Hệ Thống Xuyên Không Toàn Năng

Chương 33: Em dâu

Tại một bến cảng vắng của thành phố Nanohana tại Alabasta, một băng hải tặc 8 người đang giương cung bạc kiếm nhìn 1 người bí ẩn

Áo choàng che kín người bị lửa của Ace đốt chỉ còn lại phần che trên vai, cái mặt nạ màu hình vòng xoáy gã đang mang của gã bị nứt toát ra bởi vì những cú đấm liên hồi của Luffy. Từng mảnh vỡ vụn của chiếc mặt nạ rơi xuống đất lộ ra là 1 khuôn mặt soái ca đầy lạnh lùng với vết sẹo trên mắt trái của 1 thiếu niên, mái tóc màu xanh ngọc lục bồng bềnh trôi trong gió với 1 nụ cười mỉm nằm trên miệng từ đầu tới giờ. Đây không là ai khác mà chính là Garret, nhân vật chính của chúng ta. Ace và Luffy nhìn về phía người này vừa mang theo tâm trạng vui mừng, kinh hỉ nhưng cũng có nghi hoặc. Cũng đúng thôi kể từ khi Garret đi theo Garp thì cũng đã 6 năm còn ra đi sớm hơn so với khoảng thời gian Sabo bắt đầu mất tích. Ở bên trong không khí căng thẳng lúc này, Usopp mặt trắng bệch không còn 1 tí máu mang theo sự sợ hãi, run run cất tiếng nói:

-Mái tóc màu xanh lục đó,mang trên lưng 1 cây súng bị quấn chặc bằng băng trắng nhưng không bao giờ dùng và thêm chiếc mặt nạ vòng xoáy. Hắn hắn chính là là Tử…Tử… Tử Thần!!!!
Nghe tới danh tiếng này cả đám người ở đây hít một hơi lãnh khí, hiện tại nếu hỏi ai là kẻ hải tặc sợ nhất ở nửa đầu Đại Hải Trình thì sẽ có rất nhiều tên chắc chắn sẽ trả lời là "Tử Thần". Một vị hải quân trẻ tuổi chỉ vừa nổi lên chỉ trong nữa năm trở lại đây thôi, người mà chỉ cần đụng phải thì hôm sau trên báo sẽ đăng lên tin tức 1 vụ thảm sát mới. Chưa kẻ nào biết tới được khuôn mặt chính thức của gã cả chỉ biết được mái tóc màu xanh lục ngọc và gã thường đi trên một chiếc moto nước đặc chế. Nhưng ai ngờ hôm nay lại xuất hiện ở đây, trước mặt họ những hải tặc chỉ vừa bước vào Đại Hải Trình bao lâu.

Cả đám càng nâng cao mức độ cảnh giác nhìn chằm chằm vào tên "Tử Thần" kia. Bầu không khí căng thẳng cô đặc lại hơn trước gấp nhiều lần, lúc này tự nhiên Garret ôm bụng bật cười:

-Ahahaha. Mắc cười quá nhìn hết nổi rồi.

-???

Cả đám mặt ngơ ngác nhìn nhau không hiểu gì cả, định hỏi gì đó thì tên kia lại nở 1 nụ cười đầy ấm áp nhìn về phía Ace và Luffy nói:

-Này hai người không cần bán tính bán nghi nữa đâu. Là anh nè Monkey D. Garret lâu rồi không gặp định thử thực lực của 2 người ấy mà.

-Mi thật sự là Garret? Vậy mi có gì chứng minh chứ? – Ace vẫn cảnh giác hỏi ngược lại cậu

-Haizz rồi rồi. Chắc anh nhận ra cây súng này mà đúng chứ, anh Ace?

Garret cũng biết sẽ vậy không chút trách cứ, thở dài tháo cây súng sau lưng thường ngày xuống mà bắt đầu gỡ lớp băng vải trắng ở ngoài ra để cho Ace kiểm định. Lớp băng vải vừa được tháo xuống lộ ra bên trong là một cây màu đỏ của gỗ mun, trên thân súng được điêu khắc hình những rồng uốn lươn đầy sức sống, nếu nhìn lâu còn có thể thấy nó thả ra long uy nữa cơ. Nhìn hết từng bộ phận của cây súng, Ace đang bình tĩnh lúc nãy giờ mặt đã tự nhiên lăn dài xuống một hàn lệ. Anh đứng lên nắm cổ áo Garret tung lên một nắm đấm vào mặt cậu, còn đang ngạc nhiên vì bị đấm Garret quay qua mặt khó hiểu nhìn Ace. Chỉ thấy Ace đã ngồi xuống người cậu lại tung tay lên nện hàng loạt cú đấm xối xả vào khuôn mặt Garret. Vừa đánh Ace vừa dùng giọng run run hỏi:

-Tại sao giờ mày lại trở lại? Tại sao đi mà không cho anh em 1 lá thư? Tại sao mày không nói cho ai biết là mày an toàn?...Tại sao hả tại sao?

