Chương 9: Trước khi ta đến và... cắn chết ngươi!

Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới

Chương 9: Trước khi ta đến và... cắn chết ngươi!

- Mốt! Hai...! Mốt! Hai...! Mốt! Hai...! Mốt...

Ngay vào lúc Tsunayoshi bản thân đang không biết phải xử lý tình huống hiện tại ra sao, một anh chàng thanh niên tóc húi cua cắt ngắn để mình trần, ăn mặc quần soóc vàng, tay đeo găng, nhìn tựa như võ sĩ đấm bốc miệng không ngừng hô chạy đều nhịp đi đến trước mặt cậu. Chưa đợi Tsunayoshi phục hồi lại tinh thần đối phương liền há miệng nói liên hồi. Vẻ mặt còn tràn đầy hưng phấn!

- Hey! Em chính là Sawada Tsuyoshi kia phải không?

- Làm tốt lắm chàng trai! Chủ ý thành lập lôi đài quyết đấu của em quá tuyệt vời! Thật đáng chết! Trước đây tại sao anh lại không sớm nghĩ ra được chuyện như vậy nhỉ? Có điều giống như hiện tại cũng rất tuyệt. Còn may mà có em nghĩ và làm ra chuyện đó. Yên tâm! Anh nhất định sẽ dốc toàn bộ thực lực khi chúng ta quyết đấu với nhau. Hô! Chiến đấu như một võ sĩ chân chính! Anh hứa đấy!!!

- Ôi chao! Chỉ nghĩ tới có thể tại trước mặt tất cả học sinh toàn trường biểu diễn cho mọi người thấy vẻ đẹp cùng sự hấp dẫn của boxing là máu trong người anh sôi sùng sục hết lên rồi.

- Không được! Anh phải tiếp tục tập luyện đây!

- Yo! Hẹn gặp lại em sau ở trên võ đài nhé!

- Hu... Raaaa! Hô! Sinh mệnh không ngừng! Tập luyện không ngừng!

- Yo! Hơi thở không ngừng! Chiến đấu không thôi!

- Yo! Yo! Yo!

- Có phải vậy không đại sư Pao Pao?

- Ừ! Đúng là như vậy đó!

"Cười"

- Yes sir! Tuyệt cú mèo! Tiếp tục! Tiếp tục! Tiếp tục nào!

- Mốt! Hai...! Mốt! Hai...! Mốt! Hai...! Mốt...

Nói và rồi anh ta giống như cơn gió thổi ngang qua, tiếp tục chạy thẳng.

Tsunayoshi: "......."

- Này Reborn! Nhóc không định giải thích một chút gì hay sao? Quyết đấu và vân vân. Còn có... tên ngốc này nữa (giọng nhỏ dần). Nói chung tất cả những chuyện quỷ quái đang diễn ra này là thế nào?

Bỏ mặc kẻ nào đó đã muốn chạy đi mất hút, Tsunayoshi thật nhanh tay tóm lại đang ăn mặc giả trang bởi bộ đồ kì quái, mũ hình đầu voi đang giơ vòi, tay đeo găng dưới người quần soóc kiểu đấm bốc trang phục Reborn. Mặc dù người thanh niên vừa rồi gọi đối phương là đại sư Pao Pao. Thế nhưng với cái chiều cao không lẫn vào đâu được kia, Tsunayoshi chỉ cần liếc mắt nhìn là phát hiện ngay được thân phận sự thực.

- Oke. Vậy cậu muốn nghe giải thích gì?

Không có một chút nào bất ngờ vì bị phát hiện, Reborn mặt tinh bơ hỏi ngược lại.

- Đương nhiên là tất cả rồi!

Tsunayoshi giọng khó chịu đáp.

- Đại sư Pao Pao ngài không đi sao?

Tiếng người nào đó dù đã chạy đi xa vẫn gọi vọng lại.

- Nhân loại tiến bộ được là bởi vì họ biết dừng lại đúng lúc suy nghĩ!

Reborn giọng thản nhiên hô lên.

- Nói hay lắm đại sư! Lời nói của ngài làm cho tôi nhiệt huyết hết lên rồi!!!

