Chương 13: Đột phá!

Lạc Thần

Chương 13: Đột phá!

Đứng tại chỗ nhìn cái xác của Lục nhãn yêu lang nằm trên mặt đất, Hạ Thiên Từ thì thào:" Thần may mắn nhập rồi, xém tí nữa là " mẹ ơi xuân này con không về rồi" hô hô."

Vuốt sạch mồ hôi trên trán, giơ tay cầm lên dây xích nhìn rõ, khuôn mặt kinh sợ, có một chút không tin tưởng nói:" Cái đồ chơi này đã hỏng như thế mà uy lực đã ghê gớm cỡ này, nếu là lúc còn ngon lành thì sao nhỉ."

" Nếu định mệnh đã đưa ngươi đến với ta thì từ nay theo ta luôn đi, tiện thể ta cũng chưa có vũ khí vừa tay bên người, rồng ngậm dao, dây xích giống thân rồng, vậy gọi ngươi là " Ma long toái thiên thủ đi", tốt, cứ vậy đi." Không cần biết nó đồng ý hay không, Hạ Thiên Từ tự mình quyết định.

Quan sát xung quanh nơi mình đang đứng, từng cái xác Lục nhãn yêu lang nằm rải rác, Hạ Thiên Từ nhanh chóng dọn dẹp sạch sẽ.

Tới lúc định vứt đi xác Lục nhãn yêu lang biến dị thì Hạ Thiên Từ nhìn thấy cái gì đó lóe lên chỗ vết cắt ngay đầu lâu.

Tò mò móc ra, đây là một viên bi màu xanh to cỡ ngón tay cái, trông rất đẹp mắt, lâu lâu còn phát ra chấn động linh lực.

" Đây là yêu đan?" Trong đầu liền nhớ tới kiến thức đã đọc, Hạ Thiên Từ biết rằng một số yêu thú tu luyện đến một mức độ nhất định sẽ xuất hiện yêu đan và linh trí.

" Hèn chi con hàng này khôn bỏ mẹ ra, ai ngờ là sản sinh linh trí rồi" Hạ Thiên Từ kêu khổ.
Yêu đan của yêu thú có thể đem cho luyện dược sư kết hợp với những linh dược khác luyện chế thành đan dược.

Như vậy yêu đan có thể phát huy toàn bộ tác dụng của nó.

Cách thứ hai là Việt Nam hơn, đem nuốt luôn vào miệng cho chắc, tuy không hấp thu được toàn bộ linh lực tồn tại trong yêu đan nhưng một nữa vẫn còn tốt.

Mà bây giờ Hạ Thiên Từ kiếm đâu ra luyện dược sư đây, nếu có thì lấy gì trả công cho người ta. Cho nên hắn chọn cách thứ hai, quất ngay và luôn.

Trong động, Hạ Thiên Từ khoanh chân ngồi xuống, cơ thể tuy vừa đánh giết với bầy Lục nhãn yêu lang nên hơi mệt mỏi. Nhưng bây giờ, nếu muốn sống lâu trong này thì thực lực tăng lên được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.

" Thôi thì hấp thu được bao nhiêu thì hấp, một nữa cũng được, cái gì mà luyện đan luyện đóm, quất thôi." Không tốn thời gian nữa, đem viên yêu đan nuốt xuống.

Vận dụng cùng lúc cả hai bộ công pháp Hỗn nguyên long công cùng với Bá Vương long thân.
Một cỗ nhiệt độ nóng rực xuất hiện trong bụng, từng làn linh khí lan theo kinh mạch đi khắp cơ thể của Hạ Thiên Từ.

Từng đợt rồi từng đợt, linh khí cọ rửa từng tế bào, Hạ Thiên Từ cảm thấy thật thoải mái, toàn bộ cơ thể như là được ngâm trong nước ấm, thư thái toàn thân, hắn rên lên một tiếng:" Ư ư, quá sung sướng, phê như con dê ê ê".

