Chương 23: Trinh Minh Thái Hậu
Hoàng Cung Hoa Lư,
Hậu cung,
Tin tức Thái hậu Dương Vân Nga và cung nữ thân cận được ban lụa trắng treo cổ tự vẫn đã lan truyền khắp hậu cung. Các cung nữ và thái giám thân cận với tứ vị Thái Hậu đều đã báo cáo về cho chủ tử của mình. Không quá khó để chư vị Thái Hậu biết được sự thật bởi hậu cung triều Đinh đâu có quá rộng lớn. Chỉ là các ngôi nhà cấp bốn bằng gỗ xây theo kiểu tiểu viện và không cách nhau quá xa. Thế nên sự ồn ào bên tẩm cung của Thái Hậu Dương Vân Nga đều gây lên sự chú ý của những người xung quanh. Đinh Liễn cũng không cố ý giấu diếm. Hắn cũng chả muốn giấu diếm bởi thứ nhất là giấu không nổi, thứ hai là vì sau đó chính hắn sẽ tung sự thật này ra nhân gian.
Trong tẩm cung Trinh Minh Thái Hậu, tiếng đập bàn nghe cái "rầm".
- Ta liền biết ngay mà. Con đàn bà gian phu dâm phụ. Nhưng quả thật không ngờ, dã tâm và lá gan của nó lại to đến thế. Đinh Bộ Lĩnh ơi Đinh Bộ Lĩnh, ông đã biết ông sai lầm thế nào chưa? Nuôi ong tay áo, nuôi cáo chuồng gà. Ông mà có sống lại chắc cũng phun máu mà chết. Chúng ta tình nghĩa vợ chồng vẹn tròn với ông như thế, vậy mà ông lại nghe lầm kẻ gian, hại thân mình rồi suýt chôn vùi cả cơ nghiệp. Ha ha. Đúng là đáng đời. Ha ha ha
Đây là tiếng quát lớn của Trinh Minh Thái Hậu. Nàng rất ấm ức, lại thêm đau lòng rồi lại cảm thấy hả hê. Nhân sinh như vở kịch, biến ảo khó lường. Mới hài đấy lại bi ngay...
Trinh Minh Thái Hậu tên thật là Đinh Thị Tỉnh vốn quê ở Thanh Hóa, cha của nàng tên là Đinh Công Đoan dòng dõi quan lại ở Thiệu Thiên. Cha nàng là người văn võ toàn tài, đi theo Ngô Vương Quyền lập được nhiều công lao và được cử về làm tri phủ Cổ Lan (Đông Hưng, Thái Bình). Trước đó ông đã có vợ và sinh được 4 người con trai, khi sinh nở được 100 ngày, vợ ông bị bệnh mà chết. Bà Đỗ Thị Lan Hoa là vợ kế của ông Đinh Công Đoan đã sinh ra nàng và đặt tên là Đinh Thị Tỉnh.
Nàng thừa hưởng gen của mẹ nên rất xinh đẹp nhưng tính cách lại mạnh mẽ như cha.
Tương truyền một đêm mẹ nàng nằm mộng thấy nhặt được cái gương vàng thì có thai, sau đó sinh một người con gái, long nhan mắt phượng, mặt như bích phấn. Lên 5 tuổi đã biết âm luật nhạc, văn tự chưa giáo hóa đã biết quy mô, quan phủ cho đi học 5-6 năm thì văn chương đã xuyến triệt, võ bị tinh thông, cưỡi ngựa bắn tên thế gian khó ai địch nổi. Sau khi Đinh Bộ Lĩnh về với sứ quân Trần Lãm, đã sai người mang thư chiêu dụ 5 anh em họ Đinh. Trong đó có anh cả Đinh Dưỡng Xã, anh hai Đinh Cung Linh, anh ba Đinh Đại Mộc, anh bốn Đinh Bắc Phương và em gái út chính là nàng Tỉnh Nương.