-À…ừ…ờ thì tại tại em quên hờ hờ… ẤY đau đừng có đánh mặt, đánh hư sau này sao em đi cưới vợ được.

Nghe câu trả lời cho qua chuyện của Garret, Ace định tung lên 1 nắm đấm nữa. Ace đứng dậy đưa tay ra đỡ Garret, lúc này một giọng nói mít ướt truyền tới:

-Anh Garret hu…hu, anh anh đã đi đâu bấy lâu nay a, híc…híc. Em nhớ…híc…nhớ anh nhiều lắm…không có anh ở bên cạnh, anh Ace toàn an hiếp em không…huhu

Quay người qua thấy Luffy mặt nước mắt nước mũi chảy tùm lum ôm mình mà mách tội. Ace và Garret nhìn vào mặt nhau cười khổ, cậu chà chà tóc Luffy trả lời:

-Nín đi lớn rồi không phải còn nhỏ đâu nhé, cậu em trai bé bỏng. Mà em quên là anh đi luyện tập với ông nội hả? À mà nhắc tới ông thì ông có nhờ anh đưa thứ này cho em nè

Nghe có quà Luffy nín khóc ngay lập tức mắt sáng lên nhìn Garret hỏi:

-Ồ quà, quà gì vây anh Garret. Là thịt đúng không?

-Haha. Không ông nhờ anh tặng em cái này nè. Nắm đấm tình yêu

Garret đưa tay lên cốc mạnh vào đầu Luffy, đầu Luffy sau khi bị ký nổi lên một cục u to tổ bố còn bốc khói. Luffy ôm đầu nằm trên đất la thống khổ đổi lại là Ace cười vui vẻ. Luffy đau đớn đứng lên làm mặt quỷ lè lưỡi lêu lêu:

-Không thèm đâu. Nếu anh Garret mà cho em món quà như vậy thì em giận anh luôn. Lèèèè….

-Haha cái đó có phải quà của anh đâu, nó là của ông mà. Giờ thì mới là của anh này.

-Hè hè lớn lối nhỉ dám vô lễ với cả anh luôn sao? Đứng lại đấy ăn "Nắm đấm tình yêu" đê

Garret bắt đầu truy đuổi Luffy đang vắt chân lên cổ bỏ chạy, Cả đám người Zoro đứng xa mặt ngơ ngác còn chưa hiểu ra chuyện nhìn 3 anh em, thấy họ còn mờ mịt Ace lên tiếng giải thích giùm:

-Haha mọi người đừng sợ cậu ấy không phải kẻ thù đâu. Cậu ấy tên Mokey D. Garret là anh trai song sinh của Luffy, nó là anh trai ruột của Luffy đúng nghĩa. Còn anh chỉ là anh trai kết nghĩa mà thôi. Từ nhỏ Garret đã rất thương yêu và chiều chuộng Luffy khiến cho thằng nhóc rất mít ướt. Garret đã ra đi cùng ông nội của nó và Luffy vào năm nó 10 tuổi để trở thành Hải Quân nên cũng đã rất lâu rồi tụi anh gặp nó.

-Ồ xin chào mọi người vừa nãy đánh cũng vui đấy chứ. Cậu cầm kiếm cậu đang dùng cây Sendai Kitetsu nhỉ? Khá đấy, hi vọng cậu sẽ tốt lành với nó nhé.

Lúc này Garret đang nắm cổ Luffy đầu đầy cục u kéo về phía băng của cậu mà lên tiếng chào hỏi. Cả băng nhìn Garret đang lôi Luffy như lôi đồ chơi cũng nuốt nước miếng xuống lên tiếng chào hỏi:

-Tôi là Usopp, xạ thủ của thuyền, hân hạnh được gặp thiện xạ "Tử Thần" lần đầu.

-Haha cậu chắc là con của chú Yasopp nhỉ? Chú ấy hay nhắc về cậu trước mặt tôi đấy.

