Sáng hôm sau, Minh Long uể oải thức dậy, hắn rời khỏi chiếc giường gấp gọn lại mọi thứ ngăn nắp. Đây là thói quen của
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, Minh Long không quên đóng cửa phòng lại rồi tiến tới đại sảnh. Phía bên kia dãy bàn nhà Grynffindor Minh Long thấy Hermione đang ngồi ăn một chiếc bánh mì nhỏ mắt vẫn chăm chú đọc một quyển sách to bằng cả viên gạch nền. Minh Long tiến đến bên cạnh Hermione, cầm chiếc đĩa đựng đồ ăn nói " Bánh mì sốt bò ", ngay lập tức trên đĩa của hắn một chiếc bánh mì cỡ lớn cùng một đĩa bò sốt nóng hổi vẫn còn bốc khói nghi ngút.
" Chào buổi sáng Hermione, Harry và Ron vẫn chưa đến sao? " Minh Long quay sang Hermione nói.
" Chào buổi sáng Long, bọn họ hình như vẫn ngủ. Mà món trên đĩa của cậu là gì vậy, thơm quá " Hermione nói.
" Bánh mì ăn kèm với bò sốt, đặc sản của nước mình đó. Cậu có muốn thử một chút không? " Minh Long cười nói.
" Vậy sao, vậy mình chỉ thử một chút thôi " Hermione mỉm cười nói.
Minh Long lấy một chiếc muỗng nhỏ, múc vào đĩa cho Hermione một chút bò sốt cùng một miếng bánh mì để bên cạnh. Hermione cầm chiếc bánh mì theo như Minh Long hướng dẫn chấm vào bò sốt ăn kèm theo một chút hạt tiêu.
" Ngon Quá! " Hermione hai mắt sáng lên nói.
" Vậy ăn nhiều một chút " Minh Long gọi thêm một xuất bò sốt cho Hermione.
Nửa tiếng sau, Hermione đã ăn hết ba xuất bò sốt cùng năm cái bánh mì. Minh Long thật không ngờ rằng nàng ta lại có sức ăn tốt như vậy.
" Hermione, cậu đọc sách gì vậy " Minh Long nhìn cuốn sách trong tay Hermione nói.
" Cổ ngữ Rune, đây là một loại cổ ngữ có từ xa xưa và huyền bí " Hermione gấp cuốn sách lại quay sang Minh Long nói.
" Cậu có hứng thú với nó sao? " Hermione cầm cuốn sách đưa cho Minh Long nói.
" Ting! Hệ thống phát động nhiệm vụ ẩn: trong mỗi một Cổ Ngữ Rune đều chứa sức mạnh to lớn, hệ thống yêu cầu kí chủ tìm được chữ Rune đầu tiên trong nơi sâu nhất của thư viện cấm của học viện Hogwarts. Phần thưởng: Hiểu được ý nghĩa của chữ Rune đầu tiên và cách được chữ Rune chấp nhận ban tặng sức mạnh. Phạt: vĩnh viến không tiếp xúc được với cổ ngữ Rune "
" Minh Long, cậu không sao chứ " Hermione nhìn Minh Long đứng ngơ ngác một hồi liền hỏi.
" Ha, không có gì, không có gì, chúng ta mau chuẩn bị a, môn học đầu tiên cũng sắp bắt đầu rồi " Minh Long nghe tiếng Hermione gọi mình, hắn giật mình tỉnh lại cười gượng nói.
" Được, vậy chúng ta đi thôi, môn đầu tiên là lịch sử pháp thuật của giáo sư Binns " Hermione gật đầu nói.
Minh Long lúc này đang chán nản ngồi nghe giáo sư Binns là một ông già giảng về lịch sử của phép thuật, hắn nhận ra một điều môn lịch sử dù bất cứ ở đâu nó cũng đều khô khan và khiến học sinh cực kì chán nản và buồn ngủ. Sau buồi học lịch sử chán nản, lớp của hắn được cho ra nhà kính đằng sau trường để học về các loại thảo dược cùng cách chăm sóc và bảo quản chúng. Ít ra môn học này còn không buồn chán như môn lịch sử, đó là điều mà Minh Long nghĩ. Lũ nhóc năm nhất khá sốt ruột với lớp Chống Nghệ Thuật Hắc Ám của thầy Quirell. Ông ta luôn đội một chiếc khăn xếp trên đầu cho dù trời nóng hay lạnh trông cực kì dị hợm. Tất nhiên Minh Long biết lý do mà Quirell luôn đội chiếc khăn xếp đó trên đầu, tuy nhiên Minh Long cũng chưa vội vạch trần hắn ta vì vậy đa phần trong giờ học môn này hắn ngủ là nhiều.
