Chương 9: Đan Ni Trưởng Lão

Kẻ Vô Sĩ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục

Chương 9: Đan Ni Trưởng Lão

-Dựa vào một ít vận khí mà Cường giả võ cảnh trong chưa đầy 3 ngày đã dò ra được địa phương sẽ phát sinh không gian Dị Biến.
-Do mấy hôm nay diễn ra việc đại tái tranh đoạt Đại Lục Chi Tử mà Ngọc Trường thì đang đóng cửa luyện trận nên mãi đến ngày hôm sau khi biết được tin tức Lâm Động mới đến thông báo cho Ngọc Trường.
-Khi Lâm Động cùng một đám Trưởng Lão đi đến tiểu viện thì lại rất kinh ngạc khi nhìn thấy tiểu viện lúc này đã trở thành một đống hoang tàn rồi chợt bên trong uỳnh một tiếng nổ lớn sóng nhiệt từ vụ nổ Thổi một bóng người chặt vật bay ra khỏi tiểu viện, trên không trung bốn người này biểu diễn ra một tư thế có độ khó cao rồi ngã sấp mặt xuống đất.
-Đám người Lâm Động chợt như bừng tỉnh đại ngộ, thì ra đây là lý do khiến cho tiểu viện trở nên hoang tàn a!!!
-Bóng người ngã trên mặt đất chợt giẩy dua đứng dậy rồi bực bội chửi ầm lên một trận.
-"Damn it!!!Tại sao đến đoạn cuối cùng lại luôn luôn xảy ra sai sót rồi bạo tạc thế này..mẹ nó"
-Bóng người bị thổi chật vật bay ra khỏi tiểu viện không ai khác chính là đồng chí Ngọc Trường của chúng ta.
-Lâm Động Chợt đi đến gần rồi cất tiếng nói ;
-"Đan Ni huynh vẫn còn đang thí luyện trận pháp à "
Ngọc Trường tươi cười đến nghênh đón.
-Đám người Lâm Động lại một phen nhịn cười khổ sở khi nhìn thấy Ngọc trường bị hung hăng bạo tạc đến độ quần áo rách rưới tóc tai tán loạn còn bị đốt cháy một mảnh tóc, mặt mày lấm lem đen xì mà nhe bộ răng trắng tinh ra cười, một bộ dáng cực kỳ hoạt kê.
-Lâm Tĩnh thì lại không hề nể mặt mũi của đồng chí Ngọc trường mà cười đến mức nước mắt đầm đìa hong đau ê ẩm.
-Lâm Động cũng nhịn cười đến mức khoé Môi giật giật mà nói ;
-"Bọn ta đã tìm ra được địa phương sẽ xuất hiện vùng không gian dị biến đã định thông báo cho Đan Ni huynh từ ngày hôm qua nhưng lại thấy huynh bế quan thí luyện trận pháp nên cũng không làm phiền".
-Ngọc Trường chợt vỡ lẽ thì ra là gần 2 ngày này bên ngoài Võ Cảnh một đám người choảng nhau đến mức gà bay chó sủa loạn thành một đoàn để tranh đoạt Đại Lục Chi Tử, lại nói Lâm Đồng đã tìm được địa phương không gian dị biến nhưng vì không muốn làm phiền hắn nên không đến báo tin.
-Lâm Động cũng chỉ nói qua loa về tọa độ và phương hướng rồi ra về, không lâu sau khi Lâm Động ra về lại có một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra kèm theo là một chùm những lời lẽ thô tục rắm thối.
-Ngay ngày hôm sau cuối cùng Ngọc Trường cũng đã thí luyện thành công trận pháp lại trực tiếp khắc lên lòng bàn tay phải của mình lúc này nơi lòng bàn tay phải của hắn là một cái trận pháp đang không ngừng xoay chuyển phát ra khi tức nóng hổi Nhàn nhạt cái trận pháp này tên là khống viên trận, trận pháp tuy không có tính công kích cường đại nhưng lại có thể hỗ trợ luyện dược và rèn binh cường đại.
-Thí luyền thành công trận pháp này Ngọc Trường liền bắt tay vào nghiên cứu thuật luyện binh nên lại ám Lâm Động thêm một số lượng không nhỏ tài liệu rèn binh, binh khí mà hắn rèn ra cũng phân chia ra làm 4 cấp là Thiên Địa Huyền Hoàng mỗi cấp lại chia ra làm Cửu Tinh.
