Chương 21: Lùn có tội sao?

Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới

Chương 21: Lùn có tội sao?

Bên ngoài quán ăn Sushi nhà Yamamoto...

- Đợi mình một chút Tsuna, mình quay trở về lấy ít đồ rồi sẽ quay trở lại ngay!

Vốn đang chạy đi Yamamoto đột nhiên đứng khựng lại, không đợi Tsuna kịp phản ứng liền vội vã quay người trở về.

Tsuna: "........."

Reborn: ".........."

.....

5 phút sau đó...

- Yamamoto làm gì mà lâu thế nhỉ?

Tâm thần bất định đứng chờ ở ngoài cửa một lúc lâu, ngay khi Tsuna oán thầm ai đó hành động chậm chạp lề mề...

- Ở đây! Bọn họ ở đây!!! Mọi người mau mau tập hợp đến nơi này!!!

Một âm thanh tiêm tiêm chói tai đột nhiên vang lên. Tsuna giật nảy mình nhìn sang...

"Đậu má! Bọn họ lại quay trở về!!!" Hoá ra là đám tay anh chị đàn em của Hibari quay trở lại lục soát vô hình phát hiện ra cậu.

- Rau thộn! Làm sao bây giờ Reborn?

Tsuna giọng lo lắng hỏi thăm.

- Đừng lo! Sẽ có người giúp cậu giải quyết hết bọn họ.

Reborn giọng ung dung.

- Ai?

- Vun vút... Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!...

"Có thứ gì đó vừa bay xẹt qua đầu???" Tsuna trong chớp nhoáng nảy lên suy nghĩ.

- Ui da...~

Lục tục suốt năm tiếng kêu rên vang lên đều như vắt chanh. Trong ánh mắt kinh ngạc của Tsunayoshi, cả thảy năm tên đàm em vừa mới xuất hiện của Hibari liên tiếp ôm đầu ngã gục xuống đất.

- Cái này...?

- Cậu không sao chứ Tsuna?

Tiếng nói quen thuộc từ sau lưng vang lên.

- Ồ? Là cậu sao Yamamoto?

Tsuna ánh mắt quay lại nhìn sang. Hoá ra là Yamamoto đúng lúc đã quay trở lại. Hơn nữa bên người còn mang theo bộ đồ nghề của cậu ấy: gậy bóng chày, hộp đựng bóng cùng găng tay bắt bóng. Tsuna thấy vậy cũng bỗng chốc hiểu ra. Đậu má nó! Sẽ không là trước đó năm tên đàn em kia của Hibari kia đều là bị Yamamoto ném bóng chày cho ném bất tỉnh nhân sự hết đấy chứ. Híc! Cú ném bóng của cậu ta cũng thật là mạnh.

- Mình không sao. Có điều vừa rồi là cậu ném bóng vào mấy người kia sao?

Mặc dù bản thân đã xác định 99% chuyện là như vậy xảy ra, có điều Tsuna vẫn không tránh khỏi tò mò đặt câu hỏi.

- Ừm? Mình tưởng bọn họ là bên đội đối thủ nên theo bản năng liền ra tay. Sẽ không có sai lầm gì chứ?

Yamamoto vẻ mặt ngây ra hỏi. Đoán chứng là bị dáng vẻ sốt sắng của Tsuna làm cho hồ đồ rồi.

- Ồ! Đương nhiên là không sai. Không những không sai hơn nữa còn là ra tay cực kì đúng lúc ấu chứ. Mình chỉ là tò mò bọn họ có phải là do cậu ném bóng đánh gục hay không thôi?

Tsuna vẻ mặt chắc chắn đáp lại.

- Không! Đương nhiên không rồi!...

Yamamoto lắc lắc đầu đáp lời.

"Ô cái đệch! Chẳng lẽ là còn có người khác giúp đỡ???" Tsuna giật nảy mình bắt đầu nhìn ngó xung quanh.

- Ném bóng không đủ mạnh. Vừa rồi mình là dùng gậy đánh bóng chày đánh ra.

Yamamoto vẻ mặt chậm ung dung nói tiếp.

- Ạch! Hoá ra là như vậy!

Nghĩ tới thì bị bóng đá to bay vào mặt cũng đã đủ choáng, bị thể tích nhỏ hơn, lực đánh mạnh hơn, tốc độ bay nhanh hơn...vv bóng chày bay đập thẳng vào mặt. Cái loại kia cảm giác.... Tsuna bỗng nhiên không rét mà run. Cũng là ngay lúc đó cậu mới hiểu được làm mô mà ở sân bóng chạy cầu thủ bắt bóng lại phải đeo mặt nạ bảo vệ khi thi đấu. Đây chính là thành quả từ xương máu kinh nghiệm lịch sử để lại cho đấy nha.

Ánh mắt bởi thế nhìn về phía ba kẻ nạn nhân như cũ nằm choáng váng ở nơi kia tràn đầy đồng tình. Chậc chậc chậc...~ Bọn họ cũng thật là đủ xui xẻo khi gặp phải chuyên gia chơi bóng chày như Yamamoto vậy.