Sau buổi học cuối, Minh Long hẹn gặp Hermione ra đại sảnh để nói chuyện, hắn muốn hỏi một vài thứ về cổ ngữ Rune từ Hermione.
" Long, cậu hẹn mình ra đây có việc gì sao? " Hermione đặt chồng sách đang ôm xuống bàn hỏi.
" À cũng không có gì quan trọng lắm, mình muốn hỏi cậu một số thứ về cổ ngữ Rune mà thôi " Minh Long đáp.
" Cổ ngữ Rune sao, thực ra mình cũng không biết gì nhiều về nó cả. Cổ ngữ Rune là môn học thuần túy lý thuyết về ngôn ngữ cổ đại và ngôn ngữ pháp thuật và giáo sư dạy môn này là Bathsheda Babbling. " Hermione đáp.
" Chỉ vậy thôi à, chậc " Minh Long hơi sốc vì chút tin tức này, hắn ta còn nghĩ sẽ có chút gợi ý về vị trí của chữ Rune trong thư viện cấm từ Hermione cơ.
" Được rồi, cảm ơn cậu nhé. Cũng muộn rồi, tạm biệt mai gặp lại " Minh Long có chút tiếc nuối tạm biệt Hermione.
Sáng hôm sau, Minh Long thức dậy khá sớm bởi vì hôm nay có hai tiết biến hình của giáo sư McGonagall, Minh Long không muốn đến muộn để rồi gây ấn tượng xấu cho bà.
Sau khi đóng lại cửa phòng, Minh Long tới đại sảnh ăn sáng rồi mới đến lớp. Hôm nay Minh Long lại giới thiệu tiếp cho Hermione một món mới " Bún Chả " là một trong các món mà hắn khá thích khi xưa. Tất nhiên món này cũng khiến Hermione mê tít và ăn hết hai xuất lớn.
" À, Hôm nay có một tiết tự chọn là Cổ Ngữ Rune đó Long, nếu cậu hứng thú với nó thì sau tiết biến hình chúng ta có thể đến đó học " Hermione sau khi nuốt xuống miếng thịt nướng béo ngậy, quệt mồm quay sang nói với Minh Long.
" Cũng được, vậy sau tiết học biến hình chúng mình cùng đi " Minh Long gật đầu nói, dù sao hắn vẫn có rất ít thông tin về cổ ngữ Rune cho nên hắn muốn đến lớp học xem có thể có thêm chút thông tin nào không.
" Còn Harry và Ron hai cậu có muốn tham gia không? " Hermione quay sang nói với Harry và Ron đang ngồi ngấu nghiến ăn bún chả mà Minh Long giới thiệu.
" Có lẽ không được rồi, mình còn rất nhiều bài tập về môn độc dược và thảo dược " Harry lắc đầu nói.
" Vậy sao " Hermione có vẻ hơi chút tiếc nuối nói.
Sau bữa sáng, Minh Long cùng Hermione đến lớp học biến hình trước còn Ron và Harry quay về lấy sách, không biết hai người này có lạc đường thật hay không nhưng lần này hai người lại đến muộn, đúng vậy là đến muộn những mười lăm phút đồng hồ.
" Phù may quá, giáo sư McGonagall chưa đến, thật đáng sợ khi nhìn thấy mặt bà ấy " Ron bước vào trong lớp thở ra một hơi quay sang nói với Harry đi đằng sau.
Ngay khi Ron vừa dứt lời, con mèo đen từ trên bàn giáo viên nhảy xuống, biến thành giáo sư McGonagall, tất nhiên Minh Long biết đây là phép biến hình của giáo sư sử dụng để hù bọn nhóc mà thôi.
" Vậy theo em nó sẽ thế nào? " Giáo sư McGonagall cất tiếng.