-sau hơn 1 ngày giẩy dua trong đám tài liệu Ngọc Trường Chỉ miễn cưỡng luyện chế ra được huyền binh nhất tinh mà thôi,lại nói Việc hắn luyện ra Huyền binh dù cho Não Máy có khống chế hoả hầu chính xác tuyệt đối nên phát huy tối đa phẩm chất của tài liệu thì thứ hắn rèn ra cũng chỉ đến đây là cực hạn nên hắn cũng chỉ Đành phiền muộn mà Tạm gác lại việc luyện binh.
- Thời gian thấm thoát thoi đưa cuối cùng Chỉ còn gần hai tháng nữa là đến ngày Cửu Tinh trùng dương trong khoảng thời gian này Ngọc Trường không có việc gì làm nên hắn luyện chế 1 đống lớn tàn môn đạo như thuốc độc,thuốc sổ và thậm chí là Xuân Dược.
- cuối cùng Việc đi Tây Thiên giới cũng đã được chuẩn bị hoàn tất, vuốn chỉ có Tiểu Viêm được Lâm Động phái đi theo để hộ tống Ngọc Trường nhưng Lâm Tĩnh quyết một mực đi theo, lấy lý do là theo Ngọc Trường để mở mang kiến thức cùng lịch duyệt lại có Lăng Thanh Trúc một bên Cầu tình nên Lâm Động có thể bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.
- Ba người Ngọc Trường xuất phát Lâm Động củng một bên mà áy náy nói;
-" Dân Ni Huynh thứ lỗi cho Lâm Động ta Vì phải ở đây toạ chấn,Tiểu Điêu cũng đã cùng hơn phân nữa Cường giả Võ Cảnh đến Bắc Đại Thiên hộ vệ Hoả Vực nên ta vì thế không thể đi cùng Đan Ni huynh được".
-Đồng chí Ngọc Trường lại bài ra một bộ cao Nhân mà nói.
-" Không sao, Lâm huynh cứ yên tâm ta sẽ toàn lực mà chiếu cố Tĩnh nha đầu".
Lâm Tĩnh lại nghe tên đáng ghét Đan Ni trước mắt này lại gọi mình là nha đầu mà Yêu kiều quát lên một tiếng.
-"Nha đầu cái đầu ngươi, ngươi mới là nha đầu ấy, với lại ai cần người chiếu cố hả "
-Lâm Động thấy thế vội vã Bảo Lâm Tĩnh không được vô lễ rồi quay về phía Ngọc Trường lấy ra từ không gian với chỉ Hai Khối ngọc giản rồi đưa cho Lâm Lĩnh cùng Ngọc Trường mổi người 1 cái
dặn dò nói ;
-" hai cái này là không gian ngọc Giản do ta tự tay luyện chế,khi nào nguy hiểm thì hãy bóp nát nó ta sẽ lập tức cảm ứng được "
-Nói rồi Lâm Động chợt quay qua Lâm tĩnh mà dặn dò.
-"lần này đi ra ngoài con nhớ phải ngoan ngoãn và an phận, không được hồ nháo mà ảnh hưởng đến đại sự của Đan Ni Trưởng lão, nếu không đừng trách vi phụ lần sau không cho con bước nữa bước ra khỏi nội môn Võ Cảnh"
-Lâm Tĩnh chỉ chu chu cái môi anh đào nhỏ nhắn của mình ra dạ 1 tiếng.
-Lúc này ngọc trường chợt kinh ngạc mà lập lại 1 lần ;
-"Đan Ni trưỡng lão ư"
-Lâm Động lại bất đắc dĩ mà giải thích ;
-"Đúng vậy,việc ta cung cấp cho lâm huynh đại lượng thiên tài địa bảo và tài liệu luyện khí mà 1 số gia hoả cổ hủ và 1 số hạch tâm đệ tử lên tiếng khán nghị nên Lâm Động ta đã mạo muội phong Đan Ni huynh làm trưởng lão của Võ Cảnh mong Đan Ni huynh đừng trách ta tuỳ ý"
-Ngọc Trường cười khổ thầm nghĩ mình trong bất giác đã thành trưởng lão của 1 trong 5 thế lực siêu cấp của đại thiên thế giới a!!!
-Nghĩ đến đây Ngọc Trường lại nói ;
-"Trở thành trưỡng lão của Võ Cảnh chính là mơ ước của vô số người nhưng lại có mấy ai có thể đạt được, lại nói kẻ bất học vô thuật như lão phu có thể trở thành trưởng lão của Võ Cảnh chính là vận khí của ta nên ta sao có thể tránh Lâm huynh được kia chứ"
-Hai tên gia hoả Ngọc Trường cùng Lâm Động khách sáo với nhau vài câu rồi Ngọc Trường bắt đầu lên đường.
