Chương 16: Sinh hoạt của Hoàng Đế

Khí Vận Quốc Gia

Chương 16: Sinh hoạt của Hoàng Đế

Chương 16: Sinh hoạt của Hoàng Đế

Cho người tiễn nhị vị tông sư của Phật Đạo hai nhà, lúc này trời cũng tầm khoảng 22 giờ. Đinh Liễn cũng không buồn ngủ, tinh thần vẫn no đủ. Giờ này thời hiện đại ở thành phố đa phần mọi người cũng chưa đi ngủ. Có người đi chơi chưa về, có người bắt đầu quẩy ở quán Bar, có người đang rủ đối tác tập thể dục trong nhà nghỉ, khách sạn, đại đa số mọi người cầm điện thoại lướt fb, Tik Tok, chơi game... Cuộc sống về đêm náo nhiệt không kém ban ngày. Rất nhiều ngành nghề, rất nhiều người kiếm ăn vào ban đêm.

Thời đại này mọi người đi ngủ rất sớm. Trời mùa Đông nên khoảng bốn giờ chiều đã bắt đầu tối rồi, mau mau ăn uống, khoảng chừng sáu giờ tối đã chuẩn bị đi ngủ. Không có nhiều thứ để giải trí, không đi ngủ tạo người thì làm gì?

Hắn trở lại bàn làm việc bắt đầu suy nghĩ và lên kế hoạch sắp tới. Việc tổ chức lễ tang cho Đinh Bộ Lĩnh hay trừ diệt phản nghịch hắn đã sắp xếp đâu ra đấy. Chỉ cần tới giờ là bắt đầu diễn. Hắn cũng không phải mất thời giờ để tìm kẻ chủ mưu bởi đã có những ký ức về lịch sử và lại có phương pháp luận logic của người hiện đại làm chỗ dựa. Cái mà hắn cần phải suy tư là hắn sẽ tiếp tục cuộc sống thế nào?

Trở thành vua một tiểu quốc cổ đại. Oai phong thì có đấy nhưng cũng không dễ dàng. Hắn cũng không thể tùy ý trốn tránh trách nhiệm hay lười biếng như kiếp trước được nữa. Coi như đây là khởi nghiệp mà tính toán... Hắn bắt đầu viết viết, vẽ vẽ trên giấy. Đã từng làm sếp trong một tập đoàn bảo hiểm nhân thọ, hắn được đào tạo rất bài bản về quy trình khởi nghiệp.

Đầu tiên, hắn phải xem mọi nguồn lực mà hắn có thể điều động như tài nguyên, nhân lực, vật lực, tiền bạc...

Xác định sản phẩm khởi nghiệp của mình là gì? Có giá trị với xã hội hay không? Có thị trường tiêu thụ hay không?

Tiếp đó, phải chọn cho mình một hệ giá trị, một hệ tư tưởng để soi đường, chỉ lối và đồng hành trong quá trình khởi nghiệp.

Xây dựng tầm nhìn, xác định mục tiêu cho doanh nghiệp từ nhỏ đến lớn, từ thấp đến cao, từ gần đến xa, từng giai đoạn, từng thời kỳ, từng thời đại.

Xây dựng kế hoạch cho từng giai đoạn bao gồm nhân lực, vật lực, tài nguyên, các hệ thống vận hành. Các tập đoàn lớn thường quy hoạch cụ thể, chi tiết từ 3 đến 5 năm làm một giai đoạn. Ví dụ: giai đoạn 1 là thăm dò thị trường, giai đoạn 2 là lên plans sản phẩm phù hợp, giai đoạn 3 là gia nhập thị trường, giai đoạn bốn là đứng vững thị trường, giai đoạn năm là mở rộng thị trường, giai đoạn sáu là củng cố thị trường...mỗi giai đoạn lại tìm một CEO và ekip phù hợp...

Mỗi bộ phận đều phải tự lên kế hoạch nhỏ trong một kế hoạch lớn. Mỗi bộ phận là một mảnh ghép trong một bức tranh tổng thể.

Quản lý một team nhỏ cũng phải có quy trình, một công ty, một tập đoàn, một gia tộc hay một quốc gia cũng như thế. Chỉ khác nhau về quy mô, độ phức tạp và sự chi tiết.

