Chương 14: Tình huynh đệ chúng ta

Lạc Thần

Chương 14: Tình huynh đệ chúng ta

"Khè khè"
Sau khi đánh lén không thành công, con rắn không tiếp tục công kích Hạ Thiên Từ nữa.

Nhìn con Bích Hoa xà đang khè lưỡi nằm trên mặt đất, há mồm ngẩng đầu sẵn sàng táp tới bất cứ lúc nào nếu như Hạ Thiên Từ động đậy.

Có chút ớn lạnh, không phải hắn ngán gì con rắn này mãnh mẽ, mà cái chính là chất độc của nó.
Bây giờ mà bị hôn vào một phát thì thôi" xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức rồi".

Vì vậy thành hay bại vấn đề là đừng bao giờ để nó cắn.

Lựa chọn thứ nhất, nếu bỏ lại Tử linh quả mà chạy thì không sao, Bích Hoa xà sẽ không đuổi theo nữa.

Cả hai sẽ không xảy ra một trận chiến long trời lỡ đất, thiên băng địa liệt và tàn khốc máu me giữa một người một rắn.
Hai bên chia tay sớm bớt đau khổ.

Hai là Hạ Thiên Từ đem toàn bộ thủ đoạn ra chiến cùng nó một trận quỷ khóc thần sầu rồi cướp lấy Tử linh quả.
Tuy là như vậy có hơi nguy hiểm một chút.

Nhưng mà như mọi người đã thấy, Hạ Thiên Từ hắn làm sao sẽ buông tha cho cơ hội tốt hiếm có như vậy đây, một thứ mà hắn đang rất cần vào lúc nguy cấp này.

Một kẻ xuyên việt "đầu đội tóc chân đạp dép, đỉnh thiên lập mộ" như hắn sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy. Cách thứ nhất thì không thể nào rồi, suy nghĩ một lát Hạ Thiên Từ quyết định chọn cách thứ ba.

Đúng thế, đàm phán, trong đầu thầm nghĩ"Haizz, tại mình cũng yêu hòa bình quá mà".

Đem Ma long toái thiên thủ ra mang vào tay, Đề phòng nhỡ đàm phán không thành thì có mà quất ngay và luôn.

Rơi vào trầm tư giây lát, Hạ Thiên Từ ngẩng đầu, khuôn mặt hòa hoãn, ngữ điệu nhượng bộ vừa cười vừa nói:" Ha ha, người anh em, hai ta bèo nước gặp nhau, tuy không cùng giống cùng loài nhưng lại cùng mục đít. Từ lúc huynh đệ dũng mãnh lao ra định đớp vào mõm của ta thì ta biết huynh đệ bất phàm rồi. Không biết huynh có họ hàng gì với khựa không nhưng theo cách huynh" Làm mà méo nói" là ta nghi lắm.

Ngưng lại một chút, bộ dáng bình tĩnh, bảo trì tư thế chậm rãi nói tiếp;" Ai da, huynh đệ đừng nóng nha, ở đây không có trà Dr.Thanh đâu, gét ghê dậy đó. Tử linh quả đối với ta chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, quan trọng là người anh em có cho ta lấy đi hay không mới là truyện lớn kìa."

Suy tư một hồi, sau đó khuôn mặt đầy nghĩa khí, tràn ngập tình huynh đệ, giống như "anh em ta có phúc cùng hưởng có họa mày ôm" nói thêm lần nữa:"
Huynh có thấy ta thương huynh không, vì thương nên ta có chủ ý như thế này ngươi xem được không, ngươi bảy ta ba. Ngoại trừ Tử linh quả thì ta không lấy bất cứ thứ gì nữa cả, còn nguyên cái cây với mỏm đá thuộc về huynh hết luôn, quá tốt luôn, huynh thấy thế nào."

" khè khè"

Tuy cóc hiểu Hạ Thiên Từ lải nhải cái khỉ gió gì, nhưng biết hắn cũng không có ý tốt gì, nghe hắn luyên thuyên một hồi, trong đầu Bích Hoa xà thầm nghĩ:" Không được, con hàng này muốn hớt tay trên của mình, Tử linh quả là ta thấy trước, chờ héo mòn con trim à nhầm con tim, xuân qua đông lại cả ngày hôm qua, đâu để con hàng này cướp đi như thế".

" Huynh đệ à, ta biết ngươi không đành lòng để ta chịu ủy khuất, nhưng ta quý huynh như động vật, làm sao chấp nhận được. Quyết định vậy đi, ta lấy quả huynh lấy cây." Hạ Thiên Từ đạo mạo nói.

"Nhưng nếu như huynh không chấp nhận được thì thế này, chỉ cần huynh cho ta lớp da bóng bẩy này cùng túi mật là được rồi. Da ta làm quần sịp còn mật thì nuốt chơi cũng tạm được". Hạ Thiên Từ xúc động, thở dài.

Bích Hoa xà mặt đã chuyển thành màu đen, Nếu hiểu hắn nói gì thì chắc phải chửi to:" Đậu đen rau muống nhà mày, chém gió cho đã, tưởng yêu nước thương dâm lắm, hóa ra chỉ là tên cướp ngang, ngươi đã làm ta rất thất vọng".
Bích Hoa xà gồng người, máu dồn về chim, há mồm phóng hết tốc độ lao vào Hạ Thiên Từ:" Đớp phân đại phápppp!.

"Nhanh quá rồi"
Ý niệm duy nhất xuất hiện trong đầu của hắn là một chữ "nhanh".