Anh em họ Đinh đã đi theo Đinh Bộ Lĩnh dẹp loạn các sứ quân của Ngô Xương Xí, Nguyễn Siêu… Đinh Bộ Lĩnh hồi đó thấy nàng nhan sắc tuyệt trần, lại cá tính giỏi giang nên say đắm, lấy làm vợ.
Sau này, Đinh Bộ Lĩnh khai triều lập quốc, lập nàng làm Hậu, phong làm Trinh Minh, lại giao cho nàng làm Hậu cung chi chủ. Từ đó, nước lên thì thuyền lên, gia tộc của nàng cũng vì thế mà được trọng dụng và có thế lực lớn ở Thanh Hóa và cả Thái Bình. Cùng với gia tộc của Lê Hoàn và gia tộc họ Ngô, ba gia tộc này được coi là Tam hùng xứ Thanh. Sau lại cũng vì thế lực quá lớn gây lên sự chú ý của Đinh Bộ Lĩnh nên nhân dịp vụ án Đinh Liễn sát hại Thái Tử Đinh Hạng Lang, Đinh Bộ Lĩnh đã tước quyền hậu cung chi chủ của nàng, giao lại cho Dương Vân Nga ý đồ nâng đỡ thế lực họ Dương làm đối trọng.
Họ Dương ở Nho Quan Ninh Bình cách Kinh thành không xa, sát bên Thanh Hóa. Đinh Bộ Lĩnh thâm ý muốn chơi cân bằng quyền lực. Ai ngờ lại rước họa vào thân.
Ngoài mặt hào quang sáng chói như thế, nhưng nàng lại có nỗi khổ ít ai biết. Nàng vốn là con nhà võ, tính cách cũng thẳng thắn cương trực, có gì là nói đó, không khéo giữ miệng và lại cũng không am hiểu nói ngọt cho nên dù có làm vợ Đinh Bộ Lĩnh thì cũng không được Tiên Đế yêu chiều. Thật ra, sâu trong lòng nàng sao lại không muốn được phu quân chiều chuộng. Nhưng do tính cách của nàng dã tính đã quen, lời nói lấy lòng người khác nàng rất khó mở miệng. Mà đàn ông lại thích nghe lời đường mật, nhất là người đàn ông này lại là người quyền lực nhất quốc gia. Nhu cầu của Tiên Đế là muốn được khen, được nịnh nọt, được ca ngợi, được công nhận. Ngàn vạn lời khen bên ngoài không bằng một lời nịnh hót của người yêu, người vợ. Bởi đó là nhu cầu thể hiện và khẳng định sức mạnh chinh phục của giống đực. Từ động vật cho đến con người, bản năng sinh tồn là thế.
- Những người vợ không am hiểu tâm lí này, không áp dụng được vào thực tế thì thật đáng buồn, lại đáng thương. Ngoài kia có bao nhiêu người mong muốn thay thế vị trí của mình, có bao nhiêu người nịnh hót, ca ngợi chồng mình, còn trong nhà thì mình dửng dưng như không, coi điều đó là tự nhiên. Người chồng nào chẳng hụt hẫng. Lẽ đương nhiên, người chồng sẽ cảm thấy gần gũi, yêu thích và thỏa mãn hơn khi ở bên cạnh người làm vui vẻ. Điều này có gì là sai khi ai cũng có quyền mưu cầu hạnh phúc cho mình?
Bản năng thứ hai của người đàn ông chính là thích che chở cho những người yếu đuối, thân cô, thế cô. Vì trong máu của họ đã có tố chất anh hùng. Càng là người đàn ông thành đạt, giỏi giang, anh hùng thì lại càng ưa thích điều đó. Nếu họ lấy được một người vợ biết yếu đuối đúng lúc, biết im lặng đúng lúc, biết làm nũng đúng lúc...thì cuộc sống gia đình sẽ rất mỹ mãn. Nhưng nếu lấy được một người vợ cũng giỏi giang, tháo vát, xinh đẹp nhưng lại mạnh mẽ, độc lập thì cuộc sống của người đàn ông sẽ chỉ còn là địa ngục. Tại sao ư? Tại vì ở trong nhà, vai trò anh hùng, che chở người khác đã không còn. têncũng không còn hưng phấn, thỏa mãn, thích thú. Ngược lại, đôi khi họ còn cảm thấy áp lực nặng nề. Lẽ dĩ nhiên, họ phải tìm đến đúng nơi mà vai trò của họ được phát huy.
