Chương 7: Tiêu Viêm vẫn lạc

Kẻ Vô Sĩ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục

Chương 7: Tiêu Viêm vẫn lạc

Cầm 2 cái que trên tay nhàn nhã bóc phét với Lâm Động, tuy rằng vẻ ngoài hắn vô sĩ giả làm cao nhân nhưng thực tế trong đầu hắn đang xoay chuyển không ngừng mà suy nghĩ.
Nha nha!!!nếu như tiêu sơn có thể mang công pháp tu chân đến đấu khí đại lục thì ca củng có thể mang trận pháp đến thế giới này nhỉ???
Lại nói không chỉ có ma trận mà hàng loạt những thứ hay ho như phù triện,cấm chú,nguyền rủa,triệu hồi,luyện dược,rèn binh thậm chí là phong thuỷ trận sư củng không cìn là ca tuỳ tiện khoác lác a!!! Hắc hắc!!!
Lúc này Lâm Động hỏi hắn về tình hình của Tuêu Viêm có thể cải biến được hay không.
nhàn nhạt mang hiệu ứng cánh bướm mà giải thích cho Lâm Động,Ngọc Trường nhanh chóng ra lệnh cho não máy tìm tất cả những tin trức liên quan đến truyền tống trận trong bộ nhớ của nó.
Gần như lập tức não máy truyền chi hắn danh sách gần ngàn kết quả có liên quan đến truyền tống trận.
Chợt Ngọc Trường mở mắt ra rồi cất giọng nhàn nhạt nói ;
-"ta định lập 1 đại trận nhưng cũng không chắc là có thành công hay không"
-"và đương nhiên là ta phải cần Lâm huynh giúp đở rồi, nếu có thể thì huynh hãy chuẩn bị 1 số tài liệu này và cho ta mượn không gian tổ phù của huynh dùng 1 lát là được rồi "
Cả doàn người liền 1 đường quay về nội môn võ cảnh,cảnh tượng bên trong có chút khiến cho Ngọc Trường ngây người, bên trong là 1 khối trùng trùng điệp điệp sơn mạch nối tiếp nhau khắp nơi đều là những toà kiến trúc hùng vĩ mang đậm phong cách châu âu thời trung cổ trên trời từng tốp thanh niên nam nữ bay ngang qua trên người mổi người đều mang theo từng loại binh khí đa dạng không đồng nhất nhất có kiếm có đao lại có cả thương,chuỳ,phiến,trường tiên muôn hình vạn trạng đủ loại nhưng tất cả những thanh thiếu niên này đều có 1 điểm chung đó là tất cả đều mặc 1 bộ bạch sắc viền lam trường bào. Khi phi hành,trường bào vũ động trong không trung rất sinh động cùng tiếng người nói chuyện phiến cười đùa rơm rã tạo thành 1 khung cảnh náo nhiệt tràn đầy sức sống.
Ngọc Trường cảm thán ;
-"không hổ là võ cảnh a!!!quả nhiên là có điểm hơn người "
Lâm Động chỉ khiêm tốn vài câu nhưng Lâm Tĩnh lại rất đắc ý mà nói;
-"nhiêu đây thì tính là cái gì? Ta nói cho ngươi biết đây chỉ là ngoai vi mà thôi bên ngoài ngoại môn thặm chí..."
Lâm Tĩnh chưa nói hết thì Lâm Động đã ngắt lời nàng ;(này!!! Có ai để ý tên cha con nhà này hơi đối lập hay không,1 người là Tĩnh 1 người là Động "
"Tĩnh nhi, không được hồ nháo"
Lâm Tĩnh không nói gì mà chỉ chu chu cái môi anh đào của mình biểu lộ ý bất mãng
Vì khoản cách đến trung tâm nội môn võ cảnh còn rất xa nên Ngọc Trường được 1 trưởng lão có tu vị địa chí tôn đỉnh phong dùng linh lực bao khàng đậy củng ;
Ban đầu hắn toả hoản sợ nhưng sao đó hắn lại cẩm thấy cực kì thích thú, cảm giác phi hành hơn xa việc đi máy bay a!!!
Trên đường đi Ngọc trường quan sát toàn bộ xung quanh thấy toàn thiếu niên nam nữ nên kì lạ hỏi ;
-" tại sao tất cả đều là thanh thiếu lên nam nữ aaa,.sao Ta nhìn như Nào củng cảm thấy như học viện hơn là 1 nội tộc thế lực"
Lâm Động liền từ từ giải thích ;
-" đây là nơi dành cho các đệ tử nội môn bình thường tư luyện"
Ngọc Trường cảm than;
-"quả nhiên là siêu cấp thế lực có khác,chỉ là đệ từ có thiên phú tu luyện thôi củng đã đông đão như vậy rồi"
Không lâu sau đoàn người Ngọc Trường đã đi đến trung tâm nội môn võ cảnh.
Nơi đây lại có những kiến trúc còn hình vĩ hơn ngoài ngoại vi không chỉ 1 bật.
