Chương 11: Dạ tập

Lạc Thần

Chương 11: Dạ tập

Sau một buổi sáng tập luyện Long quyền thức thứ nhất.

Tu vi đột phá, Hạ Thiên Từ nóng lòng muốn thử thức thứ hai" Kháng long hữu hối" rồi.

Bởi vì chiêu thức yêu cầu cần tu vi Tụ linh sơ kỳ trở lên, nên hắn cũng không hi vọng nhiều, chẳng qua vì cảm thấy tu chất cùng linh hồn lực lượng manh mẽ nên thử xem sao.

" Kháng long hữu hối", quyền khi đánh ra lúc mạnh lúc yếu. Lực mười phần thì đánh bảy phần rồi thu, giữ lại ba phần làm tiếp quyền nữa. Vì vậy linh hoạt, biến ảo khó lường tận dụng sơ hở của kẻ địch để phản công rất tốt.

Lý giải kỹ càng chiêu thức một lúc, Hạ Thiên Từ liền bắt tay vào tập luyện.

" Quyền ra phía trước, giữ lại dư lực, sau đó....." Hạ Thiên Từ vừa đánh vừa cảm nhận sự ảo diệu.

" Không đúng, không phải như vậy, là như thế này, như thế kia, thế nọ....." Hạ Thiên Từ mê say, càng lúc chiêu thức càng được hoàn thiện.

" Kháng long hữu hối"
"....................."
"Kháng long............."

Giống như lúc tập luyện Long quyền thức đầu tiên, khi mệt lại ngồi xuống vận Hỗn nguyên long công. Lặp đi lặp lại như vậy, tu vi Hạ Thiên Từ lại có phần tăng tiến, chiêu thức càng hoàn hảo.

Tới khi chiều tà, mặt trời dần rụng xuống, tiếng kêu muông thú dần vang khắp khu rừng, Hạ Thiên Từ dừng lại không tập nữa.

Trong miệng thở mạnh từng ngụm, hai tay hắn bây giờ đã mỏi rồi, mồ hôi tuôn ra như suối, nét mặt hơi tái đi, bất quá Hạ Thiên Từ lại cười rạng rỡ:" Rốt cuộc Kháng long hữu hối cũng bước vào nhập môn, quả là yêu cầu Tụ linh cảnh sơ kỳ trở lên mới nên tu luyện, ta bây giờ phải dốc hết sức mới tập tành da lông."

"Tuy chưa thành thạo nhưng thu hoạch như vậy đã ngoài mong đợi của ta rồi, không trách tại sao bây giờ mình thấy mình đẹp trai hẳn". Hạ Thiên Từ mặt không chút mắc cỡ nói ra.

Nhìn sắc trời đã tối, biết rằng dù tập luyện nữa cũng không giúp được bao nhiêu, hắn không cưỡng ép quá mức, trong bụng cũng thấy đói.

Vì vậy liền chạy vào rừng xem có bắt được dã thú nào không, tối nay hắn muốn đổi món rồi, lương khô đã chán ngấy rồi, giống như sinh viên cuối tháng mà thấy mì tôm vậy.
•~•~•~•

Tới gần một con suối, nhìn thấy trên bờ có một con heo đen đang uống nước, Hạ Thiên Từ nheo mắt quan sát cản thận. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, sư tử vồ thỏ cũng phải dùng tòan lực mà.

Đây là một con heo đen, dài khoảng mét hai, trên lưng có chùm lông mao trông thật giang hồ, trước mõm nhô ra hai cái răng nanh sáng bóng.
Hắn nhận ra đây là Hắc mao heo, yêu thú cấp một trung giai, thực lực khoảng luyện bì đỉnh phong.

" Hắc mao heo sao, thơm rồi, tối nay có thịt heo quay ăn rồi" liếm môi, Hạ Thiên Từ vừa nói vừa bước lại gần.

Nghe tiếng bước chân, Heo đen ngừng uống nước, quay đầu nhìn về phía Hạ Thiên Từ.
Thấy trước mặt thanh niên khuôn mặt non nớt, không hiểu vì sao dám lại gần, nhưng vì mấy hôm trước nó vừa mới xiên một thằng rồi. Nên bây giờ tính hung dữ càng hăng nào coi Hạ Thiên Từ ra khỉ gì.

Trong đầu thầm mừng:" Định đi kiếm miếng ăn, ai ngờ từ đâu chui ra món lòng thơm bơ, không xiên nó thì thật là cảm thấy có lỗi mà."

Hạ Thiên Từ càng giả bộ sợ sệt, trên mặt méo mó muốn khóc;" Trư ca, tiểu đệ chỉ là đi lấy nước nha, không cố ý quấy rày trư ca giải khát đâu, mà sẵn tiện cho em xin hai cái đùi được rồi"

Tuy không hiểu Hạ Thiên Từ lảm nhảm cóc khô gì, nhưng món lòng đưa tới miệng sao bỏ qua được.

" Dám vào địa bàn heo ca, xem heo ca xiên lòi ngươi" không chần chừ, Hắc heo lấy hết tốc độ gầm một tiếng lao về phía Ha Thiên Từ.