Sau hai canh giờ hấp thu linh lực của yêu đan, chợt một tiếng " bốp" phát ra hắn biết mình đã đột phá luyện cốt kỳ sơ kỳ lên thành luyện cốt kỳ trung kỳ rồi.

Chưa dừng lại ở đó, linh lực vẫn chưa ngừng lại, từng dòng linh khí còn đang được hấp thu.
Sau nửa tiếng, hấp thu hết linh lực trong yêu đan, tu vi của hắn cũng dừng lại ở luyện cốt kỳ đỉnh phong.

Hạ Thiên Từ mở mắt, ánh mắt sắc bén như lợi khí, hai tay nắm chặt, cảm nhận sức sống tràn đầy từng tế bào, phấn chấn nói ra:" Đột phá Luyện cốt trung kỳ đỉnh phong, Bá vương long thân cũng thuận lợi đột phá tầng một sơ kỳ thành tầng một trung kỳ đỉnh cao, không nghĩ chỉ là một viên yêu đan cũng làm ta đột phá cả hai môn công pháp."

Hắn không biết rằng Hỗn nguyên long công đã giúp hắn hấp thu gần như chín phần linh lực tồn tại trong yêu đan rồi.

Ngưng vận dụng công pháp, nhanh chóng đứng dậy chạy ra trước của động tìm một hòn đá lớn cỡ thùng phi, bây giờ hắn muốn kierm tra một phát sức mạnh của mình xem sao.

Đứng trước hòn đá, vận toàn lực một quyền.

" Tiềm long xuất hải"
" Bành"

Tảng đá to không chịu nổi sức mạnh đánh vào, trực tiếp vỡ tan tành, từng mảnh đá bay chéo chéo trong không trung mông lung.

Thấy một màn như vậy, Hạ Thiên Từ tính toán rồi kết luận:" Đột phá luyện cốt trung kỳ đỉnh cao cho ta một trăm năm mươi cân sức mạnh vậy là bây giờ ta có bảy trăm cân sức mạnh, cộng thêm Bá Vương long thân tầng một trung kỳ đỉnh cao cho hắn năm trăm cân sức mạnh, tổng cộng là một nghìn hai trăm cân, nếu như thi triển Tiềm long xuất hải nữa sẽ đạt một nghìn năm trăm cân.

Gấp ba lần tu vi luyện cốt kỳ đỉnh phong tu sĩ bình thường.

Hắn bây giờ đã là bất bại ở luyện cốt kỳ rồi, vượt cấp đánh với luyện tạng sơ kỳ trung kỳ đỉnh cao tốt chán.

Vì luyện tạng kỳ tu sĩ bình thường nhiều nhất cũng chỉ hai nghìn cân lực lượng mà thôi.
Nghe vượt cấp đánh nhau thì dễ dàng, nhưng vượt cả một đại cảnh giới mới không tưởng tượng nổi.

Nhưng đối với Hạ Thiên Từ, điều không thể cũng thành có thể. Bởi vì sao, vì anh là main mà, tha thứ.

•~~~•~~~•

Mười ngày sau, bên trong Đại Hồ sâm lâm khoảng năm cây số, một thân ảnh uyển chuyển lả lướt, khéo léo tránh khỏi va chạm trong khu rừng.

Đó chính là Hạ Thiên Từ đang thi triển Du long bộ pháp để tập luyện.

Trong mười ngày này, ngoài săn giết yêu thú thì hắn dành thời gian tập luyện Du long bộ pháp, vì Long quyền cũng không có tiến triển gì thêm. Bây giờ Du long bộ pháp cũng đã tiến vào nhập môn rồi.

Hắn muốn đi sâu vào bên trong, trong bán kính hai cây số, ngoại trừ yêu thú cấp ba trở xuống thì không có cấp bốn cấp năm xuất hiện.
Những yêu thú đó đã không giúp Hạ Thiên Từ tiến triển thẻm được rồi.