-Vỗ vỗ vào cái lên cái lưng đầy cơ bắp của Tiểu Viêm, Ngọc Trường nói.
-"huynh đệ đi thôi"
-Nói rồi hai người chợt link 1 tiếng biến mất, đám người xung quanh thầm cảm thán, thuấn di tiểu pháp trận a!!! Quả nhiêm bất phàm.
-Lúc này bên trong một cánh rừng rậm 2 thân ảnh 1 cao lớn khôi ngô, một bạch y anh tuấn tiêu sái xuất hiện, hai thân ảnh này không phải ai khác mà chính là Ngọc Trường và Tiểu Viêm
-Ngọc Trường cất tiếng nói;
-"Đây chính là tọa độ mà Lâm Động nói, nơi này gần 2 tháng nữa để xuất hiện không gian dị biến khi cửu tinh trùng dương".
-Đến đây Ngọc Trường chỉ tay về 1 phía rồi nhàn nhạt nói tiếp.
-"Phía bên kia hơn 2000 dặm chính là một cái siêu cấp thành thị phụ thuộc Tây Thiên Chiến Điện chúng ta sẽ đến đó Tạm thời lưu lại rồi nghiên cứu 1 lượt địa phương này để tuỳ thời đều có thể bầy đại trận.
- Ngọc Trường chưa nói hết thì trong bụi rậm 1 con ma thú hỏa hệ nhìn về phía hai người Ngọc Trường mà gầm gừ, theo một lúc quan sát Ngọc Trường nhận thấy đây có lẽ là một đầu hỏa hệ hỗ thú.
-Lại nói con ma thú này cũng chưa trưởng thành nên chắc là sẽ rất ngon nha!!!Nói rồi Ngọc Trường chợt nhớ đến món cầy xào lăng ngon tuyệt cú mèo ngày trước mà hung hăng nuốt 1 ngụng nước bọt rồi nói với Tiểu Viêm bên cạnh.
-"Huynh đệ người chém giết con ma thú đó rồi lấy thịt hôm nay lão phu trực tiếp xuống bếp đãi người ăn món ma thú giả cầy a hắc hắc"
-Chém giết xong con hoả hệ ma thú Ngọc Trường cùng Tiểu Viêm thuấn di đến thành thị cách đó hai ngàn dặm thuê một cái trạch viện tạm nghỉ rồi đi mua một ít nguyên liệu làm món ma thú giả cầy. tuy nói một số nguyên liệu gia vị tại thế giới này cũng không có nhưng Ngọc Trường cũng có thể tìm mục ít nguyên liệu tương tự thay thế tuy là mùi vị có thể có chút thay đổi nhưng chắc cũng không quá khác biệt so với cầy xào lăng chính thống.
-Không lâu sau đó bên trong trạch viện toát ra mùi hương ngào ngạt khiến cho đám người đi đường bên ngoài thầm oán hận, thơm như vậy đám người trong cái trạch viện này cũng không muốn để cho người khác sống nữa a.
-Lúc này tại nội môn Võ Cảnh Lâm Tĩnh đang không ngừng tức giận giậm chân đi tới đi luôi tức giận mắng;
-" Đan Ni Đặc Á thối, Đan Ni Đặc Á xấu xa ngươi dám bỏ ta lại, để rồ xem lần này trở về ta làm sao mà giáo huấn ngươi, ai nha tức tức chết ta rồi, Ta cầu cho ngươi đi ngủ bị chuột rút uống nước bị ngẹn".
-Đám người Lâm Động một bên cũng không ngừng cười khổ hiển nhiên là nghĩ Ngọc Trường cố ý quên không nàng mang theo.
-Lâm Tĩnh không ngừng vận chân mà yêu kiều mắn Nhưng dù nàng Mắng cả nửa ngày cũng không phát ra âm Nỗi một câu thô tục, Ngọc Trường chợt xuất hiện phía sau đám người nghe nàng không ngừng mắng mình hắn cười khổ lên tiếng.
-"Nha đầu ta cũng không phải là bỏ quên người lại ai cũng không cần nguyền rủa ta độc ác như vậy chứ"
- Cả đám người Lâm Động hiện ra 1 tia kinh ngạc âm thầm không biết hắn ở đây Từ Lúc nào Lâm tĩnh tức giận giậm chân mắng;
-"Ai là nha đầu ngươi mới là nha đầu, ta bây giờ cũng không muốn theo người đi đến Tây Thiên giới nữa."