Trinh Minh Thái Hậu có đẹp không? Rất đẹp. Nàng ưa võ nghệ, thể thao nên thân hình rất thon thả, cân đối, đẹp đẽ.
Nàng có tài giỏi không? Rất tài giỏi. Nàng có thể cầm quân, biết đánh trận, thông thạo binh thư.
Nàng có chịu thương chịu khó không? Có chứ. Nàng từng dầm mưa dãi nắng cùng Đinh Bộ Lĩnh xông pha trận mạc, không kể nắng mưa.
Nàng có trung thành với Đinh Bộ Lĩnh không? Bàn về trung tâm, có lẽ không người phụ nữ nào sánh bằng nàng. Năm xưa khi Đinh Bộ Lĩnh bị bao vậy sắp chết. Chính nàng đã tập hợp quân lính xông vào giải cứu Đinh Bộ Lĩnh thoát chết. Đến nỗi nàng bị thương vùng bụng, sau này không thể sinh nở được nữa. Chính Đinh Bộ Lĩnh cũng rất khâm phục nàng nên cho nên khi đăng cơ mới tin tưởng mà giao cho nàng vị trí Hậu cung chi chủ. Nhưng nàng bị thương nên không sinh được con trai, địa vị của nàng trong hậu cung cũng vì thế mà lung lay không vững.
Đời không như mơ, chính vì nàng quá mạnh mẽ, quá tài năng, quá xuất sắc khiến cho Đinh Bộ Lĩnh cảm thấy vô cùng áp lực khi chung sống. Cũng có nhiều lần hai người cãi vã bất hòa.
Có thể nói Trinh Minh Thái Hậu trong sự nghiệp giỏi giang, vẻ vang bao nhiêu, thành công bao nhiêu thì trong đạo vợ chồng nàng thất bại bấy nhiêu. Vì thế mà nàng bị thua ngay trong việc cạnh tranh với Dương Vân Nga. Âu cũng là có được có mất. Thời hiện đại có câu ngạn ngữ: đàn bà có thể làm CEO, nhưng CEO thì không nên là đàn bà. Mấy ai vừa giỏi việc nước lại đảm việc nhà?
- Người đâu?
- Có nô tì.
Cung nữ Xuân nhi chạy tới nghe lệnh.
- Ngươi qua bên thành Ngoại mời công chúa Phù Dung qua đây với ta. Dặn người chú ý. Khi nào anh cả, anh hai, anh ba, anh bốn tới kinh thành viếng Tiên Đế thì báo cho ta.
- Dạ. Tuân lệnh Thái Hậu. Nô tì xin đi ngay ạ.
Trinh Minh Thái Hậu cũng có lo nghĩ. Hiện tại Đinh Tiên Hoàng đã mất. Theo tục lệ, thế hệ của nàng phải lui về phía sau sân khấu. Nghĩa là sự trợ giúp của nàng đối với gia tộc không còn như xưa. Đinh Liễn cũng đã ra thánh chỉ. Nàng và ba tỷ muội sẽ phải "nghỉ hưu sớm" tại hậu cung.
Thật ra, gia tộc của nàng hiện tại thế lực cũng rất lớn. Anh cả Dưỡng Xã làm Tri phủ trông coi địa bàn tại Thanh Hóa. Anh hai Cung Linh thì làm trưởng quan đạo quân ở Thái Bình. Anh ba Đại Mộc cầm Thủy quân đóng ở cửa biển huyện Hà Tĩnh phòng thủ quân Champa. Anh bốn Bắc Phương thì đang ở kinh thành phụ trách việc rèn đúc vũ khí cho triều đình. Con gái nàng là công chúa Phù Dung lấy con trai lãnh tụ đạo môn Trương Đạo Sơn.
