Chương 13: Lần đầu gặp Kyoko.

Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới

Chương 13: Lần đầu gặp Kyoko.

- Hibari! Gia nhập câu lạc bộ boxing đi!!!

Ryohei vừa hô vừa xông đi lên. Một cú vung tay trái đấm thẳng chính diện làm mồi. Ngay tại lúc Hibari thành công né tránh lùi lại, cánh tay phải còn lại của Ryohei đã chớp nhoáng vung lên trước. Uy lực toàn mở!!! Một đòn trúng đích!

- Bốp!

Một cú đấm hộc máu mồm trúng ngay giữa má phải.

- Này! Đừng có lơ là chứ?

Mặc dù ra đòn thành công thế nhưng Ryohei vẻ mặt trái lại không vui, thân hình thậm chí còn dừng lại ngay tại chỗ lên tiếng nhắc nhở.

- Ta sẽ... Cắn! Chết! Ngươi!

Lấy tay quét qua khoé miệng vết máu, Hibari hiển nhiên đã điên tiết lên. Ánh mắt hung tàn giận, thấp giọng gằn lên từng chữ. Cơ thể tức thì lao vùn vụt, vung tonfa dồn dập tấn công. Trái! Phải! Trái! Phải!

- Vun vút... Vun vút... Vun vút...!

- BỐP!!!

- Hự...!

Tốc độ so với trước đó còn nhanh hơn ba phần. Kết quả là lần này đến phiên Ryohei né tránh không kịp, ngay tại lượt vung gậy thứ tư của Hibari liền bị một gậy đập ngay vào mặt, đánh lệch quai hàm. Cả người thậm chí bị xung lực làm ngã lăn ra đất. Đánh bại đối thủ thành công, Hibari ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn về phía Tsunayoshi ngay khi cậu ta đang đi đến chỗ Gokudera đang nằm.

- Không ai có thể đứng lên sau đòn đánh của ta.

- Hiện tại chỉ còn lại ngươi! Có muốn thử hay không?

- Yên tâm! Ta sẽ nhẹ tay thôi. Dù sao ta cũng cần phải để lại người có thể gọi xe cứu thương cho lũ còn lại mà.

Giọng tự ngạo.

- Muốn đấu với tôi? Vậy còn hơi sớm đấy. Trước tiên anh hãy đánh bại đối thủ hiện tại của mình đi.

Tsuna nhăn nhăn mày đáp lời trong khi đang nâng dậy Gokudera trên mặt đất.

Hibari nghe vậy không khỏi nghi ngờ nhìn theo hướng Tsuna ý chỉ. Ánh mắt sau đó trong khoảnh khắc không khỏi hung ác nghiêm nghị hơn.

Chỉ thấy vốn đã bị đánh ngã Ryohei lúc này đã giống như kì tích bình thường, không có bất kì vấn đề gì đứng dậy. Bắt gặp Hibari hai mắt nhìn sang thậm chí còn khuôn mặt nghiêm túc lên tiếng.

- Tuyệt lắm Hibari! Tôi càng ngày càng muốn kéo cậu vào câu lạc bộ boxing rồi đấy!!!

- Tiếp lấy lời mời qua cú đấm của tôi nào!!!

Anh ấy vừa nói xong liền một lần nữa xông đi lên. Khí thế hừng hực không hề suy giảm chút nào.

- Grừ...!

- Bốp! Binh! Bốp! Binh! Bốp! Binh!!!

Hai người bọn họ lấy nhanh đánh nhanh. Chỉ là rất rõ ràng phần thắng càng nghiêng nhiều hơn về phía Hibari. Bằng chứng rõ nhất chính là Ryohei liên tục trúng phải đòn hiểm của Hibari trong khi mọi cú đấm của Ryohei về phía đối phương thường bị né tránh hết. Nếu không phải bởi vì Kyohei sở hữu một ý chí kiên cường không chịu thua, đoán chừng cuộc đấu đã sớm kết thúc ngay từ đầu rồi.

- Tên này là quái vật ở đâu nhảy ra vậy? Năng lực chiến đấu thật đáng sợ! Không thua kém gì một sát thủ chuyên nghiệp cả.

Đây là câu nói đầu tiên mà Gokudera thốt ra khi bị Tsunayoshi đỡ đứng dậy. Sau đó giống như lập tức nghĩ tới điều gì, anh chàng không khỏi vẻ mặt hổ thẹn hướng về phía Tsuna lên tiếng.

- Xin lỗi ngài, đệ thập! Tôi đã để cho ngài mất mặt rồi.

- Không sao! Thất bại là mẹ thành công! Lần này nếu thua vậy tiếp tục cố gắng lần sau thắng lại là được.

Ánh mắt không ngừng chăm chú nhìn quan sát trận đấu đang diễn ra, Tsunayoshi giọng bình tĩnh an ủi.