Đinh Liễn hí hoáy viết, xóa, chỉnh sửa cho bản kế hoạch sắp tới. Hắn dần cảm thấy hưng phấn khi trực tiếp khởi nghiệp từ quy mô một quốc gia. Đây là một khiêu chiến không hề nhỏ. Hắn có cảm giác hắn trở lại một cao ốc, ngồi trên ghế da cao cấp, lên kế hoạch cho một chiến dịch chiếm lĩnh thị trường, sau đó bước vào cuộc họp cấp cao, ra chỉ lệnh cho từng bộ phận...

Thời gian lặng lẽ trôi, bóng người trong phòng vẫn đang viết lách, tiếng sột soạt trên giấy trở thành âm thanh chính trong đêm tối. Ngự lâm quân, cung nữ, thái giám cũng đã thay ca ba lượt. Trà cũng đã thay đến ba lần. Mọi người nhìn vào bóng người trong phòng mà cảm thán. Cũng không dám phát ra âm thanh đánh vỡ suy nghĩ của Hoàng Đế.

Mãi cho đến tận 3 giờ sáng, trong người cảm thấy hơi mỏi mệt. Đinh Liễn mới chợt nhớ tới còn mấy tiếng nữa hắn sẽ phải làm lễ chuyển giao quyền lực. Hắn cần phải nghỉ ngơi một chút để có đủ sự tỉnh táo điều hành màn kịch tiếp theo. Hắn dang hai tay lên, vươn vai một cái, tiếng lách cách của xương cốt vang lên không ngừng.

Đinh Liễn đứng lên, dặn dò thái giám một chút rồi tiến về chiếc giường trong phòng đặt lưng nằm xuống. Nến cũng đã được thái giám tắt bớt. Bình thường khi ngủ sẽ tắt hết ánh sáng, nhưng hắn yêu cầu giữ lại một cây. Bởi hắn không có cảm giác thực sự an toàn. Đây là đêm đầu tiên ở một nơi xa lạ, hắn chưa thể quen thuộc. Hắn cần một chút ánh sáng như để níu giữ một cái gì đó. Hai mắt nhắm lại, sau một chút miên man, hắn ngủ thiếp đi. Trong phòng chỉ còn vang lên tiếng thở đều đặn.....

Tiếng gà gáy vang lên, một ngày mới đã bắt đầu. Hoàng cung Hoa Lư đã lục tục có người đi lại, làm việc. Năm giờ sáng, trời mùa đông vẫn còn tối đen, gió lạnh thổi sưu sưu khiến nhiều cung nữ và thái giám tay chân co lại. Từng hơi thở từ mũi miệng phun ra như sương khói.

Tiếng thái giám nói nhẹ vào trong phòng:

- Bệ hạ, đã đến giờ. Kính mời bệ hạ thức giấc. (3 lần).

Hai mắt Đinh Liễn bỗng mở ra. Hắn đã tỉnh. Mặc dù chỉ ngủ được hai giờ đồng hồ nhưng hắn cảm thấy tinh thần rất tốt. Có lẽ đây là hiệu quả của việc dung hồn. Não vực của hắn mở rộng, trí nhớ cũng rất tốt, không những ký ức trong quá khứ rõ ràng mà những thứ khác đã nhìn lại không thể quên. Cơ thể cũng mạnh khỏe, sức chịu lạnh cũng tăng lên. Phúc lợi của việc tẩy tủy quả nhiên là tốt. Hắn đáp lại một tiếng cho thái giám biết. Sau đó nằm im, hai tay cho nên matsxa khuôn mặt cho da mặt đàn hồi trở lại. Khi cảm giác hoàn toàn tỉnh táo, nhịp tim ổn định, hắn bắt đầu lật chăn ra ngồi dậy.

Ngồi một chút cho vững vàng, hắn bắt đầu hít sâu và thở dài, hai tay vươn vai khởi động cơ thể. Lúc này, thái giám mở cửa bước vào thắp nến sáng lên, theo sau là hai vị cung nữ. Một cung nữ mang một chậu nước bằng đồng để dưới chân hắn. Sau khi xin phép hắn, cung nữ tháo vải quấn chân của hắn rồi đưa vào ngâm trong nước ấm. Nước ấm có pha muối và gừng thái nhỏ, mục đích là giúp lưu thông khí huyết và làm ấm chân.