" Rât...đ....áng sợ " Ron lắp bắp đáp.
" Tôi nghĩ hai em cần một lời giải thích về sự việc này " giáo sư quay đi nói.
" Thưa giáo sư, là do chúng em bị lạc đường khi tìm lớp học ".
" Vậy thì tôi chắc hai em sẽ không bị lạc khi tìm chỗ ngồi của mình trong lớp chứ! " Giáo sư McGonagall lạnh lùng nói.
Dù giáo sư McGonagall là chủ nhiệm của nhà Gryffindor nhưng bà rất nghiêm khắc và công bằng, nhiều khi những học sinh nhà Grynffindor ước rằng bà như giáo sư Snape nhưng thay vào đó lại là một đống bài tập khiến ai cũng kêu trời kêu đất.
" Thuật biến hình là một trong những phép màu nguy hiểm nhất và phức tạp nhất mà các con sẽ học ở Hogwarts. Bất cứ ai quậy phá trong lớp sẽ bị đuổi ra và không bao giờ được trở lại. Ta báo trước rồi đó." giáo sư McGonagall quét mắt xuống bên dưới nói.
Sau đó bà biến cái bàn giáo viên thành con heo, rồi biến no trở lại thành cái bàn. Những trẻ bị kích động hết sức và chỉ muốn bắt tay vào làm ngay. Nhưng chúng cũng sớm nhận ra rằng, để biến từ đồ vật thành thú vật thì thì phải còn lâu. Sau khi ghi chép rất những nhiều công thức rối rắm.
Cả lớp được phát cho mấy que diêm để học cách biến diêm thành kim.Tất nhiên trong lớp ngoại trừ Hermione cùng Minh Long đến cuối buổi học không ai có thể biến que diêm thành một cây kim cả. Bà cầm hai cây kim của Minh Long và Hermione lên và giơ cho cả lớp xem.
" Chiếc kim này làm rất tốt, các đường nét đều y hệt một cây kim được một người thợ chuyên nghiệp làm ra, đầu nhọn phía cuối có chôn kim được mài nhẵn, rất tốt. Mười điểm cho nhà Gryffindor. " giáo sư McGonagall cầm chiếc kim của Minh Long nói.
" Còn chiếc này hơi kém một chút nhưng là lần đầu thì vẫn rất tốt, năm điểm cho nhà Grynffindor " bà cầm chiếc kim của Hermione tiếp tục nói.
Sau tiết biến hình của giáo sư McGonagall, Minh Long tạm biệt Ron cùng Harry đi theo Hermione đến phòng học của môn cổ ngữ Rune, vì đây là môn tự chọn hơn nữa nói theo cách nào đó thì nó còn khô khan và chán hơn cả môn Lịch Sử Pháp Thuật cho nên khi Minh Long đến lớp học ở trong phòng chỉ có vài mống học sinh. Giáo sư dạy môn cổ ngữ học Rune là Bathsheda Babbling. Bà khá trẻ với mái tóc màu cam được tết bím một bên và mặc một chiếc áo choàng chùng kín cổ màu đen, Minh Long thật sự chẳng có chút ấn tượng nào về vị giáo sư này cả.
" Được rồi, chào mừng các em đã đến với môn học này của tôi. Rất mong các em sẽ thích nó " Giáo sư Bathsheda Babbling mỉm cười đứng trên bục giảng nói.
" Chúng ta sẽ nói một chút về những cổ ngữ Rune "
" Bản thân kí tự Rune không chỉ đơn thuần là biểu tượng hay chữ cái như các em nghĩ. Khái niệm về kí tự Rune vô cùng phức tạp – Rune bản thân nó là một bí ẩn lớn, một sự huyền bí – cái gì đó ẩn giấu sâu ở bên trong. Đó là lí do để hiểu Rune một cách đầy đủ. Một điều nữa, cần suy tưởng về mỗi kí tự Rune một cách sâu sắc. Đây chính là sự ẩn giấu của mỗi nguyên tố trong cổ tự Rune – kiến thức ẩn giấu đằng sau từng kí tự trong 24 cổ tự Rune. Các cổ tự rune là một phần trong hệ thống ma thuật Rune. Chúng không chỉ là các kí tự huyền bí như một số người thuộc thời đại mới tin, mà chúng là hệ thống phức hợp và có thể rất nguy hiểm khi sử dụng không đúng cách ".