- Được! Không hổ là ngài đệ thập! Ngài yên tâm! Nỗi nhục thua trận này Gokudera tôi ngày sau nhất định sẽ tự tay mình đi đòi lại.

Lập tức "đầy máu hồi sinh", Gokudera lời thề son sắt đáp lời. Khả năng đối với ý nghĩ của cậu chàng, Tsuna trong lòng chỉ có thể tiếc nuối tỏ vẻ... Muốn vượt qua Hibari đồng thời đánh bại anh ta? Gokudera thân yêu, bạn suy nghĩ nhiều~ Lời nói ra khỏi miệng thế nhưng biến thành.

- Được thôi! Tôi rất chờ mong ngày cậu thực hiện được điều đó.

- Phải! Đệ thập ngài yên tâm! Tôi nhất định sẽ không lại để cho ngài thất vọng!!!

Cuộc nói chuyện giữa hai người bọn họ cũng là đến đây liền kết thúc. Bởi lẽ ngay tại phía trước không xa, Ryohei cuối cùng cũng bị đáng gục không thể đứng tiếp lên được nữa.

- Còn bây giờ thì sao, đồ động vật ăn cỏ yếu ớt?

Một lời thách thức từ phía Hibari hướng về Tsuna giống như để trả đũa cho thái độ nhàn nhạt chống đối trước đó cậu ta thể hiện ra.

- Hm... Reborn?

Tsuna nhỏ giọng hô lên giống như ý hỏi.

- Như cậu mong muốn!

- Chỉ có điều sẽ hơi khó khăn đấy~ (nói nhỏ dần)

Đi cùng với câu trả lời của Reborn là một tiếng súng nổ vang.

- PẰNG!!!

- Phừng...!

Ngọn lửa màu cam Dying Will lại một lần nữa được thắp sáng nơi trung tâm trán.

- Cho dù có chết... Cũng phải dạy cho hắn ta một bài học!!!

Tsunayoshi quát lên. Thân hình lao vụt về phía kẻ đối diện. Lần này không còn nữa chỉ là các tư thế đấm bốc mà chuyển biến thành vung đánh ở cự ly ngắn khuỷ tay, đầu gối...vv. Dáng vẻ nhìn qua thậm chí có vài phần giống với cách Hibari vừa rồi chiến đấu.

- Đệ thập! Ngài ấy mạnh quá!!!

Gokudera giật nảy mình thì thầm. Trong đầu càng là không khỏi dâng lên lửa nóng. Chỉ cảm thấy bản thân phải thật mau chóng thật mau chóng không ngừng mạnh mẽ lên, truy đuổi theo bước chân của đệ thập mới được.

- Sẽ là một cuộc đấu gian nan đây. Mặc dù Tsuna có được trạng thái Dying Will trợ giúp gia tăng cực hạn năng lực học tập, thế nhưng căn cơ của cậu ta dù sao vẫn còn rất yếu kém. Hibari năng lực tiến bộ trong khi chiến đấu cũng cực kì mạnh mẽ. Chính là gặp mạnh càng mạnh ví dụ tiêu biểu. Có thể nói là một nhân vật mới cực kì tiềm năng. Lần chiến đấu này đến cuối cùng phần thắng chung quy vẫn sẽ thuộc về Hibari. Chỉ có điều...

- Đây đúng là một đôi bạn cùng tiến điển hình! Hibari là tấm gương tham chiếu để cho Tsuna học tập. Trái lại áp lực từ chính sự tiến bộ Tsuna bộc phát ra sẽ càng làm cho Hibari trở nên không ngừng nghiền ép mình để trở nên mạnh mẽ hơn.

- Hibari Kyoya! Gia đình quả thực cần một người như cậu ta gia nhập.

Reborn nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Cái gì...!!! Mời tên kia trở thành thành viên nhà Vongola???....

Gokudera loáng thoáng nghe được ý kiến này xong không khỏi giật nảy cả mình.

- Có điều nếu làm vậy thực sự là tốt cho đệ thập vậy thì tôi cũng sẽ không có ý kiến. Tuy nhiên dù vậy nhất định sẽ có một ngày, tôi sẽ tự tay đánh bại và vượt qua hắn ta.

- Gokudera tôi nhất định sẽ trở thành cánh tay phải đắc lực nhất của đệ thập!!!

Thoáng qua bình tĩnh lại cẩn thận suy nghĩ, mặc dù bản thân không mấy hài lòng thế nhưng Gokudera không thể không thừa nhận, nếu như tên Hibari trước mặt kia thực sự trở thành thuộc hạ của Đệ thập vậy thì quả thực là một sự giúp đỡ to lớn cho gia đình Vongola. Đương nhiên anh chàng cũng sẽ không vì thế mà bỏ qua lời hứa mình vừa mới thành lập.