Một cung nữ khác thì mang một chậu nước ấm khác đặt trên ghế. Cầm khăn bông thấm ướt rồi nhẹ nhàng lau mặt cho hắn. Nước ấm có pha chút hoa nhài nên còn thoang thoảng mùi hương.

Tiếp đó, chân hắn được cung nữ lau sạch bằng gấm vóc rồi quấn lại bằng miếng vải lụa khác. Lúc này hắn mới nhớ thời này chưa có thứ gọi là tất chân. Mọi người giữ ấm chân bằng cách cuốn vải. Thường là vải đay, vải bố. Chỉ có hắn là vua mới được dùng vải lụa. Một đôi giày mới đặt kế bên đã được cung nữ xỏ vào chân hắn.

Sau đó hắn đứng lên, hai vị cung nữ khác đi vào cởi áo quần cho hắn. Một vị cầm khăn nhúng chậu nước thơm lau toàn thân cho hắn, một vị cầm khăn khô lau sạch nước trên người. Sáng sớm, mùa đông lạnh nên không có tắm mà chỉ lau qua. Công đoạn này cũng gần 10 phút. Hắn ban đầu còn hơi ngại ngần khi được cung nữ phục vụ như thế. Chú em ở dưới dựng đứng lên tỏ rõ hùng phong làm các cung nữ mặt đỏ như gấc, mũi hơi thở gấp. Hắn cũng dần lấy lại bình tĩnh và nội tâm bình thản trở lại, chờ đợi các cung nữ phục vụ mặc áo. Ban đầu là áo quần lót, sau đó là áo, quần dài, cuối cùng là chiếc áo bông tay ngắn khá đẹp, thêu nổi hai con rồng.

Xong công đoạn rửa chân, rửa mặt, lau người, mặc quần áo. Hắn được đưa tới một cốc nước muối. Lúc này thái giám lấy ra một cái kim bạc hơ lên ngọn nến, sau đó nhúng vào cốc nước rồi giờ cao nhìn kỹ. Thấy kim bạc không đổi màu, thái giám nhẹ gật đầu, cung nữ lúc này mới mang đến cho Đinh Liễn. Hắn cầm lấy uống vào một ngụm rồi ngậm lại, sau đó súc miệng rồi hướng về cái chậu nhỏ mà cung nữ đưa tới nhổ vào. Nước văng khóe miệng cũng được cung nữ nhanh chóng dùng khăn khô lau sạch. Làm ba lần như vậy là coi như xong công đoạn vệ sinh miệng.

Tiếp nữa, cung nữ mang tới một cốc nước trắng ấm, thái giám cũng làm công đoạn thử độc. Sau khi xác nhận an toàn hắn liền uống hết. Vừa để khử vị mặn trong khoang miệng, vừa để khởi động cho dạ dày và các cơ quan nội tạng.

Khi đã xong, các cung nữ lần lượt bước ra ngoài, thái giám ở lại sắp xếp giường chiếu gọn gàng rồi cũng bước ra theo. Đinh Liễn đi ra phía ngoài sân. Khí trời lạnh lẽo. Sương mù còn dày đặc. Hắn bắt đầu dựa theo trí nhớ kiếp này đánh một bài quyền khởi động thân thể. Sau khoảng 15 phút, khi cơ thể đã nóng bừng. Hắn ngừng lại rửa tay và lau mặt một lần nữa.

Đến giờ ăn sáng, hắn tới Ngự thiện phòng (phòng ăn của vua) bên cạnh Dưỡng Tâm điện. Trên bàn đã có sẵn 9 món ăn, khói bốc lên nghi ngút. Có cháo thịt băm, khoai lang, bắp luộc, thịt heo luộc, dê hấp, cá rô kho, xôi, cơm trắng. Bàn thức ăn này là dành cho riêng hắn. Đinh Liễn lên tiếng:

- Mau vào xem Nương nương thức dậy chưa? Mời nương nương qua đây ăn sáng cùng trẫm.

- Vâng ạ.

