Hệ Thống Truyện Tranh tại Dị Thế

Chương 3: Xuyên qua.

"Hài tử thật khổ cho ngươi ở đây không cần xưng hô như thế đều là người nhà, hài tử ở đâu tại sao con một người lại mang thai tại sao lại chạy đến nơi nguy hiểm này phải biết Thiên Lạc sơn mạch này rất nguy hiểm có rất nhiều yêu thú ngươi nếu không phải gặp chúng ta ngươi liền làm sao hài tử trong bụng gặp nguy hiểm thì sao.

"Ô ô nô tì tên Nguyệt Lan làm nha hoàn cho một gia tộc, bởi bị đại thiếu gia cướp đi sự trong sạch về sau lại mang thai bị gia tộc phát hiện muốn giết nô tì cùng hài nhi, nô ti liền trốn đi sau bị gia tộc người truy đuổi liền chạy đi..." Nghe mỹ phụ hỏi Nguyệt Lan liền thành thật trả lời.

" Không còn tính người lũ súc sinh, thật tội nghiệp con của ta, có ta giờ thì không sao rồi có ta ở đây bọn họ không dám làm gì nữa" Nghe thấy nàng nói như vậy mỹ phụ liền cảm thấy đau xót ôm nàng vào lòng an ủi.

"Cảm ơn phu nhân!"

"Ha ha không cần cảm ơn cũng đừng gọi ta là phu nhân này nọ, hài tử ngươi có đồng ý làm nữ nhi của ta không?"

Nguyệt Lan nghe vậy liền khó nói nên lời chuyện này đối với một nô tì như nàng khó có thể " Thưa phu....phu nhân Nguyệt Lan là nô tì làm sao có thể như vậy được Nguyệt Lan còn chưa cảm ơn ngài đã cứu nô tì!"

" Ha ha không có gì không thể phu phụ chúng ta không có con cái gì chỉ cần con đồng ý là được rồi!"

"... Nguyệt Lan đồng ý xin mẹ nhận nữ nhi lạy này"

"Ha ha hai tử ngoan ak lão đầu này này là cha ngươi ak hắn tên Thái Hạo, ta tên Hồng Miên còn bên cạnh hắn là tiểu cẩu Hắc Bạch

"Cha xin nhân nữ nhi một lạy"

"Ha ha lão đầu ta cũng có nữ nhi a.. Ha ha nữ nhi ngoan mau đứng dậy ngươi thân thể con suy nhược nằm xuống nghỉ ngơi thật tốt lão đầu ta rất mong có cháu bồng"

" vâng thưa cha" Nguyệt Lan nghe vậy liền nằm xuống nghỉ ngơi trong bụng thai nhi vui mừng khôn xiết "
Có lẽ không ai tin nhưng mọi chuyện Nguyệt Lan trải qua nhi tử trong bụng đều biết, thật ra linh hồn nhi tử của Nguyệt Lan là của 1 thanh niên Việt Nam đang đọc truyện tranh trên mạng bỗng bị lôi điện phách đến chỗ này.
Ngọc Hi tên của thanh niên Việt Nam, không cha mẹ là được nuôi dưỡng ở trại trẻ mồ côi, dựa vào bản lãnh kiếm được công việc bảo vệ xe đủ ăn đủ sống, hắn không có gì ưu thích chỉ thích đọc truyện tranh và sống qua ngày, một ngày nọ hắn sơ ý làm hư xe của giám đốc thế là khỏi nói hắn bị đuổi việc ngồi trong phòng hắn suy nghĩ về tương lai thấy rối rắm hắn liền lên mạng đọc vài bộ truyện tranh hay cho thư giãn vừa đọc Tân Tác Long Hổ Môn vừa lẩm bẩm trong miệng.
Haiizz nếu ta có được võ công như trong truyện thì chắc ta thoát khỏi cảnh nghèo khó này đi ngao du khắp mọi nơi, làm anh hùng rồi! Cuộc đời thật bất công mà!
Nói tới đây hắn hét to lên:
Lão tặc thiên có mắt không tròng không cho ta võ công thì thôi, còn lấy đi công việc của ta, ta hận lão.
Vừa dứt lời bỗng xuất hiện một chùm lôi điện bổ vào Ngọc Hi, ý niệm cuối cùng của hắn trước khi bị biến thành tro!
What the heo nái sao lôi điện có màu đen?