Vì thế hôm nay hắn muốn đi sâu hơn bên trong để tìm yêu thú cao cấp hơn.

Lả lướt đánh võng một hồi, men theo từng địa hình khúc khuỷu thì đột nhiên Hạ Thiên Từ ngừng lại. Cách một trăm mét phía trước có một mỏm đất nhỏ um tùm bụi cây.

Mà trên mỏm đất đó, những bụi cây cũng không che dấu được mắt hắn.
Một cái cây nhỏ như cây cà chua, trên cây còn có một quả màu tím trái cây.

Trong trí nhớ của Hạ Thiên Từ, quả toàn thân màu tím to bằng nắm tay này chính là Tử linh quả.

Tu sĩ luyện thể cảnh cầu mà không được.
Bơi vì công hiệu của loại quả này chính là lúc luyện thể cảnh giới, tu sĩ trực tiếp ăn vào tập trung luyện hóa, đem dược lực hấp thu càng nhiều càng tốt, từ đó đột phá cảnh giới.

Loại linh quả này dùng tốt nhất khi tu vi luyện thể tu sĩ càng thấp. Tu vi càng thấp dược lực phát huy càng cao.

Nhìn vào Tử linh quả trên cây đã chín mọng, Hạ Thiên Từ vui vẻ:" Thần may mắn lại nhập nữa rồi, thần may phụ thể đây mà. Buồn ngủ lại gặp Tùng Sơn hát anh cứ đi đi, ta đang kẹt tại luyện cốt kỳ trung kỳ đỉnh phong đây, bây giờ mà phục dụng Tử linh quả cộng thêm Hỗn nguyên long công nữa thì tu vi đột phá chắc như bắp rang bơ rồi."

Tâm hồn lúc này phiêu đãng như trên mây, Hạ Thiên Từ vận Du long bộ pháp chạy như bay tới gần mỏm đá" Tử linh quả ơi, ta tới đây, hây hây".

Đứng trước mỏm đá, Hạ Thiên Từ cẩn thận quan sát một hồi, quay qua quay lại không thấy bóng ma nào ẩn núp, hắn liền tới gần định hái xuống Tử linh quả.

Đột nhiên một đạo bóng mờ từ trong bụi cây phóng ra. Theo bản năng, Hạ Thiên Từ vội vàng né người sang một bên.

" Hết cả hồn Từ gia rồi, xém tí là vãi đái ra quần" Hạ Thiên Từ hít một ngụm khí lạnh chửi một câu tục tiểu.

Nhìn trước mặt vật vừa mới phóng ra từ bụi cây, đây là một con rắn to bằng cổ chân, dài khoảng hai mét rưỡi, lớp da màu xanh lá cây rất giống với bụi cây ở mỏm đá.

Liền nhớ ra đây là Bích Hoa xà, yêu thú cấp bốn sơ giai, thực lực tương đương với luyện tạng kỳ sơ kỳ.

Vì màu da có thể thay đổi theo hoàn cảnh, tốc độ nhanh cực kỳ, nên loài yêu thú này đánh lén rất giỏi.

Nọc độc đủ làm luyện thể tu sĩ trở xuống theo gặp ông bà, cùng với khả năng đánh lén bất ngờ.

Cho nên một số tu sĩ luyện tạng đỉnh phong hoặc luyện huyết tu sĩ nếu không cẩn thận đi trong rừng rậm, đều có thể bị nó chơi chết.

Thì ra con hàng này đang canh giữ Tử linh quả, chắc dùng nó để đột phá đây mà.
Suy đoán một hồi con Bích Hoa xà trước mặt, Hạ Thiên Từ đã biết muốn xơi cú này phải xử đẹp nó trước.

☆•●•●•●•☆
Hết chương 13.
Cảm ơn mọi người đã theo dõi.
Nếu yêu thích các bạn có thể thank ở cuối chương và vote 10* cho mình.
Chúc mn buổi tối vui vẻ.