Thái giám ra hiệu, cung nữ đứng hầu bên cạnh hiểu ý đi ra. Thời phong kiến việc ăn ngủ của quý tộc rất nghiêm khắc. Trong hoàng tộc lại càng quy củ chặt chẽ. Chỉ khi nào Hoàng Đế có chỉ lệnh thì mới thay đổi. Cũng như việc ăn uống, Hoàng Đế thường ăn một mình, khi nào muốn ăn cùng với ai thì báo hoặc mời người đó. Ngay ở trong dân gian cũng có lệ này. Khi đến bữa ăn, ông chồng ngồi mâm trên ăn một mình. Vợ con ăn mâm dưới hoặc ăn sau. Tập tục phong kiến này kéo dài đến tận những năm 70, 80 thế kỷ 20 mới chấm dứt. Cái hại của nó là khiến cho mối quan hệ giữa vợ chồng, cha mẹ con cái có khoảng cách, đôi khi lạnh lùng, khắc nghiệt. Nhưng cái tốt cũng là phân cấp bậc, giữ gìn gia phong. Khi con người ta không còn khoảng cách thì có hiện tượng dân chủ quá trớn, kiểu giỡn chó thì chó liếm mặt. Rất nhiều bà vợ, đứa con không biết phép tắc coi thường chồng, cha ngay cả chỗ đông người. Thời hiện đại bùng nổ những chuyện như con cái bất hiếu, vợ chồng bất hòa, đánh ghen giữa phố, ly hôn như phong trào. Cái này khiến nhiều người cảm thán vật chất lên ngôi, đạo đức suy đồi.

Đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì tiếng bước chân tiến tới. Ngẩng đầu lên đã thấy Ngô Nhật Hoa chậm rãi đi tới. Tối qua nàng ngủ sớm nên tinh thần no đủ. Nàng đã hoàn thành trang điểm. Khuôn mặt rạng rỡ tươi vui, y phục chỉnh tề, phượng bào cao quý. Hôm nay là ngày chồng nàng chính thức trở thành quốc gia chi chủ. Nàng cũng vì thế mà địa vị được nâng cao. Là vợ cả, gần như chắc chắn nàng sẽ trở thành Hoàng Hậu. Mặc dù còn bốn muội muội khác nhưng vị trí Hậu cung chi chủ chính thuộc về nàng. Khi Đinh Liễn cho người đến mời nàng ăn sáng, đây chính là tín hiệu. Cho nên nàng vô cùng vui vẻ.

- Thần thiếp khấu kiến bệ hạ. Kính chúc bệ hạ vạn an.

Đinh Liễn đứng lên, tiến tới nâng đỡ nàng, cầm tay kéo nàng ngồi lại ghế.

- Nàng đã tới rồi thì ngồi ăn với ta cho vui. Hôm nay là ngày ta đăng lâm cửu ngũ. Niềm vui này cũng cần có người chia sẻ. Sau này, trách nhiệm của nàng sẽ rất nặng nề. Gánh vác cả hậu cung, cũng không phải điều đơn giản.

Ngô Nhật Hoa vui vẻ. Đinh Liễn nói vậy thì coi như đã chắc chắn.

- Tạ ơn thánh ân bệ hạ. Thần thiếp sẽ cố gắng, nghiêm cẩn để không phụ lòng tín nhiệm của bệ hạ.

- Ta thay đổi quy củ một chút. Sau này, bữa sáng và bữa tối ta sẽ cùng Hoàng Hậu, các phi tử cùng ăn với nhau. Mọi người nhớ rõ chưa?

- Rõ. Tuân mệnh bệ hạ.

Thái giám, cung nữ nhận mệnh hô lên. Ngô Nhật Hoa cười lên vui vẻ. Đinh Liễn đã sửa quy củ của Hoàng cung. Đối với các nàng là rất tốt. Nàng mặc dù không có độc chiếm bệ hạ, nhưng như vậy cũng đã rất tốt.

- Thôi, chúng ta cùng ăn sáng. Chút nữa còn phải bận rộn.

