Chương 8: Cuộc hẹn quyết đấu.

Lạc Vào Nhị Thứ Nguyên Thế Giới

Chương 8: Cuộc hẹn quyết đấu.

- Tsuna, mau dậy ăn cơm sáng đi con.

Âm thanh của mẹ gọi vọng lên từ dưới tầng một khiến cho nguyên bản đang ngủ say Tsunayoshi phờ phạc tỉnh lại. Buổi chiều ngày hôm qua cậu chàng bị Reborn mang ra đày đoạ quá chừng, hiện tại mặc dù đã trải qua cả một giấc ngủ dài cho đến tận sáng Tsunayoshi cả người vẫn như cũ cảm thấy mệt lả, hai mắt díu hết lại chỉ muốn đi ngủ tiếp tục.

- Tsuna, con đã tỉnh dậy chưa?

- Đừng quên tối hôm qua con đã hứa với mẹ là từ hôm nay sẽ chăm chỉ đi học lại bình thường đấy!

Không nghe thấy tiếng Tsunayoshi đáp lời, giọng nói của mẹ một lần nữa vang lên đồng thời rất rõ ràng còn mang theo một tia bất mãn.

- Đây! Con dậy rồi đây!

Không còn cách nào khác, Tsunayoshi chỉ có thể cố gắng gượng tinh thần. Đánh răng rửa mặt vệ sinh cá nhân rồi nhanh chóng chạy xuống dưới nhà hưởng thụ bữa sáng trước khi đi học. Trải qua một buổi tối ngày hôm qua làm hoãn lại, Tsunayoshi đối với tình huống của bản thân hiện giờ cũng đã có tương đối lý giải.

Đầu tiên, hắn quả nhiên là đã lạc vào thế giới truyện tranh Katekyou Hitman Reborn, hơn nữa không biết có phải do trùng tên hay không, không hiểu thấu liền thế thân vào vai nhân vật chính trong truyện, trở thành người được lựa chọn kế nhiệm cho danh hiệu Vongola đệ thập, trùm mafia cổ xưa và lớn nhất trên thế giới này. Reborn cũng giống như trong truyện miêu tả được Vongola đương nhiệm đệ cửu cử đến nhà cậu ở Nhật Bản để huấn luyện Tsunayoshi trở thành một thủ lĩnh mafia chính thức đúng nghĩa.

Mà mà... Những chuyện này đều không phải điều gì quá quan trọng. Tsunayoshi hiện tại để ý nhất chính là... Dựa theo nội dung cốt truyện sắp diễn ra, gần nhất nhờ vào sự giúp đỡ của Reborn cậu sẽ thu nạp và kết giao được một đám thủ hạ đàn em. Trải qua tương đối nhiều chuyện đánh nhau chết sống tập luyện vân vân, nhận được tốt nghiệp đặc biệt vũ khí, càng là sở hữu lấy bộ nhẫn Vongola, tương ứng với đó cũng dần dần trưởng thành lên trở thành một kẻ sở hữu sức mạnh mạnh mẽ phi thường, một thủ lĩnh mafia đứng đầu chính đáng.

Đáng tiếc! Tính cách quyết định vận mệnh. Hoặc ít nhất thì bởi vì nguyên do tính cách bất đồng, trải qua sự việc ngày hôm qua diễn ra dưới chân cầu, Tsunayoshi bản thân đã hiểu được một điều. Bất kể cậu sau đó ứng đối như thế nào, nội dung cốt truyện cũng đã bởi vì sự thay thế của Tsunayoshi mà trở nên biến đổi, trở nên có rất nhiều không biết yếu tố. Nếu như vẫn cứ tiếp tục dập khuôn theo tiến trình nội dung cốt truyện diễn ra, cái kia quả thật không khác nào đang mang tính mệnh của bản thân mình cùng những người thân thiết xung quanh ra đánh bạc.

Đó là còn chưa nói tới... Đã bản thân cậu có thể bất thình lình du lịch lạc vào thế giới này, ai biết cậu có thể hay không bất thình lình một lúc nào đó lại sẽ bị ném trở về hoặc bay sang một thế giới khác nữa chứ. Còn có quá nhiều điều yếu tố chưa biết, quá nhiều điều yếu tố không thể khống chế. Mà muốn giữ vững vận mệnh bản thân ở trong tay mình, vậy chỉ có thể không ngừng làm mạnh mẽ chính mình. Mà trước hết vậy thì bắt đầu từ việc khống chế ngọn lửa Dying Will thu phát ra đi. Tsunayoshi tối ngày hôm qua liền tự đặt ra cho mình mục tiêu như vậy. Đồng thời rất rõ ràng, muốn hoàn thành được mục tiêu này, hiển nhiên không thể không có sự hỗ trợ từ phía gia sư hiện tại của cậu, Reborn. Trước lúc đó...

- Hm...? Reborn đâu rồi hả mẹ? Cậu ta không định ăn sáng sao?

Ngồi vào bàn ăn cơm, Tsunayoshi vẻ mặt nghi hoặc lên tiếng hỏi. Tối ngày hôm qua tên kia rõ ràng còn nằm ngủ cùng phòng với hắn, sáng nay vậy mà từ lúc Tsunayoshi bản thân tỉnh ngủ cho tới giờ vẫn không thấy đối phương đâu.