- Anh biết cha tôi á?

-Ừm coi như thế đi

-Tôi là Roronoa Zoro, kiếm sĩ, hân hạnh được gặp anh

-Ừ cậu từng đánh với người đó nhỉ? Và chắc cậu cũng đã thất bại nhỉ?

-Ừm

-Tôi quen dùng súng nên không có chỉ điểm cậu được nên bỏ qua nhé. Nhưng tôi gợi ý 1 địa điếm cho cậu nhá. Muốn cải thiện trình độ kiếm thuật của cậu nhanh nhất thì cậu nên đi tới Wano quốc đi. Nó là thiên đường kiếm thuật số 1 thế giới đấy

-Cảm ơn

-Tôi là Sanji, đầu bếp, hân hạnh được gặp

-Ồ tôi tên Garret hân hạnh làm quen, mà hàng lông mày xoắn ốc của cậu làm tôi nhớ tới gia tộc gì ấy…mà quên rồi. Kệ vậy

-Ừm – Sanji nghe nói tới chữ gia tộc lòng giật mình nhưng Garret nói đã quên thì cậu cũng bình tĩnh đáp
….

Sau khi ViVi và Chopper giới thiệu chính mình xong là một cô nàng tóc cam thân hình đầy đặn đi lên bắt tay Garret giới thiệu:

-Tôi là Nami, hoa tiêu của thuyền, hân hạnh được gặp anh

-Ồ ra là em dâu, em chăm sóc thằng nhóc này giúp anh nhé. Đau sao đánh em vậy anh Ace?

Nami nghe lời nói của Garret mặt bỗng chốc đỏ ửng lên cúi gầm mặt xuống đất nói lí nhí gì đó trong miệng. Ace đang ở sau lưng nghe thấy Garret vô sỉ như thế lên cốc vào đầu cậu 1 cái, lông mày giật giật chửi:

-Chú mày bị điên à vừa mới gặp đã gọi người ta là em dâu?

-Hứ không sao đâu mà, coi như đặt chỗ cho thằng nhóc Luffy đi. Dù sao có em dâu xinh như vậy anh cũng muốn chứ bộ nói chi em.

Garret hừ trả lời Ace xong cũng quay lít nha lít nhít kể những điểm tốt của Luffy cho Nami nghe và hi vọng nàng trở thành vợ của em cậu. Lúc này bỗng nhiên 1 tiếng đạn đại bác bắn vang lên "Rầm", quay qua cả đám thấy một tả một hữu mỗi bên gần 10 chiếc thuyền của Hải Quân và Tổ chức Baroque Work đang tiến tới. Garret và Ace đứng lên mỉm cười nhìn nhau, cuối cùng cậu mở miệng nói với Ace:

-Em giải quyết bên tổ chức Baroque Work còn anh bên Hải Quân thế nào hả anh Ace? Dù sao thân phận em còn hơi mẫn cảm tí.

-Ừ đã thế thì giải quyết thôi

Ace bay người xuống chiếc moto nước của cậu hướng Hải Quân đi tới, còn Garret búng tay 1 cái chiếc Wave Adot của cậu từ trên trời hạ xuống. Đây thật ra không còn là chiếc Wave Adot cũ lúc trước Garret lái nữa, mà được chính tay Garret sử dụng kiến thức kiếp trước kết hợp sức mạnh của trái ác quỷ và công nghệ của hệ thống nâng cấp lên. Nó giờ không còn đi trên nước nữa mà là có thể bay trên không rồi để kích hoạt nó thì phải có năng lực gió của Garret mới sử dụng được. Cả hai chia hướng ra nhưng giống như có thần giao cách cảm khi cùng lúc nhảy lên lộn nhào trên không và cùng tung ra chiêu:

-Hỏa Quyền

-Bạo Phong Quyền

Hai nắm đấm đầy năng lượng của tự nhiên bay ra không trung. Trong khi Hỏa Quyền của Ace là tràn đầy lửa thiêu đốt tất cả tàu của Hải Quân thì Bạo Phong Quyền của Garret lại đầy năng lượng của gió lốc xoáy với tốc độ cao như 1 mũi tên cuốn phăng hết thảy vật thể cản đường nó và vật cản nó ở đây chính là những tàu của tổ chức Baroque Work.

Cầu đề cử, thank,vote, like cũng như comment có văn hóa

P/s: Nhà cúp điện đang trễ tí anh em thông cảm