Đinh Liễn ăn một chén cháo thịt, nửa củ khoai lang, nửa trái bắp và chút thịt dê hấp rồi ngừng. Trong bữa ăn, Đinh Liễn có hỏi thăm Ngô Nhật Hoa tình hình vương phủ. Mọi người vẫn bình an. Sáu tháng qua, các nàng quá lo lắng cho Đinh Liễn. Các nàng cũng đã tiên lượng điều xấu nhất nên đã bốn vị phi tử, năm vị hoàng tử, ba vị công chúa về nhà mẹ đẻ lánh nan. Cũng nhờ có sự kiện này mà tình cảm tỉ muội của các nàng trở nên thân thiết hơn. Nàng đã cho người báo tin. Sớm thì chiều nay, muộn thì hai ngày sau, toàn bộ gia quyến của Đinh Liễn sẽ trở lại Hoàng Cung.

- Sắp tới, trẫm sẽ có rất nhiều thay đổi. Các nàng cũng sẽ được phân công các công việc để gánh vác giang sơn cùng ta. Hy vọng các nàng biết chừng mà đoàn kết, chia sẻ lẫn nhau. Tình huống của chúng ta không phải là đã yên bình như mặt ngoài. Nàng hiểu chứ?

Ngô Nhật Hoa gật đầu. Nàng hiểu ý Đinh Liễn. Đấu tranh trong triều rất phức tạp. Bất cẩn một chút là thân tử hồn tiêu. Chồng nàng cũng suýt chết là một ví dụ. Hiện tại, kẻ thù vẫn chưa đổ. Mọi việc vẫn phải cẩn trọng.

- Hôm nay ta sẽ sắc phong cho nàng làm Hoàng Hậu. Ta cũng chỉ sắc phong một mình nàng. Một nước chỉ có nhất Vua nhất Hậu. Quy củ này sẽ truyền vào các đời tiếp theo. Còn Thái Tử tạm thời chưa vội. Ta đã có kế hoạch bồi dưỡng người kế thừa để đảm bảo quốc gia phát triển, hoàng tộc cũng phát triển. Có cạnh tranh nhưng không xảy ra chuyện huynh đệ tương tàn.

Ngô Nhật Hoa khuôn mặt rạng ngời. Đinh Liễn phong nàng làm Hoàng Hậu, nàng đã tính tới, nhưng chỉ phong hậu cho mình nàng thì nàng thật bất ngờ. Đây là đánh vỡ quy tắc cũ của Tiên Đế. Đối với nàng mà nói đây chính là hỷ sự. Còn chuyện phong Thái tử, tuy Đinh Liễn không vội, nàng cũng không cảm thấy lo lắng. Dù sao chuyện đại sự Đinh Liễn quyết là được. Nàng chỉ cần cai quản tốt hậu cung là đã tốt lắm rồi

Sau bữa sáng, Đinh Liễn và Ngô Nhật Hoa cùng đứng lên nhận sự chăm sóc của nhóm cung nữ rồi tiến về Vườn hoa trước Dưỡng Tâm điện thưởng trà. Đinh Liễn cũng dặn dò Ngô Nhật Hoa một số thứ liên quan đến lễ tiết và hướng giải quyết các mâu thuẫn gia đình còn tồn tại.

- Chiều tối nay, ta sẽ đến thăm viếng Ngô Thái Hậu, nàng đánh tiếng cho mẹ nàng trước. Ta cũng muốn gặp riêng Ngô Nhật Khánh - anh trai nàng. Chuyện của Hạng Lang, quả thật là ta có lỗi, việc này dù muốn hay không ta cũng phải cõng nồi. Nhưng oan gia nên giải không nên kết, nhất là người trong hoàng tộc. Ta cũng không muốn nàng ở giữa khó xử.

Ngô Nhật Hoa cảm động. Việc này đã gây nên vết rách không thể xóa nhòa giữa mẹ con nàng, anh em nàng. Nhưng nàng phận làm dâu, lấy chồng theo chồng, họa phúc của nàng và các con gắn liền với Đinh Liễn, thế nên nàng khó xử vô cùng. Nay Đinh Liễn thân là Hoàng Đế lại chịu xuống nước nhận lỗi giải hòa, đền bù xứng đáng, điều này xưa nay chưa từng nghe nói. Nếu anh trai và mẹ nàng còn không biết đủ, há không phải là không biết tốt xấu ư?

Đinh Liễn thấy thời gian không còn sớm nên bắt đầu đứng lên, theo thái giám và cung nữ vào thay triều phục. Ngô Nhật Hoa cũng cùng cung nữ đi tới Thái Hòa điện xem công tác chuẩn bị.