Chương 12: Phục trắc, Kinh hãi.

Hệ Thống Truyện Tranh tại Dị Thế

Chương 12: Phục trắc, Kinh hãi.

-Hi Vọng!

Thái Hạo đi đến.

- ông!

Hi Vọng hiểu rõ ông muốn nói gì.

- Qua ngày hôm nay con đã 10 tuổi rồi. Sau khi ăn xong bữa trưa, cùng với lễ mừng hoạt động buổi chiều sẽ bắt đầu kiểm tra những hài tử cùng tuổi với con, dựa vào đó để quyết định con đường của các con sau này. Con hãy cố gắng lên, cho ông con một chút thể diện!

Thái Hạo nói rất nhẹ nhàng, nhưng hiển nhiên có chút lo lắng.

Trước 10 tuổi, bọn nhỏ thoả thích chơi đùa trong tộc sẽ không quản. Nhưng bắt đầu từ 10 tuổi, hoặc là huấn luyện cung tiễn thuật, hoặc là học thương thuật, hoặc là trồng trọt …vân …vân.

- Biểu ca Lạc Hổ của con, khi 10 tuổi được kiểm tra có tư chất trung.

- ông đối với con kỳ vọng không cao, nhưng con ít nhất cũng phải đạt được trình độ hạ thượng được rồi.

Dù sao Thái Hạo cũng là người thường luôn muốn cháu mình hơn người.

"Trình độ hạ thượng?" Hi Vọng chỉ gật đầu, không nói gì thêm.

Ngồi ở dưới đài, Hi Vọng nhìn một đám thiếu niên đang đứng trên đài như tượng gỗ, không khỏi day day cái trán, quay sang Huân Nhi bên cạnh, cười khổ nói:

" Nghi thức thành nhân này, quả thực là tự đi tìm khổ mà."

Nhìn bộ dáng bất đắc dĩ của Hi Vọng, Tiểu mập chỉ đành cười dài nói:

" Không có biện pháp mà, đây là quy củ, cho dù Lạcthúc thúc bọn họ muốn, cũng không cách nào sửa đổi được."

Hi Vọng thở dài một tiếng, bất đắc dĩ gật đầu, vừa muốn ngủ một chút, mắt bỗng híp lại, chậm rãi nhìn qua bên trái dưới đài.

Khẽ dựa trên ghế, Hi Vọng tập trung ăn uống vì lâu mới có được bữa tiệc như thế này không nên bỏ qua.

Trên đài, sau khi nghi thức đã cử hành được hơn nửa, rốt cục cũng đến lượt Hi Vọng.
Nhẹ thở ra một hơi, Hi Vọng trên mặt vẫn duy trì bình thản, sau đó dưới những ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, hắn từng bước hướng về phía đài cao.

Chủ trì thành nhân nghi thức là tộc thúc Lạc Ưng, mặc dù vị Lạc Ưng này, từ trước tới giờ rất nghiêm khắc nhưng là một người có tấm lòng nhân hậu đối với Hi Vọng rất yêu thích.

Lạc ưng nhìn người thiếu niên đang đi lên đài, tay cầm lấy vài thứ dùng trong nghi lễ, hướng phía Hi Vọng bước tới.

Nhìn Tộc thúc đi tới, nhớ tới sự nhàm chán của nghi thức đo lường, Hi Vọng nhất thời cảm thấy đau đầu, cười khổ một tiếng, nhận mệnh nhắm mắt lại.

Dưới ánh mắt nhìn kỹ của toàn trường, Hi Vọng ngây ngốc đứng cả nửa giờ, nghi thức dài dòng lúc này mới chấm dứt.

Trong lòng thở dài một hơi, Hi Vọng mở mắt ra, nhìn nhìn những hương liệu trên người một lát, vừa buồn bực vừa vui mừng.

Làm xong những nghi thức này, Tộc thúc khẽ lau mồ hôi, xoay người đi tới trắc nghiệm ma thạch, lớn tiếng nói: " Nghi thức phục trắc." Nghi thức phục trắc, chính là trắc nghiệm tư chất, để chọn ra những cá nhân xuất sắc nhất trong trang..

Nghe Tộc thúc lớn tiếng hô lên, Hi Vọng vốn còn có chút nhàm chán, nhất thời tinh thần hưng phấn lên, một đôi tinh quang, trực tiếp hướng lên đài cao.
mọi người gắt gao nhìn chằm chằm hắc sam tiểu thiếu niên trên đài,

Không quan tâm đến những ánh mắt lửa nóng xung quanh, Hi Vọng bình tĩnh bước ra phía trước, dừng lại trước trắc nghiệm ma thạch.

Híp mắt nhìn người thiếu niên trước mắt, Tộc thúc khẽ vuốt tấm bia đá màu đen, một tia nội khí được đưa vào, sau đó mặt không chút cảm xúc, đứng sang một bên. Song ánh mắt nhìn Hi Vọng, cũng thoáng xẹt qua một tia nghi vấn: " Tiểu tử này, chắc là tư chất không thấp đi.".

Không hề để ý đến ánh mắt nhìn của Tộc thúc, Hi Vọng tay chậm rãi đặt lên tấm bia đá…

Nhìn Hi Vọng trên đài cao, dưới đài, Tiểu Mâp không nhịn được có chút nhíu mày, nghiêng đầu quay về phía A tinh, thấp giọng hỏi:

" Không biết đại ca tư chất gì nhỉ?"

Còn chưa nói xong, Tiêu Mập gương mặt tươi cười chợt cứng lại, lời chưa nói ra, bị chặn lại ở yết hầu.

Cao cao trên mộc thai, tấm bia đá chợt phóng ra quang mang, dòng chữ to màu vàng, như rồng bay phượng múa hiện ra:

"tư chất đỉnh giai"

"ngộ tính đỉnh giai"

Hi Vọng cố ý áp chế lại tư chất của bản thân để tránh gây nguy hiểm cho bản thân và cũng như 1 lá bài tây có thể dùng lúc nguy cấp.

Cả luyện võ trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều chứng kiến màn này – một người có tư chất nghịch thiên, trong tâm trí mọi người đều có chút mông muội và hỗn loạn, một lúc lâu sau mới có người bình tĩnh lại.