành của chúng, 10.000 Bạc = 1 Vàng, 10.000 Vàng = 1 Pha Lê, 10.000 Pha Lê = 1 Thạch Anh.
Biết tác dụng to lớn của Bạc, Vương Nam thầm quyết định giữ mấy món đồ trong rương lại cho mình dùng, thời điểm gặp mấy tay biết được thông tin có thể cường hóa bản thân thì hắn sẽ bán ra với giá cao, tin chắc bọn họ sẽ không chút do dự mà thu mua lấy.
Ngồi ở góc tối dưỡng thần đến khi trời sáng hẳn, Vương Nam đứng dậy định đi chào từ biệt mọi người, có điều không ngờ khi tới nơi thì mọi người đã đứng đợi sẵn từ bao giờ, trên mặt đám Hàn Thanh Tú đều là có chút không nỡ, mất đi Vương Nam bọn họ vừa mất một người anh tốt đã chỉ dẫn, giúp đỡ họ rất nhiều, vừa mất đi một cái ô dù khổng lồ, dù là người nào cũng không muốn a.
Vương Nam hơi cảm động nhếch miệng cười tươi, chỉ một nụ cười đã xua đi không khí u ám, không thể không nói Vương Nam vận dụng quá tốt ưu thế của mình, hắn rất biết cách làm xoa dịu những người xung quanh.
Vương Nam nhẹ giọng nói.
- Thanh Tú, giờ nói cho anh biết nó ở đâu được rồi chứ?
Hàn Thanh Tú làm sao không hiểu đây, cậu thở dài thườn thượt buồn bã gật đầu.
- Từ đây anh đi về hướng Đông Bắc mười dặm là sẽ thấy.
- Vương Nam!...Anh cẩn thận nhé,...
Cát Lâm đột nhiên xen vào một câu, nàng rất muốn nói rằng mình có thể đi theo được không, nhưng lời đến miệng lại biến thành câu khác. Ngẫm lại vẫn là thôi đi, đi theo chỉ làm vướng chân người ta.
Chút tâm tư đó của Cát Lâm, Vương Nam tự nhiên nhìn ra rồi, bất quá có một số chuyện không thể cứ quyết là sẽ làm được, vì vậy hắn cũng không đề cập tới nữa, hết thảy để vận mệnh an bày đi.
Lạc Thần Nhi lúc này mới chậm rãi bước tới gần hắn.
- Chúng ta sẽ còn gặp lại chứ?
Vương Nam gật đầu đáp ngay.
- Đương nhiên, dù sao hiện tại anh vẫn chưa có khả năng rời khỏi khu vực này, anh cố tình tách khỏi đoàn cốt cũng là muốn tốt cho mấy đứa, có những thứ phải tự mình làm, tự mình gánh vác mới nhanh chóng phát triển được, cứ ỷ lại vào người khác sẽ khiến bản thân dễ bị tuột dốc.
Mọi người đồng loạt gật đầu tỏ vẻ mình đã hiểu, qua một đêm mấy người Liên Quân Long cũng đại khái nắm rõ Vương Nam mạnh như thế nào, chỉ bằng việc mình hắn chém hơn ngàn thây ma đã đủ chứng tỏ sự cường đại của hắn, vì vậy không ai không phục nữa cả.
Trầm ngâm giây lát, Vương Nam lại nói tiếp.
- Bất quá, trước khi đi anh sẽ làm cho mấy đứa hai việc sau cùng.
Dứt lời, Vương Nam mở một khung hiển thị kỳ quái, lấy tay nhấn vào một ô chữ "Thêm liên lạc" ở dòng đầu tiên, ngay lập tức một loạt tên nhân vật hiện lên, Vương Nam chọn ba người Hàn Thanh Tú, Cát Lâm và Lạc Thần Nhi. Đây không phải do Vương Nam thiên vị mà là giới hạn ở cấp độ 2 chỉ có 3 người mà thôi.
Yêu cầu vừa được gửi thì bên chỗ ba người Hàn Thanh Tú đồng loạt nhận được tin nhắn, bọn họ đều chọn đồng ý thêm liên lạc.
- Nếu có việc gấp không giải quyết được thì cứ gửi thông điệp cho anh, chỉ cần không cách xa nhau quá 100 dặm thì chúng ta vẫn có thể không ngừng trao đổi liên lạc với nhau.
Nghe vậy, vẻ mặt ba người ánh lên nụ cười rạng rỡ, thì ra vẫn không hẳn là chia tay hoàn toàn mà chỉ là ai làm việc nấy, tự hành động tăng cường bản thân. Làm vậy quả thật tránh được rất nhiều phiền phức, dù sao Vương Nam cũng mạnh hơn mọi người rất nhiều, cùng nhau hành động thì phần lớn chỗ tốt đều về tay hắn, thời gian đầu còn được, nếu về lâu về dài sẽ dễ gây ra xung đột nội bộ.