Nhưng một đời vua, một triều thần. Khi Đinh Liễn lên ngôi cửu ngũ, thì gia tộc của nàng muốn giữ gìn địa vị thì hơn hết phải tìm cách thân cận và dựa dẫm vào Đinh Liễn. Nếu được Đinh Liễn ủng hộ, tất sẽ tăng cường thêm ảnh hưởng. Nhưng nếu gây ra ác cảm cho Tân Đế, thì coi như thế lực sẽ bị tước đi rất nhiều quyền lợi. Các gia tộc khác sẵn sàng nhảy lên thay thế gia tộc nàng. Cho nên nàng phải sớm gặp các anh em của nàng để bàn bạc. Cũng may, nàng chỉ sinh công chúa nên không có ý tranh giành ngôi báu, thường ngày đối xử với Đinh Liễn cũng không tệ nên cơ hội sẽ có nhiều.
Trong bốn người anh của nàng, anh bốn hiện tại cũng ở ngoại thành, phụ trách xưởng rèn vũ khí quân dụng, thế nhưng người này tính cách quái gở, không chí tiến thủ. Anh ta chỉ đam mê luyện khí, mân mê sắt thép mà chẳng màng quan tâm đến chính trị. Cho nên bàn chuyện gia tộc với ảnh chỉ như nước đổ lá khoai. Tuy vậy, nàng cũng phải thừa nhận, anh bốn là người rất có thiên phú luyện khí. Chính anh bốn là người phục hồi được nỏ liên châu đã thất truyền từ thời An Dương Vương. Một nỏ cùng lúc bắn ta tới chín mũi tên. Đây chính là đại sát khí trên chiến trường. Đinh Bộ Lĩnh nhờ có được thần khí này mà đánh đâu thắng đó, vì thế mới được xưng tụng là Vạn Thắng Vương.
Anh cả Dưỡng Xã của nàng làm Tri Phủ Thanh Nghệ Tĩnh, tính cách trầm ổn, thủ đoạn lão luyện rất được chân truyền từ người cha đã mất. Tài năng trị dân của anh cả có thể vào top 5 của triều Đinh, có tể tướng chi tư. Thanh Nghệ Tĩnh vốn là đất xưng Vương. Là nơi giao tranh của tam quốc Khơ me - Champa - Đại Cồ Việt. Dân cư ở đây đông đúc lại rất bưu hãn. Anh hùng hào kiệt xuất hiện lớp lớp. Các gia tộc nổi tiếng có gia tộc họ Lê của Lê Hoàn, gia tộc họ Nguyễn của Nguyễn Minh. Thế mà một mình anh cả của nàng áp chế quần hùng, thư thư phục phục mười mấy năm nay. Nếu Đinh Bộ Lĩnh còn sống, khả năng thăng tiến của anh nàng có thể tới tận Tam Thái (Thái sư, Thái phó, Thái úy).
Anh hai có tài thống soái, được Đinh Bộ Lĩnh giao cho đạo quân Hải Hưng Bình (Hải Dương, Hưng Yên, Thái Bình). Gia tộc của nàng cũng vì thế mà mở rộng thế lực ở đây. Gia sản của gia tộc chủ yếu là làng nghề làm muối và làm gốm.
Anh ba thì làm Tướng Thủy quân, chỉ huy một hạm đội đóng ở cửa biển Thanh Nghệ Tĩnh, tuần tra vùng ven biển và phòng thủ Champa. Người Champa có hai nghề chính. Đó là nghề đi biển và nghề thủ công. Do đó, họ rất lì đòn và giỏi thủy quân. Nghề nông do hạn chế về đất đai nên không được phát triển. Tuy nhiên, họ lại lai tạo ra một giống lúa trồng một năm ba vụ, thế nên vẫn có thể tự cấp, tự túc. Họ bị kẹp giữa hai đồng bằng phì nhiêu, một là phía Bắc Champa Đồng bằng sông Hồng của người Việt, một là phía Nam Champa đồng bằng sông Cửu Long của người Khơ Me. Nhưng Đế Quốc người Khơ Me quá mạnh, nhiều lần đánh nhau bị thua cho nên người Champa phải hướng ánh mắt lên phía Bắc. Đó là lý do vì sao nước Việt bị Champa xâm phạm rất nhiều lần.