Lớn tiếng kêu gào đáp lời xong, anh chàng trang phục boxing lập tức ngồi bệt xuống đất. Ra vẻ như đối phương đã không thể chờ đợi được nữa liền muốn giống như nhân loại tiến bộ... bằng cách ngồi bệt xuống suy nghĩ rồi. Ừ ha! Sau đó 30 giây liền biến thành ngồi xổm nhảy cóc. Một anh chàng không thể nào ngừng lại nhiệt huyết vận động.

Thấy cảnh này, Tsunayoshi lập tức bó tay luôn rồi. Đậu xanh nhau! Nhân loại tiến bộ cái quỷ gì chứ. Rõ ràng là Reborn cần dừng lại nói chuyện với hắn nên mới nói bừa ra như thế một câu có được hay không? Nói vậy mà cũng tin??? Đương nhiên! Tsunayoshi cũng chính là tự mình suy nghĩ như vậy ở trong đầu mà thôi. Tuy chỉ là lần gặp mặt đầu tiên thế nhưng người thanh niên trẻ kia lập tức đã bị Tsunayoshi xếp vào danh sách cần phải tránh xa thật xa rồi. Không khác! Sợ làm tụt trí thông minh của mình theo xuống mất~

Ngay tại lúc cậu chàng âm thầm phỉ báng, lời giải thích của Reborn chậm rãi vang lên.

- Một thủ lĩnh mafia xuất sắc cần phải có lấy danh tiếng cùng sức ảnh hưởng thật lớn đối với mọi người ở xung quanh. Bởi vậy sẽ không có gì thích hợp hơn nếu như Tsuna cậu có thể để lại một ấn tượng thật sâu thật mạnh mẽ trong lòng mọi người ở trong trường. Lôi đài quyết đấu sẽ là một cơ hội rất tốt và phù hợp với tình huống của cậu vào hiện tại.

- Hãy cố gắng mà làm đi nhé! Bởi vì đây là một cuộc khảo nghiệm nho nhỏ đầu tiên đối với mỗi một ứng cử viên muốn thừa kế danh hiệu Vongola. Cậu cần phải biết một điều. Cả hai vị thuận vị thừa kế thứ nhất phía trước cậu đều là bị chết bởi ám sát hoặc do trực tiếp tranh đấu gây ra. Con đường để trở thành trùm mafia đúng nghĩa chính thức cực kì gian truân và nguy hiểm. Nếu như ngay cả một khảo nghiệm nho nhỏ như hiện tại cậu đều không thể vượt qua. Không cần người khác ra tay chính tôi sẽ tự mình "xử lý" cậu. Hãy nhớ lấy! Đã là học trò của tôi vậy liền không cho phép trở thành là một kẻ vô dụng kém cỏi.

- À! Thuận tiện nhắc nhở cậu một câu. Đừng lo lắng tới việc thành lập lôi đài. Bởi lẽ lập tức sẽ có người giúp cậu làm xong tất cả mọi việc. Hm... Chúc cậu một buổi sáng học tập vui vẻ! Hẹn gặp lại trên võ đài trưa nay!

- Phải rồi! Cậu cũng đừng trông chờ vào việc tôi sẽ dùng đạn Dying Will giúp cậu nhé. Cố gắng tự lực cánh sinh đi, Tsuna!

Nói và rồi nhóc ta theo chân tên ngốc boxing nào đó tiếp tục vừa hô vừa chạy thẳng. Chỉ để lại ở tại nguyên chỗ cau mày lo lắng Tsunayoshi.

"Lôi đài quyết đấu sao?

Bánh bông lan! Có gì cùng lắm thì!!!". Ai đó như vậy tự nhủ. Cùng lúc ấy...

- Này! Cậu chính là tên nhóc dán đám giấy lung tung lên tường trường học, Tsunayoshi phải không?

Một đám người nam giới trẻ tuổi ăn mặc đồng loạt bộ đồ đồng phục màu đen uỷ viên ban kỉ luật trường đột nhiên xuất hiện trước mặt Tsunayoshi. Tên cầm đầu vừa nói xong liền giống như lập tức đã xác nhận thân phận của cậu xong. Không đợi Tsunayoshi lên tiếng trả lời liền trực tiếp lên tiếng.