Lúc này biết con heo không đề phòng, Hạ Thiên Từ trên mặt mất vẻ sợ hãi, nở nụ cười nham hiểm làm cho con heo cảm thấy ớn lạnh.

" Ha ha, tới đây heo con, tiện thể thử xem Long quyền ta vừa học được đây, ăn Từ gia một quyền: Tiềm long xuất hải." Cười to một tiếng, Hạ Thiên Từ dùng toàn lực đánh ra Long quyền thức thứ nhất.

Vận toàn bộ sức mạnh, Hạ Thiên Từ đấm thẳng về phía trước, quyền đối đầu Hắc mao trư.

Quyền cùng đầu heo chạm vào nhau, "bùm" một tiếng.

Một thân ảnh bay ngược ra ngoài với vận tốc bàn thờ, đập vào một tảng đá, chết đến không thể chết lại, thử nhìn kỹ ta có thể xác định đó là Hắc mao heo.

Tia ý thức cuối cùng của heo đen cũng thầm mắng Hạ Thiên Từ:" Dou moa món lòng, con mẹ nó giả heo ăn thịt heo. Còn bày đặt sợ sệt cái nồi, làm trư ca hăng hái mang tuyệt chiêu bí truyền " bò húc của Thái Lan" ra nữa chứ, mạnh như vậy sao không trực tiếp chạy lại xin hai cái đùi có phải nhanh không."

Nhìn Hắc mao trư nằm một đống, Hạ Thiên Từ đứng tại chỗ tự luyến:" Hỏi thế gian con heo nào đỡ nổi ta một đấm, ta đã quá mạnh rồi, haizzzz".

Chạy lại tảng đá nhặt lên xác Hắc mao trư, vậy là tối nay hắn có thịt để ăn rồi. Thầm nghĩ từ lúc qua thế giới này hắn cũng chưa nếm thử miếng thịt yêu thú nào.

Trong bụng cảm thấy đói, liền chạy nhanh về hang động.

Bên trong hang động, trên ngọn lửa đỏ nóng bỏng, thịt Hắc mao trư đã được làm sạch sẽ, gia vị tẩm ướp đầy đủ đang được quay tròn.

Tiếng mỡ tan chảy xèo xèo, mừi thơm lan tỏa khắp hang động tràn ra khu rừng. Nhìn thấy thịt heo đã chín, tiếng lòng Hạ Thiên Từ ý kiến" Ục ục".

Cắn một miếng, trong miệng, thịt heo như tan chảy, mùi vị ngon khỏi phải bàn, nuốt xuống bụng, Hạ Thiên Từ ngạc nhiên." Gì? Trong thịt dĩ nhiên có chứa linh khí. Có chuyện tốt như vậy nữa nha, vạy sau này nên kiếm nhiều thịt yêu thú để ăn rồi."

Ăn hết một con heo, dường như do thể chất của hắn cộng với lâu rồi mới ăn được một bữa ngon như vậy, nên một con heo cũng vừa đủ làm no bụng của hắn.

Khoanh chân ngồi xuống vận Hỗn nguyên long công hấp thu thiên địa linh khí, cũng giúp làm tiêu hóa lượng linh khí trong thịt Hắc mao trư luôn.

Sau hai canh giờ, lượng linh khí đã được hấp thu hết, tu vi của Hạ Thiên Từ lại có phần tăng trưởng. Cảm nhận một hồi sức mạnh trong cơ thể, bỗng nhiên bên ngoài vang lên tiếng hú, trong đầu xuất hiện một tia dự cảm chẳng lành rồi.

"Hà hú......"

Bên ngoài, đứng trước của động, Hạ Thiên Từ quan sát một hồi, nhìn thấy một đàn mười hai con sói, hai mươi bốn ánh mắt như thấy toàn bộ cơ thể làm cho hắn không khỏi ủy khuất nghĩ bụng:" Đây là hấp diêm tập thể bằng mắt sao", trong miệng từng dòng nước dãi chảy ra đang đói khát tạo thành một dòng suối nhỏ.

Tuy lúc trước " Hạ Thiên Từ" không tu luyện võ công được, nhưng sách vở đọc cũng không hề ít.

Trông thấy đàn sói mắt xanh, lông xám, trước mặt, hắn liền biết đây là Lục nhãn yêu lang, yêu thú cấp ba sơ giai, khi trưởng thành đều có thực lực tương đương luyện cốt kỳ sơ kỳ tu sĩ.

Nhưng đó là nếu như một con, còn bây giờ ở đây đang tập trung mười hai con. Với ưu điểm tốc độ nhanh, móng vuốt sắc bén cùng hiếu chiến, mười hai con cùng tấn công thì luyện tạng kỳ sơ kỳ cũng khó thoát đó.

Nghĩ tới đây, sau lưng Hạ Thiên Từ đã đổ từng giọt mồ hôi lạnh rồi.

Xong chương 11.
Chúc mn đọc truyện vui vẻ.