- Được rồi! Chúng ta đi thôi. Tớ nghĩ mình đã tìm ra cách để giải cứu anh Ryohei cùng Gokudera đám người rồi.

Tsuna vẻ mặt hào hứng nói chuyện.

- Được! Vậy thì nhờ cả vào cậu.

Yamamoto có chút kinh ngạc với sự thay đổi của cậu bạn trước mặt mình này. Thật không hiểu tại sao trước đó còn sầu thảm đạm dáng vẻ hiện tại lại giống như bừng bừng khí thế chiến đấu như thế. Có điều mà... dáng vẻ này của đối phương càng làm Yamamoto ưa thích.

Thể thao... Nên là như vậy mà không phải sao?

"Cậu ta vẫn cho rằng đây chỉ là một trò chơi mà thôi."

Nói chung, sau khi thấy được Yamamoto sức mạnh uy hiếp không kém gì bom nổ của Gokudera cùng mưa lựu đạn của Lambo...vv, Tsuna quyết định dẫn theo Yamamoto coi làm vũ khí chuyên dụng để lật đổ Hibari chế độ độc tài.

Kết quả sau đó diễn ra quả nhiên khá là thành công. Có Tsuna bản thân làm mồi ở phía trước thu hút sự chú ý, Yamamoto bản thân liền có thể an tâm phát ra... Ừm? Hay hoặc nói là đánh bóng. Quả nhiên là từng cú thấu thịt! Từng cú gãy răng! Từng cú vỡ quai hàm! Hiệu quả vô cùnh văn hoa nổi bật. Bởi thế cho nên một tiếng đồng hồ sau, tình hình chiến đấu đã biến thành:

Đội nhà Vongola 2 vs Đội Hibari 117.

Hầu như toàn bộ thành viên được giao nhiệm vụ lục soát kiểm tra đám người đều đã bị Yamamoto từng cú đánh bóng đánh gục. Duy nhất còn lại trên bảng thông báo tình thế đa phần đều ở lại trong trường Namimori. Muốn đánh bại bọn họ mà không làm kinh động Hibari sợ rằng là không thể nào.

- Đã đến lúc tiến công chính diện!

Tsuna lông mày cau chặt hạ lệnh.

- Được! Vậy thì tiến công chính diện.

Yamamoto không sao cả gật đầu cười đáp lời. So sánh với biết rõ Hibari kinh khủng mạnh mẽ Tsuna, liên tục phối hợp đánh bại thật nhiều thành viên bên ngoài khiến cho Yamamoto tương đối tự tin. Chỉ là đó cũng không phải việc gì xấu. Tsuna như thế tự nhủ khi dẫn người quay về trường. Dù sao tiếp sau đó mới là thời buổi khó khăn đây khi phải trực diện đối đầu với Hibari. Hi vọng khi đó Yamamoto còn có thể tiếp tục tự tin được như vậy.

......

Trường Namimori phía tây, bên ngoài vách tường...

- Tiếp đó chúng ta sẽ từ nơi này trèo vào trong trường. Cố gắng không làm kinh động đám thành viên trong ban kỉ luật. Sau đó.....¥$%#%|~₫[email protected]/#Ư^*€$~\[email protected]@

Tsuna kiên nhẫn giảng giải kế hoạch của mình. Đứng ở một bên Yamamoto không ngừng gật gù đầu tỏ vẻ đã biết.

- Oke! Nếu như cậu đã hiểu vậy thì chúng ta bắt đầu thôi.

Tsuna hắng giọng chốt lại.

- Ừm? Tớ còn có một vấn đề.

Yamamoto vẻ mặt thành thật giơ tay đưa ra ý kiến phản hồi.

- Ồ? Có ý kiến gì cậu nói nhanh lên. Chúng ta không thể đứng mãi ở đây quá lâu. Rất dễ bại lộ.

Tsuna vẻ mặt thúc giục.

- Ừ! Cái này mình biết. Chẳng qua mình còn không rõ lắm. Chúng ta...... trèo qua bức tường này bằng cách nào?

Ngước nhìn bức tường cao gần 3m vây quanh trường, Yamamoto giọng điệu hóm hỉnh hỏi.

Tsuna: "........."

- Đậu má! Đương nhiên là cậu ở phía dưới đẩy mình lên trên trước rồi.

Tsuna rất không hài lòng trả lời. 3m mà thôi. Một người đẩy một người trèo lên cũng không khó. Nhất là khi Yamamoto thân hình cao có tới 1m9 lận.

- Há! Mình cũng cho là như vậy. Dù sao Tsuna chiều cao cũng quá lùn mà.

Đối phương vẻ mặt cười cợt tỏ vẻ bản thân đã hiểu. Chỉ là cái nhìn kia ấy mà.... Ai đó đã tức đến nghiến răng.

Lùn có tội sao? Có tội sao? Có tội sao? (Oán niệm 100 lần a 100 lần!)

Lùn... đương nhiên là có tội!

Mẹ nó! Chính là tội lùn!

Thế nhưng chẳng có tác dụng quái gì. Kế hoạch bởi vậy vẫn y như cũ thực hiện, cho đến khi....

.......

Kết thúc chương 21.