Để phòng thủ, Đinh Tiên Hoàng đã cho quân trấn giữ với cả hai binh chủng thủy bộ. Anh ba của nàng chính là chủ tướng thủy binh trấn giữ nơi đây.
Đang nghĩ tới đây thì công chúa Phù Dung đã đến. Phù Dung chạy tới, khuôn mặt đã ướt đẫm nước mắt. Nàng lao vào lòng mẹ khóc lớn. Phụ hoàng của nàng bị giết. Nàng rất đau lòng. Tuy Đinh Bộ Lĩnh và Trinh Minh Thái Hậu quan hệ không được tốt lắm nhưng mối quan hệ cha con giữa Đinh Bộ Lĩnh và Công chúa Phù Dung ngược lại rất tốt.
Công chúa Phù Dung tính cách nhu mì, yếu đuối, khác hẳn tính cách của mẹ nàng. Nàng rất sùng bái Đinh Bộ Lĩnh nên ngày bé thường hay làm nũng đòi hỏi Đinh Bộ Lĩnh kể chuyện bình định thiên hạ. Đây cũng là dịp Đinh Bộ Lĩnh thể hiện anh hùng trước mặt con gái nhỏ nên vì thế ông rất cưng chiều Phù Dung. Chỉ cần Phù Dung muốn, ông tất đáp ứng thỉnh cầu. Hôn nhân của nàng với Trương Đạo Sơn cũng xuất phát từ tình yêu mà có. Một lần nàng cưỡi ngựa dạo chơi Tuyệt tình cốc, không may ngựa sút móng bị té. Hoạn quan và cung nữ không kịp ứng phó. Rất may lúc đó chàng đạo sĩ Trương Đạo Sơn đang đi hái thuốc đã phát hiện và nhảy qua ôm lấy, cứu nàng thoát nạn. Từ đấy, hai người nảy sinh tình cảm yêu đương.
Sau đó, nàng liền năn nỉ Đinh Bộ Lĩnh cho phép nàng lấy Trương Đạo Sơn làm chồng. Phần vì cưng chiều con gái, phần vì cũng muốn nhờ cậy thế lực của Đạo Môn nên Đinh Bộ Lĩnh đã đồng ý ngay. Đạo môn có cơ hội dựa vào Hoàng Gia nên cũng nhanh chóng bắt nhịp. Vậy là nàng và Trương Đạo Sơn thuận lợi kết hôn nên duyên vợ chồng.
Cha nàng bị sát hại, nàng khóc hết nước mắt. Trương Đạo Sơn khuyên can mãi không được đành phải lặng im canh chừng. Nay Trinh Minh Thái Hậu gọi đến, Trương Đạo Sơn liền hộ tống nàng đến. Hai mẹ con ôm nhau khóc rống lên. Trương Đạo Sơn ngồi bên ngoài phòng khách, tâm tư càng trở nên phiền muộn.
Một lúc lâu sau, hai mẹ con nàng đã bình ổn cảm xúc, ngừng khóc. Các cung nữ vào phòng giúp sửa sang lại dung nhan cho hai người. Trinh Minh dẫn Phù Dung bước ra phòng khách. Trương Đạo Sơn vội vàng quỳ xuống thỉnh an.
- Nay Tiên Đế về trời, Tân Đế đăng quang. Việc gia tộc sau này nhờ cậy nhiều hơn nơi Phò mã.
Trương Đạo Sơn vội vàng đáp lễ:
- Thái Hậu cứ an tâm. Nữ tế nhất định sẽ bảo vệ tốt Phù Dung. Nhất định sẽ không để Phù Dung thêm ủy khuất...
----