Như một tia chớp, lóe cái con rắn đã xuất hiện trước mặt hắn rồi.

Không kịp ngăn cản, Hạ Thiên Từ giơ ma long toái thiên thủ chắn trước người.

"Keng"

Bích Hoa xà cắn vào bao tay, không ăn thua, nó liền di chuyển xung quanh hắn.

Bị dư lực chấn động, Hạ Thien Từ lui về sau một mét, tay còn thấy ê ẩm.

Hạ Thiên Từ lại thấy nó cắn tới chân trái của mình, thấy vậy hắn liền thi triển Du long bộ pháp né qua một bên giữ khoảng cách.

Hạ Thiên Từ quát to:" Chết đi đồ quỷ sứ hà"

Đồng thời con dao tám lưỡi cũng được hắn quất xuống.

Lực lượng một ngàn cân quất xuống thân Bích Hoa xà.

"Bành"

Không sao cả, Bích Hoa xà đã né được, con dao đánh xuống một hòn đá to. Hòn đá liền nổ tung thành từng mảnh nhỏ như con thỏ.

" Âu sệt, vậy mà né được" Hạ Thiên Từ thấy mình tấn công bị hụt, trong lòng than nhẹ. Thầm nghĩ con hàng này phản xạ cũng ghê quá.

Duy trì thế công, Bích Hoa xà nhân lúc Hạ Thiên Từ sơ hở liền phóng nhanh bay giữa không trung nhắm ngực hắn bay tới.

Trong lúc nguy hiểm, chợt trong đầu hắn lại xuất hiện hình ảnh lúc ở điên đảo quán.

Một người thanh niên cầm bao tay xích sắt đối đầu với đông đảo người xung quanh.

Hét to một tiếng:" Xuyên thiên!"
Một chiêu đem xích sắt kềm lôi điện lực xuyên thẳng tới đám người, lưỡi dao phá giáp mà đi uy lực kinh hồn.

Lúc này, Hạ Thiên Từ Trong miệng không tự chủ được hô lên:" Xuyên thiên".

Lưỡi dao xoáy với vận tốc cực lớn, nhắm thẳng đầu Bích Hoa xà mà tới.

Phập, xuyên qua đầu con rắn nhỏ, lưỡi dao vẫn chưa có thấy dừng lại.

"Bành"

Xuyên tan tành cái cây đằng sau, sau đó mới dừng lại.

Không để ý tới Bích Hoa xà.
Hạ Thiên Từ bây giờ đang chìm đắm trong trạng thái kì lạ.

Nhắm mắt hòa làm một với trời đất, bỏ qua tất cả mọi thứ.

Chìm đắm ngộ giác chiêu thức mà hắn vô ý thức thi triển để giết chết Bích Hoa xà.

Sau một canh giờ, cảm giác ấy mất đi, mọi thứ trở lại hoạt động bình thường.

Giật mình định thần lại, Hạ Thiên Từ sau lưng đã vã mồ hôi hột.

Tâm thần bất định, Hạ Thiên Từ mặt mày sáng láng, trong mắt lóe lên một tia kinh sợ không dấu được.

" Quá mạnh mẽ, xuyên thiên. Cái tên này ta thích" sau một hồi chìm đắm trong cảm ngộ, Hạ
Thiên Từ đã nắm giữ được hình thái ban đầu cũng như tên của chiêu thức lúc nãy rồi.

Tuy không mạnh mẽ và uy lực như cái người xuất hiện trong đầu của mình.

Nhưng thi triển ra để đối địch vẫn tốt hơn những võ kỹ khác.

" Chiêu thức này ít nhất phải là thiên cấp, vừa thực hiện một lần mà đã cảm thấy uể oải rồi.
Chắc một ngày thì triển ra được bốn lần đã là cực hạn của ta rồi." Đánh giá tình cảnh vừa xảy ra, hắn nghiền ngẫm đưa ra kết luận.

"Ta không biết vì sao ngươi trở thành như vậy, nhưng yên tâm, ta sẽ để ngươi trở lại huy hoàng trong nay mai"Trong lòng quyết tâm dâng cao,
Hạ Thiên Từ nghiêm mặt hứa hẹn với ma long tóai thiên thủ.

Tâm tình hắn bây giờ rất vui sướng, có được một chiêu này, mạng sống của hắn có thể đảm bảo càng lớn.

"Xuyên thiên" bây giờ cũng chính là con át chủ bài cũng như tuyệt chiêu cuối cùng của hắn.
Không tới lúc nguy cấp hắn sẽ không lấy ra sử dụng, bởi vì quá tốn thể lực.

Mệt mỏi ngồi xuống vận Hỗn nguyên long công khôi phục trạng thái toàn thân.

Sau mười phút, cơ thể căn bản cũng đã phục hồi khoảng tám phần, mệt mỏi tan biến, Hạ Thiên Từ đứng dậy đi tới gần xác của Bích Hoa xà.

Vui vẻ vì không chỉ có Tử linh quả, mà còn được khuyến mãi thêm một con Bích Hoa xà toàn thân đều là vật có giá trị.

Phấn khởi định đem xác Bích Hoa xà cùng Tử linh quả bỏ túi thì từ sau lưng vang lên một đạo âm thanh.

•~~~~~~~~~•
Xong chương 14.
Nếu các bạn yêu thích truyện các bạn có thể thank cuối chương và vote 10* cho mình.
Ai có lòng thì like fb và để lại bình luận là ok.
Chúc mn đọc truyện vui vẻ nhé.