Trung tâm là 1 tòa điện uy nga với 48 cái cột mổi cái vừa trăm đại hán ôm,toà nội môn điện này tuy toát ra ngoài vẻ uy nghiêm nhưng lại không áp bức gò bó tuy xa hoa nhưng không dung tục tuy uy vũ nhưng lại không thiếu phần thanh tao tinh tế,xung quanh toà đại điện khổng lồ này là 6 toà tháp cai ngàn trượng được xắp xếp theo hình thất tinh xung quanh toà đại điện, Não Máy bất ngờ thông báo với Ngọc Trường là phát hiện 1 cái lồng năng lượn không xác định bao quanh 7 toà kiến trúc này.
Ngọc Trường lại 1 nữa cảm thán thốt lên ;
-"người tạo ra quần thể kiến trúc đại trận này quả nhiên không phải người thường nha!!!"
Bên trong đám người Lâm Động 1 hôi sắc trường bào trưỡng lão nhịn không được mà hai chồm râu dê trên mép giật giật cười ha hả,1 bộ dáng cực kì đắc ý!!!
Bước vào bên trong đại điện Lâm Động triệu tập hết cao tần võ cảnh lại, cả 1 đám lão bất tử ngồi lại xung quanh 1 cái bàn tròn.
Ngọc Trường ngồi trên 1 cái ghế nhìn đám lão bất tử này thầm ác ý nghĩ:mấy lão già gần đất xa trời này có khi ngồi đây hồi 1 cơn gió thổi ngang cả đám trúng gió rồi hò nhau phi thăng bề với tổ tiên củng nên!!!
Lâm Động lại nói về rình hình của hoả vực cới đám cao tần võ cảnh rồi Ngọc Trường lại phải tốn 1 phen công phu bóc phét đến nước bọt tung bay mà giải thích cho mấy lão bất tử cai tần võ cảnh nghe tại sao Tiêu Viêm lại trở thành như vậy rồi lại 1 bộ ca đây là cao nhân mà nêu ra hướng giải quyết.
1 đám cao tầng võ cảnh cùng nhau nhìn về phía Ngọc trường mà nghe hắn phóng rắm,đầu tiên vẩn có 1 vài lão gia hoả cố ý đưa tâm thần đến dò xét tu vi của Ngọc Trường đều bị hắn quét ánh mắt cảnh cáo lạnh lùng nhìn lại khiến cho cả 1 đám cao tầng võ cảnh kể cả 3 người Lâm Độn đều kinh ngạc mà thầm nghĩ người này quả nhiên không hề tầm thường, lại nói người được võ tổ đích thân mời thì có thể tầm thường được ư!!!
Vô sĩ mà khoác lác 1 hồi Ngọc Trường lại mượn 1 tờ giấy và 1 cây bút rồi ngồi cắm cuối viết 1 loạt những trận pháp tài liệu rồi nhờ Lâm Động thu thập giúp.
Lâm Động thoáng giật mình khi đọc được 1 loạt các trận pháp tài liệu, những loại này mổi cái đều là tài liệu cực kì trân quý trong đó có 12 cái không gian ma thạch của ma thú chí tôn cảnh, mặc dù thực lực của mấy con mấy con ma thú này củng không được tính là cường đại những chúng lại cực kì thưa thớt, lại nói khi đến chí tôn cảnh chúng đã sớm hoá thành hình người có trí tuệ không thua kém gì nhân loại, cứ thấy tình hình bất lợi nó lại vận dụng lực lượng không gian của mình mà bỏ trốn, cực kì khó vây giết.
Mặc dù mổi tài liệu đều hết sức trân quý nhưng nếu vận dụng lực lượng của võ cảnh mà thu thập được nên Lâm Động liền nói ;
-"không thành vấn đề, việc này cứ để võ cảnh bọn ta phụ trách, bọn ta nhất định sẽ dốc toàn lực mà trợ giúp... "
Nói đến đây thì Lâm Động mới chợt nhớ là hắn chưa biết tên Ngọc trường.
Lúc này 1 hộ vệ bên ngoài hốt hoảng mà xông vào báo tin.
-"thưa vĩ tổ đại nhân cùng các vị trưởng lão..., người của ta tại bắc đại thiên truyền về tin tức hoả vực chủ Viêm Đế đã vẩn lạc rồi "
Cả đám người trong đại điện nét mặt đại biến, chợt cả đám không hẹn mà cùng nhìn về phía Ngọc Trường mà suy nghĩ:những gì mà người này nói đều đúng hết tất cả thật sao!!!
Ngọc Trường âm trầm vổ mạnh 1 chưởng lên bàn đứng bật dậy rít lên đầy giận dữ ;
-"mẹ kiếp...tiêu sơn ngươi hay lắm "
Sau 1 đoạn thời gian uốn cạn trung trà, Ngọc Trường lại âm trầm mà gầm lên từng chữ!!!
-"lần này cho dù có phải chịu thần phạt mà 1 lần nữa rơi vào vô tận hư vô lão tử củng quyết điên đảo âm dương mà ngịch thiên cãi mệnh "
Nói rồi hắn cất bước đi ra khỏi đại điện nhưng lại chợt nhớ ra gì đó rồi đầu óc chợt xiay chuyển mà suy nghĩ: tên mình nói ra có chút kì quái nên củng không tiện nói cho đám lão bất tử này biết được. Nghĩ đến đây hắn lại tuỳ tiện nghĩ ra 1 cái tên rồi quay đầu lại nói.
-"lão phu tên đan ni đặc á"