Cùng lúc đó trận đấu đang diễn ra ở phía trước cũng đã đi đến gần hồi kết. Tsuna từ nãy đến giờ bị đánh trúng bầm dập khắp mình mẩy. Thế nhưng bởi vì có ngọn lửa Dying Will hỗ trợ, cậu ta cũng thành công chịu đựng được đồng thời còn gây ra không ít thương tích cho Hibari. Giống như huých đầu, bắt chặt tay, đẩy vai, lên gối...vv. Lối đánh liều mạng quái dị của Tsuna cũng tạo ra được thành quả không nhỏ

- Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!!!

Ngay lúc này, Hibari thành công tung ra một đòn liên hoàn, không ngừng đập trúng má phải, cằm, ngực, bụng, đẩy lùi thoát khỏi Tsuna dây dưa. Chỉ là tiếp đó cậu ta cũng không tiếp tục dây dưa tiến lên tấn công ngược lại chính mình dừng tay nhàn nhạt lên tiếng.

- Trong đám động vật ăn cỏ yếu ớt mà ta từng gặp, ngươi cũng coi như là có chút năng lực đấy!

- Sawada Tsunayoshi đúng không? Ta sẽ nhớ kĩ ngươi!

- Lần này tới đây thôi! Lần sau... Ta sẽ cắn chết ngươi!!!

- Hãy nhớ lấy!

Nói và rồi anh ta xoay người rời đi thẳng. Đám thành viên cấp dưới uỷ ban kỷ luật cũng không nói một lới bỏ đi theo.

- Vậy thì lần sau đấu lại! Còn chưa biết ai sẽ thua vào tay ai đâu!!! Hừ...!

Ngọn lửa Dying Will trên trán đi theo vụt tắt, Tsuna khoé miệng hừ lạnh một tiếng. Có điều thật ra cậu chính mình cũng biết rõ thời điểm vừa rồi bản thân thật ra đã có chút lực bất tòng tâm rồi. Quanh đi quẩn lại chỉ có mấy động tác lặp lại như cũ thế nên mới sẽ bị Hibari dễ dàng một lần thành công tung ra đòn liên hoàn. Nếu không phải trạng thái lửa Dying Will mang lại cho cậu năng lực chịu đòn quá biến thái. Thua chắc chắn đã là cậu.

Lại nói nếu chỉ là lâu dài liên tục đơn phương chịu đòn hoặc đơn phương ra đòn vậy chiến đấu liền sẽ không còn mấy ý nghĩa. Hibari có lẽ chính bởi vì nhận ra được điều ấy (đánh trúng mãi mà đối phương không ngã gục) vì vậy mới quyết định dừng tay.

Một trận đấu hoà! Tsuna có chút chột dạ tỏ vẻ. Thế nhưng ít nhất sau trận đánh lần này, Tsunayoshi cảm giác kĩ xảo năng lực đánh nhau của mình đã tăng lên không chỉ mộy bậc. Lần sau có lẽ thật đúng nên tìm tên kia luyện luyện thêm mới được.

- Anh hai! Anh hai, anh không sao chứ? Em nghe nói anh lại theo người ta chạy đi đánh nhau???

Một âm thanh giọng nữ trong trẻo, nhu nhu mềm mềm, vang lên khiến Tsuna không khỏi tò mò nhìn sang.

Không nhìn không biết! Vừa nhìn tức thì giật nảy mình.

Người đến là một cô gái có mái tóc ngắn màu vàng. Khuôn mặt tròn tròn, má núm đồng tiền bụ bẫm đáng yêu. Vóc dáng người đầy đặn cao gầy trong trang phục đồng học nữ sinh váy ngắn. Đặc biệt nhất chính là đôi mắt của cô ấy. Một khi nhìn vào luôn có thể làm cho nơi mềm yếu nhất trong tâm hồn của ngươi vì nàng mà rung động.

- Một cô gái thật dễ thương!

Có chút thất thần Tsunayoshi khi ấy theo bản năng tự nhủ. Đứng ở một bên Reborn nghe vậy như có điều suy nghĩ liếc nhìn qua lại về phía hai người.

- Kyoko,.... sao em lại tới đây?

Cả người bầm dập Ryohei giọng lắp bắp lên tiếng.

Đúng vậy a! Cô gái vừa xuất hiện ở trên chính là Kyoko Sasagawa. Bạn gái số 1, người mà Tsunayoshi nguyên bản yêu thầm trong nội dung cốt truyện, đồng thời cũng là em gái ruột của Ryohei Sasagawa. Hiển nhiên, hai anh em họ cái nhìn bản thân đối với hành vi của Kyohei tương đối bất đồng.

