Chương 4: Lão yêu vạn năm tuổi

Kẻ Vô Sĩ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục

Chương 4: Lão yêu vạn năm tuổi

Rơi từ trên cao xuống với tư thế tiếp nước tiêu chuẩn,hắn ngoi lên bờ bộ dáng cực kì chật vật rồi hắc hắc cười,thanh âm của hắn khi cười tựa như những khách chơi cười dâm đãng mà nhìn kĩ nữ cỡi y phục trước mặt mình,1 bộ tiểu nhân dắc ý vênh váo vô cùng mà tự kỉ phun ra 1 tràng rắm thối ;
-"hắc hắc... Ca biết ngay mà, ca đây anh tuấn tiêu sái lòng dạ rộng rải nhân phẩm tốt đẹp thì làm sao có thể dể dàng tán thân tại đây kia chứ "
Tự kỉ 1 hồi hắn liền Nằm ngửa trên bờ toàn thân đau ê ẩm mà nghe thanh âm trong đầu thông báo về tình trạng cơ thể
Hắn thắc mắc rồi cất tiếng dò hỏi
-" này, ngươi là cái gì thế tại sao lại ở trong người ta"
Thanh âm trong đầu cất giọng máy móc trả lời ;
-"thưa ngài, tôi chính là luồng ý thức sinh ra từ thiết bị mà ngài mang theo đến thế giới này "
-" mang theo đến thế giới này ư "
-" đúng vậy, tôi chính là chiếc laptop mà ngài mang theo lúc rơi vào vùng không gian không xác định"
Ngọc trường lại càng mờ mịch mà hỏi ;
-"vào vùng không gian không xác định ư!!! Ta cùng ngươi rơi vào vùng không gian không xác định ư"
Thanh âm trong đầu hắn vẩn cứ 1 giọng
máy móc ;
-"đúng vậy thưa ngài trong lúc ngài đang ngủ thì 1 vết rách không gian xuất hiện bên dưới đệm của ngài nên khiến cho ngài và tôi rời vào dó. bên trong vết rách không gian tôi dần cạn kiệt năng lượng rồi tắc nguồn, sau khi trải 1 khoản thời gian thì tôi đần hình thành ý thức, sau khi sao chép toàn bộ dữ liệu trên mạnh internet thời điểm trước lúc ngài rơi vào vùng không gian không xác định này lưu vào bộ nhớ tôi đã dời luồn ý thức này vào trong cơ thể ngài rồi phát triển đến thời điểm hiện tại "
Hắn lại hỏi việc mình đã ở lại trong không gian không xác định đó bao nhiêu ngày thì kinh ngạc đến há mồm trợn mắt khi nghe ý thức trong đầu hắn nói ;
-" khi hình thành ý thức tôi đã bắt đầu đếm thời gian, từ lúc bắt đầu đếm đến lúc ngài rời khỏi không gian không xác định tổng thời gian là 1 vạn 3714 năm 9 tháng 5 ngày 22 giời 43 phút 47 giây "
Hắn lại khó tinh hỏi lại 1 lần nữa như không tin vào tai mình nhưng luồng ý thức vẩn chắc chắn xác nhận thông tin.
Ngọc trường cảm thán,nếu nói như vậy không phải hắn đã là lão yêu tinh hơn 1 vạn tuổi rồi ư!!
Đầu óc hắn lại xoay chuyển nhanh mà suy nghĩ, nếu từ lúc cái laptop hình thành ý thức đến lúc thoát khỏi không gian không xác định là hơn 1 vạn 3000 năm thì từ khi cái laptop cạn năng lượng đến lúc nó hình thành linh trí thì phải tốn thêm bao nhiêu thời gian nữa?? Có thể chỉ vài giây nhưng có khi lại là vài vạn năm củng không chừng!!! Mà để 1 vật chết hình thành linh trí thì chỉ đơn giản là cần có vài giây thôi ư???
ngọc trường chợt thấy rùng mình...
Đến đây hắn củng chẳng buồn suy nghĩ nữa,vứt hết tất cả về phúa sau đầu tuỳ tiện đặc cho ý thức trong người cái tên "não máy " rồi tò mò quan sát xung quanh!!!
Lúc này bổng nhiên có 1 đoàn người từ phía xa bước về phía hắn,phóng tầm mắt nhìn hắn bất ngờ khí phát hiện đám người này ai củng toát ra khí chất bất phàm.
Đưa mắt nhìn đoàn người,người thanh niên tuấn dật củng phóng ra tinh thần lực mà dò xét hắn...
Khi nhìn thấy trong doàn người có 1 tiểu mĩ nhân như hoa như ngọc khí chất xuất trần tựa thiên tiên khiến ánh mắt hắn sáng lên không kiêng kị gì mà quét từ trên xuống dưới người thiếu nữ trong lòng vô sĩ mà bình phẩm
Thật đúng vưu vật trời sinh a, nên lòi thì lòi nên lõm thì lõm đôi ngọc thủ không tì vết đôi chân thon dài miêng mang đôi bạch thỏ tuy không ngạo nhân nhưng lại cho cảm giác mừa vặn đôi môi anh đào như mọng nước sóng muỗi cao cao mày ngài mắt phượng đến đây hắn chợt nhớ đến 4 câu thơ trong tác phẩm truyện kiều của nguyễn du mà không kềm được buộc miệng ngâm lên ;
-"làn thuy thuỷ,nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêm nước nghiên thành
Sắc đành đòi một tài đành hoạ hai "

Nhìn thấy gã thanh niên ướt sủng trước mặt 1 bộ dáng háo sắc không kiên kị gì quét mắt khắp người nàng mà quan sát đến cuối còn dừng lại trên đôi bạch thỏ của nàng mà tức cảnh sinh tình rồi ngâm thơ nữa.
Thiếu nữ mặt ửng đỏ, thẹn quá thành giận yêu kiều quát lên 1 tiếng định xuất thủ thì bị người thanh niên dẩn dầu cản lại ;
Ngọc trường giật mình nghĩ, íu chà!!!Tiểu vưu vật này Lại còn hung hăn như vậy không phải chỉ hướng nàng nhìn 1 chút thôi sao,lại còn định động thủ nữa!!!đúng là 1 quả anh đào chua a...nhưng bất quá ca rất thích hắc hắc hắc...
Người thanh niên dẩn đầu phía trước nhàn nhạt mà lên tiếng hỏi
-"xin hỏi huynh đệ là ai,từ đâu đến "
Định hồi đáp thì ngọc trường phát hiện dường như có thứ gì đó đang chạm vào người mình,như là mình chẳng mặc gì mà bị 1 con mắt vô hình dò xét.
Ngọc trường thình lình quét ánh mắt khó chịu cùng bực tức về phía người thanh niên tuấn mĩ đang dùng tinh thần lực dò xét hắn khiến cho không những người thanh niên tuẫn mĩ vô cùng bất ngờn mà ngay cả người thanh niên dẩn đầu củng thế.
Ngọc trường hừ lạnh một tiếng rồi lạnh giọng cất tiếng hỏi người thanh niên dẩn đầu...
-"ngươi là ai???"
Người thanh niên củng không vì thái độ của ngọc trường mà tức giận,nhàn nhạt trả lời một câu khiến cho ngọc trường sửng sốt đến thiếu chút nữa nhảy dựng lên!!!
-"ta là nam đại thiên,võ cảnh,võ tổ lâm động "....
----------
ĐÔI LỜI TÁC GIẢ
do hôm qua có việc nên không viết tiếp được chương 4
Mong chư vị đạo hữu thông cảm và tiếp tục ủng hộ cho lão phu...
Thân
Riki công tử