"Vẫn là anh ấy suy nghĩ chu toàn."
Trong đầu ba người Hàn Thanh Tú đồng thời xuất hiện suy nghĩ này.
Xong đâu đó, Vương Nam mỉm cười nói tiếp.
- Xong một chuyện, còn một chuyện nữa.
- Chuyện gì ạ?
- Mấy đứa rất nhanh sẽ thấy thôi, có điều lát nữa dù có chuyện gì xảy ra cũng tuyệt đối không được tự ý hành động, nghe rõ chưa.
Nói đến cuối cùng, sắc mặt Vương Nam trở nên nghiêm túc chưa bao giờ có, thái độ chuyển biến khiến mọi người giật mình, vội vàng gật đầu đồng ý.
Vương Nam không nói gì thêm, xoay người đi tới trước lan can sau đó bay người nhảy khỏi lầu ba.
Chờ đón hắn bên dưới là biển thây ma so với hôm qua không ít hơn chút nào, thậm chí còn nhiều hơn một vòng, mặc dù qua một đêm đã bị Vương Nam giết hơn phân nửa, vậy mà bây giờ đã bổ sung đầy đủ. Không ai biết chuyện này là như thế nào, tuy nhiên Vương Nam lại biết.
Kinh nghiệm dâng tới miệng, Vương nam cũng không ngại thu thập một phen, bất quá hai mắt hắn vẫn luôn tập trung nhìn về phía xa, ánh mắt ngày càng ngưng trọng một cách khó hiểu.
Như để chứng thực điều Vương Nam lo lắng, từ đằng xa truyền đến tiếng gầm giận dữ, do khoảng cách quá xa nên chỉ mơ hồ nghe thấy, trừ Vương Nam có thính lực biến thái ra thì không ai nhận ra cả.
- Chính là nó! Mi đã sắp không chịu nổi rồi phải không...Hà hà! Vậy thì nhanh tới đây chiến cùng ta một trận đi.
Sau tiếng gầm hung hãn, biển thây ma đột nhiên xuất hiện dị động, giữa biển thịt đông nghẹt không biết từ đâu có thêm mấy đầu thây ma cao lớn như người khổng lồ, mỗi con đều trên ba mét, chúng như mấy cái xe ủi dùng đôi tay khủng bố đẩy dạt bầy thây ma sang hai bên.
*Thông tin quái vật: Sinh vật âm u.
+ Chủng loài: thây ma Cuồng Bạo
+ Đẳng cấp: 1
+ Bậc: Thanh Đồng (đồng nhạt, ngày sau sẽ nói rõ về các loại cấp bậc, trước mắt TĐ < Bạc)
+ HP: 1500/1500
+ Sát thương vật lý: 300/300
+ Phòng ngự vật lý: 300
+ Phòng ngự pháp thuật: 50
+ Trí khôn: 80
+ Kháng Hỏa: - 100
+ Kháng Lôi: - 150
+ Kháng Độc: 500
+ Kháng Hệ khác: 0
+ Tốc độ đánh: 0.8
+ Tốc độ di chuyển: 50
+ Mức độ nguy hiểm: 5
*Thây ma Cuồng Bạo là một trong những loài thây ma hùng mạnh nhất, sở hữu chiến lực kinh người, có kỹ năng Cuồng Bạo tăng cường tất cả chỉ số trên diện rộng đổi lấy phòng ngự giảm xuống.
"Đã là thây ma mạnh mẽ mà lại còn có kỹ năng? Chơi hay nghỉ đây..."
Vương Nam âm thầm kinh hãi, thực lực đám thây ma Cuồng Bạo kia thật sự quá cường hãn đi chứ, một con thì thôi đi, đây có tới hai mươi con là ít. Thử tưởng tượng nếu như Vương Nam không nhặt được Quỷ Vệ Thủ mà đứng trước mấy con quái vật này hắn sẽ có kết cục ra sao? Hết tám phần là chết chắc.
Chưa dừng lại ở đó, một loạt các bóng đen dùng tốc độ không tưởng bay nhảy trên đầu bầy thây ma, hai hàm răng sắc bén bị tách làm đôi, thân thể thon dài cường tráng, móng vuốt to lớn mạnh mẽ, những bộ phận trên người thây ma bị chúng đạp lên đều để lại vết cào sâu hoắm.
*Thông tin quái vật: sinh vật âm u.
+ Chủng loại: Địa Ngục Khuyển
+ Đẳng cấp: 1
+ Bậc: Thanh Đồng
+ HP: 300/300
+ Sát thương vật lý: 250/250
+ Cắn xé: 30 sát thương/s
+ Xuất huyết: 20 sát thương/s
+ Phòng ngự: 60
+ Trí khôn: 70
+ Tốc độ di chuyển: 80
+ Mức độ nguy hiểm: 4
*Sinh vật nguy hiểm hàng đầu, chúng có tốc độ di chuyển rất nhanh, sức tấn công mãnh liệt, một khi bị cắn hoặc là giết nó ngay lập tức hoặc là bị mất máu đến chết.