- Tôi đến để thông báo cho cậu biết một việc. Hibari hội trưởng tuân theo ước định đã đồng ý giúp cậu thành lập xong lôi đài quyết đấu dùng vào buổi trưa ngày hôm nay. Có điều trước đó Hibari hội trưởng còn có một lời nhắn gửi dành riêng cho cậu.

Nói và anh ta hơi dừng lại tựa như đang cố lấy bắt trước lấy chân thực thái độ của ai đó... Đáng tiếc không thành công.

Kết quả là anh ta đành lạnh u u lên tiếng.

- Cố mà sống sót đi đồ động vật ăn cỏ! Trước khi ta đến... và cắn chết ngươi!

Tsunayoshi: "......."

"Cái cuộc sống rắc rối này biết đến bao giờ mới là đầu a!" Ai đó đau lòng nhức nhức nghĩ.

Kyoya Hibari, uỷ viên trưởng uỷ ban kỉ luật của trường Namimori. Vốn là một tổ chức tự lập nhằm bảo đảm trật tự trường học của học sinh. Thế nhưng dựa theo những gì trong nội dung cốt truyện diễn ra ở kiếp trước, dưới sự dẫn dắt của Hibari, uỷ ban kỉ luật càng giống như là bá chủ thế lực ở ngôi trường này. Đồng thời cả ngôi trường cũng đều bị coi là lãnh địa giành riêng của Hibari. Giống như mục đồng chăn thả dê bò trên cánh đồng. Cậu ta ở đây kiểm soát hết tất cả. Và đương nhiên cũng sẽ bảo vệ ngôi trường thoát khỏi bất kì một nguy cơ nào. Tất cả mọi người trong và ngoài trường đều phải nể phục và nghe theo Hibari. Chỉ cần tưởng tượng tới việc đám người mở hàng quán xung quanh trường còn cần phải nộp tiền bảo kê cho uỷ ban kỷ luật là biết rồi. Hibari còn là người sở hữu năng lực cùng tiềm năng chiến đầu siêu mạnh. Đó có lẽ cũng là lý do cậu ta khao khát chiến đấu, không ngần ngại dùng trực tiếp bạo lực chiến đấu để giải quyết vấn đề đồng thời luôn nói những người khác trở thành động vật ăn cỏ.

Một nhân vật khó giải quyết! Tsunayoshi biết rõ như vậy. Đáng tiếc không hiểu Reborn đã làm những gì, đối phương vậy mà đã bắt đầu chú ý tới bản thân Tsunayoshi. Một dấu hiệu chẳng lành tí nào.

Có điều đây còn không phải là vấn đề bết bát nhất hiện tại. Nguyên nhân bởi lẽ... Tsuna còn không nghĩ ra mình nên làm sao mới có thể vượt qua trận quyết đấu buổi trưa được bây giờ. Dù sao Reborn trước đó cũng đã nói đạn Dying Will không thể dùng. Đối với chuyện này Tsunayoshi cũng không có nhiều nghi ngờ. Mặc dù ngày hôm qua từng thành công một lần sử dụng đạn Dying Will. Ai biết có thể đột nhiên hay không kích hoạt thất bại cơ chứ. Sinh mệnh dù sao cũng chỉ có một lần. Nguy hiểm như vậy đáng bạc Tsuna hắn mới sẽ không dễ dàng làm ra đâu.

Chỉ là cho đến hết thời gian cả buổi sáng Tsuna cũng không nghĩ được ra thứ gì kế hoạch thật sự hay ho. Ngược lại là bởi vì hứng chịu thay cho việc mà Reborn làm ra, cả buổi sáng hôm ấy Tsuna đều trở thành tâm điểm sự chú ý của mọi học sinh trong lớp. Dựa theo cách nói của Reborn đó chính là danh tiếng đã có nhưng không biết là tốt hay xấu, sức ảnh hưởng đã có nhưng không biết là nông hay sâu. Nói chung... chẳng mấy chốc buổi học ban sáng liền đã kết thúc. Kết quả là ở trong cái nhìn soi mói áp lực của tất cả mọi người. Dù muốn dù không, sau khi Tsunayoshi chậm chạp xử lý hết bữa trưa xong, cậu... cuối cùng cũng phải bước đi lên sân thượng toà nhà lớp học. Ở nơi đó, võ đài quyết đấu đã chuẩn bị sẵn sàng vậy.

...

Kết thúc chương 9.