-ngọc trường chợt cười hắc hắc, một tia trêu đùa hiện ra trong mắt hắn,hắn chợt nói;
-"Nha đầu!!! nếu ngươi không muốn đi thì lão phu cũng không miễn cưỡng"
-Nói rồi hắn liền link một tiếng rồi biến mất.
-Lâm Tịnhthấy thế lại dậm chân tức giận mắng;
-"Đan Ni xấu xa,Ai nói không muốn đi chứ "
-Ngọc Trường lại lần nữa chợt Xuất hiện rồi cười trêu tức nói;
-"thật là ban nay rõ ràng là ngươi nói không muốn đi nữa mà"
-Lâm Tĩnh Phụng phịu đôi gò má xinh xinh của mình nói;
-"ai nói là ta không muốn đi chứ"
-Ngọc Trường thầm cảm thán...quả nhiêm là không thể nói lí với nữ nhân a!!!
-"Được rồi Thế rốt cuộc là ngươi đi hay không đi "
-Ngọc Trường lại cười hắc hắc,hắn phát hiện ra là hắn càng ngày càng thích trêu đùa tiểu nha đầu này.
-rồ hắn đưa một tay về phía Lâm Tĩnh ra hiệu cho nàng cầm lấy, Lâm Tĩnh đỏ bừng mặt rồi hỏi là phải cầm tay hắn hay sao thì Ngọc Trường lại vô lại cười nói;
-"Thế trên người ngươi có địa phương nào khác có thể để ta cầm nắm được hay không"(ý tứ cao thăm lắm huynh đệ)
- Mặt Lâm Tĩnh Chợt đỏ bừng đến tận mang tai rồi ngại ngùng đưa tay để hắn nắm lấy ;
-trong lòng đồng chí Ngọc Trường thầm gào thét, ai nha!!! Da tay quá mềm mại quá đẹp rồi a, ái tiểu vưu vật này không muốn để chi người khác sống nữa rồi.
-cả hai link một tiếng rồi biến mất, đám cao tầng Võ Cảnh kinh hãi nhìn về phía thân ảnh Ngọc Trường biến mất thầm nghĩ.tTruyền tống từ đây đến Tây Thiên Giới rồi lại vòng trở về mấy lần mà chỉ tốn cơ hồ không tới một khắc thời gian, tốc độ này cả Võ Tổ xa xa cũng không bằng a"
-Cả một đám đưa ánh mắt mơ ước ao, một bộ lão tử cũng muốn một cái nhưng tên gia hoả Đan Ni kia nhìn về phía vị trưởng lão linh trận Sư giữ quyển trục luyện chế trận pháp của Ngọc Trường khiến hắn kinh sợ mà lùi về sau một bước bày ra mặt đề phòng;
-Lâm Tĩnh chỉ thấy mất mình hoa lên một trận rồi Đã thấy mình đang đứng trong một cái trạch viện phía trước là thân ảnh ngọc trường đang đi về phía tiểu viêm Nhàn nhạt nói.
-"Đến nơi rồi.ta đang nấu món ma túy giả cầy, nha đầu hôm nay ngươi cũng có lộc ăn đấy"
-Lúc này Lâm Tinh mới để ý là Tiểu Viêm đang ngồi phía trước một cái nồi Nghi ngút khói tỏa ra hương thơm ngào ngạt, Lâm Tĩnh bước đến ngồi xuống không lâu sau thì thịt lúc này cả ba bắt đầu ăn. vừa ăn vào một miếng Lâm Tĩnh kinh ngạc mà suy nghĩ không ngờ tên đáng ghét này lại có thể nấu ra một món ngon đến như vậy, Tư vị này từ trước đến giờ mình chưa từng nếm thử qua lần nào.
-"ngọc Trường cùng tiểu viêm hai tren gia hỏa này thì lại không để ý hình tượng mặt muỗi mà chén chú chén anh côm cốp cụng ly với nhau rồi ăn miếng thịt lớn uốn hớp rượu to.
-Ngọc trường vừa nhồm nhoàm nhai 1 họng đầy thịt nói nha nha!!!Tư vị cũng không sai à nha, nấu bằng thứ cao cấp như thịt ma thú này mùi vị cư nghiên không chỉ là hơn món cầy xào lăng chính thống một bật à nha"
-ăn uống no nê xong cả ba người lại ngồi nói chuyện phiến với nhau một lúc thì dị biến đột nhiên xuất hiện
Thình lình cánh cửa chính của trạch viện bị một người hung hăng đập đổ bên ngoài xông vào là một thiếu nữ mặc ám kim sắc 1 Thân váy thiếu nữ nhìn về phía con hoả yêu hổ mà kinh hãi thét lớn lên một tiếng;
-"Tiểu Viêm"