" Một luận điểm nữa cho rằng ma pháp khởi nguyên từ hệ thống cổ ngữ Rune. Luận điểm này thắng được sự công nhận của giới phù thủy, và các trường ma pháp đều có môn học "Cổ ngữ Rune". Nhưng cho dù môn học đó, cũng chỉ là một phần thuần túy lý thuyết về ngôn ngữ cổ và ngôn ngữ Pháp thuật mà thôi. Không ai biết cổ ngữ Rune chân chính như thế nào.Nhưng trong cuốn sách "Những văn tự cổ xưa" của giáo sư J.Werry, một phù thủy gốc Ba Lan, có phần "Văn tự Rune – dấu ấn của một nền văn minh thần thánh", miêu tả về những cổ ngữ Rune ban đầu khá chi tiết. Trong sách có một đoạn cổ ngữ Rune, khởi nguồn từ các nước Bắc Âu hùng mạnh, theo tộc người Viking đi đến khắp thế giới, là khởi nguyên của thế giới phù thủy cổ ngữ Rune, không phải là thứ chữ viết tầm thường, mà mỗi chữ viết ra là mang đầy ma lực, mỗi câu thần chú là một sức mạnh thần kỳ. cổ ngữ Rune được viết trong các bùa phép thuật (Charm), được khắc lên các tế đàn (Rune Stone) hay được khắc lên các loại vũ khí hay áo giáp (Magic Item). Đến thế kỷ thứ 15 trước công nguyên, một số nhà giả kim thuật người Na Uy đã tìm ra phương pháp đem cổ ngữ Rune khắc lên 8 phiến đá nhỏ bằng nắm tay, nhằm dễ dàng cho việc in ấn, sử dụng. Thật đáng tiếc, cùng với sự phát triển của đám tư tế La Mã cùng với sự ngu muội của Muggles, văn tự Rune đã biến mất trong đêm dài Lịch sử. Một nền văn minh thần thánh của Bắc âu đã suy sụp..." Giáo sư Bathsheda Babbling thao thao bất tuyệt giảng giải, khiến cho vài học sinh chán nản đã lén lút rời khỏi phòng. Tuy nhiên Minh Long lại cực kì chăm chú nghe giảng, hắn muốn một chút thông tin về cổ ngữ Rune.
" Như vậy các cổ ngữ Rune đều được khắc trên đá sao." Minh Long mỉm cười nói.
" Mỗi 1 cổ ngữ Rune đều ẩn chứa một sức mạnh vô cùng lớn. Thực chất mà nói phép thuật trong Harry Potter đều là rút gọn va đơn giản hóa từ Cổ Ngữ Rune. Cổ Ngữ Rune đòi hỏi phải có trí thông minh, sự kiên nhẫn, đặt bản thân vào sự trải nghiệm, vì tốn quá nhiều thời gian cho nên các đại phù thủy đã tìm ra một con đường mới cho giới phù thủy. Sau một thời gian, họ quyết định đem những trải nghiệm và kinh nghiệm hệ thống lại thành những pháp thuật không cần quá xuất sắc, ít thời gian và dễ dàng học được " Bất chợt âm thanh của hệ thống vang lên.
" Ồ, hóa ra là như vậy sao. Nếu nói như vậy chẳng phải mỗi một cổ ngữ Rune đều chứa sức mạnh kinh khủng sao? " Minh Long nghe hệ thống giải thích dường như ngộ ra.
" Ting! Đúng vậy thưa kí chủ. Hệ thống nhắc nhở kí chủ nhanh chóng tìm được cổ ngữ Rune đầu tiên để nâng cao thực lực " Hệ thống lại vang lên âm thanh nhắc nhở.
" Ta biết! " Minh Long trầm ngâm nói.
Sau khi ngồi lì hơn hai tiếng đồng hồ để nghe giảng về cổ ngữ Rune, Minh Long đến đại sảnh để dùng bữa trưa và chuẩn bị cho môn học cuối cùng trong ngày, môn bay của cô Hooc cũng là môn mà Minh Long khá thích thú, dù sao được cưỡi chổi bay vẫn là Minh Long chưa được nếm qua.