- Em nghe Hana nói anh ở trên sân thượng cùng người ta đánh nhau bị thương nên vội vàng chạy tới đây nhìn xem.

- Anh hai, anh không phải đã hứa với em là sẽ không đánh nhau nữa rồi sao? Tại sao anh lại bị người ta đánh thành ra thế này?

Kyoko giọng lo lắng mang theo nức nở.

- Khục! Em nhầm rồi, Kyoko! Bọn anh đây là... Huấn luyện kĩ thuật đấm bốc mới bằng huých đầu. Ừm? Có phải vậy không, Tsuna?

"Bánh đậu xanh? Thế quái nào lại lôi mình vào đây?" Tsuna thầm bực. Có điều đối mặt với Ryohei không ngừng nháy nháy mắt ra dấu cũng đành phải rối lòng ậm ừ cho qua.

- Đúng vậy.... đó, Kyoko!

- Đây là Tsuna! Cậu ấy là thành viên mới trong câu lạc bộ boxing mà anh mới tìm được đấy! Tsuna trông gầy teo teo thế thôi nhưng thật ra rất mạnh đấy. Bọn anh vừa rồi... tập luyện cũng có chút quá hăng say. Thế cho nên... Nói chung... Kyoko, em không cần phải lo lắng cho anh đâu!

Anh Ryohei tiếp tục phát huy năng lực nói dối vô cùng thảm hại của mình.

"Mình gia nhập câu lạc bộ boxing hồi nào vậy trời?" Tsuna nước mắt cá sấu đang chảy. Đáng tiếc đối mặt với ánh mắt đầy ngây thơ hỏi thăm của Kyoko cùng cái nhìn uy hiếp "tất cả trông cậy vào em" của Ryohei cũng chỉ đành tiếp tục gật gật đầu thừa nhận.

- Thật xin lỗi! Anh trai mình luôn là như vậy bắt buộc người khác tham gia câu lạc bộ boxing của anh ấy....

- Này! Này! Anh có bao giờ ép buộc cậu ấy gia nhập câu lạc bộ đâu!!!

Ryohei hét toáng lên.

"Ừ! Bởi vì anh tự tiện bỏ người vào luôn rồi có cần hỏi ý kiến gì đâu~" Ai đó tự nhủ.

- Hi vọng cậu không lấy làm phiền! Anh mình thật ra cũng chỉ vì quá yêu môn boxing này thôi. Cậu... không cần bởi vì vậy mà đánh anh ấy nữa đâu.

Kyoko giọng cầu xin.

Ngất! Hoá ra cô nàng cho rằng Tsuna chắc hẳn đã bị anh trai của cô bắt ép vào câu lạc bộ boxing vì vậy mà giận dữ...vv. Không thể không nói hiểu anh đâu ai bằng em. Đối với tính cách của anh trai mình Kyoko đó là tương đối lý giải. Cũng chính bởi vì thế cho nên đối với trên người Ryohei thương tích cũng bị cô gái nhỏ trực tiếp cho rằng bởi vì Tsuna tức giận gây nên.

Đáng hận Ryohei bởi vì muốn lấp liếm cho qua bởi vậy còn không ngừng nháy nháy mắt ra dấu.

Ai~ Dạng này nỗi oan ức sợ là có nhảy xuống sông Hồng cũng rửa không sạch mất. Tuy rằng rất muốn khóc ngất tại bồn cầu sau đó thú nhận sự thật với Kyoko. thế nhưng cuối cùng Tsuna cũng chỉ đành im lặng bỏ mặc xuôi tay. Chỉ hi vọng Kyoko sẽ không bởi vì ấn tượng lần gặp đầu này mà có gì ảnh hưởng mới tốt.

Cứ như vậy trong chốc lát, giờ nghỉ buổi trưa cuối cùng cũng kết thúc. Tiết học đầu tiên của buổi chiều chẳng mất chốc sẽ bắt đầu, Tsuna đám người bởi vậy không thể không rời đi sân thượng quay trở lại lớp học.

Kẻ nào đó vậy mới sực nhớ tới một điều. Bản thân mình cùng Kyoko thế nhưng là học cùng một lớp đó a. Nào còn có cái gì gọi là gặp mặt ấn tượng lần đầu. Nói vậy nếu không phải bởi vì học cùng lớp đồng thời nghe được tin tức mọi người đồn đãi Tsuna thách đấu toàn trường...vv, Kyoko làm sao sẽ tự nhiên cho rằng vết thương của anh trai cô là do Tsuna gây ra.

Chúng ta vì vậy chỉ có thể từ đó kết luận được một điều. Đàn ông con trai trước mặt cô gái mà mình có ý nghĩ yêu thương chỉ số thông minh đôi khi rất là tụt giảm á.

...

Kết thúc chương 13.