Mấy chục gần trăm đầu Địa Ngục Khuyển nhanh chóng phóng đại trong mắt Vương Nam, lần này quả thật chơi lớn rồi.
Hít sâu một hơi, hai mắt Vương Nam phóng xuất hung quang lăng lệ, sát khí lẫm nhiên chớp mắt bao trùm toàn bộ khu vực lân cận, cho dù là đám sinh viên trên lầu cao cũng hoảng sợ vội vàng tìm vị trí khác xa hơn để tránh né.
Lý Tuệ Đông nghiêng đầu vừa chạy vừa nhìn chằm chằm hai loài sinh vật mới xuất hiện, miệng khẽ lẩm bẩm.
- Vương Nam đại ca nói giúp chúng ta chuyện cuối, không lẽ là giải quyết mấy con quái đó?
Cát Lâm đứng sát bên nghe thấy, ngẫm nghĩ giây lát nàng cũng gật đầu đồng ý.
- Có thể lắm, nhìn khí thế của chúng thì biết, chỉ với thực lực hiện tại của chúng ta, xử lý tụi nó khẳng định rất khó khăn.
Lạc Thần Nhi không cho là đúng nhẹ lắc đầu, mắt xinh nhíu chặt nhìn về phía Vương Nam.
- Tôi không nghĩ như vậy đâu, Bọn quái vật mới thoạt nhìn thì rất mạnh so với chúng ta, nhưng Vương Nam và chúng ta không thuộc cùng một đẳng cấp.
Đúng vậy a! Hai người Cát Lâm giật mình sực tỉnh, sao họ lại có thể quên mất việc quan trọng như vậy cơ chứ, nếu như vậy thì vấn đề mà Vương Nam thực sự lo lắng và quyết ở lại bằng được để giúp mọi người xử lý là gì?
Trở lại với Vương Nam, hắn không chờ đối thủ tiếp cận, tay phải nắm chặt Thiên Kích dũng mãnh xông lên.
Nhìn từ xa, Vương Nam như một đầu hung thú lâu ngày bị nhốt, nay được phóng thích liền trút cơn giận dữ khó chịu lên đầu những sinh vật yếu ớt đáng thương.
Tốc độ hiện tại của hắn đạt tới 100 không cần hao sức bền, người bên ngoài quan sát chỉ có thể thấy một bóng mờ lướt qua lướt lại trên chiến trường, tuy nhiên bóng mờ đó đi đến đâu thây ma chết như ngả rạ đến đó, phạm vi ba mét quanh người Vương Nam luôn luôn tràn ngập phần cơ thể đứt lìa của thây ma, một con đường giống như trò chơi rắn săn mồi được hình thành giữa biển thây ma chật kín.
Mỗi động tác Vương Nam thực hiện đều vô cùng đơn giản, ngắn gọn, không cầu kỳ hoàn mỹ như Lạc Thần Nhi, không xinh đẹp như Cát Lâm, thế nhưng dưới mỗi một kích của hắn đều có không dưới năm con thây ma rớt đài. Với ưu thế tốc độ đánh 10.7, một giây Vương Nam có thể đánh ra được hai đòn, còn trong chiến trường không lối thoát như hiện tại thì cứ một giây hắn liền tung được 0.8 phát đánh, con số cực kỳ khủng bố, chả trách tốc độ chém giết thây ma của hắn lại nhanh đến như vậy.
Chiếc áo trắng đã sớm biến thành màu đen sẫm từ lâu, thậm chí còn bốc mùi hôi thối khó chịu nữa, bất quá Vương Nam không quan tâm, hắn đang tập trung cao độ vào việc thu gặt tính mạng thây ma. Thiên Kích giơ cao bổ xuống một nhát toàn lực, con Địa Ngục Khuyển gớm ghiếc bị chẻ làm đôi không thương tiếc.
"50 điểm kinh nghiệm"
Con số hiện lên trước mặt khiến Vương Nam cực độ hưng phấn, quả nhiên là Thanh Đồng cấp bậc, phần thưởng chưa bao giờ là ít mặc dù hắn chưa giết qua con Thanh Đồng nào.
Địa Ngục Khuyển nhanh thì nhanh thật, nhưng Vương Nam còn muốn nhanh hơn, mỗi con lao vào từ trên cao đều bị hắn ngạnh sanh chém đứt hoặc vung tay đấm nát người.
Trong chốc lát đã có hơn mười con chết dưới tay Vương Nam, có điều sinh vật âm u là giống loài không sợ chết, hoặc nói đúng hơn là càng chết bọn chúng tái sinh càng thêm nhiều. Đây là ưu thế đặc thù không thể bàn cãi của chúng.
Vương Nam chém giết thỏa thích chưa được lâu thì âm thanh uỳnh uỳnh đã truyền tới, đám thây ma Cuồng Bạo đến nơi rồi.