Kẻ Vô Sĩ Xuyên Việt Đấu Khí Đại Lục

Chương 1: khởi nguồn

một buổi sáng tại trung tâm giáo dục thường xuyên quận thủ đức giáo viên chủ nhiệm đang rít lên đầy giận dử ;
"Đạt hôm trước cô đã nói những gì??? Em đã nghỉ tận 43 ngày rồi hôm nay lại còn nghỉ thêm thứ 2 và thứ 3 nữa là đủ ngày luôn rồi nhé,em cứ việc đi học như bình thường nhưng bình thường nhứng cô nói trước là em đà nghỉ đủ 45 ngày nên em không đủ điều kiện để được xét lên lớp, còn bạn Hùng nữa, trưa hôm nay cô sẽ gọi điện thoại để báo với chị em việc em trốn học đi chơi và còn nữa, việc điểm danh hằng ngày đều là do thầy Ê phụ trách và sẽ báo với phụ huynh qua smax nên tôi chẳng giúp gì được cho các em đâu và đương nhiên là thầy củng đả nói là trường hợp của bạn Đạt thầy sẽ không du di "
-nói đến đây cô lại tức tối nhìn về phía đầu bàn, phía cuối tầm mắt của cô 1 gã thanh niên đang chóng cằm say ngủ như chốn không người. Một bộ dáng lão tử đêm qua thức khuya đi ăn trộm.
Thấy cảnh này cô đùng đùng nổi giận, đạp mạnh quyển sách đang cằm trên tay lên đầy gã khiến cằm hắn trược khỏi tay đập mạnh trán lên bàn.
Bất ngờ bị tập kích làm gã giật mình khỏi giác mơ mà trong đó gã đang bàn luận vấn đề nhân sinh quan với 1 đại mĩ nữ có đôi bạch thỏ vao vút ngạo nhân.trong trạng thái mơ ngủ nửa tỉnh nửa mê gã đùng đùng tức giận đập mạnh bàn đứng bật dạy rít lên.
-" con mẹ nó hổn đảng,thằng nào, thằng nào phá chuyện tốt của lão tử "
đến khi ngẩn đầu lên lại thấy người trước mặc là ai mặt gã méo sẹo lưng toát đầy mồ hôi lạnh nặng ra 1 nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.
-"ngọc trường em hay nhỉ,giờ của tôi mà củng dám ngủ em hay nhỉ, đứng dạy làm bài tập 3 trong sách giáo khoa cho tôi "
như còn căm tức về giắc mơ tràn ngập cảnh xuân của mình hắn lại bắt đầu dở giọng trẻ trâu lên ;
-"ê hèm!!! Phụng thiên thừa nhận hoàng đế chiếu viết
Đựa vào văn bản bàn về đọc sách của chu quang tuyền em hãy phân tích các lí do mọi người phải đọc sách
Khâm thử~~~~"
Trả lời xong câu hỏi giáo viên lại thưởng cho hắn 1 cái xoán tai về tội lý lắc của mình.
Tan học về đến nhà,sau màn tắm rửa hắn lại theo thói quen lên mạng đọc truyện,truy cập cào ngững trang web quen thuộc thì bổng nhiên hắn nhìn thấy 1 bảng cover ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG 1 bộ truyện của tác giả thiên tầm thổ đậu mà hắn cực kì yêu thích.
Tác phẩm tên tu chân giả tại đấu khí đại lục, đọc được vài chương hắn liền cảm thấy có chút kì quái,nhân vật tiêu sơn cùng 1 tộc với nhân vật tiêu viêm trong bản gốc, càng đọc lại càn thấy kì lạ càng đọc lại càng thấy tức tối.
Những tao ngộ và cốt truyện rặp khuôn dường như được sao chép y nguyên từ bản chính qua, nhân vật tiêu sơn dường như trải quá tất cả những gì của tiêu viêm trong bản chính, cốt truyện càng ngày càng quá đáng khi xuất hiện những tình tiếc như bất ngờ chứng kiến tiêu huân nhi tắm rồi nàng nảy sinh tình cảm, phát sinh quan hệ thân xác với nhã phi, tiểu y tiên hiến thân đòi làm vợ rồi còn tiêu viêm cưỡng gian nạp lan yên nhiên rồi bị tiêu sơn dùng phân thân của cổ huân nhi lừa gạt cuối cùng là bị cổ nguyên dùng làm tài liệu luyện dược hồ đồ mà chết.
Đọc đến đây mắt ngọc trường như toé lữa hắn rít lên đầy giận dữ ;
-"mẹ kiếp,tiêu viêm ma hoá dược lão như tiểu nhân đắc ý,xúc phạm nó củng vừa phải thôi nhé,tên vương bát đảng ngươi đến cả cái tên mà tiêu viêm đặc cho thải lân củng bê y nguyên qua,hổn đảng ngươi là sáng tác truyện hay là copy bản gốc thế,có phải ngươi định viết là tiêu viêm nhưng đánh máy sai thành tiêu sơn đúng không...thiệt là con mẹ nó tức chết lão tử mà "
Mắng xong 1 tràng lời lẽ thối hoắc như đánh rắm hắn cực kì phiền muộn màn tắt laptop đi ngủ.
Sáng hôm sau khi giật mình tỉnh giắc ngọc trường cảm thấy ánh nắng chan hoà chan hoà chíu vào mặt không khí dường như trong lành hơn vô số lần gió mát thổi vào người thập phần dể chịu thập phần thoải mái và tổng hợp tất cả các yếu tố này lại thì chỉ có duy nhất 1 khả năng xẩy ra....
Hắn mở to mắt mà kinh hải thét to ;
-"aaaaaaaa....tại sao ta lại đang rơi từ trên cao xuống thế này "