- Nửa tiếng trước nhóc ấy nói mình có chuyện cần làm thế nên đã đi đến trường trước rồi. Mẹ đã làm riêng hộp cơm cho nhóc ta, lát nữa con nhớ mang theo cùng cơm trưa một thể đến trường cho nhóc ấy nhé.

Tối ngày hôm qua không biết Reborn đã nói gì để thuyết phục mẹ. Nói chung kết quả chính là kể từ lúc đó trở đi cậu ta liền sẽ ăn ngủ luôn ở trong nhà Tsunayoshi. Đương nhiên, dựa theo Tsunayoshi bản thân cảm giác, Reborn hẳn là bị mẹ của cậu coi trở thành trẻ con đi lạc không nhà để về vân vân nên mới bị thu nuôi ở lại vậy. Thật sự là... Nào đó đứa trẻ lạc nào lại kì quái như cậu ta chứ. Thật không hiểu mama khi đó trong đầu vậy đang suy nghĩ cái gì~

- Vâng, con biết rồi.

Nghe xong mẹ lời nói, Tsunayoshi cũng không có nói thêm gì nhiều lập tức gật gật đầu đáp ứng. Trong lòng thế nhưng không khỏi nổi lên chút nghi ngờ. Luôn luôn cảm giác việc Reborn sớm đi đến trường sẽ mang đến việc chẳng hay ho gì cho cậu.

...

Bình yên xử lý xong bữa sáng. Tsunayoshi mang theo cảm giác lạ lẫm quen thuộc bước chân trên con đường đi tới trường. Ngôi trường trung học Namimori mà thân thể này trước đó đang theo học. Úc! Cần bổ sung thêm một điều chính là, hiện tại Tsunayoshi bản thân đã thụt lùi về tới trở thành lớp 7 trung học học sinh.

Đang lúc Tsunayoshi bản thân suy tư nên làm cách nào tìm kiếm đúng vị trí lớp học của mình, cậu chàng bỗng kinh ngạc phát hiện. Đám học sinh xung quanh đi trên sân trường không hiểu sao kể từ khi bắt gặp cậu xuất hiện, ánh mắt nhìn về mình luôn luôn có cảm giác gì đó là lạ ấy. Tựa như... Người bình thường ở trong vườn thú nhìn thấy động vật gì đó quý hiếm vậy. Chỉ chỉ trỏ trỏ cùng lén lút bàn luận cái gì quả thực chỗ nào cũng có khiến cho Tsunayoshi không hiểu ra sao.

Cái cảm giác này thật xxx... Đậu má nó khó chịu!

Cố gắng nhẫn nại lấy bực tức trong lòng, trong ánh mắt kì quái của một tên nào đó lạ mặt đơn độc học sinh, Tsunayoshi cuối cùng hỏi thăm xong vị trí lớp học của chính mình. Chỉ là ngay tại khi cậu chàng đi lại gần dãy phòng học trong trường, cậu lập tức thì trợn mắt há hốc mồm không thể tin được nhìn vào cảnh tượng hiện ra trước mắt.

Dãy phòng học cao năm tầng nằm ngang chạy dài lúc này trên mặt tương che kín bởi các loại giấy dán biểu ngữ. Cái này vốn cũng không quan trọng, bởi lẽ dù sao cũng không phải là do Tsunayoshi hắn làm, sẽ không lo vì vậy mà chịu phạt vân vân. Khả năng nội dung ghi trên đám giấy dán biểu ngữ khổng lồ kia...

- Ta! Sawada Tsunayoshi hiện học sinh lớp 7A đúng 12h trưa ngày hôm nay chính thức tại trên đỉnh sân thượng toà nhà này tự lập lôi đài thách đấu solo toàn thể học sinh trong trường. Bất kể ngươi là ai! (Chỉ nhận nam không nữ). Bất kể ngươi sở trường loại võ thuật gì! Bất kể trên người ngươi mang theo binh khí gì! 1vs1 lại hoặc 1vsN! Duy ta vô địch!

- Đến a! Đến chiến cái đau nhức a! Lũ vô dụng rác rưởi bọn hèn nhát! I... đợi... you...!

- P/s: Không chiến cái đau nhức quyết không ngừng! Ai không dám đến... ai chính là con chó con!

Phía dưới rất nhân tính hoá còn in thêm một bức ảnh chân dung của Tsunayoshi đang cười tươi roi rói cực chói mắt, cảm giác dường như thật hận không thể để cho toàn trường người đều biết đến mặt của hắn ta vậy. Cho tới tận lúc này dù cho có ngu ngốc đi nữa Tsunayoshi cũng hiểu trước đó gặp phải những học sinh trong trường ánh mắt kì quái nhìn về phía mình kia lý do là vì sao.

Cái này... Cái này.... Cái này.... Đậu má rắc rối to rồi!!!

- Reborn! Tên khốn kiếp nhà cậu đang ở đâu?

Ai đó vẻ mặt đỏ bừng bừng hét lớn. Khỏi phải nói, có thể làm ra to lớn như vậy "cuộc hẹn quyết đấu", ngoài tên gia sư tí hon của cậu kia hiển nhiên sẽ không còn ai vào đây.

Chỉ là Tsunayoshi hiện tại tình huống đã là đâm lao phải theo lao.

Đi hay không đi?

Không đến là chó con. Nếu như đến... chiều nay về chắc bị đánh không cả bằng con chó quá!

Này... thật là một vấn đề khiến cho người ta khổ não vậy.

...

Kết thúc chương 8.